Ân, Mã Trưởng Lão, ngài sao lại đến nơi này? Lâm An Nam mở hai mắt ra, kinh ngạc nhìn người xuất hiện trước mắt của mình này.
Nàng vốn là đang nhắm hai mắt lại chờ đợi tử vong tiến đến, chỉ là chờ hồi lâu nhưng vẫn không có cảm giác đau đớn, kinh nghi bất định, nàng mở mắt ra thì đã thấy Mã Vân không biết khi nào đang đứng trước mặt của mình, còn dùng tay cầm lấy cánh tay phải của mình nữa, hèn gì mà Phượng Vĩ Trâm không thể nào đâm vào trái tim của mình được.
An Nam nha, nếu như không phải là ta đến, ngươi bây giờ đã là một người chết! Mã Vân thả ra hữu thủ, nhìn Lâm An Nam thở dài nói.
Hắn bây giờ nghĩ lại vẫn còn sợ, sau khi đến Lâm Phủ gặp qua Lâm Đồng Y, hắn là lo lắng cho Lâm An Nam nên mới đến đây một chuyến, cũng may là hắn đến kịp thời cản lại Lâm An Nam, nếu như mà không, chỉ chậm lại một nhịp cô bé này đã là một người chết.
Mã Trưởng Lão, đa tạ ngài quan tâm đến An Nam, chỉ là An Nam ý tử đã quyết, là sẽ không quay đầu lại! Lâm An Nam cười thảm một tiếng nói.
Tuy là nàng rất cảm kích Mã Vân Trưởng Lão quan tâm đến mình, chỉ là như vậy cũng là không thể thay đổi được kết quả, Mã Vân Trưởng Lão có thể ngăn cản nàng lúc này, không lẽ có thể ngăn cản nàng cả đời, trừ khi là khống chế nàng giống như một con rối gỗ giống như, nếu không nàng vẫn là tìm đến cái chết mà thôi.
An Nam, nếu như ta giúp con rời đi Lâm Phủ, con có còn nghĩ đến việc tự sát nữa hay không? Đánh ra một cái kết ấn bao phủ lại toàn bộ gian phòng, Mã Vân mỉm cười nhìn Lâm An Nam hỏi.
Hắn là Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn, đánh ra kết giới người bên ngoài là không thể nào nghe, nhìn được những chuyện xảy ra tại gian phòng này, trừ khi là Thần Chủ Bệ Hạ đích thân dùng Tinh Thần Lực thăm dò, nếu không cho dù có là Thần Viện Cửu Đại Trưởng Lão cũng đừng nghĩ đến việc nghe lén.
Mã Trưởng Lão, ngài nói đây là sự thật? Lâm An Nam nghe Mã Vân nói xong, ánh mắt vốn đã tuyệt vọng bỗng nhiên lại lóe lên một tia sáng quang mang, chỉ là như nhớ đến chuyện gì, ánh mắt của nàng lại ảm đạm xuống, Mã Trưởng Lão, đa tạ ngài đã ra tay giúp đỡ, chỉ là An Nam không muốn liên lụy đến ngài!
Mã Vân Trưởng Lão tuy cũng là Thông Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới, nhưng lại là bình thường Thông Thần cảnh, trong tay lại không có Trung Phẩm Đạo Khí, một khi cứu đi nàng sẽ gặp vô tận nguy hiểm, không nói đến gia gia có nể tình mà bỏ qua cho hắn hay không, chỉ một Sở Thiên Thần cũng đã đủ cho Mã Vân Trưởng Lão uống một hồ.
Nàng không đi thành thân với Sở Thiên Vũ lại bỏ trốn, đây là đối với hai nhà Lâm Sở đại đại sĩ nhục, chuyện này truyền ra ngoài sẽ khiến cho hai đại gia tộc trở thành trò cười cho thiên hạ, đến khi ấy kẻ cầm đầu là Mã Vân Trưởng Lão này, bọn họ bỏ qua cho hắn mới là chuyện lạ.
