Không sao, bản tọa cùng gia sư cũng không phải là người của Thiên Nhược Đại Lục, mà là đến từ Thiên Mang Đại Lục, lần này vì nghe nói Hỗn Nguyên Động Phủ xuất hiện tại Thiên Nhược Đại Lục cho nên mới đến đây một chuyến! Dù hơi bất mãn cái thái độ thăm hỏi ân cần của Hoa Phi Tuyết, nhưng mà hắn vẫn trả lời.
Chuyện hắn không phải là người tại Thiên Nhược Đại Lục người của Vạn Tinh Tông cũng đã biết, Hoa Phi Tuyết này nếu như có tâm điều tra trước sau gì cũng biết, không cần thiết phải giấu giếm.
Thiên Mang Đại Lục? Triều Tịch Thánh Cung xếp hạng đệ cửu Đại Lục? Hoa Phi Tuyết giật mình nói.
Triều Tịch Thánh Cung quản hạt bên dưới mười mấy vạn cái Tinh Vực, Thiên Mang Tinh Vực cũng là một trong suốt đó, luận về rộng lớn cùng cùng cường giả, Thiên Mang Tinh Vực nhiều gấp mấy lần Thiên Nhược Tinh Vực, hai vực đem ra so sánh xếp hạng, thứ mười Thiên Nhược Tinh Vực kém hơn không biết bao nhiêu lần.
Khó trách nàng không biết Diệp Tử Phàm tên tuổi, khó trách vị Chí Tôn kia là Linh Thể Hóa Thần, nếu như đến từ Thiên Mang Đại Lục thì có thể giải thích thông.
Khụ!!!Hoa Tiểu Thư, gia sư nói ngoài đưa bản tọa đến Hỗn Nguyên Động Phủ ra, còn có..! Diệp Tử Phàm thấy Hoa Phi Tuyết nhìn hắn chăm chú, cũng là có một chút xấu hổ, ho khan một tiếng nói.
Hoa Phi Tuyết này tuy trên gương mặt đeo một chiếc khăn che lại mất nửa gương mặt, chỉ là ánh mắt long lanh, trắng như tuyết bộ ngực, từ ngực lụa mỏng trung lộ ra, tinh tế vòng eo đón gió phiêu lượng, tựa như muốn đức rời giống như, tư thái xinh đẹp, hồng nhan họa thủy, không kém gì Lâm An Nam, làm cho trong lòng hắn có một tia rung động, chỉ là rất nhanh, hắn lại khôi phục lại như trước kia.
Cái này đương nhiên là ta hiểu được, đây là Hóa Thần Đan, Diệp Thiên Quân hãy nhận lấy! Nghe vậy Hoa Phi Tuyết gương mặt cứng đờ, lấy trong trữ vật giới ra một hộp ngọc, đưa cho Diệp Tử Phàm.
Vẻ mặt của nàng không hề tình nguyện một chút nào, hơn nữa trong lòng lại mắng to hai sư đồ này vô sỉ, rõ ràng là đến từ một đại Tinh Vực như Thiên Mang, không thể nào thiếu Hóa Thần Đan cho được, nhưng mà vẫn cố gắng đem Hóa Thần Đan trong tay của nàng cướp đi, thật là vô sỉ đến cực điểm.
Ân! Hóa Thần Đan này không sai! Đem viên Hóa Thần Đan kia ra xem một chút, sau đó ném nó vào Luyện Thần Đỉnh, Diệp Tử Phàm gật gù nói.
Có viên Hóa Thần Đan này, hai mươi sáu tên Thông Thần hậu kỳ viên mãn mà hắn bắt được sẽ có một tên có thể độ kiếp đột phá Hóa Thần cảnh, như vậy hắn sẽ có một đóa Hóa Thần Linh Vân, hắn sẽ không bỏ qua cho viên Hóa Thần Đan này.
