Ta là bế quan, nhưng mà nếu như đã đột phá được đến Yêu Tôn hậu kỳ viên mãn, đương nhiên phải đi tìm ngươi để báo thù rồi! Hổ Huyền Thiên âm thanh trúc trắc nói, Chỉ là trời xanh có mắt, ta không đến Già Thiên Tông tìm ngươi, ngươi lại tự dẫn xác đến đây, thật sự ý trời, ý trời a!
Hổ Huyền Thiên, mấy vạn năm trước con của ngươi muốn sát Dương Thiếu Chủ, ta không có cách nào mới ra tay cứu người mà thôi, ngươi cũng biết nếu như Dương Thiếu Chủ thật sự chết tại Thiên Khiếu Sơn Mạch, toàn bộ Thiên Khiếu Ma Hổ Bộ Tộc của ngươi sẽ bị diệt tộc! Nhìn Hổ Huyền Thiên tràn đầy túc sát chi khí lời nói, Vương Nhất Sơn thật sự rất kiên kỵ giải thích.
Hổ Huyền Thiên, Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc Tộc Trưởng, Linh Thể Yêu Tôn hậu kỳ đại thành cường giả, nghe đồn là đang bế quan đột phá Hóa Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới, một thân tu vi ngay cả Già Thiên Tông Tông Chủ cũng hết sức kiên kỵ, nếu như mà hắn biết Hổ Huyền Thiên xuất hiện tại đây, có đánh chết hắn cũng không đến Thiên Khiếu Sơn Mạch này.
Linh Thể Yêu Tôn cường giả, cũng không phải là hắn có thể đối phó được.
Mấy Vạn năm trước hắn cùng Thần Chủ Thiếu Chủ Dương Đình Quân đi vào Thiên Khiếu Sơn Mạch tìm kiếm một loại Lục Giai Thiên Tài Địa Bảo, Dương Đình Quân vì thấy một con Khiếu Thiên Ma Hổ có Đạo Thể Thể Chất, muốn thu con Hổ này về làm vật cưỡi, Khiếu Thiên Hổ này không chấp nhận còn muốn đem Dương Đình Quân cấp nuốt, khi đó Dương Đình Quân là đánh không lại con Khiếu Thiên Hổ kia, bất đắc dĩ hắn phải ra tay, chỉ có điều hắn ra tay hơi nặng một chút, con Khiếu Thiên Hổ kia đã ngỏm củ tỏi.
Không nghĩ đến con Khiếu Thiên Hổ này thân phận cũng không có bình thường, nó lại là con của Hổ Huyền Thiên, Thiên Khiếu Bộ Tộc Tộc Trưởng, chúa tể của Thiên Khiếu Sơn Mạch này, Hổ Huyền Thiên biết được thân phận của Dương Đình Quân, không làm gì được Dương Đình Quân, lại đem tất cả thù hận tập trung lên người hắn, hắn quả thật cũng quá là oan a.
Vương Nhất Sơn! Con trai của ta chết tại trong tay của ngươi, đây là sự thật không thể nào bàn cãi, vì báo thù cho nó, ngươi chỉ có thể chết mà thôi! Hổ Huyền Thiên âm trầm lên tiếng.
Nếu như có thể, hắn hận là muốn đưa cái tên Dương Đình Quân kia cùng nhau lên đường, nhưng mà hắn không thể làm như vậy được, nếu như Dương Đình Quân kia bị diệt, Thiên Khiếu Bộ Tộc bọn họ sẽ phải đối mặt với Thiên Nhược Thần Chủ Dương Đình Phong lửa giận, với mười vị Yêu Tôn của Thiên Khiếu nhất tộc, thật sự không đủ cho Dương Đình Phong giết.
Không còn cách nào khác, hắn chỉ đành đem hết oán hận phát tiết lên người của Vương Nhất Sơn, ai bảo hắn ra tay diệt đi con của hắn, tên Vương Nhất Sơn này cũng không phải hạng oan uổng gì.
Ầm ầm!!!
