- Cái gì? Ngươi nói tiểu tử kia, cự tuyệt hảo ý thu đồ đệ của Diệp Trọng Lâu? Ha ha ha, Diệp Trọng Lâu cũng có hôm nay a, hắn cự tuyệt Bảo Thụ Tông, không nghĩ tới, cũng có người cự tuyệt hắn, cái này đúng là hiện thế báo, tới cũng nhanh.
Thiết Long cũng nở nụ cười.
- Hừ, Giang Trần kia không muốn bái Diệp Trọng Lâu làm sư, nhất định là muốn vào Bảo Thụ Tông, chỉ cần hắn muốn vào Bảo Thụ Tông, ta có rất nhiều cơ hội thu thập hắn.
Thiết Long gật gật đầu:
- Ngươi cuối cùng Khai Khiếu rồi. Bốn đại tông môn sắp tổ chức một lần thiên tài tuyển tú. Lần này tuyển bạt quy mô cực kỳ hùng vĩ, cấp bậc là 60 năm nhất ngộ.
- 60 năm nhất ngộ?
- Đúng vậy, lần tuyển bạt này, cấp bậc phi thường cao. Vì chính là đào móc tất cả thiên tài trong liên minh 16 nước. Thiết Xán, ngươi có tâm tư ở thế tục làm mưa làm gió, sao không đem thời gian đặt ở trên đào móc thiên tài trẻ tuổi? Đừng tưởng rằng ngươi sinh ở tông môn, dựa vào quyền thế của ta làm tới trưởng lão, liền cảm thấy mình đời này đã đủ rồi.
- Phụ thân, trời sập xuống, có ngài chống, chẳng lẽ dùng vị trí của ngài, còn sợ cái gì? Coi như là tông chủ, hắn cũng không làm gì được ngài a?
Thiết Xán không cho là đúng.
Thiết Long nhìn bộ dạng không cho là đúng kia của Thiết Xán, hận không thể một cái tát phiến qua.
Không thể không nói, đứa con trai này để cho hắn thất vọng a.
Bất quá, dù thất vọng thế nào, đó cũng là nhi tử của Thiết Long hắn.
- Thiết Xán, có phải ngươi cảm thấy, ngươi ở Bảo Thụ Tông lên làm trưởng lão, thời gian qua vô cùng thoải mái, ở Vương Quốc thế tục, lại có thể hô phong hoán vũ, làm mưa làm gió, đời này không còn có truy cầu khác hay không?
- Phụ thân, ta cũng đang cố gắng a.
- Cố gắng?
Thiết Long cười lạnh.
- Ngươi mỗi ngày cố gắng ở trên bụng nữ nhân?
- Cái này...
Thiết Xán phiền muộn.
- Phụ thân, ta không hiểu nổi, ta biểu hiện cũng không kém a? Cũng chưa cho ngài mất mặt? Vì cái gì ngươi yêu cầu ta cái này, yêu cầu ta cái kia?
- Ai, Thiết Xán, có một số việc, vi phụ một mực không có nói cho ngươi biết, là không muốn ngươi lo lắng. Ngươi cảm thấy Thiết gia chúng ta ở Bảo Thụ Tông, quyền thế rất mạnh, không có người động được. Cái này là đúng.
- Thế nhưng mà, ngươi lại không biết, coi như là Bảo Thụ Tông, cũng không phải vô tư. Thế giới này rất lớn, cường giả rất nhiều. Bảo Thụ Tông chúng ta, ở trong liên minh 16 nước, là tồn tại đỉnh tiêm. Thế nhưng mà so sánh rộng ra, cái kia cũng không quá đáng là tiểu vực vắng vẻ.
- Phụ thân, ngài nghĩ cũng quá nhiều đi à nha? Coi như là tiểu vực vắng vẻ, mấy trăm năm qua, chẳng phải an an ổn ổn ở địa phương nhỏ bé, vẫn sống tốt đấy thôi?
