Còn trẻ như thế nếu như nhập Thông Thần trung kỳ cảnh giới, cũng chỉ có tại Thiên Nhược Thần Viện Hạch Tâm Đệ Tử, những người kia thường là cao cao tại thượng sống tại Thần Thành hưởng phúc, đi đến cái nơi nhỏ bé Bát Hoang Vực này làm cái gì.
Ầm ầm!!!
Phốc!!!
Không thể nào, ngươi thật là Thông Thần trung kỳ cường giả? Khắc Kiệt gần tám trăm mét Yêu Thể bay ra ngoài xa, miệng phun huyết tiễn, kinh hãi nói.
Thiên Hạc Độc Chưởng của hắn khi đến gần Diệp Tử Phàm không hiểu sao lại tan thành mây khói, ngược lại Diệp Tử Phàm chỉ khẽ phất tay, hắn Yêu Thể đã bay ra ngoài trăm dặm có hơn, cũng chỉ có Thông Thần trung kỳ cường giả, mới có được vĩ ngạn như thế lực lượng.
Nếu như không còn chiêu thức gì mới, ngươi có thể lên đường được rồi! Diệp Tử Phàm phủi tay, như là việc đánh bay một vị cường đại Yêu Vương cảnh giới không phải là do hắn làm một dạng, nhìn cái tên Yêu Vương còn ngơ ngác ngoài kia, hắn mỉm cười nói.
Hừ!!! Ta không tin!!
Thiên Hạc Già Thiên!!!
Sau một lúc khiếp sợ, Độc Hạc Yêu Vương Khắc Kiệt như hạ quyết tâm, thêu đốt trong cơ thể một ít Tinh Huyết, tăng lên thực lực tại thân, thề phải diệt cái tên Nhân Tộc đáng ghét này dưới Chưởng.
Ân! Khá hơn một chút rồi! Diệp Tử Phàm thấy bao phủ hắn mà đến Độc Thủ, lần này lại cường gấp đôi có hơn không chừng, đạt đến mười hai ức long lực lượng, không khỏi tấm tắc khen.
Cái loại lực lượng này đã tương đương với mới độ xong lôi kiếp Thông Thần cảnh cường giả, nếu như mà Thông Thần Sơ Kỳ viên mãn cường giả gặp phải cũng là nhượng bộ lui binh, đơn giản là vì Độc Tố ẩn tại bên trong Thủ Chưởng kia lợi hại một chút.
Ầm ầm!!
Chỉ là nếu như bao nhiêu đó bản lãnh, ngươi cũng là không đủ xem! Diệp Tử Phàm phàm phất ra một đạo kình lực, khôi hài nói.
Độc dược, ngoại trừ Xuân Dược khó đối phó một chút ra, Bá Thể của hắn có thể miễn dịch bất kỳ loại độc dược nào, chỉ là Tứ Giai Yêu Vương Độc Dược, đối với hắn thật sự là không đủ xem.
Không thể nào?
Phốc!!
Lại một lần nữa, Độc Hạc Yêu Vương Khắc Kiệt lại bị đánh bay, không phải Diệp Tử Phàm muốn xem Linh Thể của hắn lợi hai đến đâu, có lẽ bây giờ hắn đã là một người chết.
Vị Tiền Bối này, Khắc Kiệt ta thật sự không phải đối thủ của ngài, mong ngài có thể võng khai một mặt, tha cho tiểu nhân một mạng! Khắc Kiệt đứng lên, cũng không tiếp tục động thủ nữa, mà là hướng Diệp Tử Phàm xin tha.
Không còn cách nào khác, hai lần động thủ hắn biết bản thân so với tên Nhân Tộc Bạch Phát này kém quá xa, đối phương ít nhất cũng là Thông Thần trung kỳ cường giả, thậm chí là hậu kỳ, nếu như tên kia thật sự ra tay, có lẽ hắn đã chết từ lâu.
Hắn cúi đầu chịu thua, cũng hi vọng đối phương tự trọng thân phận Thông Thần Thiên Quân, sẽ không đối với một tên Yêu Vương cảnh như hắn so đo, còn về mối thù diệt môn, qua được kiếp nạn này rồi mới tính tiếp.
Ngươi nghĩ là ta sẽ buông tha cho ngươi sao? Diệp Tử Phàm cười, nhưng mà trong giọng nói ẩn tàng vô tận sát khí, làm cho không gian xung quanh như xuống âm vài độ.
