Edit: voi còi
Triệu thị nhận được thư của nữ nhi mình, rất nhanh sau khi xem xong, sắc mặt trầm xuống.
Xem ra, Lâm Mị này hẳn là nhanh lên một chút tìm một nhà 'tốt' mà gả đi thôi. Triệu thị cắn răng nói, đem thư giao cho Kỷ ma ma, Kỷ ma ma lập tức đem đến cho vào trong chậu than thiêu hủy.
Cùng Thất vương gia đi được gần như vậy, hơn nữa còn khiến nữ nhi của bà kinh ngạc, Lâm Mị này còn có cái gì có thể giữ lại?
Nghĩ đến nơi này, Triệu thị phân phó Kỷ ma ma: Đi, mời lão gia qua đây dùng bữa, liền nói ta có chuyện trọng yếu tìm lão gia.
Vâng. Kỷ ma ma lập tức lĩnh mệnh đi ra.
Một lát sau, Lâm Bác Nguyên đi đến, không kiên nhẫn hỏi: Chuyện gì?
Lâm Thiến Khanh ở công chúa phủ náo ra chuyện kia, khiến ông một chút cũng không muốn vào phòng của người nào, đều là đồ chơi không bớt lo.edit: voi còi
Lão gia, nhận sự tình, thiếp thân đã làm tốt . Triệu thị cười nói, Nhận đô đưa quá khứ, cũng may không có đúc thành lầm lớn.
Ừ. Lâm Bác Nguyên hơi gật đầu, chỉ cần chuyện bên ngoài lắng lại là được.
Ông cũng không muốn đắc tội trọng thần trong triều.
Lão gia, có một việc, muốn cùng lão gia thương lượng một chút. Triệu thị gắp thức ăn cho Lâm Bác Nguyên, thăm dò nói.
Nói. Lâm Bác Nguyên tình tự hòa hoãn một ít, Triệu thị cũng là to gan nói, Chuyện kia, tuy nói là lỗi của Thiến Khanh, thế nhưng, rốt cuộc là đối với thanh danh của Mị nhi có một chút ảnh hưởng.
Lâm Bác Nguyên chân mày cau lại: Ý của ngươi thế nào?
Thiếp thân nghĩ, hãy tìm một hộ người trong sạch, đem Mị nhi gả qua. Với nàng cũng tốt, cũng đỡ phải khiến hầu phủ cả ngày bị người chỉ trỏ. Triệu thị đương nhiên biết tính tình của Lâm Bác Nguyên coi trọng mặt mũi, vì không bị người chỉ trỏ nói xấu, Lâm Bác Nguyên cũng sẽ đáp ứng.
Được. Lâm Bác Nguyên quả thực đồng ý, Vừa lúc cùng Chu gia có hôn ước, Chu Bảo Trạch cũng thích Mị nhi, để hắn mau nhanh đến hạ sính.
Sẵn phu gia, cái gì cũng bớt việc.
Lão gia, không thể. Triệu thị vội vàng ngăn cản nói.
Nếu để Lâm Mị gả vào Chu gia đi hưởng phúc, sao bà có thể đồng ý?
Chỉ là, Triệu thị thay đổi một lý do càng thêm chính đại quang minh: Thiến Khanh ở ngoại phủ công chúa náo loạn như vậy, người ở phía ngoài đều biết hôn ước giữa hầu phủ chúng ta cùng Chu gia. Nếu như đem Mị nhi gả cho Chu Bảo Trạch, ngược lại dễ làm cho người ta nghị luận.
Mị nhi đã minh xác tỏ vẻ sẽ không gả cho Chu Bảo Trạch, như vậy lại đem nàng gả vào Chu gia, chỉ sợ sẽ làm cho người nói, chúng ta không đếm xỉa đến ý nguyện của Mị nhi. Triệu thị lại cười nói, Lão gia thương yêu tử nữ như vậy, sao có thể không đếm xỉa đến ý nguyện của bọn nhỏ đâu?
Ừ, cũng đúng. Lâm Bác Nguyên hài lòng gật gật đầu, rất là đồng ý lời giải thích của Triệu thị.
Thiếp thân nghĩ, hãy tìm người nào đó ngoài kinh thành, gả qua đó. Cũng tốt rời xa thủ đô, đỡ phải để người
Triệu thị nhận được thư của nữ nhi mình, rất nhanh sau khi xem xong, sắc mặt trầm xuống.