Thật ra Hóa Thần Đan Đại Hắc cũng có thể luyện chế ra, hơn nữa phẩm chất còn tốt hơn viên này Hóa Thần Đan rất nhiều lần, chỉ là khổ nỗi trong tay của hắn không có Lục Giai Linh Dược để cho Đại Hắc luyện chế, hắn đoạt lấy của hai tên Hóa Thần Bao Giang Trường cùng Hạ Kiến Quốc kia bên trong tuy có khá nhiều Ngũ Giai Linh Dược, nhưng mà Lục Giai Linh Dược thì có vài cọng mà thôi, đừng nói là có Linh Dược luyện chế Hóa Thần Đan ngay cả bình thường nhất Lục Giai đan Dược Linh Dược cũng không có đủ.
Diệp Thiên Quân, nếu như Đan Dược kia không có giả, vậy thì chúng ta lên đường đi! Nhìn tư thái kia của Diệp Tử Phàm, nàng càng là tức giận nghiến răng nói.
Nàng đường đường là Già Thiên Tông Đại Tiểu Thư, có nhất thiết vì một viên Hóa Thần Đan mà thất hứa hay không, Diệp Tử Phàm nhận lấy Hóa Thần Đan còn mở ra kiểm tra, đây là có ý gì, không tin vào nàng hay sao?
Vút!!!
Nói xong, nàng cũng không chờ Diệp Tử Phàm đáp lại tế ra một chiếc Trung Phẩm Đạo Khí Phi Chu cùng Diễm Cô biến mất tại phương xa, không hề có ý định mời Diệp Tử Phàm đi lên Phi Chu đi cùng ý tứ.
Ân! Nha đầu này như thế nào lại tức giận như vậy, ta đắc tội với cô ta sao? Nhìn Hoa Phi Tuyết biến mất tại phương xa, Diệp Tử Phàm khẽ sờ cái mũi một cái nói.
Cũng chỉ đành vất vả một chút vậy! Thở dài một tiếng, thân ảnh của hắn cũng lập tức biến mất, đi theo hướng của chiếc Phi Chu kia, trước khi đi, hắn còn nhìn về phía sau lưng mình một cái, mỉm cười đầy ẩn ý.
Trong tay của hắn cũng còn hai chiếc Đạo Khí Phi Chu cướp được của hai tên Hạ Kiến Quốc, có thể dùng bọn nó thay vì cứ phải phá vỡ không gian, chỉ là phẩm chất của hai chiếc phi chu kia chỉ đạt đến Hạ Phẩm Đạo Khí cấp độ, lấy ra là không thể nào đuổi kịp Phi Chu của Hoa Phi Tuyết, cho nên hắn đành phải làm công việc lao lực này.
Tiểu Thư, ngài không đưa tên Diệp Tử Phàm kia theo lên Ảnh Lôi Chu, có khi nào hắn không đuổi kịp chúng ta hay không? Bên trong Ảnh Lôi Chu, Diễm Cô nhìn lại phía sau sầu lo nói.
Ảnh Lôi Chu đây là Trung Phẩm Đạo Khí Cao Cấp, rất nhiều Hóa Thần Chí Tôn không chấn phá không gian cũng không thể nào đuổi theo nó được, Diệp Tử Phàm chỉ có Thông Thần cảnh, hắn như thế nào có thể đuổi theo kịp Ảnh Lôi Chu.
Diễm Cô, ngươi không nghe nói hắn là đến từ Thiên Mang Tinh Vực hay sao? Ở nơi đó bảo vật tài nguyên là nhiều hơn Thiên Nhược Đại Lục chúng ta vô số lần, chỉ một cái Trung Phẩm Đạo Khí Phi Chu mà thôi, ta nghĩ hắn nhất định có thể sở hữu được. Hoa Phi Tuyết không quan tâm nói.
Đây cũng là nằm trong tính toán của nàng, một vị Thông Thần hậu kỳ viên mãn đến từ Thiên Mang Tinh Vực, có sư phụ là Linh Thể Hóa Thần, là một cường đại đối thủ tiềm năng.
Nàng đã làm theo lời hứa dẫn đường rồi, còn Diệp Tử Phàm kia có theo được hay không đó là không nằm trong suy nghĩ của nàng, hắn theo được thì xem như hắn có bản lĩnh, còn hắn theo không kịp thì Hỗn Nguyên Động Phủ hành trình sẽ thiếu đi một người cạnh tranh, lợi ích như vậy sao nàng có thể không làm.
...