Cái cảnh này sao mà tương tự, không phải là hắn cũng từng cúi đầu trước mặt Yêu Thánh kia hay sao, kết quả thế nào, hắn chỉ thiếu chút nữa đã hồn du địa phủ, cái con Yêu Thánh kia với hắn cũng không có bao nhiêu thù oán, chẳng qua là hắn chút nữa làm thịt nhi tử của tên kia mà thôi, nhưng rõ ràng là con Hỏa Sư kia vẫn chưa chết, thế mà tên Yêu Thánh kia lại không tự trọng thân phận ra tay, thể diện Thánh Nhân của hắn không bằng một tờ giấy vệ sinh.
Còn lần này lại có chút khác nha, hắn đã diệt đi mất mấy ngàn vạn Độc Hạc Yêu Thú của người ta, trong đó chắc là không thiếu con cháu tôn tử của tên Yêu Vương này, bỏ qua cho con Yêu Vương này để ngày khác nó tìm đến mình tính sổ sao, hắn cũng không có ngu như vậy.
Nếu như vậy, thì cùng chết đi!!
Ầm ầm!!!
Khắc Kiệt thấy Diệp Tử Phàm không có bỏ qua cho hắn, gương mặt cũng trở nên âm ngoan trở lên, hắn không còn áp chế khí tức của mình nữa, thay vào đó trong tay cầm một viên Đan Dược nuốt xuống, chẳng mấy chốc, thân thể của hắn truyền ra một tiếng chấn động.
Ầm ầm!!!! Ầm ầm!!!
Thượng Phẩm Linh Mạch khí tức, còn có viên Đan Dược kia là thứ gì? Diệp Tử Phàm nhìn thân thể của Độc Hạc Yêu Vương Khắc Kiệt phát ra từng đạo Linh Khí nồng đậm, hắn có thể đoán được là con Độc Hạc kia đang luyện hóa một đầu Thượng Phẩm Linh Mạch giấu trong Động Hư Bí Cảnh, còn có viên Đan Dược kia là thứ gì, hắn còn không rõ lắm.
Chủ nhân, Đan Dược mà con Độc Hạc kia sử dụng là Ngũ Giai Phá Hoàng Đan, chỉ khi Yêu Vương tu luyện đến cảnh giới viên mãn, sẽ dùng nó để đột phá Yêu Hoàng cảnh! Đại Hắc âm thanh từ trong Luyện Thần Đỉnh truyền ra, giải thích nghi hoặc của Diệp Tử Phàm.
Thật ra hắn cũng rất khó hiểu, loại Đan Dược này chỉ Tại Thánh Vực mới có thể xuất hiện, con Yêu Vương này lấy loại Đan Dược này từ đâu.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!
Quả nhiên không bao lâu, trên bầu trời mây đen bắt đầu che phủ, phạm vi một ngàn dặm xung quanh ánh trăng đã bị mây đen che khuất, kèm theo đó là tiếng sấm ầm ầm vang dội, Diệp Tử Phàm phát hiện hắn cũng đã bị Lục Tầng Thối Vân trên thương khung cho tập trung, có chút một bước khó đi cảm giác.
Nhân Tộc Thông Thần cảnh, nếu như ta chết, ngươi cũng phải chôn cùng!! Độc Hạc Yêu Vương Khắc Kiệt nhe răng cười một tiếng, giọng nói sâm lãnh ác độc.
Hắn đã dừng lại Yêu Vương cảnh giới này đã có mấy ngàn năm lâu, lúc nào cũng có thể đột phá Yêu Hoàng cảnh giới, chỉ là hắn không có lòng tin vượt qua Yêu Hoàng cảnh lôi kiếp, cho nên vẫn cứ nấn ná không chịu độ kiếp.
Hắn phải chờ khi nào đủ điều kiện mua một kiện Trung Phẩm Phòng Ngự Đạo Khí, khi đó hắn mới có thể yên tâm đi độ Yêu Hoàng cảnh lôi kiếp, chỉ là Trung Phẩm Phòng Ngự Đạo Khí sao mà khó khăn, không những tại Thiên Nhược Đại Lục này ít xuất hiện, mà nếu có cũng đã bị những Ngũ Tinh Thế Lực kia cho lấy đi, hắn một chút ít gia sản tại thân cũng không thể cạnh tranh được lại với người ta, cho nên đến giờ hắn chỉ dừng lại Yêu Vương hậu kỳ viên mãn cảnh giới không tiến, vì hắn cũng sợ chết a.