An Nam, ngươi nhìn xem đây là cái gì? Dường như hiểu được trong lòng của Lâm An Nam đang suy nghĩ cái gì, Mã Vân từ bên trong nhẫn trữ vật lấy ra một vật đưa cho Lâm An Nam xem.
Cái bản tính thiện lương này của Lâm An Nam hắn cũng đã lãnh giáo nhiều lần, thà rằng mình chịu khổ cũng là không muốn liên lụy đến người khác, chính vì cái tính này của Lâm An Nam, hắn mới thương yêu nàng, bây giờ nếu như không lấy ra thứ có thể làm cho nàng yên tâm, nàng là sẽ không nghe lời hắn rời đi.
Thần Chủ Lệnh Bài, cái này... Lâm An Nam hai mắt kinh ngạc nhìn tấm Lệnh Bài mà Mã Vân Trưởng Lão đã đưa cho.
Nàng là Thần Viện Đệ Tử, cũng là xuất thân Cửu Đại Gia Tộc một trong, đương nhiên là có nghe qua cái Lệnh Bài này, đây là vật tùy thân của Thần Chủ Hồ Kinh Bệ Hạ, thấy Lệnh Bài như thấy Thần Chủ, chỉ cần có nó trong tay cho dù có phạm vào lỗi lầm lớn đến đâu Thần Chủ Bệ Hạ cũng sẽ bỏ qua cho người đó một lần, có thể nói tấm Lệnh Bài này không khác gì một cái miễn tử kim bài, chỉ là vật này ngay cả Cửu Đại Trưởng Lão Hội thành viên còn không có được, vị Mã Vân Trưởng Lão này như thế nào lại có nó trong tay, cái này nàng có chút không hiểu rõ.
An Nam, bây giờ con đã tin cho dù ta có giúp con, đám lão gia hỏa ngoài kia cũng sẽ không làm gì được ta rồi chứ? Thu lại Thần Chủ Lệnh Bài, Mã Vân nhìn Lâm An Nam mỉm cười hỏi.
Hắn cùng Thần Chủ Bệ Hạ Hồ Kinh trước đây có thể nói là nhân duyên không cạn, khi Thần Chủ Bệ Hạ chỉ còn là Thông Thần cảnh, một lần bị địch nhân truy sát chỉ thiếu chút nữa phải chết, cũng may khi đó gặp được hắn, chính hắn đã cứu đi Hồ Kinh, sau này Hồ Kinh đột phá Hóa Thần, lên làm Thần Lục Đại Lục Thần Chủ, vì cảm ơn hắn năm xưa cứu giúp, đã để cho hắn làm quản gia tại Thần Điện bên trong một quảng thời gian, còn ban cho hắn tấm Lệnh Bài này, chỉ khi cần thiết có thể đưa nó ra yêu cầu Thần Chủ Hồ Kinh làm cho hắn một việc, chỉ là thời gian qua đi mấy chục vạn năm, hắn cũng chưa có chuyện gì cần đến Hồ Kinh Bệ Hạ giúp đỡ, cho nên tấm Lệnh Bài này vẫn còn tại trong tay hắn cho đến tận ngày nay, chuyện này ngoài hắn cùng Hồ Kinh Bệ Hạ ra, người ngoài là tuyệt đối không biết, bọn họ chỉ biết hắn từng bên cạnh Thần Chủ Bệ Hạ một thời gian mà thôi, ngay cả Cửu Đại Trưởng Lão Hội hắn cũng không hề biết được nguyên nhân bên trong.
Đa tạ Mã Trưởng Lão giúp đỡ, xin nhận của An Nam một lạy! Lâm An Nam đi đến trước mặt của Mã Vân, sau đó quỳ xuống dập đầu tạ ơn Mã Vân.