Thiết Long thấy thần thái Thiết Xán chẳng hề để ý như vậy, trong nội tâm ai thán, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
- Bùn nhão vịn không lên tường, ngươi thật sự là bùn nhão vịn không lên tường.
Thiết Long tức giận đến da mặt cũng tím rồi, thở phì phì nói:
- Rất nhiều sự tình, liên quan đến cơ mật, ta một mực không có nói cho ngươi biết. Ngươi đã đần độn sống, ta không ngại nói cho ngươi biết.
- Cái gì?
Gặp khẩu khí của phụ thân nghiêm túc, trong nội tâm Thiết Xán hơi động, không dám lại qua loa chủ quan.
- Ngươi cho rằng, lần tuyển bạt thiên tài này, vì cái gì cấp bậc cao như vậy?
- Vì cái gì?
Thiết Xán là thật không biết.
- Ngươi cho rằng, vì cái gì bốn đại tông môn tranh đấu không ngớt, lần này sẽ dứt bỏ hiềm khích lúc trước, liên thủ ở liên minh 16 nước tuyển bạt thiên tài?
- Phụ thân, ngài đừng hỏi nữa, đến cùng vì cái gì? Ngài nói a.
- Rất đơn giản, bởi vì liên minh 16 nước chúng ta, đã bị bỏ xa, trong thế giới này, cảm giác tồn tại càng ngày càng thấp, thấp đến sắp bị đồng tộc buông tha, liệt vào trình độ hoang man.
- Có ý tứ gì? Phụ thân, cái gì gọi là bị đồng tộc buông tha, liệt vào hoang man?
- Có ý tứ gì?
Thiết Long lộ ra một tia cười thảm cùng thê lương.
- Vị trí lãnh thổ quốc gia của chúng ta, tên là Vạn Tượng Cương Vực, Vạn Tượng Cương Vực đều là địa bàn của Nhân tộc. Tại Vạn Tượng Cương Vực, có vài chục thế lực lớn. Có đế quốc cường đại, có Vương Triều cường đại, cũng có Vương Quốc đồng minh nhỏ yếu giống chúng ta. Mà liên minh 16 nước chúng ta, ở trong Vạn Tượng Cương Vực, xem như tồn tại yếu kém nhất. Nhưng bất kể là cường đại, hay nhỏ yếu, Vạn Tượng Cương Vực chúng ta, đều là thế lực Nhân tộc. Mà liên minh 16 nước chúng ta, tuy nhỏ yếu, nhưng một mực được Vạn Tượng Cương Vực bảo hộ. Nhưng mà, nếu như liên minh 16 nước chúng ta tiếp tục suy yếu, không đạt được Vạn Tượng Cương Vực yêu cầu, tự nhiên sẽ bị đào thải ra khỏi cục, không được Vạn Tượng Cương Vực bảo hộ nữa. Bởi vậy, liên minh 16 nước chúng ta, sẽ hoàn toàn bị những thế lực Nhân tộc khác vứt bỏ, trở thành hoang man chi địa.
- Hoang man chi địa? Cái kia là có ý gì?
- Hoang man chi địa, là nơi bị nhân loại vứt bỏ, bị loài người lưu đày. Một khi trở thành hoang man, cũng ý nghĩa, người ở chỗ này, sẽ không được bất luận thế lực Nhân tộc nào bảo hộ, sẽ trở thành đối tượng cho các tộc xơi tái, trở thành thịt cá trong miệng dị tộc.
Bị vứt bỏ, không có bất kỳ bảo hộ, trở thành đối tượng cho dị tộc xơi tái, trở thành thịt cá trong miệng dị tộc.
Mặc dù chỉ là giả thiết, nhưng lại để cho Thiết Xán không rét mà run. Hắn từ trong giọng nói của phụ thân Thiết Long, nghe ra lo lắng rất nhiều.