Hổ Huyền Thiên, đừng nghĩ ngươi là Linh Thể Yêu Tôn mà ta sợ ngươi, muốn lấy tính mạng của ta, phải xem ngươi có cái bản lãnh đó không! Vương Nhất Sơn hiện ra Pháp Thể của mình, Nguyên Lực dũng động, nhìn về Hổ Huyền Thiên quát.
Tượng Phật còn có ba phần khí, hắn Vương Nhất Sơn đã hết lời giải thích, cái con mèo bệnh này vẫn không chịu buông tha, hắn dù sao cũng là Hóa Thần Chí Cường Giả, cũng không phải là cục bùn mặc người xoa nắn.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Vương Nhất Sơn! Bản tọa không cần ngươi sợ ta, chỉ cần ngươi để lại cái mệnh của mình lại là được rồi! Hổ Huyền Thiên cũng không cam lòng yếu thế, gần tám vạn mét Yêu Thể hư không lâm lập, so với gần bốn vạn mét Pháp Thể của Vương Nhất Sơn sơn thì cường ra gấp đôi, rõ ràng hắn thực lực cao hơn Vương Nhất Sơn rất nhiều lần.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
...
Một tuần sau, Loạn Thạch Sơn.
Loạn Thạch Sơn có mười ức rộng lớn phạm vi, nếu như từ trên không trung nhìn xuống thì sẽ phát hiện thấy đâu đâu cũng là Thạch Phong ngổn ngang, tuyệt không nhìn thấy ra được đến một cành cây ngọn cỏ, vì vậy nơi đây mới được đặt tên là Loạn Thạch Sơn.
Nằm gần với trung tâm nhất của Thiên Khiếu Sơn Mạch, cho nên nơi đây cũng rất thường xuyên có Thiên Khiếu Bộ Tộc Yêu Thú lui đến, riêng nửa tháng thời gian lại đây thì khác, đừng nói là Khiếu Thiên Hổ, ngay cả một con mèo cũng không thể xuất nhập khẩu Loạn Thạch Sơn, nguyên nhân tại Loạn Thạch Sơn lúc này đã bị bao phủ lấy một tầng nhàn nhạt Phù Trận, Phù Trận này ngăn cản tất cả các loại Yêu Thú tiến vào Loạn Thạch Sơn, cho dù có là Yêu Tôn cảnh giới Yêu Thú cũng không được.
Đúng lúc này...
Một chiếc Phi Chu dài đến trăm dặm vắt ngang hư không, hướng đến Loạn Thạch Sơn với tốc độ cực kỳ nhanh chóng, không bao lâu nó là tiến đến ngoại vi Phù Trận.
Vút!!
Tiểu Thư! Động phủ đại môn đã khai mở, xem ra tất cả mọi người đã đi vào bên trong! Nhìn thấy trên không trung Phù Trận hiện ra một cánh cửa, Diễm Cô nhanh chóng lên tiếng.
Cái này không có gì lạ, Hỗn Nguyên Động Phủ nửa tháng trước đã mở ra, bọn họ đương nhiên là tranh thủ vào bên trong tìm kiếm bảo vật, như thế nào còn chờ chúng ta! Thu lại Ảnh Lôi Chu, Hoa Phi Tuyết không có ngạc nhiên nói.
Hỗn Nguyên Động Phủ chỉ mở ra có một tháng thời gian, đám người kia không nhanh chóng đi vào bên trong tìm kiếm bảo vật cùng truyền thừa, ở lại bên ngoài này để làm gì.
Cũng chỉ tại tên Hắc Sát Chí Tôn kia cả, làm cho chúng ta tốn không ít thời gian! Diễm Cô oán hận nói.
Nếu như không phải tại tên Hắc Sát Chí Tôn kia, chủ tớ hai người đã đến Loạn Thạch Sơn từ lâu, đâu có thể để cho đám người kia nhanh chân vào trước.
Tiểu Thư! Vị kia Diệp Thiên Quân có khi nào không theo kịp chúng ta! Dùng thần thức điều tra một chút, không thấy bóng dáng của Diệp Tử Phàm đâu, Diễm Cô lên tiếng hỏi.
