Cô rất bình tình ngồi trên bồn cầu, lấy điện thoại nhắn tin cho Thịnh Thế: “Anh Nhị Thập, anh mua giùm em một gói băng vệ sinh đi!”
Lúc đó, lớp Thịnh Thế cũng kết thúc giờ thể dục, mấy nam sinh vừa chơi bóng rổ, cả người ướt nhẹm mồ hôi, đứng ở trong siêu thị nhỏ của trường mua đồ uống lạnh, đột nhiên chuông điện thoại báo có tin nhắn đến.
“Thịnh Thế, cậu uống gì?” Một bạn học hỏi.
“Một lon co ca!” Thịnh Thế lấy điện thoại, nhìn thấy đó là tin nhắn của Cố Lan San, mở ra xem. Sau khi xem xong, Thịnh Thế đứng hình mất ba giây, mới mở miệng nói thêm một câu: “Thêm một gói băng vệ sinh!”
Có một bạn nam đang cầm một lon đồ uống lạnh, nghe thấy Thịnh Thế nói như vậy lập tức phun hết nước trong miệng ra.
“Thịnh Thế, cậu mua băng vệ sinh làm gì!”
“Cậu dùng à..... “
Thịnh Thế không để ý những lời châm chọc đó, thản nhiên ra quầy chọn. Anh nhìn chằm chằm khu bán băng vệ sinh, lại nhắn cho Cố Lan San một tin: “Ban ngày? Ban đêm? Dày? Có cánh? Em lấy loại nào?”
Cố Lan San ngồi trên bồn cầu đọc tin nhắn của Thịnh Thế, não cảm thấy tê dại. Một lúc lâu sau, cô nhắn lại cho Thịnh Thế: “Em cũng không biết!”
“...” Thịnh Thế nhìn chằm chằm tin nhắn một lúc. Sau đó, mỗi loại đều lấy một gói. Cô nhân viên lấy cho anh một túi túi nilon màu đen, anh trả tiền, xách đồ trong tay khi nhận lại tiền lẻ thừa, anh lại yêu cầu: “Cho tôi thêm một đồ uống nóng nữa!”
Đương nhiên, chỗ băng vê sinh Thịnh Thế mua về, Cố Lan San chỉ lấy một gói, sau đó để lại trong WC của trường.
Vừa đúng chiều hôm đó, tiết giáo dục giới tính có nói đến việc con gái khi thấy kinh lần đầu. Nam sinh trong lớp cười cợt còn các bạn nữ xấu hổ, đỏ mặt cúi đầu.
Còn Thịnh Thế rất chăm chú lắng nghe.
Từ sau đó, cứ đúng những ngày này trong tháng, trên bàn Cố Lan San đều có một cốc trà sữa nóng hổi.
Người ngoài nhìn vào đều nghĩ rằng bọn họ thật sự đang yêu nhau. Chỉ có người trong cuộc là Thịnh Thế và Cố Lan San biết bọn họ không phải.
Thịnh Thế cũng không rõ bản thân có phải đã động tâm với Cố Lan San hay không mà Cố Lan San còn chưa có mối tình đầu, cảm thấy ở cùng một chỗ với Thịnh Thế cũng không đến nỗi nào, thân thiết, tự nhiên nên có cảm giác ỷ lại. Cố Lan San lại cho rằng đó chính là tình bạn.
Nhưng khi tình cảm trong giai đoạn trong sáng thì có một tên Trình Giảo Kim xuất hiện.
Không biết có phải ông trời cố ý làm khó Cố Lan San và Thịnh Thế hay không. Anh vừa hỏi Cố Lan San có thích ai hay không thì ba tháng sau Cố Lan San đã thích một người. Không sai, người kia chính là Hàn Thành Trì.
Cố Lan San thích Hàn Thành Trì cũng vì phát sinh một sự việc cực kỳ máu chó nhưng không kém phần lãng mạn.
Con gái đến tuổi này, cơ thể có thay đổi rất lớn, ngực lớn hơn, cao hơn. Cho nên, trong ba tháng ngắn ngủi, Cố Lan San cũng cao lên gần mười phân, ngực cũng đầy đặn hơn rất nhiều. So với trước kia càng thêm xinh đẹp.