- Phụ thân, tình cảnh 16 nước chúng ta, không có không xong đến loại tình trạng này a?
Thiết Xán miễn cưỡng nặn ra một nụ cười khó coi.
- So với ngươi nghĩ, còn muốn không xong a, liên minh 16 nước chúng ta, qua nhiều năm như vậy, cường giả có thể đột phá Tiên cảnh chí cao, không có một cái nào. Mà mấy người đột phá Tiên cảnh, trở thành Nguyên cảnh kia, đều là lão quái vật mấy trăm năm trước bước vào Nguyên Cảnh Tôn Giả. Toàn bộ liên minh 16 nước, tính toán đâu ra đấy, bốn đại tông môn mỗi người có một Nguyên Cảnh Tôn Giả áp trận mà thôi.
Nguyên Cảnh Tôn Giả.
Đối với Thiết Xán mà nói, cái kia chính là tồn tại trong truyền thuyết.
Hắn cũng nghe nói Bảo Thụ Tông có một lão tổ Nguyên cảnh, thế nhưng mà đến cùng lão tổ này bộ dạng dài ngắn ra sao, ở địa phương nào, Thiết Xán lại chưa từng biết qua.
Hắn cảm thấy, cái này cách hắn quá xa, căn bản không cần phải quan tâm.
- Phụ thân, Nguyên Cảnh Tôn Giả, cái kia đều là tồn tại trong truyền thuyết. Chẳng lẽ thế lực khác của Vạn Tượng Cương Vực, cường giả Nguyên cảnh nhiều hơn chúng ta?
Thiết Long cười khổ:
- Nhiều hơn? Đâu chỉ nhiều hơn? Thiết Xán, ngươi ở Bảo Thụ Tông phong quang vô hạn, đó là bởi vì có ta gánh thay ngươi. Nhưng mà, cấp bậc của lão tử ngươi, thực đến những đế quốc cường đại trong Vạn Tượng Cương Vực, thì chỉ là cao tầng bình thường trong tông môn, ngay cả hạch tâm cũng không vào được. Những thế lực lớn, đại tông môn kia, cường giả Nguyên cảnh đều là dùng mấy chục đến tính toán, thậm chí nhiều hơn.
Thiết Long cũng nở nụ cười.
- Hừ, Giang Trần kia không muốn bái Diệp Trọng Lâu làm sư, nhất định là muốn vào Bảo Thụ Tông, chỉ cần hắn muốn vào Bảo Thụ Tông, ta có rất nhiều cơ hội thu thập hắn.
Thiết Long gật gật đầu:
- Ngươi cuối cùng Khai Khiếu rồi. Bốn đại tông môn sắp tổ chức một lần thiên tài tuyển tú. Lần này tuyển bạt quy mô cực kỳ hùng vĩ, cấp bậc là 60 năm nhất ngộ.
- 60 năm nhất ngộ?
- Đúng vậy, lần tuyển bạt này, cấp bậc phi thường cao. Vì chính là đào móc tất cả thiên tài trong liên minh 16 nước. Thiết Xán, ngươi có tâm tư ở thế tục làm mưa làm gió, sao không đem thời gian đặt ở trên đào móc thiên tài trẻ tuổi? Đừng tưởng rằng ngươi sinh ở tông môn, dựa vào quyền thế của ta làm tới trưởng lão, liền cảm thấy mình đời này đã đủ rồi.
- Phụ thân, trời sập xuống, có ngài chống, chẳng lẽ dùng vị trí của ngài, còn sợ cái gì? Coi như là tông chủ, hắn cũng không làm gì được ngài a?
Thiết Xán không cho là đúng.
Thiết Long nhìn bộ dạng không cho là đúng kia của Thiết Xán, hận không thể một cái tát phiến qua.
Không thể không nói, đứa con trai này để cho hắn thất vọng a.
Bất quá, dù thất vọng thế nào, đó cũng là nhi tử của Thiết Long hắn.