Xem ra, Lâm Mị này hẳn là nhanh lên một chút tìm một nhà 'tốt' mà gả đi thôi. Triệu thị cắn răng nói, đem thư giao cho Kỷ ma ma, Kỷ ma ma lập tức đem đến cho vào trong chậu than thiêu hủy.
Cùng Thất vương gia đi được gần như vậy, hơn nữa còn khiến nữ nhi của bà kinh ngạc, Lâm Mị này còn có cái gì có thể giữ lại?
Nghĩ đến nơi này, Triệu thị phân phó Kỷ ma ma: Đi, mời lão gia qua đây dùng bữa, liền nói ta có chuyện trọng yếu tìm lão gia.
Vâng. Kỷ ma ma lập tức lĩnh mệnh đi ra.
Một lát sau, Lâm Bác Nguyên đi đến, không kiên nhẫn hỏi: Chuyện gì?
Lâm Thiến Khanh ở công chúa phủ náo ra chuyện kia, khiến ông một chút cũng không muốn vào phòng của người nào, đều là đồ chơi không bớt lo.edit: voi còi
Lão gia, nhận sự tình, thiếp thân đã làm tốt . Triệu thị cười nói, Nhận đô đưa quá khứ, cũng may không có đúc thành lầm lớn.
Ừ. Lâm Bác Nguyên hơi gật đầu, chỉ cần chuyện bên ngoài lắng lại là được.
Ông cũng không muốn đắc tội trọng thần trong triều.
Lão gia, có một việc, muốn cùng lão gia thương lượng một chút. Triệu thị gắp thức ăn cho Lâm Bác Nguyên, thăm dò nói.
Nói. Lâm Bác Nguyên tình tự hòa hoãn một ít, Triệu thị cũng là to gan nói, Chuyện kia, tuy nói là lỗi của Thiến Khanh, thế nhưng, rốt cuộc là đối với thanh danh của Mị nhi có một chút ảnh hưởng.
Lâm Bác Nguyên chân mày cau lại: Ý của ngươi thế nào?
Thiếp thân nghĩ, hãy tìm một hộ người trong sạch, đem Mị nhi gả qua. Với nàng cũng tốt, cũng đỡ phải khiến hầu phủ cả ngày bị người chỉ trỏ. Triệu thị đương nhiên biết tính tình của Lâm Bác Nguyên coi trọng mặt mũi, vì không bị người chỉ trỏ nói xấu, Lâm Bác Nguyên cũng sẽ đáp ứng.
Được. Lâm Bác Nguyên quả thực đồng ý, Vừa lúc cùng Chu gia có hôn ước, Chu Bảo Trạch cũng thích Mị nhi, để hắn mau nhanh đến hạ sính.
Sẵn phu gia, cái gì cũng bớt việc.
Lão gia, không thể. Triệu thị vội vàng ngăn cản nói.
Nếu để Lâm Mị gả vào Chu gia đi hưởng phúc, sao bà có thể đồng ý?
Chỉ là, Triệu thị thay đổi một lý do càng thêm chính đại quang minh: Thiến Khanh ở ngoại phủ công chúa náo loạn như vậy, người ở phía ngoài đều biết hôn ước giữa hầu phủ chúng ta cùng Chu gia. Nếu như đem Mị nhi gả cho Chu Bảo Trạch, ngược lại dễ làm cho người ta nghị luận.
Mị nhi đã minh xác tỏ vẻ sẽ không gả cho Chu Bảo Trạch, như vậy lại đem nàng gả vào Chu gia, chỉ sợ sẽ làm cho người nói, chúng ta không đếm xỉa đến ý nguyện của Mị nhi. Triệu thị lại cười nói, Lão gia thương yêu tử nữ như vậy, sao có thể không đếm xỉa đến ý nguyện của bọn nhỏ đâu?
Ừ, cũng đúng. Lâm Bác Nguyên hài lòng gật gật đầu, rất là đồng ý lời giải thích của Triệu thị.
Thiếp thân nghĩ, hãy tìm người nào đó ngoài kinh thành, gả qua đó. Cũng tốt rời xa thủ đô, đỡ phải để người
/125
|