Có Thần Chủ Bệ Hạ Lệnh Bài tại tay, Mã Vân Trưởng Lão sẽ là không gặp được bất kỳ nguy hiểm gì, nàng cũng đã yên tâm nhận sự giúp đỡ này, đối với ân tình của Mã Vân Trưởng Lão nàng cũng không biết làm như thế nào mới có thể hoàn lại, chỉ có thể làm như thế này.
An Nam, mau đứng lên, ta vẫn muốn con gọi ta là gia gia hơn, có thể gọi ta một tiếng gia gia được không? Mã Vân đi đến đỡ Lâm An Nam đứng lên, dùng giọng hòa ái nói.
Vâng! Mã gia gia! Lâm An Nam rất là tự nhiên nói.
Mã Vân Trưởng Lão trước nay đối với nàng hết mực yêu thương, nàng là cảm nhận ra đến, gọi Mã Vân Trưởng Lão là gia gia cũng là xuất phát từ tận đáy lòng.
An Nam ngoan, tại đây có một trương Ngũ Giai Phá Không Phù, sử dụng nó con có thể rời đi Lâm Phủ này! Mã Vân hài lòng gật đầu một cái, lấy ra một miếng Ngọc Phù đưa cho Lâm An Nam.
Hắn vốn là chỉ ham hố tu luyện, từ trước đến nay vẫn chưa lập gia đình, cho nên con cháu là đừng có nghĩ đến, hiện tại Lâm An Nam gọi hắn một tiếng gia gia, trong lòng hắn vui mừng phải biết.
Gia gia, cảm ơn ngài! Nhận lấy Ngọc Phù, Lâm An Nam cảm kích nói.
Ngũ giai Phá Không Phù, chỉ cần kích hoạt sẽ đưa người ra bên ngoài một trăm ức dặm lộ trình, không phải Hóa Thần cường giả là không thể nào ngăn cản được Phá Không Phù truyền tống, là thủ đoạn bảo mệnh khi cần thiết của không ít Thông Thần cảnh, nàng bên trong nhẫn trữ vật cũng có một loại Ngọc Phù giống như thế này, nhưng mà nó phẩm giai chỉ có Tứ Phẩm.
Còn một chuyện, hơn một tháng trước tòa kia Truyền Tống Trận đi đến Thiên Hoang Đại Lục đã bị hủy diệt, ta nghĩ là cái vị Hóa Thần cường giả kia muốn đến Thần Lục Đại Lục chí ít cũng phải mất mấy trăm năm! Phất tay phá đi phong cấm trên người của Lâm An Nam, Mã Vân như vô tình nói một câu.
Mã gia gia, người..! Lâm An Nam khi nghe đến tòa Truyền Tống Trận kia bị hủy, thân hình run nhẹ một cái, nhìn Mã Vân tràn đầy kinh ngạc nói.
Nàng biết không phải ngẫu nhiên mà Mã Vân Trưởng Lão nhắc đến cái tòa Truyền Tống Trận kia,
cùng Diệp Tử Phàm, rất có thể chuyện nàng cùng Diệp Tử Phàm trong lúc vô ý đã để lộ ra, cái vị Mã Vân Trưởng Lão này tinh ý đã phát hiện được.
Nàng còn suy nghĩ đến một việc, tòa Truyền Tống Trận kia bị hủy không biết Diệp Tử Phàm có chuyện gì hay không, dù sao đối phương cũng là một vị đến từ Thánh Vực Hóa Thần cường giả.
Còn nữa, nếu như Diệp Tử Phàm có thể chiến thắng đi chăng nữa kia tòa Truyền Tống Trận đã bị hủy, hắn là như thế trong thời gian ngắn đến đây tìm nàng, phải biết từ tòa Thiên Hoang Đại Lục đến được nơi đây cho dù là Hóa Thần cảnh cũng phải mất mấy trăm năm, đây là có Tinh Đồ chỉ dẫn, nếu như không thời gian còn có thể kéo dài hơn.