- Thiết Xán, có phải ngươi cảm thấy, ngươi ở Bảo Thụ Tông lên làm trưởng lão, thời gian qua vô cùng thoải mái, ở Vương Quốc thế tục, lại có thể hô phong hoán vũ, làm mưa làm gió, đời này không còn có truy cầu khác hay không?
- Phụ thân, ta cũng đang cố gắng a.
- Cố gắng?
Thiết Long cười lạnh.
- Ngươi mỗi ngày cố gắng ở trên bụng nữ nhân?
- Cái này...
Thiết Xán phiền muộn.
- Phụ thân, ta không hiểu nổi, ta biểu hiện cũng không kém a? Cũng chưa cho ngài mất mặt? Vì cái gì ngươi yêu cầu ta cái này, yêu cầu ta cái kia?
- Ai, Thiết Xán, có một số việc, vi phụ một mực không có nói cho ngươi biết, là không muốn ngươi lo lắng. Ngươi cảm thấy Thiết gia chúng ta ở Bảo Thụ Tông, quyền thế rất mạnh, không có người động được. Cái này là đúng.
- Thế nhưng mà, ngươi lại không biết, coi như là Bảo Thụ Tông, cũng không phải vô tư. Thế giới này rất lớn, cường giả rất nhiều. Bảo Thụ Tông chúng ta, ở trong liên minh 16 nước, là tồn tại đỉnh tiêm. Thế nhưng mà so sánh rộng ra, cái kia cũng không quá đáng là tiểu vực vắng vẻ.
- Phụ thân, ngài nghĩ cũng quá nhiều đi à nha? Coi như là tiểu vực vắng vẻ, mấy trăm năm qua, chẳng phải an an ổn ổn ở địa phương nhỏ bé, vẫn sống tốt đấy thôi?
Thiết Long thấy thần thái Thiết Xán chẳng hề để ý như vậy, trong nội tâm ai thán, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
- Bùn nhão vịn không lên tường, ngươi thật sự là bùn nhão vịn không lên tường.
Thiết Long tức giận đến da mặt cũng tím rồi, thở phì phì nói:
- Rất nhiều sự tình, liên quan đến cơ mật, ta một mực không có nói cho ngươi biết. Ngươi đã đần độn sống, ta không ngại nói cho ngươi biết.
- Cái gì?
Gặp khẩu khí của phụ thân nghiêm túc, trong nội tâm Thiết Xán hơi động, không dám lại qua loa chủ quan.
- Ngươi cho rằng, lần tuyển bạt thiên tài này, vì cái gì cấp bậc cao như vậy?
- Vì cái gì?
Thiết Xán là thật không biết.
- Ngươi cho rằng, vì cái gì bốn đại tông môn tranh đấu không ngớt, lần này sẽ dứt bỏ hiềm khích lúc trước, liên thủ ở liên minh 16 nước tuyển bạt thiên tài?
- Phụ thân, ngài đừng hỏi nữa, đến cùng vì cái gì? Ngài nói a.
- Rất đơn giản, bởi vì liên minh 16 nước chúng ta, đã bị bỏ xa, trong thế giới này, cảm giác tồn tại càng ngày càng thấp, thấp đến sắp bị đồng tộc buông tha, liệt vào trình độ hoang man.
- Có ý tứ gì? Phụ thân, cái gì gọi là bị đồng tộc buông tha, liệt vào hoang man?
- Có ý tứ gì?
Thiết Long lộ ra một tia cười thảm cùng thê lương.