Yên tâm đi, chỉ cần hắn có Trung Phẩm Đạo Khí Phi Chu, nhất định có thể đến được đây mà thôi! Không có giống như Diễm Cô nôn nóng, Hoa Phi Tuyết lại rất bình tĩnh nói.
Không đến mới tốt, không đến sẽ là bớt đi một đối thủ cạnh tranh.
Hoa Tiểu Thư! Đây chính là Hỗn Nguyên Động Phủ trong truyền thuyết rồi? Không được như kỳ vọng của Hoa Phi Tuyết, nàng vừa dứt lời không bao lâu, thanh âm của Diệp Tử Phàm liền truyền đến, hơn nữa lại khẳng định nói.
Không có gì khó nhận ra, nhất là trên cái cánh cửa kia đề bốn chữ Hỗn Nguyên Động Phủ do Phù Văn tạo ra vô cùng chói mắt.
Không sai! Đây chính là Hóa Thần Động Phủ, Diệp Thiên Quân thật là thần thông quảng đại! Hoa Phi Tuyết đánh một cái giật mình, lòng cảnh giác lại được đặt lên cao độ.
Không nghĩ đến tên Diệp Tử Phàm này lại lợi hại đến như vậy, có thể theo được Ảnh Lôi Chu của nàng không nói, nội cái chiêu vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt mình mà mình không hề hay biết, cũng đã đủ cho nàng đề cao cảnh giác.
Phải biết khi vừa đến đây, thần thức của nàng đã liên tục quan sát, nhưng mà không hề phát hiện tung tích của Diệp Tử Phàm đâu, không nghĩ đến hắn lại vô thanh vô tức xuất hiện tại đây.
Vậy bản tọa phải đi vào trước, chúng ta tại bên trong gặp lại! Diệp Tử Phàm mỉm cười với Hoa Phi Tuyết một cái, sau đó liền lấy tốc độ như thuấn di đi vào động phủ đại môn.
Tiểu Thư, sao ngài không nói cho hắn biết Hỗn Nguyên Động Phủ những cái kia cấm chế cùng thời gian đóng cửa? Diễm Cô thấy Diệp Tử Phàm đã đi vào, liền lên tiếng hỏi Hoa Phi Tuyết.
Hổ Huyền Thiên, mấy vạn năm trước con của ngươi muốn sát Dương Thiếu Chủ, ta không có cách nào mới ra tay cứu người mà thôi, ngươi cũng biết nếu như Dương Thiếu Chủ thật sự chết tại Thiên Khiếu Sơn Mạch, toàn bộ Thiên Khiếu Ma Hổ Bộ Tộc của ngươi sẽ bị diệt tộc! Nhìn Hổ Huyền Thiên tràn đầy túc sát chi khí lời nói, Vương Nhất Sơn thật sự rất kiên kỵ giải thích.
Hổ Huyền Thiên, Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc Tộc Trưởng, Linh Thể Yêu Tôn hậu kỳ đại thành cường giả, nghe đồn là đang bế quan đột phá Hóa Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới, một thân tu vi ngay cả Già Thiên Tông Tông Chủ cũng hết sức kiên kỵ, nếu như mà hắn biết Hổ Huyền Thiên xuất hiện tại đây, có đánh chết hắn cũng không đến Thiên Khiếu Sơn Mạch này.
Linh Thể Yêu Tôn cường giả, cũng không phải là hắn có thể đối phó được.
Mấy Vạn năm trước hắn cùng Thần Chủ Thiếu Chủ Dương Đình Quân đi vào Thiên Khiếu Sơn Mạch tìm kiếm một loại Lục Giai Thiên Tài Địa Bảo, Dương Đình Quân vì thấy một con Khiếu Thiên Ma Hổ có Đạo Thể Thể Chất, muốn thu con Hổ này về làm vật cưỡi, Khiếu Thiên Hổ này không chấp nhận còn muốn đem Dương Đình Quân cấp nuốt, khi đó Dương Đình Quân là đánh không lại con Khiếu Thiên Hổ kia, bất đắc dĩ hắn phải ra tay, chỉ có điều hắn ra tay hơi nặng một chút, con Khiếu Thiên Hổ kia đã ngỏm củ tỏi.