Nàng vốn là đang nhắm hai mắt lại chờ đợi tử vong tiến đến, chỉ là chờ hồi lâu nhưng vẫn không có cảm giác đau đớn, kinh nghi bất định, nàng mở mắt ra thì đã thấy Mã Vân không biết khi nào đang đứng trước mặt của mình, còn dùng tay cầm lấy cánh tay phải của mình nữa, hèn gì mà Phượng Vĩ Trâm không thể nào đâm vào trái tim của mình được.
An Nam nha, nếu như không phải là ta đến, ngươi bây giờ đã là một người chết! Mã Vân thả ra hữu thủ, nhìn Lâm An Nam thở dài nói.
Hắn bây giờ nghĩ lại vẫn còn sợ, sau khi đến Lâm Phủ gặp qua Lâm Đồng Y, hắn là lo lắng cho Lâm An Nam nên mới đến đây một chuyến, cũng may là hắn đến kịp thời cản lại Lâm An Nam, nếu như mà không, chỉ chậm lại một nhịp cô bé này đã là một người chết.
Mã Trưởng Lão, đa tạ ngài quan tâm đến An Nam, chỉ là An Nam ý tử đã quyết, là sẽ không quay đầu lại! Lâm An Nam cười thảm một tiếng nói.
Tuy là nàng rất cảm kích Mã Vân Trưởng Lão quan tâm đến mình, chỉ là như vậy cũng là không thể thay đổi được kết quả, Mã Vân Trưởng Lão có thể ngăn cản nàng lúc này, không lẽ có thể ngăn cản nàng cả đời, trừ khi là khống chế nàng giống như một con rối gỗ giống như, nếu không nàng vẫn là tìm đến cái chết mà thôi.
An Nam, nếu như ta giúp con rời đi Lâm Phủ, con có còn nghĩ đến việc tự sát nữa hay không? Đánh ra một cái kết ấn bao phủ lại toàn bộ gian phòng, Mã Vân mỉm cười nhìn Lâm An Nam hỏi.
Hắn là Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn, đánh ra kết giới người bên ngoài là không thể nào nghe, nhìn được những chuyện xảy ra tại gian phòng này, trừ khi là Thần Chủ Bệ Hạ đích thân dùng Tinh Thần Lực thăm dò, nếu không cho dù có là Thần Viện Cửu Đại Trưởng Lão cũng đừng nghĩ đến việc nghe lén.
Mã Trưởng Lão, ngài nói đây là sự thật? Lâm An Nam nghe Mã Vân nói xong, ánh mắt vốn đã tuyệt vọng bỗng nhiên lại lóe lên một tia sáng quang mang, chỉ là như nhớ đến chuyện gì, ánh mắt của nàng lại ảm đạm xuống, Mã Trưởng Lão, đa tạ ngài đã ra tay giúp đỡ, chỉ là An Nam không muốn liên lụy đến ngài!
Mã Vân Trưởng Lão tuy cũng là Thông Thần hậu kỳ viên mãn cảnh giới, nhưng lại là bình thường Thông Thần cảnh, trong tay lại không có Trung Phẩm Đạo Khí, một khi cứu đi nàng sẽ gặp vô tận nguy hiểm, không nói đến gia gia có nể tình mà bỏ qua cho hắn hay không, chỉ một Sở Thiên Thần cũng đã đủ cho Mã Vân Trưởng Lão uống một hồ.
Nàng không đi thành thân với Sở Thiên Vũ lại bỏ trốn, đây là đối với hai nhà Lâm Sở đại đại sĩ nhục, chuyện này truyền ra ngoài sẽ khiến cho hai đại gia tộc trở thành trò cười cho thiên hạ, đến khi ấy kẻ cầm đầu là Mã Vân Trưởng Lão này, bọn họ bỏ qua cho hắn mới là chuyện lạ.