- Vị trí lãnh thổ quốc gia của chúng ta, tên là Vạn Tượng Cương Vực, Vạn Tượng Cương Vực đều là địa bàn của Nhân tộc. Tại Vạn Tượng Cương Vực, có vài chục thế lực lớn. Có đế quốc cường đại, có Vương Triều cường đại, cũng có Vương Quốc đồng minh nhỏ yếu giống chúng ta. Mà liên minh 16 nước chúng ta, ở trong Vạn Tượng Cương Vực, xem như tồn tại yếu kém nhất. Nhưng bất kể là cường đại, hay nhỏ yếu, Vạn Tượng Cương Vực chúng ta, đều là thế lực Nhân tộc. Mà liên minh 16 nước chúng ta, tuy nhỏ yếu, nhưng một mực được Vạn Tượng Cương Vực bảo hộ. Nhưng mà, nếu như liên minh 16 nước chúng ta tiếp tục suy yếu, không đạt được Vạn Tượng Cương Vực yêu cầu, tự nhiên sẽ bị đào thải ra khỏi cục, không được Vạn Tượng Cương Vực bảo hộ nữa. Bởi vậy, liên minh 16 nước chúng ta, sẽ hoàn toàn bị những thế lực Nhân tộc khác vứt bỏ, trở thành hoang man chi địa.
- Hoang man chi địa? Cái kia là có ý gì?
- Hoang man chi địa, là nơi bị nhân loại vứt bỏ, bị loài người lưu đày. Một khi trở thành hoang man, cũng ý nghĩa, người ở chỗ này, sẽ không được bất luận thế lực Nhân tộc nào bảo hộ, sẽ trở thành đối tượng cho các tộc xơi tái, trở thành thịt cá trong miệng dị tộc.
Bị vứt bỏ, không có bất kỳ bảo hộ, trở thành đối tượng cho dị tộc xơi tái, trở thành thịt cá trong miệng dị tộc.
Mặc dù chỉ là giả thiết, nhưng lại để cho Thiết Xán không rét mà run. Hắn từ trong giọng nói của phụ thân Thiết Long, nghe ra lo lắng rất nhiều.
- Phụ thân, tình cảnh 16 nước chúng ta, không có không xong đến loại tình trạng này a?
Thiết Xán miễn cưỡng nặn ra một nụ cười khó coi.
- So với ngươi nghĩ, còn muốn không xong a, liên minh 16 nước chúng ta, qua nhiều năm như vậy, cường giả có thể đột phá Tiên cảnh chí cao, không có một cái nào. Mà mấy người đột phá Tiên cảnh, trở thành Nguyên cảnh kia, đều là lão quái vật mấy trăm năm trước bước vào Nguyên Cảnh Tôn Giả. Toàn bộ liên minh 16 nước, tính toán đâu ra đấy, bốn đại tông môn mỗi người có một Nguyên Cảnh Tôn Giả áp trận mà thôi.
Nguyên Cảnh Tôn Giả.
Đối với Thiết Xán mà nói, cái kia chính là tồn tại trong truyền thuyết.
Hắn cũng nghe nói Bảo Thụ Tông có một lão tổ Nguyên cảnh, thế nhưng mà đến cùng lão tổ này bộ dạng dài ngắn ra sao, ở địa phương nào, Thiết Xán lại chưa từng biết qua.
Hắn cảm thấy, cái này cách hắn quá xa, căn bản không cần phải quan tâm.
- Phụ thân, Nguyên Cảnh Tôn Giả, cái kia đều là tồn tại trong truyền thuyết. Chẳng lẽ thế lực khác của Vạn Tượng Cương Vực, cường giả Nguyên cảnh nhiều hơn chúng ta?
Thiết Long cười khổ:
- Nhiều hơn? Đâu chỉ nhiều hơn? Thiết Xán, ngươi ở Bảo Thụ Tông phong quang vô hạn, đó là bởi vì có ta gánh thay ngươi. Nhưng mà, cấp bậc của lão tử ngươi, thực đến những đế quốc cường đại trong Vạn Tượng Cương Vực, thì chỉ là cao tầng bình thường trong tông môn, ngay cả hạch tâm cũng không vào được. Những thế lực lớn, đại tông môn kia, cường giả Nguyên cảnh đều là dùng mấy chục đến tính toán, thậm chí nhiều hơn.
/3612
|