Hai cái miệng trên dưới của Lục Viện đều bị Chu Phù Thế lấp đầy. Phía trên, nước bọt không kịp nuốt chảy ra từ khóe miệng. Phía dưới, mật dịch không ngừng trào ra khỏi cửa huyệt, theo đùi, nhỏ xuống đất.
Cho dù đường vào của Lục Viện đủ ẩm ướt trơn trượt, nhưng tầng tầng lớp lớp thịt mềm bên trong vẫn kẹp chặt khiến Chu Phù Thế không chịu nổi, đành phải tạm dừng: "Ngoan, đừng kẹp."
Cô cắn môi, hai tay chống lên vai anh, hơi nâng người lên, bụng dưới vô thức co bóp, miệng thỉnh thoảng hét lên: "Hừm... khó chịu... anh trai..."
Anh vòng một tay qua eo Lục Viện, tay kia dùng sức xoa bóp mông cô, "Gọi anh trai cũng vô ích, em phải thả lỏng trước đã."
Đầu cô choáng váng, luôn có cảm giác như sắp ngã. Hai tay cô ôm chặt lấy cổ anh, hai chân quấn quanh vòng eo rắn chắc của anh, người cúi xuống tựa vào cổ anh, eo uốn éo.
Người phụ nữ này đúng là muốn lấy mạng anh, nhưng nếu cô muốn thì anh sẽ cho.
Chu Phù Thế dùng cả hai tay ôm lấy eo cô, ấn cô vào tường, côn th*t từ từ rút ra khỏi mật huyệt, âm môi hồng hào cũng bị kéo ra theo. Sau đó anh đâm mạnh vào, xuyên qua lớp thịt mềm mại, chạm đến chỗ sâu.
Lục Viện hét lớn đến mức suýt chút nữa mất tiếng, nắm đấm nhẹ như bông rơi xuống người Chu Phù Thế, hai chân đung đưa theo từng đợt thúc vào của anh, "A...... Nhẹ chút...... A...... Quá sâu...... Ưm......"
Anh không thể dễ dàng buông tha cho cô được, dùng hai tay giữ eo cô không cho cô lộn xộn, hông liên tục đưa đẩy, côn th*t ra nông vào sâu, mật dịch nhớp nháp bên trong vẩy hết ra ngoài. Hai thân thể va chạm phát ra những tiếng bạch bạch bạch.
Lục Viện ý loạn tình mê, rên rỉ mơ hồ, "Anh trai...... Chậm một chút...... A...... Nhanh...... Nhanh lên...... Đừng mà......"
Anh nghe cô hồ ngôn loạn ngữ, không biết nên nhanh hay chậm, khóe miệng hơi nhếch lên, cúi người lấp kín miệng cô, nuốt hết những tiếng rên rỉ của cô.
Quần áo trên người Lục Viện đã bị Chu Phù Thế cởi ra hết, ném vào góc tường, thân thể cô ửng hồng, mái tóc dài phủ lên bầu ngực trắng nõn mềm mại, nhũ hoa như ẩn như hiện.
Anh cúi người ngậm ngực cô vào miệng rồi mút mạnh, để lại một quầng đỏ. Khi anh thúc mạnh, phần thân trên của cô liên tục nảy lên, lắc lư như sắp đổ.
Cô rên rỉ không ngừng, mơ màng mở mắt ra, mọi thứ trước mắt đều mơ hồ, ngay cả người đàn ông trước mặt cũng bóng chồng bóng. Cánh tay cô đang ôm cổ anh càng siết chặt hơn.
Ánh mắt cô rã rời, trông vừa ngây thơ vừa đáng thương, anh nhìn đến mức tim đập nhanh hơn, hạ thân càng đưa đẩy mãnh liệt hơn.
Anh vừa yêu cô vừa bế cô về phía phòng thay đồ, mỗi bước đi, côn th*t sẽ thọc sâu vào cơ thể cô, đường vào bên trong bị anh khai phá, càng lúc càng mềm hơn.
Cô nghển cổ, ngả người về phía sau, giọng nói khàn khàn gợi cảm: "Ừm...anh trai...ah...nhẹ chút..."
Anh bế cô vào phòng thay đồ, đứng trước tấm gương toàn thân, đột nhiên rút côn th*t ra, rồi xoay người phụ nữ mềm mại như vũng nước lại, ép đầu gối cô vào gương, rồi đâm côn th*t vào từ phía sau.
Cô run rẩy tiết ra, cái miệng nhỏ phía dưới co rút ngậm lấy côn th*t của anh, toàn thân cô tê dại.
Nhưng anh thấy vẫn chưa đủ, một tay ôm bụng cô, một tay giữ cằm cô đối diện với gương, "A Viện, mở mắt ra nhìn xem."
