Độc Nữ Y Phi: Không Lấy Vương Gia Cặn Bã

Chương 130 - Quá Gầy, Cấn Tay.

/133


Đối với chuyện Thẩm Uyển Nguyệt vẫn gọi mình là Nhị tỷ , Quân Khởi La cũng là hoàn toàn không nói gì. Dù rằng mỗi lần nàng gọi nàng ta là Thẩm Nhị tiểu thư, cũng không biết nàng là giả ngu hay là không thèm để ý, nhưng vẫn không đổi miệng.

Nàng cũng say.

Nàng và nàng ta thật sự không phải tỷ muội, được không vậy?

Phải đấy. Quân Khởi La gật đầu nói: Vốn dĩ ta không muốn đi, chỉ là Đoạn tứ tiểu thư của Võ Lăng Hầu phủ mời ta đến, thịnh tình không thể chối từ. Thẩm Nhị tiểu thư, thì giờ bây giờ đã không còn sớm, ta không thể nói chuyện phiếm với ngươi rồi.

Thẩm Uyển Nguyệt vui mừng nói: Ta đang đi tìm Nhị tỷ cùng đến Thiên Diệp tự mà.

Nói xong muốn kéo lấy bàn tay của Quân Khởi La, bị Quân Khởi La né tránh không dấu vết, thản nhiên cười nói: Một khi đã như vậy, thì cùng đi thôi.

Thẩm Uyển Nguyệt thu tay lại, cũng không thèm để ý, bèn đi theo Quân Khởi La về phía cổng vương phủ.

Nhị tỷ có bảo Thẩm tổng quản sắp xếp xe ngựa chưa? Thẩm Uyển Nguyệt ở sau lưng hỏi: Nếu bảo không có, thế thì chen chung một chiếc xe ngựa với muội muội đi.

Đa tạ ý tốt của Thẩm Nhị tiểu thư, Tấn vương thế tử sẽ đến đón ta. Quân Khởi La thản nhiên nói, nói thầm mình giết chết phụ thân của Thẩm Hải - Thẩm Phúc, ngay cả thi thể cũng đã tiêu hủy không còn, xe ngựa hắn sắp cho, mình cũng không dám ngồi đấy chứ.

Tấn vương thế tử đối xử với Nhị tỷ thật tốt! Thẩm Uyển Nguyệt cực kỳ hâm mộ nói.

Dù sao chàng cũng chỉ còn sống mấy năm, nếu như còn không thật tốt với ta chút nào thì không thể nào nói nổi rồi. Quân Khởi La than thở với giọng điệu mang chút bất đắc dĩ, như thể cảm thấy rằng vận mệnh của mình quá hẩm hiu: Hoàng mệnh khó mà không tuân!

Đối nữ tử, thế gian này chính là không công bằng như vậy. Hiển nhiên Thẩm Uyển Nguyệt biết chuyện Quân Khởi La đang than thở chính là chuyện tứ hôn, khuyên nhủ an ủi nói: Nhị tỷ đừng buồn, nghe nói Tấn vương thế tử như thế do bị thượng vào ba năm trước, nói vậy với thế lực tài lực của Tấn vương phủ, chắc chắn có thể tìm được thần y thuốc tốt.

Chỉ mong là vậy. Quân Khởi La vô ý nói thêm cái gì đó, thản nhiên nói: Sống chết có số, phú quý tại trời. Những thứ chuyện buồn lòng này, không đề cập tới cũng tốt. Thời giờ không còn sớm, chúng ta vẫn nên đi nhanh đi.

. . . . . .

Vô Ngân lái xe, vẫn còn đang chờ ở đối diện Phàn Dương Vương phủ, Long Dận đứng ngay bên cạnh xe ngựa, nhìn thấy Quân Khởi La xuất hiện, lập tức cười và phất phất tay với nàng.

Thẩm Uyển Nguyệt đi ở đằng sau lưng Quân Khởi La thân hậu, lúc Quân Khởi La đi xuống bậc thang, cũng thấy nam tử dưới ánh Mặt Trời giống như tiên giáng trần.

Nhìn khuôn mặt tươi cười rạng rỡ kia, Thẩm Uyển Nguyệt cảm thấy trái tim mình đập chệch nửa nhịp, cảm thấy rằng con người tao nhã ngất trời kia, e là khắp thế gian này không có mấy người có thể sánh bằng. Chẳng qua gương mặt tái nhợt kia, vẫn luôn tuyên bố rõ rằng thân thể của y đang bị bệnh.

Thật đáng tiếc!

Trái tim Thẩm Uyển Nguyệt mang ý vị thương tiếc theo sau lưng Quân Khởi La đi về phía Long Dận, quỳ gối hành lễ nói: Tham kiến Tấn vương thế tử, thần nữ là tam tiểu thư của Phàn Dương Vương phủ - Thẩm Uyển Nguyệt.

Long Dận cũng không thèm ngó ngàng tới nàng, càng đừng nói là nói đôi câu vài lời với nàng, thản nhiên đỡ tay Quân Khởi La đưa nàng lên trên xe ngựa, sau đó cũng tự mình lên xe ngựa, vào trong xe.

Thẩm Uyển Nguyệt khuỵu đầu gối, trên mặt là vẻ xấu hổ khó giấu đi.

Quân Khởi La vô cùng hài lòng với biểu hiện của Long Dận, Dđ.lqd.q.v.p nhưng không hiện lên trên mặt, mà nhìn Thẩm Uyển Nguyệt, áy náy nói: A Dận chàng chính là người như vậy, đối với những người không quen thuộc, luôn không thể có phản ứng, cũng không phải nhằm vào ngươi, Thẩm Nhị tiểu thư ngàn vạn lần đừng có quá để bụng nhá.

Thẩm Uyển Nguyệt mỉm cười ra mặt, lập tức khôi phục dáng vẻ ôn nhu hiền thục rộng lượng lúc trước: Nhị tỷ nói đi đâu chứ, chúng ta cũng sắp trở thành người một nhà, sao muội muội có thể để ý những thứ chuyện nhỏ râu ria lễ tiết này kia chứ? Nhị tỷ đi vào xe đi thôi, muội muội đi theo sau.

Quân Khởi La gật gật đầu rồi vào xe ngựa.

Nhạc Sênh, Nhạc Tiêu vẫn ngồi ở bên cạnh Vô Ngân, xe ngựa lăn bánh, nhìn Thẩm Uyển Nguyệt bóng lưng, khóe miệng hai người nở nụ cười toe toét.

Trong thân xe, Long Dận vừa kéo Quân Khởi La đến bên cạnh mình ngồi xuống vừa nói: Ả Thẩm Uyển Nguyệt này có tâm cơ nặng hơn Thẩm Uyển Tâm.

Bị chàng nhìn ra rồi. Quân Khởi La lơ đễnh nói: Mấy ngày này, mỗi ngày vào buổi sáng nàng ta luôn đến Bích Khê uyển tán gẫu một trận với ta, tuy không biết mục đích của nàng ta, nhưng có thể hiểu được nàng ta có vài phần dụng tâm, chàng không cần lo lắng.

Tâm cơ và thủ đoạn của nàng, tất nhiên ta rất yên tâm, chẳng qua là mọi chuyện cẩn thận vẫn hơn.

Ta biết rồi.

. . . . . .

Thiên Diệp tự tọa lạc ở trên núi Bạch Vân bên ngoài kinh thành năm mươi dặm.

Tự miếu không lớn, không rộng rãi bằng quốc tự Mộc n tự, thậm chí vì năm tháng lâu dài, hiện ra một


/133

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status