Không nghĩ đến con Khiếu Thiên Hổ này thân phận cũng không có bình thường, nó lại là con của Hổ Huyền Thiên, Thiên Khiếu Bộ Tộc Tộc Trưởng, chúa tể của Thiên Khiếu Sơn Mạch này, Hổ Huyền Thiên biết được thân phận của Dương Đình Quân, không làm gì được Dương Đình Quân, lại đem tất cả thù hận tập trung lên người hắn, hắn quả thật cũng quá là oan a.
Vương Nhất Sơn! Con trai của ta chết tại trong tay của ngươi, đây là sự thật không thể nào bàn cãi, vì báo thù cho nó, ngươi chỉ có thể chết mà thôi! Hổ Huyền Thiên âm trầm lên tiếng.
Nếu như có thể, hắn hận là muốn đưa cái tên Dương Đình Quân kia cùng nhau lên đường, nhưng mà hắn không thể làm như vậy được, nếu như Dương Đình Quân kia bị diệt, Thiên Khiếu Bộ Tộc bọn họ sẽ phải đối mặt với Thiên Nhược Thần Chủ Dương Đình Phong lửa giận, với mười vị Yêu Tôn của Thiên Khiếu nhất tộc, thật sự không đủ cho Dương Đình Phong giết.
Không còn cách nào khác, hắn chỉ đành đem hết oán hận phát tiết lên người của Vương Nhất Sơn, ai bảo hắn ra tay diệt đi con của hắn, tên Vương Nhất Sơn này cũng không phải hạng oan uổng gì.
Ầm ầm!!!
Hổ Huyền Thiên, đừng nghĩ ngươi là Linh Thể Yêu Tôn mà ta sợ ngươi, muốn lấy tính mạng của ta, phải xem ngươi có cái bản lãnh đó không! Vương Nhất Sơn hiện ra Pháp Thể của mình, Nguyên Lực dũng động, nhìn về Hổ Huyền Thiên quát.
Tượng Phật còn có ba phần khí, hắn Vương Nhất Sơn đã hết lời giải thích, cái con mèo bệnh này vẫn không chịu buông tha, hắn dù sao cũng là Hóa Thần Chí Cường Giả, cũng không phải là cục bùn mặc người xoa nắn.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Vương Nhất Sơn! Bản tọa không cần ngươi sợ ta, chỉ cần ngươi để lại cái mệnh của mình lại là được rồi! Hổ Huyền Thiên cũng không cam lòng yếu thế, gần tám vạn mét Yêu Thể hư không lâm lập, so với gần bốn vạn mét Pháp Thể của Vương Nhất Sơn sơn thì cường ra gấp đôi, rõ ràng hắn thực lực cao hơn Vương Nhất Sơn rất nhiều lần.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
...
Một tuần sau, Loạn Thạch Sơn.
Loạn Thạch Sơn có mười ức rộng lớn phạm vi, nếu như từ trên không trung nhìn xuống thì sẽ phát hiện thấy đâu đâu cũng là Thạch Phong ngổn ngang, tuyệt không nhìn thấy ra được đến một cành cây ngọn cỏ, vì vậy nơi đây mới được đặt tên là Loạn Thạch Sơn.
Nằm gần với trung tâm nhất của Thiên Khiếu Sơn Mạch, cho nên nơi đây cũng rất thường xuyên có Thiên Khiếu Bộ Tộc Yêu Thú lui đến, riêng nửa tháng thời gian lại đây thì khác, đừng nói là Khiếu Thiên Hổ, ngay cả một con mèo cũng không thể xuất nhập khẩu Loạn Thạch Sơn, nguyên nhân tại Loạn Thạch Sơn lúc này đã bị bao phủ lấy một tầng nhàn nhạt Phù Trận, Phù Trận này ngăn cản tất cả các loại Yêu Thú tiến vào Loạn Thạch Sơn, cho dù có là Yêu Tôn cảnh giới Yêu Thú cũng không được.