Lần này, nếu như không phải Diệp Tử Phàm nhất quyết không cho hắn một con đường sống, hắn cũng không có dùng cái chiêu cá chết lưới rách này.
Theo như lệ thường, nếu như một vị Yêu Vương đột phá Yêu Hoàng độ kiếp giả, xung quanh phạm vi ngàn dặm tuyệt đối là không có lấy một bóng người, nếu không sẽ bị mặc định là trợ giúp cho Độ Kiếp giả, khi đó Lôi Kiếp lập tức sẽ phong cấm lại hai người vị trí, hơn nữa Lôi Kiếp sẽ tùy theo cảnh giới người bên cạnh mà cường hơn gấp mười thậm chí gấp trăm lần, từ trước đến nay chưa ai từng vượt qua Lôi Kiếp mà có người bên cạnh trợ giúp cả, kết quả cuối cùng là cả hai bên cùng chết, nếu không phải đi vào bước đường cùng, hắn cũng sẽ không ra cái hạ sách này.
Ngươi có thể yên tâm, ta sẽ giúp ngươi vượt qua Lôi Kiếp lần này! Diệp Tử Phàm nhìn trên bầu trời Kiếp Vân, chẳng những không sợ, mà còn lấy làm mừng, nhìn cái tên Yêu Thú trước mắt này cũng hợp nhãn hơn rất nhiều.
Người khác sơ Lôi Kiếp, riêng Diệp Tử Phàm hắn là ngoại lệ, hắn còn cầu mong bản thân tu luyện nhanh chóng một chút để có thể độ kiếp.
Mỗi lần độ kiếp, hắn đều sẽ có được một bước tăng trưởng khá lớn, đơn cử như chỉ luyện hóa Lôi Kiếp lực lượng thôi, cũng đã làm cho hắn tăng lên Bá Thể một đoạn rất lớn, chưa nói đến Linh Vân Tẩy Lễ, hắn đã hỏi qua Đại Hắc, ngoài trừ đứng bên ngoài xem Độ Kiếp giả Độ Kiếp là không thể nào lấy đi Linh Vân của Độ Kiếp Giả, nhưng mà nếu như cùng nhau Độ Kiếp thì lại khác, chỉ cần ngươi tu vi cao hơn Độ Kiếp Giả là có thể cướp đoạt đi Linh Vân của đối phương cho mình dùng.
Chỉ là phương pháp này nghe có vẻ như rất là mê người, nhưng mà trên thế gian này trừ một mình hắn ra là không ai dám sử dụng cái phương pháp này, vì không chỉ phải chịu gấp trăm lần Lôi Kiếp bổ xuống cả Độ Kiếp Giả cùng người trợ giúp, mà còn phải lo ngây ngấy cho cái vị đang Độ Kiếp kia, một khi hắn bị Lôi Kiếp tiêu diệt, chẳng những trợ giúp giả một mình chống lại Lôi Kiếp, mà Thiên Đạo Linh Vân cũng là đừng nghĩ đến.
Ngươi có ý gì? Độc Hạc Yêu Vương Khắc Kiệt nghi hoặc mà nhìn Diệp Tử Phàm hỏi.
Không hiểu sao, khi nhìn cái vẻ mặt thèm thuồng của cái tên Nhân Tộc này khi thấy Lôi Kiếp, trong lòng của hắn lại nồng đậm bất an.
Chỉ lát nữa ngươi sẽ biết thôi! Diệp Tử Phàm phất tay một cái, giam cầm Yêu Hồn Yêu Đan của hắn lại, không cho con Yêu Thú này có một tia cơ hội chạy trốn hoặc là tự bạo, hắn còn trông chờ vào con Yêu Thú này giúp hắn một đại ân đâu.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!
Mây đen ngày một nồng đậm, Lôi Kiếp cuối cùng cũng bổ xuống, nếu như lúc trước Diệp Tử Phàm Độ Kiếp chỉ là một ít Giao Xà hình Lôi Điện, thì bây giờ nó đã đổi thành một đầu thô to mấy trăm mét Giao Long, Giao Long rít gào, từng đạo khủng bố không hề thương tiếc đánh xuống Bá Thể của Diệp Tử Phàm.
