Âm thanh của Cố Ân Ân nhẹ nhàng công khai những việc không muốn cho người khác biết mà bà Cố đã từng làm.
"Cứ như vậy mà Thành Trì cùng Lan San đụng mặt ở nhà chúng ta."
Cố Ân Ân nghĩ đến chuyện xảy ra vào ngày đó, liền nhẹ nhàng nở nụ cười: "Mặc dù ngày đó con không có tự mình chững kiến, nhưng mà sau khi xảy ra việc đó con đã ngầm tra hỏi người giúp việc của nhà chúng ta, con liền biết rằng mẹ đã cho người chuẩn bị thuốc từ trước."
"Một loại là thuốc có thể khiến cho ý thức của người dùng nó trở nên mơ hồ không rõ."
"Vì để kế hoạch trở thành sự thật, mẹ làm vô cùng cẩn thận. Mẹ cố ý khiến người giúp việc lơ đãng làm đổ trà lên người cô ấy, sau đó mang Lan San tới phòng ngủ của con rồi đổi quần áo của cô ấy thành đồ của con, tiếp theo mẹ ra khỏi phòng rồi xuống lầu, để Cố Lan San không hề biết gì xuống sau. Làm như vậy dĩ nhiên D$SĐL>Q(Đlà vì mẹ muốn ngồi ở sô pha trước để khiến Hàn Thành Trì uống thuốc, coi Lan San thành con, cho nên mới có một màn mà mọi người nhìn thấy sau đó."
Sau khi Cố Ân Ân nói đến đây, giọng nói trở nên có chút quyết tuyệt: "Mục đích ban đầu của mẹ là vì khiến Thành Trì chia tay với con, nhưng nếu mẹ đã làm thì cũng không cam tâm làm nhỏ như vậy. Thật ra thì mẹ còn vô cùng ghét nhà họ Thịnh vì Lan San đã đoạt đi cơ hội để Giai Di gả cho Nhị Thập, mẹ tức giận vì anh rể của Nhị Thập vạch trần cha Thành Trì, cảm thấy bản thân giỏi tính toán như vậy mà cũng bị nhà họ Thịnh phá hủy, mẹ thấy mẹ của Nhị Thập luôn sống nhàn nhã trong giàu sang, đáy lòng không phục, liền muốn làm một công đôi việc!"
"Mẹ biết rằng, càng là gia tộc lớn thì càng quan tâm đến thể diện, cho nên mẹ liền mời mấy vị phu nhân tới chơi mạt chược, cho bọn họ nhìn thấy con dâu của nhà họ Thịnh hôn môi cùng người đàn ông khác."
"Đây không phải là quan trọng nhất, thứ quan trọng hơn, là Giai Di..."
Cùng với sự thật mà Cố Ân Ân đang từ từ phơi bày, Vương Giai Di cũng cảm giác như máu trên người mình cũng dần đọng lại.
Tim của cô ta gần như ngừng đập, cảm giác giống như bản thân không thể hít thở.
Cô ta chưa bao giờ biết rằng, thì ra là ở sau lưng mình lại ẩn giấu nhiều âm mưu hãm hại kinh khủng đến như vậy!
Hiện tại Cố Ân Ân bất chợt nhắc tới tên của cô ta, hơn nữa còn nói cô ta là điều quan trọng nhất...
Vương Giai Di không nhịn được liền dựng lỗ tai lên, cố gắng nghe thật tỉ mỉ.
"Giai Di giống con, đều là do mẹ nuôi lớn, mẹ hiểu được con thì cũng sẽ hiểu Giai Di. Mẹ biết từ trước tới gì em ấy luôn thẳng tính, hơn nữa đặc biệt không thích Lan San, cho nên mẹ cố ý để con mời em tới đây, mục đích là để cho em ấy thấy một màn như vậy, sau đó đắc chí cho là mình đã nắm được cách khiến Cố Lan San sụp đổ, sẽ đặc biệt ý châm chọc Lan San, mượn cơ hội này khiến người nhà họ Thịnh hoàn toàn mất hết mặt mũi ở nơi này!"
Vương Giai Di trợn to hai mắt, giơ tay lên bịt kín môi của mình. Cô ta nhớ rằng ngày đó mình quả thật là mỉa mai Cố Lan San một hồi lâu, hơn nữa còn bị Thịnh Thế hung hăng ban cho một bạt tai!
"Mà con đây?" Cố Ân Ân lạnh lùng cười cười: "Mà con, lúc ấy vốn đã dao động, liền giãy giụa. Mẹ cố ý tạo ra một tuồng kịch như vậy, tạo cho con một cơ hội để con có thể quang minh chính đại bỏ rơi Hàn Thành Trì!"