Hắn thật sự phát hiện ra ta vị trí hay sao? Chờ cho Diệp Tử Phàm rời đi, Tứ Tượng Sơn bên ngoài một ức dặm, Hư Không khai ra một khe hở, Vương Nhất Sơn từ nơi đó bước ra, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc nói.
Hắn đến đây thời gian cũng không ngắn, chỉ là muốn cho tiểu nha đầu Hoa Phi Tuyết kia có một lần rèn luyện bổ ích, cho nên mới không hiện thân mà thôi, khi Diệp Tử Phàm xuất hiện hắn là thấy rõ ràng, nhưng mà tiêu diệt Hắc Sát Chí Tôn hắn lại nhìn không được rõ, vì không gian xung quanh đã bị phong cấm, đến khi mọi việc quay lại bình thường thì mọi thứ đã kết thúc, hắn không biết Hắc Sát Chí Tôn là bị trấn áp như thế nào.
Có thể trong thời gian ngắn như vậy thu thập Hắc Sát Chí Tôn, ta nếu như không sử dụng một số thủ đoạn cũng là làm không được, Thiên Mang Đại Lục cường giả quả nhiên danh bất hư truyền! Vương Nhất Sơn cảm thán nói.
Hắn muốn tiến vào Hỗn Nguyên Động Phủ, với Hóa Thần cảnh tu vi là không thể nào làm được, ta cũng muốn xem hắn sẽ dùng cách nào! Nói xong, Vương Nhất Sơn cũng hướng Loạn Thạch Sơn phá không rời đi.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!
Vương Nhất Sơn, ngươi dám đến Thiên Khiếu Sơn Mạch của ta, lập tức nạp mạng đi!! Vương Nhất Sơn đi không được bao xa, tại trước mắt của hắn không gian liền rơi vào hỗn loạn, một âm thanh như kinh lôi chấn thế, chấn động thiên cổ vang lên.
Thiên Khiếu Chấn Thiên Thuật!!!Hổ Huyền Thiên, ngươi không phải đang bế quan hay sao?Như thế nào lại đến đây? Vương Nhất Sơn bị Thiên Khiếu Chấn Thiên Thuật của Hổ Huyền Thiên làm cho khí huyết sôi trào, lập tức bỏ đi ý định phá không rời đi, ổn định lại khí huyết, nhìn vừa mới cản đường mình hùng trán đại hán kiên kỵ hỏi.
Chuyện hắn không phải là người tại Thiên Nhược Đại Lục người của Vạn Tinh Tông cũng đã biết, Hoa Phi Tuyết này nếu như có tâm điều tra trước sau gì cũng biết, không cần thiết phải giấu giếm.
Thiên Mang Đại Lục? Triều Tịch Thánh Cung xếp hạng đệ cửu Đại Lục? Hoa Phi Tuyết giật mình nói.
Triều Tịch Thánh Cung quản hạt bên dưới mười mấy vạn cái Tinh Vực, Thiên Mang Tinh Vực cũng là một trong suốt đó, luận về rộng lớn cùng cùng cường giả, Thiên Mang Tinh Vực nhiều gấp mấy lần Thiên Nhược Tinh Vực, hai vực đem ra so sánh xếp hạng, thứ mười Thiên Nhược Tinh Vực kém hơn không biết bao nhiêu lần.
Khó trách nàng không biết Diệp Tử Phàm tên tuổi, khó trách vị Chí Tôn kia là Linh Thể Hóa Thần, nếu như đến từ Thiên Mang Đại Lục thì có thể giải thích thông.
Khụ!!!Hoa Tiểu Thư, gia sư nói ngoài đưa bản tọa đến Hỗn Nguyên Động Phủ ra, còn có..! Diệp Tử Phàm thấy Hoa Phi Tuyết nhìn hắn chăm chú, cũng là có một chút xấu hổ, ho khan một tiếng nói.
Hoa Phi Tuyết này tuy trên gương mặt đeo một chiếc khăn che lại mất nửa gương mặt, chỉ là ánh mắt long lanh, trắng như tuyết bộ ngực, từ ngực lụa mỏng trung lộ ra, tinh tế vòng eo đón gió phiêu lượng, tựa như muốn đức rời giống như, tư thái xinh đẹp, hồng nhan họa thủy, không kém gì Lâm An Nam, làm cho trong lòng hắn có một tia rung động, chỉ là rất nhanh, hắn lại khôi phục lại như trước kia.