Cô dần dần tỉnh táo, nhìn mình trong gương, làn da đỏ bừng, gương mặt đẫm nước mắt, ngực đầy dấu răng do anh cắn, hai chân mở rộng để lộ môi âm hộ đầy đặn. Thân thể trần trụi của cô hiện ra trước mắt.
Anh chậm rãi đưa đẩy, đầu lưỡi khẽ liếm hõm cổ cô, "A Viện, anh đang làm gì?"
côn th*t đỏ tím đang ra ra vào vào mật huyệt phấn nộn của cô, mật dịch sền sệt nhỏ giọt tí tách, cảm giác âm đ*o bị anh kéo căng rồi lấp đầy đặc biệt rõ ràng, nhưng cô chỉ biết rên rỉ. Anh đang làm cô, anh làm cô đúng như cô mong muốn, nhưng cô không thể nói nổi nên lời.
Anh há miệng cắn vành tai cô, côn th*t thọc vào rút ra, "Em xem, nó rút ra, rồi lại cắm vào. A Viện, đếm thử xem bao nhiêu lần có thể khiến em cao trào?"
Má cô đỏ bừng, chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ như vậy, "Không muốn, anh đừng, đừng như vậy."
Anh đẩy nhanh tốc độ, rút ra toàn bộ sau đó lại đâm mạnh vào, "Ngoan nào, chúng ta cùng đếm nhé, một, hai,......"
Hơi thở ấm áp của anh lướt qua sau tai, cô bắt đầu ngơ ngác đếm theo, "Hai ừm, ba, bốn, ừm năm... tám... A..."
Anh hơi nhếch khóe miệng, nở nụ cười đắc thắng: "Mới tám lần đã lên đỉnh rồi à?"
Đạt cực khoái nhiều lần khiến cô gần như tắt thở, đôi môi đỏ mọng hơi hé, cô thở hổn hển, khoái cảm tê dại quét khắp cơ thể, ngón chân cong lên.
Cô còn chưa kịp hồi phục, anh lại tiếp tục thúc mạnh, nước mắt cô lại rơi: "A..."
Anh ấn eo cô xuống, đôi tay xoa bóp, nhào nặn, biến ngực cô thành nhiều hình dạng khác nhau, eo và hông liên tục đẩy mạnh, mỗi lúc một nặng hơn, đâm sâu vào trong. Sâu trong âm đ*o của cô thật sự rất mềm mại, nóng bức, ẩm ướt và chật hẹp khiến anh không muốn dừng lại.
Anh đánh bay mọi bướng bỉnh, uất ức, bất an của cô, để nó phiêu tán cùng ý thức của cô.
Cho dù đường vào của Lục Viện đủ ẩm ướt trơn trượt, nhưng tầng tầng lớp lớp thịt mềm bên trong vẫn kẹp chặt khiến Chu Phù Thế không chịu nổi, đành phải tạm dừng: "Ngoan, đừng kẹp."
Cô cắn môi, hai tay chống lên vai anh, hơi nâng người lên, bụng dưới vô thức co bóp, miệng thỉnh thoảng hét lên: "Hừm... khó chịu... anh trai..."
Anh vòng một tay qua eo Lục Viện, tay kia dùng sức xoa bóp mông cô, "Gọi anh trai cũng vô ích, em phải thả lỏng trước đã."
Đầu cô choáng váng, luôn có cảm giác như sắp ngã. Hai tay cô ôm chặt lấy cổ anh, hai chân quấn quanh vòng eo rắn chắc của anh, người cúi xuống tựa vào cổ anh, eo uốn éo.
Người phụ nữ này đúng là muốn lấy mạng anh, nhưng nếu cô muốn thì anh sẽ cho.
Chu Phù Thế dùng cả hai tay ôm lấy eo cô, ấn cô vào tường, côn th*t từ từ rút ra khỏi mật huyệt, âm môi hồng hào cũng bị kéo ra theo. Sau đó anh đâm mạnh vào, xuyên qua lớp thịt mềm mại, chạm đến chỗ sâu.
Lục Viện hét lớn đến mức suýt chút nữa mất tiếng, nắm đấm nhẹ như bông rơi xuống người Chu Phù Thế, hai chân đung đưa theo từng đợt thúc vào của anh, "A...... Nhẹ chút...... A...... Quá sâu...... Ưm......"
Anh không thể dễ dàng buông tha cho cô được, dùng hai tay giữ eo cô không cho cô lộn xộn, hông liên tục đưa đẩy, côn th*t ra nông vào sâu, mật dịch nhớp nháp bên trong vẩy hết ra ngoài. Hai thân thể va chạm phát ra những tiếng bạch bạch bạch.
Lục Viện ý loạn tình mê, rên rỉ mơ hồ, "Anh trai...... Chậm một chút...... A...... Nhanh...... Nhanh lên...... Đừng mà......"