"Cứ như vậy mà Thành Trì cùng Lan San đụng mặt ở nhà chúng ta."
Cố Ân Ân nghĩ đến chuyện xảy ra vào ngày đó, liền nhẹ nhàng nở nụ cười: "Mặc dù ngày đó con không có tự mình chững kiến, nhưng mà sau khi xảy ra việc đó con đã ngầm tra hỏi người giúp việc của nhà chúng ta, con liền biết rằng mẹ đã cho người chuẩn bị thuốc từ trước."
"Một loại là thuốc có thể khiến cho ý thức của người dùng nó trở nên mơ hồ không rõ."
"Vì để kế hoạch trở thành sự thật, mẹ làm vô cùng cẩn thận. Mẹ cố ý khiến người giúp việc lơ đãng làm đổ trà lên người cô ấy, sau đó mang Lan San tới phòng ngủ của con rồi đổi quần áo của cô ấy thành đồ của con, tiếp theo mẹ ra khỏi phòng rồi xuống lầu, để Cố Lan San không hề biết gì xuống sau. Làm như vậy dĩ nhiên D$SĐL>Q(Đlà vì mẹ muốn ngồi ở sô pha trước để khiến Hàn Thành Trì uống thuốc, coi Lan San thành con, cho nên mới có một màn mà mọi người nhìn thấy sau đó."
Sau khi Cố Ân Ân nói đến đây, giọng nói trở nên có chút quyết tuyệt: "Mục đích ban đầu của mẹ là vì khiến Thành Trì chia tay với con, nhưng nếu mẹ đã làm thì cũng không cam tâm làm nhỏ như vậy. Thật ra thì mẹ còn vô cùng ghét nhà họ Thịnh vì Lan San đã đoạt đi cơ hội để Giai Di gả cho Nhị Thập, mẹ tức giận vì anh rể của Nhị Thập vạch trần cha Thành Trì, cảm thấy bản thân giỏi tính toán như vậy mà cũng bị nhà họ Thịnh phá hủy, mẹ thấy mẹ của Nhị Thập luôn sống nhàn nhã trong giàu sang, đáy lòng không phục, liền muốn làm một công đôi việc!"
"Mẹ biết rằng, càng là gia tộc lớn thì càng quan tâm đến thể diện, cho nên mẹ liền mời mấy vị phu nhân tới chơi mạt chược, cho bọn họ nhìn thấy con dâu của nhà họ Thịnh hôn môi cùng người đàn ông khác."
"Đây không phải là quan trọng nhất, thứ quan trọng hơn, là Giai Di..."
Cùng với sự thật mà Cố Ân Ân đang từ từ phơi bày, Vương Giai Di cũng cảm giác như máu trên người mình cũng dần đọng lại.
Tim của cô ta gần như ngừng đập, cảm giác giống như bản thân không thể hít thở.
Cô ta chưa bao giờ biết rằng, thì ra là ở sau lưng mình lại ẩn giấu nhiều âm mưu hãm hại kinh khủng đến như vậy!
Hiện tại Cố Ân Ân bất chợt nhắc tới tên của cô ta, hơn nữa còn nói cô ta là điều quan trọng nhất...
Vương Giai Di không nhịn được liền dựng lỗ tai lên, cố gắng nghe thật tỉ mỉ.
"Giai Di giống con, đều là do mẹ nuôi lớn, mẹ hiểu được con thì cũng sẽ hiểu Giai Di. Mẹ biết từ trước tới gì em ấy luôn thẳng tính, hơn nữa đặc biệt không thích Lan San, cho nên mẹ cố ý để con mời em tới đây, mục đích là để cho em ấy thấy một màn như vậy, sau đó đắc chí cho là mình đã nắm được cách khiến Cố Lan San sụp đổ, sẽ đặc biệt ý châm chọc Lan San, mượn cơ hội này khiến người nhà họ Thịnh hoàn toàn mất hết mặt mũi ở nơi này!"
Vương Giai Di trợn to hai mắt, giơ tay lên bịt kín môi của mình. Cô ta nhớ rằng ngày đó mình quả thật là mỉa mai Cố Lan San một hồi lâu, hơn nữa còn bị Thịnh Thế hung hăng ban cho một bạt tai!
"Mà con đây?" Cố Ân Ân lạnh lùng cười cười: "Mà con, lúc ấy vốn đã dao động, liền giãy giụa. Mẹ cố ý tạo ra một tuồng kịch như vậy, tạo cho con một cơ hội để con có thể quang minh chính đại bỏ rơi Hàn Thành Trì!"
/1059
|