Cái này đương nhiên là ta hiểu được, đây là Hóa Thần Đan, Diệp Thiên Quân hãy nhận lấy! Nghe vậy Hoa Phi Tuyết gương mặt cứng đờ, lấy trong trữ vật giới ra một hộp ngọc, đưa cho Diệp Tử Phàm.
Vẻ mặt của nàng không hề tình nguyện một chút nào, hơn nữa trong lòng lại mắng to hai sư đồ này vô sỉ, rõ ràng là đến từ một đại Tinh Vực như Thiên Mang, không thể nào thiếu Hóa Thần Đan cho được, nhưng mà vẫn cố gắng đem Hóa Thần Đan trong tay của nàng cướp đi, thật là vô sỉ đến cực điểm.
Ân! Hóa Thần Đan này không sai! Đem viên Hóa Thần Đan kia ra xem một chút, sau đó ném nó vào Luyện Thần Đỉnh, Diệp Tử Phàm gật gù nói.
Có viên Hóa Thần Đan này, hai mươi sáu tên Thông Thần hậu kỳ viên mãn mà hắn bắt được sẽ có một tên có thể độ kiếp đột phá Hóa Thần cảnh, như vậy hắn sẽ có một đóa Hóa Thần Linh Vân, hắn sẽ không bỏ qua cho viên Hóa Thần Đan này.
Thật ra Hóa Thần Đan Đại Hắc cũng có thể luyện chế ra, hơn nữa phẩm chất còn tốt hơn viên này Hóa Thần Đan rất nhiều lần, chỉ là khổ nỗi trong tay của hắn không có Lục Giai Linh Dược để cho Đại Hắc luyện chế, hắn đoạt lấy của hai tên Hóa Thần Bao Giang Trường cùng Hạ Kiến Quốc kia bên trong tuy có khá nhiều Ngũ Giai Linh Dược, nhưng mà Lục Giai Linh Dược thì có vài cọng mà thôi, đừng nói là có Linh Dược luyện chế Hóa Thần Đan ngay cả bình thường nhất Lục Giai đan Dược Linh Dược cũng không có đủ.
Diệp Thiên Quân, nếu như Đan Dược kia không có giả, vậy thì chúng ta lên đường đi! Nhìn tư thái kia của Diệp Tử Phàm, nàng càng là tức giận nghiến răng nói.
Nàng đường đường là Già Thiên Tông Đại Tiểu Thư, có nhất thiết vì một viên Hóa Thần Đan mà thất hứa hay không, Diệp Tử Phàm nhận lấy Hóa Thần Đan còn mở ra kiểm tra, đây là có ý gì, không tin vào nàng hay sao?
Vút!!!
Nói xong, nàng cũng không chờ Diệp Tử Phàm đáp lại tế ra một chiếc Trung Phẩm Đạo Khí Phi Chu cùng Diễm Cô biến mất tại phương xa, không hề có ý định mời Diệp Tử Phàm đi lên Phi Chu đi cùng ý tứ.
Ân! Nha đầu này như thế nào lại tức giận như vậy, ta đắc tội với cô ta sao? Nhìn Hoa Phi Tuyết biến mất tại phương xa, Diệp Tử Phàm khẽ sờ cái mũi một cái nói.
Cũng chỉ đành vất vả một chút vậy! Thở dài một tiếng, thân ảnh của hắn cũng lập tức biến mất, đi theo hướng của chiếc Phi Chu kia, trước khi đi, hắn còn nhìn về phía sau lưng mình một cái, mỉm cười đầy ẩn ý.
Trong tay của hắn cũng còn hai chiếc Đạo Khí Phi Chu cướp được của hai tên Hạ Kiến Quốc, có thể dùng bọn nó thay vì cứ phải phá vỡ không gian, chỉ là phẩm chất của hai chiếc phi chu kia chỉ đạt đến Hạ Phẩm Đạo Khí cấp độ, lấy ra là không thể nào đuổi kịp Phi Chu của Hoa Phi Tuyết, cho nên hắn đành phải làm công việc lao lực này.