Ầm ầm!!!
Phốc!!!
Không thể nào, ngươi thật là Thông Thần trung kỳ cường giả? Khắc Kiệt gần tám trăm mét Yêu Thể bay ra ngoài xa, miệng phun huyết tiễn, kinh hãi nói.
Thiên Hạc Độc Chưởng của hắn khi đến gần Diệp Tử Phàm không hiểu sao lại tan thành mây khói, ngược lại Diệp Tử Phàm chỉ khẽ phất tay, hắn Yêu Thể đã bay ra ngoài trăm dặm có hơn, cũng chỉ có Thông Thần trung kỳ cường giả, mới có được vĩ ngạn như thế lực lượng.
Nếu như không còn chiêu thức gì mới, ngươi có thể lên đường được rồi! Diệp Tử Phàm phủi tay, như là việc đánh bay một vị cường đại Yêu Vương cảnh giới không phải là do hắn làm một dạng, nhìn cái tên Yêu Vương còn ngơ ngác ngoài kia, hắn mỉm cười nói.
Hừ!!! Ta không tin!!
Thiên Hạc Già Thiên!!!
Sau một lúc khiếp sợ, Độc Hạc Yêu Vương Khắc Kiệt như hạ quyết tâm, thêu đốt trong cơ thể một ít Tinh Huyết, tăng lên thực lực tại thân, thề phải diệt cái tên Nhân Tộc đáng ghét này dưới Chưởng.
Ân! Khá hơn một chút rồi! Diệp Tử Phàm thấy bao phủ hắn mà đến Độc Thủ, lần này lại cường gấp đôi có hơn không chừng, đạt đến mười hai ức long lực lượng, không khỏi tấm tắc khen.
Cái loại lực lượng này đã tương đương với mới độ xong lôi kiếp Thông Thần cảnh cường giả, nếu như mà Thông Thần Sơ Kỳ viên mãn cường giả gặp phải cũng là nhượng bộ lui binh, đơn giản là vì Độc Tố ẩn tại bên trong Thủ Chưởng kia lợi hại một chút.
Ầm ầm!!
Chỉ là nếu như bao nhiêu đó bản lãnh, ngươi cũng là không đủ xem! Diệp Tử Phàm phàm phất ra một đạo kình lực, khôi hài nói.
Độc dược, ngoại trừ Xuân Dược khó đối phó một chút ra, Bá Thể của hắn có thể miễn dịch bất kỳ loại độc dược nào, chỉ là Tứ Giai Yêu Vương Độc Dược, đối với hắn thật sự là không đủ xem.
Không thể nào?
Phốc!!
Lại một lần nữa, Độc Hạc Yêu Vương Khắc Kiệt lại bị đánh bay, không phải Diệp Tử Phàm muốn xem Linh Thể của hắn lợi hai đến đâu, có lẽ bây giờ hắn đã là một người chết.
Vị Tiền Bối này, Khắc Kiệt ta thật sự không phải đối thủ của ngài, mong ngài có thể võng khai một mặt, tha cho tiểu nhân một mạng! Khắc Kiệt đứng lên, cũng không tiếp tục động thủ nữa, mà là hướng Diệp Tử Phàm xin tha.
Không còn cách nào khác, hai lần động thủ hắn biết bản thân so với tên Nhân Tộc Bạch Phát này kém quá xa, đối phương ít nhất cũng là Thông Thần trung kỳ cường giả, thậm chí là hậu kỳ, nếu như tên kia thật sự ra tay, có lẽ hắn đã chết từ lâu.
Hắn cúi đầu chịu thua, cũng hi vọng đối phương tự trọng thân phận Thông Thần Thiên Quân, sẽ không đối với một tên Yêu Vương cảnh như hắn so đo, còn về mối thù diệt môn, qua được kiếp nạn này rồi mới tính tiếp.
Ngươi nghĩ là ta sẽ buông tha cho ngươi sao? Diệp Tử Phàm cười, nhưng mà trong giọng nói ẩn tàng vô tận sát khí, làm cho không gian xung quanh như xuống âm vài độ.