Đúng lúc này...
Một chiếc Phi Chu dài đến trăm dặm vắt ngang hư không, hướng đến Loạn Thạch Sơn với tốc độ cực kỳ nhanh chóng, không bao lâu nó là tiến đến ngoại vi Phù Trận.
Vút!!
Tiểu Thư! Động phủ đại môn đã khai mở, xem ra tất cả mọi người đã đi vào bên trong! Nhìn thấy trên không trung Phù Trận hiện ra một cánh cửa, Diễm Cô nhanh chóng lên tiếng.
Cái này không có gì lạ, Hỗn Nguyên Động Phủ nửa tháng trước đã mở ra, bọn họ đương nhiên là tranh thủ vào bên trong tìm kiếm bảo vật, như thế nào còn chờ chúng ta! Thu lại Ảnh Lôi Chu, Hoa Phi Tuyết không có ngạc nhiên nói.
Hỗn Nguyên Động Phủ chỉ mở ra có một tháng thời gian, đám người kia không nhanh chóng đi vào bên trong tìm kiếm bảo vật cùng truyền thừa, ở lại bên ngoài này để làm gì.
Cũng chỉ tại tên Hắc Sát Chí Tôn kia cả, làm cho chúng ta tốn không ít thời gian! Diễm Cô oán hận nói.
Nếu như không phải tại tên Hắc Sát Chí Tôn kia, chủ tớ hai người đã đến Loạn Thạch Sơn từ lâu, đâu có thể để cho đám người kia nhanh chân vào trước.
Tiểu Thư! Vị kia Diệp Thiên Quân có khi nào không theo kịp chúng ta! Dùng thần thức điều tra một chút, không thấy bóng dáng của Diệp Tử Phàm đâu, Diễm Cô lên tiếng hỏi.
Yên tâm đi, chỉ cần hắn có Trung Phẩm Đạo Khí Phi Chu, nhất định có thể đến được đây mà thôi! Không có giống như Diễm Cô nôn nóng, Hoa Phi Tuyết lại rất bình tĩnh nói.
Không đến mới tốt, không đến sẽ là bớt đi một đối thủ cạnh tranh.
Hoa Tiểu Thư! Đây chính là Hỗn Nguyên Động Phủ trong truyền thuyết rồi? Không được như kỳ vọng của Hoa Phi Tuyết, nàng vừa dứt lời không bao lâu, thanh âm của Diệp Tử Phàm liền truyền đến, hơn nữa lại khẳng định nói.
Không có gì khó nhận ra, nhất là trên cái cánh cửa kia đề bốn chữ Hỗn Nguyên Động Phủ do Phù Văn tạo ra vô cùng chói mắt.
Không sai! Đây chính là Hóa Thần Động Phủ, Diệp Thiên Quân thật là thần thông quảng đại! Hoa Phi Tuyết đánh một cái giật mình, lòng cảnh giác lại được đặt lên cao độ.
Không nghĩ đến tên Diệp Tử Phàm này lại lợi hại đến như vậy, có thể theo được Ảnh Lôi Chu của nàng không nói, nội cái chiêu vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt mình mà mình không hề hay biết, cũng đã đủ cho nàng đề cao cảnh giác.
Phải biết khi vừa đến đây, thần thức của nàng đã liên tục quan sát, nhưng mà không hề phát hiện tung tích của Diệp Tử Phàm đâu, không nghĩ đến hắn lại vô thanh vô tức xuất hiện tại đây.
Vậy bản tọa phải đi vào trước, chúng ta tại bên trong gặp lại! Diệp Tử Phàm mỉm cười với Hoa Phi Tuyết một cái, sau đó liền lấy tốc độ như thuấn di đi vào động phủ đại môn.
Tiểu Thư, sao ngài không nói cho hắn biết Hỗn Nguyên Động Phủ những cái kia cấm chế cùng thời gian đóng cửa? Diễm Cô thấy Diệp Tử Phàm đã đi vào, liền lên tiếng hỏi Hoa Phi Tuyết.
/603
|