Tiểu Thư, ngài không đưa tên Diệp Tử Phàm kia theo lên Ảnh Lôi Chu, có khi nào hắn không đuổi kịp chúng ta hay không? Bên trong Ảnh Lôi Chu, Diễm Cô nhìn lại phía sau sầu lo nói.
Ảnh Lôi Chu đây là Trung Phẩm Đạo Khí Cao Cấp, rất nhiều Hóa Thần Chí Tôn không chấn phá không gian cũng không thể nào đuổi theo nó được, Diệp Tử Phàm chỉ có Thông Thần cảnh, hắn như thế nào có thể đuổi theo kịp Ảnh Lôi Chu.
Diễm Cô, ngươi không nghe nói hắn là đến từ Thiên Mang Tinh Vực hay sao? Ở nơi đó bảo vật tài nguyên là nhiều hơn Thiên Nhược Đại Lục chúng ta vô số lần, chỉ một cái Trung Phẩm Đạo Khí Phi Chu mà thôi, ta nghĩ hắn nhất định có thể sở hữu được. Hoa Phi Tuyết không quan tâm nói.
Đây cũng là nằm trong tính toán của nàng, một vị Thông Thần hậu kỳ viên mãn đến từ Thiên Mang Tinh Vực, có sư phụ là Linh Thể Hóa Thần, là một cường đại đối thủ tiềm năng.
Nàng đã làm theo lời hứa dẫn đường rồi, còn Diệp Tử Phàm kia có theo được hay không đó là không nằm trong suy nghĩ của nàng, hắn theo được thì xem như hắn có bản lĩnh, còn hắn theo không kịp thì Hỗn Nguyên Động Phủ hành trình sẽ thiếu đi một người cạnh tranh, lợi ích như vậy sao nàng có thể không làm.
...
Hắn thật sự phát hiện ra ta vị trí hay sao? Chờ cho Diệp Tử Phàm rời đi, Tứ Tượng Sơn bên ngoài một ức dặm, Hư Không khai ra một khe hở, Vương Nhất Sơn từ nơi đó bước ra, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc nói.
Hắn đến đây thời gian cũng không ngắn, chỉ là muốn cho tiểu nha đầu Hoa Phi Tuyết kia có một lần rèn luyện bổ ích, cho nên mới không hiện thân mà thôi, khi Diệp Tử Phàm xuất hiện hắn là thấy rõ ràng, nhưng mà tiêu diệt Hắc Sát Chí Tôn hắn lại nhìn không được rõ, vì không gian xung quanh đã bị phong cấm, đến khi mọi việc quay lại bình thường thì mọi thứ đã kết thúc, hắn không biết Hắc Sát Chí Tôn là bị trấn áp như thế nào.
Có thể trong thời gian ngắn như vậy thu thập Hắc Sát Chí Tôn, ta nếu như không sử dụng một số thủ đoạn cũng là làm không được, Thiên Mang Đại Lục cường giả quả nhiên danh bất hư truyền! Vương Nhất Sơn cảm thán nói.
Hắn muốn tiến vào Hỗn Nguyên Động Phủ, với Hóa Thần cảnh tu vi là không thể nào làm được, ta cũng muốn xem hắn sẽ dùng cách nào! Nói xong, Vương Nhất Sơn cũng hướng Loạn Thạch Sơn phá không rời đi.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!
Vương Nhất Sơn, ngươi dám đến Thiên Khiếu Sơn Mạch của ta, lập tức nạp mạng đi!! Vương Nhất Sơn đi không được bao xa, tại trước mắt của hắn không gian liền rơi vào hỗn loạn, một âm thanh như kinh lôi chấn thế, chấn động thiên cổ vang lên.
Thiên Khiếu Chấn Thiên Thuật!!!Hổ Huyền Thiên, ngươi không phải đang bế quan hay sao?Như thế nào lại đến đây? Vương Nhất Sơn bị Thiên Khiếu Chấn Thiên Thuật của Hổ Huyền Thiên làm cho khí huyết sôi trào, lập tức bỏ đi ý định phá không rời đi, ổn định lại khí huyết, nhìn vừa mới cản đường mình hùng trán đại hán kiên kỵ hỏi.
/603
|