Anh nghe cô hồ ngôn loạn ngữ, không biết nên nhanh hay chậm, khóe miệng hơi nhếch lên, cúi người lấp kín miệng cô, nuốt hết những tiếng rên rỉ của cô.
Quần áo trên người Lục Viện đã bị Chu Phù Thế cởi ra hết, ném vào góc tường, thân thể cô ửng hồng, mái tóc dài phủ lên bầu ngực trắng nõn mềm mại, nhũ hoa như ẩn như hiện.
Anh cúi người ngậm ngực cô vào miệng rồi mút mạnh, để lại một quầng đỏ. Khi anh thúc mạnh, phần thân trên của cô liên tục nảy lên, lắc lư như sắp đổ.
Cô rên rỉ không ngừng, mơ màng mở mắt ra, mọi thứ trước mắt đều mơ hồ, ngay cả người đàn ông trước mặt cũng bóng chồng bóng. Cánh tay cô đang ôm cổ anh càng siết chặt hơn.
Ánh mắt cô rã rời, trông vừa ngây thơ vừa đáng thương, anh nhìn đến mức tim đập nhanh hơn, hạ thân càng đưa đẩy mãnh liệt hơn.
Anh vừa yêu cô vừa bế cô về phía phòng thay đồ, mỗi bước đi, côn th*t sẽ thọc sâu vào cơ thể cô, đường vào bên trong bị anh khai phá, càng lúc càng mềm hơn.
Cô nghển cổ, ngả người về phía sau, giọng nói khàn khàn gợi cảm: "Ừm...anh trai...ah...nhẹ chút..."
Anh bế cô vào phòng thay đồ, đứng trước tấm gương toàn thân, đột nhiên rút côn th*t ra, rồi xoay người phụ nữ mềm mại như vũng nước lại, ép đầu gối cô vào gương, rồi đâm côn th*t vào từ phía sau.
Cô run rẩy tiết ra, cái miệng nhỏ phía dưới co rút ngậm lấy côn th*t của anh, toàn thân cô tê dại.
Nhưng anh thấy vẫn chưa đủ, một tay ôm bụng cô, một tay giữ cằm cô đối diện với gương, "A Viện, mở mắt ra nhìn xem."
Cô dần dần tỉnh táo, nhìn mình trong gương, làn da đỏ bừng, gương mặt đẫm nước mắt, ngực đầy dấu răng do anh cắn, hai chân mở rộng để lộ môi âm hộ đầy đặn. Thân thể trần trụi của cô hiện ra trước mắt.
Anh chậm rãi đưa đẩy, đầu lưỡi khẽ liếm hõm cổ cô, "A Viện, anh đang làm gì?"
côn th*t đỏ tím đang ra ra vào vào mật huyệt phấn nộn của cô, mật dịch sền sệt nhỏ giọt tí tách, cảm giác âm đ*o bị anh kéo căng rồi lấp đầy đặc biệt rõ ràng, nhưng cô chỉ biết rên rỉ. Anh đang làm cô, anh làm cô đúng như cô mong muốn, nhưng cô không thể nói nổi nên lời.
Anh há miệng cắn vành tai cô, côn th*t thọc vào rút ra, "Em xem, nó rút ra, rồi lại cắm vào. A Viện, đếm thử xem bao nhiêu lần có thể khiến em cao trào?"
Má cô đỏ bừng, chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ như vậy, "Không muốn, anh đừng, đừng như vậy."
Anh đẩy nhanh tốc độ, rút ra toàn bộ sau đó lại đâm mạnh vào, "Ngoan nào, chúng ta cùng đếm nhé, một, hai,......"
Hơi thở ấm áp của anh lướt qua sau tai, cô bắt đầu ngơ ngác đếm theo, "Hai ừm, ba, bốn, ừm năm... tám... A..."
Anh hơi nhếch khóe miệng, nở nụ cười đắc thắng: "Mới tám lần đã lên đỉnh rồi à?"
Đạt cực khoái nhiều lần khiến cô gần như tắt thở, đôi môi đỏ mọng hơi hé, cô thở hổn hển, khoái cảm tê dại quét khắp cơ thể, ngón chân cong lên.
Cô còn chưa kịp hồi phục, anh lại tiếp tục thúc mạnh, nước mắt cô lại rơi: "A..."
Anh ấn eo cô xuống, đôi tay xoa bóp, nhào nặn, biến ngực cô thành nhiều hình dạng khác nhau, eo và hông liên tục đẩy mạnh, mỗi lúc một nặng hơn, đâm sâu vào trong. Sâu trong âm đ*o của cô thật sự rất mềm mại, nóng bức, ẩm ướt và chật hẹp khiến anh không muốn dừng lại.
Anh đánh bay mọi bướng bỉnh, uất ức, bất an của cô, để nó phiêu tán cùng ý thức của cô.
/63
|