Cái cảnh này sao mà tương tự, không phải là hắn cũng từng cúi đầu trước mặt Yêu Thánh kia hay sao, kết quả thế nào, hắn chỉ thiếu chút nữa đã hồn du địa phủ, cái con Yêu Thánh kia với hắn cũng không có bao nhiêu thù oán, chẳng qua là hắn chút nữa làm thịt nhi tử của tên kia mà thôi, nhưng rõ ràng là con Hỏa Sư kia vẫn chưa chết, thế mà tên Yêu Thánh kia lại không tự trọng thân phận ra tay, thể diện Thánh Nhân của hắn không bằng một tờ giấy vệ sinh.
Còn lần này lại có chút khác nha, hắn đã diệt đi mất mấy ngàn vạn Độc Hạc Yêu Thú của người ta, trong đó chắc là không thiếu con cháu tôn tử của tên Yêu Vương này, bỏ qua cho con Yêu Vương này để ngày khác nó tìm đến mình tính sổ sao, hắn cũng không có ngu như vậy.
Nếu như vậy, thì cùng chết đi!!
Ầm ầm!!!
Khắc Kiệt thấy Diệp Tử Phàm không có bỏ qua cho hắn, gương mặt cũng trở nên âm ngoan trở lên, hắn không còn áp chế khí tức của mình nữa, thay vào đó trong tay cầm một viên Đan Dược nuốt xuống, chẳng mấy chốc, thân thể của hắn truyền ra một tiếng chấn động.
Ầm ầm!!!! Ầm ầm!!!
Thượng Phẩm Linh Mạch khí tức, còn có viên Đan Dược kia là thứ gì? Diệp Tử Phàm nhìn thân thể của Độc Hạc Yêu Vương Khắc Kiệt phát ra từng đạo Linh Khí nồng đậm, hắn có thể đoán được là con Độc Hạc kia đang luyện hóa một đầu Thượng Phẩm Linh Mạch giấu trong Động Hư Bí Cảnh, còn có viên Đan Dược kia là thứ gì, hắn còn không rõ lắm.
Chủ nhân, Đan Dược mà con Độc Hạc kia sử dụng là Ngũ Giai Phá Hoàng Đan, chỉ khi Yêu Vương tu luyện đến cảnh giới viên mãn, sẽ dùng nó để đột phá Yêu Hoàng cảnh! Đại Hắc âm thanh từ trong Luyện Thần Đỉnh truyền ra, giải thích nghi hoặc của Diệp Tử Phàm.
Thật ra hắn cũng rất khó hiểu, loại Đan Dược này chỉ Tại Thánh Vực mới có thể xuất hiện, con Yêu Vương này lấy loại Đan Dược này từ đâu.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!
Quả nhiên không bao lâu, trên bầu trời mây đen bắt đầu che phủ, phạm vi một ngàn dặm xung quanh ánh trăng đã bị mây đen che khuất, kèm theo đó là tiếng sấm ầm ầm vang dội, Diệp Tử Phàm phát hiện hắn cũng đã bị Lục Tầng Thối Vân trên thương khung cho tập trung, có chút một bước khó đi cảm giác.
Nhân Tộc Thông Thần cảnh, nếu như ta chết, ngươi cũng phải chôn cùng!! Độc Hạc Yêu Vương Khắc Kiệt nhe răng cười một tiếng, giọng nói sâm lãnh ác độc.
Hắn đã dừng lại Yêu Vương cảnh giới này đã có mấy ngàn năm lâu, lúc nào cũng có thể đột phá Yêu Hoàng cảnh giới, chỉ là hắn không có lòng tin vượt qua Yêu Hoàng cảnh lôi kiếp, cho nên vẫn cứ nấn ná không chịu độ kiếp.
Hắn phải chờ khi nào đủ điều kiện mua một kiện Trung Phẩm Phòng Ngự Đạo Khí, khi đó hắn mới có thể yên tâm đi độ Yêu Hoàng cảnh lôi kiếp, chỉ là Trung Phẩm Phòng Ngự Đạo Khí sao mà khó khăn, không những tại Thiên Nhược Đại Lục này ít xuất hiện, mà nếu có cũng đã bị những Ngũ Tinh Thế Lực kia cho lấy đi, hắn một chút ít gia sản tại thân cũng không thể cạnh tranh được lại với người ta, cho nên đến giờ hắn chỉ dừng lại Yêu Vương hậu kỳ viên mãn cảnh giới không tiến, vì hắn cũng sợ chết a.