An Nam, ngươi nhìn xem đây là cái gì? Dường như hiểu được trong lòng của Lâm An Nam đang suy nghĩ cái gì, Mã Vân từ bên trong nhẫn trữ vật lấy ra một vật đưa cho Lâm An Nam xem.
Cái bản tính thiện lương này của Lâm An Nam hắn cũng đã lãnh giáo nhiều lần, thà rằng mình chịu khổ cũng là không muốn liên lụy đến người khác, chính vì cái tính này của Lâm An Nam, hắn mới thương yêu nàng, bây giờ nếu như không lấy ra thứ có thể làm cho nàng yên tâm, nàng là sẽ không nghe lời hắn rời đi.
Thần Chủ Lệnh Bài, cái này... Lâm An Nam hai mắt kinh ngạc nhìn tấm Lệnh Bài mà Mã Vân Trưởng Lão đã đưa cho.
Nàng là Thần Viện Đệ Tử, cũng là xuất thân Cửu Đại Gia Tộc một trong, đương nhiên là có nghe qua cái Lệnh Bài này, đây là vật tùy thân của Thần Chủ Hồ Kinh Bệ Hạ, thấy Lệnh Bài như thấy Thần Chủ, chỉ cần có nó trong tay cho dù có phạm vào lỗi lầm lớn đến đâu Thần Chủ Bệ Hạ cũng sẽ bỏ qua cho người đó một lần, có thể nói tấm Lệnh Bài này không khác gì một cái miễn tử kim bài, chỉ là vật này ngay cả Cửu Đại Trưởng Lão Hội thành viên còn không có được, vị Mã Vân Trưởng Lão này như thế nào lại có nó trong tay, cái này nàng có chút không hiểu rõ.
An Nam, bây giờ con đã tin cho dù ta có giúp con, đám lão gia hỏa ngoài kia cũng sẽ không làm gì được ta rồi chứ? Thu lại Thần Chủ Lệnh Bài, Mã Vân nhìn Lâm An Nam mỉm cười hỏi.
Hắn cùng Thần Chủ Bệ Hạ Hồ Kinh trước đây có thể nói là nhân duyên không cạn, khi Thần Chủ Bệ Hạ chỉ còn là Thông Thần cảnh, một lần bị địch nhân truy sát chỉ thiếu chút nữa phải chết, cũng may khi đó gặp được hắn, chính hắn đã cứu đi Hồ Kinh, sau này Hồ Kinh đột phá Hóa Thần, lên làm Thần Lục Đại Lục Thần Chủ, vì cảm ơn hắn năm xưa cứu giúp, đã để cho hắn làm quản gia tại Thần Điện bên trong một quảng thời gian, còn ban cho hắn tấm Lệnh Bài này, chỉ khi cần thiết có thể đưa nó ra yêu cầu Thần Chủ Hồ Kinh làm cho hắn một việc, chỉ là thời gian qua đi mấy chục vạn năm, hắn cũng chưa có chuyện gì cần đến Hồ Kinh Bệ Hạ giúp đỡ, cho nên tấm Lệnh Bài này vẫn còn tại trong tay hắn cho đến tận ngày nay, chuyện này ngoài hắn cùng Hồ Kinh Bệ Hạ ra, người ngoài là tuyệt đối không biết, bọn họ chỉ biết hắn từng bên cạnh Thần Chủ Bệ Hạ một thời gian mà thôi, ngay cả Cửu Đại Trưởng Lão Hội hắn cũng không hề biết được nguyên nhân bên trong.
Đa tạ Mã Trưởng Lão giúp đỡ, xin nhận của An Nam một lạy! Lâm An Nam đi đến trước mặt của Mã Vân, sau đó quỳ xuống dập đầu tạ ơn Mã Vân.