Cho nên, một hôm, Thịnh Thế không đến lớp tự học buổi tối, một mình Cố Lan San về nhà.
Lúc đó, lớp Thịnh Thế cũng kết thúc giờ thể dục, mấy nam sinh vừa chơi bóng rổ, cả người ướt nhẹm mồ hôi, đứng ở trong siêu thị nhỏ của trường mua đồ uống lạnh, đột nhiên chuông điện thoại báo có tin nhắn đến.
“Thịnh Thế, cậu uống gì?” Một bạn học hỏi.
“Một lon co ca!” Thịnh Thế lấy điện thoại, nhìn thấy đó là tin nhắn của Cố Lan San, mở ra xem. Sau khi xem xong, Thịnh Thế đứng hình mất ba giây, mới mở miệng nói thêm một câu: “Thêm một gói băng vệ sinh!”
Có một bạn nam đang cầm một lon đồ uống lạnh, nghe thấy Thịnh Thế nói như vậy lập tức phun hết nước trong miệng ra.
“Thịnh Thế, cậu mua băng vệ sinh làm gì!”
“Cậu dùng à..... “
Thịnh Thế không để ý những lời châm chọc đó, thản nhiên ra quầy chọn. Anh nhìn chằm chằm khu bán băng vệ sinh, lại nhắn cho Cố Lan San một tin: “Ban ngày? Ban đêm? Dày? Có cánh? Em lấy loại nào?”
Cố Lan San ngồi trên bồn cầu đọc tin nhắn của Thịnh Thế, não cảm thấy tê dại. Một lúc lâu sau, cô nhắn lại cho Thịnh Thế: “Em cũng không biết!”
“...” Thịnh Thế nhìn chằm chằm tin nhắn một lúc. Sau đó, mỗi loại đều lấy một gói. Cô nhân viên lấy cho anh một túi túi nilon màu đen, anh trả tiền, xách đồ trong tay khi nhận lại tiền lẻ thừa, anh lại yêu cầu: “Cho tôi thêm một đồ uống nóng nữa!”
Đương nhiên, chỗ băng vê sinh Thịnh Thế mua về, Cố Lan San chỉ lấy một gói, sau đó để lại trong WC của trường.
Vừa đúng chiều hôm đó, tiết giáo dục giới tính có nói đến việc con gái khi thấy kinh lần đầu. Nam sinh trong lớp cười cợt còn các bạn nữ xấu hổ, đỏ mặt cúi đầu.
Còn Thịnh Thế rất chăm chú lắng nghe.
Từ sau đó, cứ đúng những ngày này trong tháng, trên bàn Cố Lan San đều có một cốc trà sữa nóng hổi.
Người ngoài nhìn vào đều nghĩ rằng bọn họ thật sự đang yêu nhau. Chỉ có người trong cuộc là Thịnh Thế và Cố Lan San biết bọn họ không phải.
Thịnh Thế cũng không rõ bản thân có phải đã động tâm với Cố Lan San hay không mà Cố Lan San còn chưa có mối tình đầu, cảm thấy ở cùng một chỗ với Thịnh Thế cũng không đến nỗi nào, thân thiết, tự nhiên nên có cảm giác ỷ lại. Cố Lan San lại cho rằng đó chính là tình bạn.
Nhưng khi tình cảm trong giai đoạn trong sáng thì có một tên Trình Giảo Kim xuất hiện.
Không biết có phải ông trời cố ý làm khó Cố Lan San và Thịnh Thế hay không. Anh vừa hỏi Cố Lan San có thích ai hay không thì ba tháng sau Cố Lan San đã thích một người. Không sai, người kia chính là Hàn Thành Trì.
Cố Lan San thích Hàn Thành Trì cũng vì phát sinh một sự việc cực kỳ máu chó nhưng không kém phần lãng mạn.
Con gái đến tuổi này, cơ thể có thay đổi rất lớn, ngực lớn hơn, cao hơn. Cho nên, trong ba tháng ngắn ngủi, Cố Lan San cũng cao lên gần mười phân, ngực cũng đầy đặn hơn rất nhiều. So với trước kia càng thêm xinh đẹp.
Cho nên, một hôm, Thịnh Thế không đến lớp tự học buổi tối, một mình Cố Lan San về nhà.
/1059
|