Lần này, nếu như không phải Diệp Tử Phàm nhất quyết không cho hắn một con đường sống, hắn cũng không có dùng cái chiêu cá chết lưới rách này.
Theo như lệ thường, nếu như một vị Yêu Vương đột phá Yêu Hoàng độ kiếp giả, xung quanh phạm vi ngàn dặm tuyệt đối là không có lấy một bóng người, nếu không sẽ bị mặc định là trợ giúp cho Độ Kiếp giả, khi đó Lôi Kiếp lập tức sẽ phong cấm lại hai người vị trí, hơn nữa Lôi Kiếp sẽ tùy theo cảnh giới người bên cạnh mà cường hơn gấp mười thậm chí gấp trăm lần, từ trước đến nay chưa ai từng vượt qua Lôi Kiếp mà có người bên cạnh trợ giúp cả, kết quả cuối cùng là cả hai bên cùng chết, nếu không phải đi vào bước đường cùng, hắn cũng sẽ không ra cái hạ sách này.
Ngươi có thể yên tâm, ta sẽ giúp ngươi vượt qua Lôi Kiếp lần này! Diệp Tử Phàm nhìn trên bầu trời Kiếp Vân, chẳng những không sợ, mà còn lấy làm mừng, nhìn cái tên Yêu Thú trước mắt này cũng hợp nhãn hơn rất nhiều.
Người khác sơ Lôi Kiếp, riêng Diệp Tử Phàm hắn là ngoại lệ, hắn còn cầu mong bản thân tu luyện nhanh chóng một chút để có thể độ kiếp.
Mỗi lần độ kiếp, hắn đều sẽ có được một bước tăng trưởng khá lớn, đơn cử như chỉ luyện hóa Lôi Kiếp lực lượng thôi, cũng đã làm cho hắn tăng lên Bá Thể một đoạn rất lớn, chưa nói đến Linh Vân Tẩy Lễ, hắn đã hỏi qua Đại Hắc, ngoài trừ đứng bên ngoài xem Độ Kiếp giả Độ Kiếp là không thể nào lấy đi Linh Vân của Độ Kiếp Giả, nhưng mà nếu như cùng nhau Độ Kiếp thì lại khác, chỉ cần ngươi tu vi cao hơn Độ Kiếp Giả là có thể cướp đoạt đi Linh Vân của đối phương cho mình dùng.
Chỉ là phương pháp này nghe có vẻ như rất là mê người, nhưng mà trên thế gian này trừ một mình hắn ra là không ai dám sử dụng cái phương pháp này, vì không chỉ phải chịu gấp trăm lần Lôi Kiếp bổ xuống cả Độ Kiếp Giả cùng người trợ giúp, mà còn phải lo ngây ngấy cho cái vị đang Độ Kiếp kia, một khi hắn bị Lôi Kiếp tiêu diệt, chẳng những trợ giúp giả một mình chống lại Lôi Kiếp, mà Thiên Đạo Linh Vân cũng là đừng nghĩ đến.
Ngươi có ý gì? Độc Hạc Yêu Vương Khắc Kiệt nghi hoặc mà nhìn Diệp Tử Phàm hỏi.
Không hiểu sao, khi nhìn cái vẻ mặt thèm thuồng của cái tên Nhân Tộc này khi thấy Lôi Kiếp, trong lòng của hắn lại nồng đậm bất an.
Chỉ lát nữa ngươi sẽ biết thôi! Diệp Tử Phàm phất tay một cái, giam cầm Yêu Hồn Yêu Đan của hắn lại, không cho con Yêu Thú này có một tia cơ hội chạy trốn hoặc là tự bạo, hắn còn trông chờ vào con Yêu Thú này giúp hắn một đại ân đâu.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!
Mây đen ngày một nồng đậm, Lôi Kiếp cuối cùng cũng bổ xuống, nếu như lúc trước Diệp Tử Phàm Độ Kiếp chỉ là một ít Giao Xà hình Lôi Điện, thì bây giờ nó đã đổi thành một đầu thô to mấy trăm mét Giao Long, Giao Long rít gào, từng đạo khủng bố không hề thương tiếc đánh xuống Bá Thể của Diệp Tử Phàm.
/603
|