Có Thần Chủ Bệ Hạ Lệnh Bài tại tay, Mã Vân Trưởng Lão sẽ là không gặp được bất kỳ nguy hiểm gì, nàng cũng đã yên tâm nhận sự giúp đỡ này, đối với ân tình của Mã Vân Trưởng Lão nàng cũng không biết làm như thế nào mới có thể hoàn lại, chỉ có thể làm như thế này.
An Nam, mau đứng lên, ta vẫn muốn con gọi ta là gia gia hơn, có thể gọi ta một tiếng gia gia được không? Mã Vân đi đến đỡ Lâm An Nam đứng lên, dùng giọng hòa ái nói.
Vâng! Mã gia gia! Lâm An Nam rất là tự nhiên nói.
Mã Vân Trưởng Lão trước nay đối với nàng hết mực yêu thương, nàng là cảm nhận ra đến, gọi Mã Vân Trưởng Lão là gia gia cũng là xuất phát từ tận đáy lòng.
An Nam ngoan, tại đây có một trương Ngũ Giai Phá Không Phù, sử dụng nó con có thể rời đi Lâm Phủ này! Mã Vân hài lòng gật đầu một cái, lấy ra một miếng Ngọc Phù đưa cho Lâm An Nam.
Hắn vốn là chỉ ham hố tu luyện, từ trước đến nay vẫn chưa lập gia đình, cho nên con cháu là đừng có nghĩ đến, hiện tại Lâm An Nam gọi hắn một tiếng gia gia, trong lòng hắn vui mừng phải biết.
Gia gia, cảm ơn ngài! Nhận lấy Ngọc Phù, Lâm An Nam cảm kích nói.
Ngũ giai Phá Không Phù, chỉ cần kích hoạt sẽ đưa người ra bên ngoài một trăm ức dặm lộ trình, không phải Hóa Thần cường giả là không thể nào ngăn cản được Phá Không Phù truyền tống, là thủ đoạn bảo mệnh khi cần thiết của không ít Thông Thần cảnh, nàng bên trong nhẫn trữ vật cũng có một loại Ngọc Phù giống như thế này, nhưng mà nó phẩm giai chỉ có Tứ Phẩm.
Còn một chuyện, hơn một tháng trước tòa kia Truyền Tống Trận đi đến Thiên Hoang Đại Lục đã bị hủy diệt, ta nghĩ là cái vị Hóa Thần cường giả kia muốn đến Thần Lục Đại Lục chí ít cũng phải mất mấy trăm năm! Phất tay phá đi phong cấm trên người của Lâm An Nam, Mã Vân như vô tình nói một câu.
Mã gia gia, người..! Lâm An Nam khi nghe đến tòa Truyền Tống Trận kia bị hủy, thân hình run nhẹ một cái, nhìn Mã Vân tràn đầy kinh ngạc nói.
Nàng biết không phải ngẫu nhiên mà Mã Vân Trưởng Lão nhắc đến cái tòa Truyền Tống Trận kia,
cùng Diệp Tử Phàm, rất có thể chuyện nàng cùng Diệp Tử Phàm trong lúc vô ý đã để lộ ra, cái vị Mã Vân Trưởng Lão này tinh ý đã phát hiện được.
Nàng còn suy nghĩ đến một việc, tòa Truyền Tống Trận kia bị hủy không biết Diệp Tử Phàm có chuyện gì hay không, dù sao đối phương cũng là một vị đến từ Thánh Vực Hóa Thần cường giả.
Còn nữa, nếu như Diệp Tử Phàm có thể chiến thắng đi chăng nữa kia tòa Truyền Tống Trận đã bị hủy, hắn là như thế trong thời gian ngắn đến đây tìm nàng, phải biết từ tòa Thiên Hoang Đại Lục đến được nơi đây cho dù là Hóa Thần cảnh cũng phải mất mấy trăm năm, đây là có Tinh Đồ chỉ dẫn, nếu như không thời gian còn có thể kéo dài hơn.
/603
|