Sao lại như thế, ta không cử động thân thể được? Khắc Tích thét lên một tiếng kinh hãi.
Đạo kia hư không xuất hiện Hắc Động hướng đến bọn họ di chuyển, hắn liền thấy mọi chuyện muốn tao, từ bên trong đạo kia Hắc Động hắn cảm giác được nồng đậm tử vong khí tức, trong lúc nguy cấp hắn chỉ muốn chạy ra nơi này càng xa càng tốt, chỉ là khi hắn vừa mới động cái ý nghĩ kia, toàn bộ thêm thể đã không còn nghe hắn sai khiến, hắn vẫn cứ bị định trụ tại hư không, không thể nào xê dịch một tia, không chỉ là hắn nhìn quanh đây tất cả Yêu Soái Yêu Tướng còn lại cũng là một dạng như vậy.
Phong cấm không gian, Pháp Thần cảnh cường giả! Khắc Nguyên kiến thức cao hơn đám này Yêu Soái còn lại nhiều lắm.
Hắn thấy mình cũng như tất cả mọi người không thể cử động được, liền nhớ ngay đến uy năng của Tứ Giai cường giả, chỉ cần đột phá Pháp Thần cảnh hoặc Yêu Vương cảnh liền sẽ có thể dùng Nguyên Thần lực của mình phong cấm một trăm km hư không, đến khi đột phá đến hậu kỳ phạm vi phong cấm sẽ là ba trăm km, hắn Độc Hạc Yêu Vương chính là có thể phong cấm ba trăm km.
Vị tiền bối này, chúng tôi không biết như thế nào đắc tội ngài, nhưng mà xin hãy nể mặt Độc Hạc Yêu Vương Bệ Hạ, tha cho chúng tôi một lần! Khắc Nguyên trong lòng kinh hãi muốn tuyệt, nhưng vẫn cố lấy ra vẻ bình tĩnh nói.
Đối phương là Pháp Thần cảnh, bọn họ không có hi vọng gì chạy thoát, chỉ nhờ cậy vào Độc Hạc Yêu Vương dư uy mới mong bảo trụ lại cái mạng nhỏ.
Độc Hạc Yêu Vương cũng không phải là bình thường Yêu Vương, mà là Yêu Vương cảnh hậu kỳ viên mãn tu vi, một chân đã bước vào Ngũ Giai Yêu Hoàng cảnh, đừng nói là Vân Hoang Sa Mạc ngay cả Bát Hoang Vực cũng có tiếng là một đại cao thủ, chỉ cần là người của Bát Hoang Vực, không ai là không biết Độc Hạc Yêu Vương, chỉ cần báo ra tên hiệu, nhất định đối phương sẽ cho bọn nó một con đường sống.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên mà bọn nó lâm vào hoàn cảnh giống như vậy, mỗi một lần đều đem Yêu Vương Bệ Hạ dời ra, đó là trăm lần trăm linh, không ai lại muốn đắc tội với một vị sắp bước chân vào Yêu Hoàng cảnh giới cường giả.
Ầm ầm!!!
Không thể, tiền bối tha mạng!
Ta không muốn chết!
Đáp lại đám Yêu Soái cùng trăm vạn Yêu Tướng chỉ là cao không thấy cuối đại Hắc Động cho nuốt mất, từng tiếng kêu tuyệt vọng vang lên trong sự bất lực của đám Yêu Thú.
Yêu Vương Bệ Hạ sẽ không bỏ qua cho ngươi! Khắc Nguyên bị cuốn vào bên trong Hắc Động, biết không thể nào thoát chết, chỉ để lại một câu nguyền rủa ác độc.
Ầm ầm!!
Sau một khắc, Hắc Động tan biến như chưa hề xuất hiện, chỉ là nó cuốn đi hơn một trăm vạn đầu Nhị Giai Yêu Tướng cũng mười tên Yêu Soái vẫn còn mang theo một luồn oán khí đâu đây.
Hô!!Độc Hạc Yêu Vương sao? Ta còn không có ý định đuổi tận giết tuyệt, thế nhưng mà các ngươi đã nhắc nhở, ta cũng vui lòng đưa hắn cùng các ngươi đoàn tụ một chỗ!! Diệp Tử Phàm ngồi tại trong hư không thở ra một hơi, ánh mắt nhìn về phương xa cách hắn mấy ngàn vạn dặm nói.
Sau khi thôn phệ đám Yêu Thú này, từng tia sinh mệnh chi nguyên cộng với Linh Hồn lực lượng tràn vào cơ thể, làm cho thương thế của hắn giảm đi không ít, ngoài trừ một đầu tóc bạc ra, thể nội Nguyên Lực cũng có thể vận hành một chút bình thường, hắn vốn định chỉ là nuốt một đám này Yêu Thú hóa giải Kim gia đoàn xe nguy cơ, nhưng mà cái tên Yêu Soái kia lại nhắc nhở hắn, diệt cỏ không tận gốc, xuân đến sẽ mọc lại, hắn không cho là Tứ Giai Yêu Vương sẽ gây cho hắn phiền phức gì, nhưng mà không sơ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, một khi hắn không để ý, không chừng lại bị lật thuyền trong mương.
Giống như cái tên Yêu Thánh kia vậy, nếu như hắn không sơ ý, một mực muốn một đòn diệt đi chính mình mà là dùng Giới Vực bắt mình lại, sau đó mài một chút có lẽ mình sẽ không có cơ hội thêu đốt thọ nguyên chạy trốn, ngày tháng sau này sẽ đến tìm hắn tính sổ.
Tên Yêu Thánh kia phạm vào cái cấp thấp sai lầm đó là hắn quá tự phụ vào thực lực của mình, cho nên mới để hắn có một tia sinh cơ, hắn đã dặn lòng tuyệt đối là không tự phụ như cái tên Yêu Thánh kia, cho dù đối thủ của hắn là ai, cũng phải cẩn thận đối đãi, tuyệt không cho đối phương cơ hội, dù là nhỏ bé nhất.
...
Vân Hoang Sa Mạc tuy nói là Sa Mạc, nhưng mà cũng không phải đâu đâu cũng toàn là cát vàng, tại bên trong đâu đó, vẫn có rất nhiều chỗ thế ngoại đào viên, non xanh nước biết.
Độc Hạc Thành chính là một ví dụ như vậy, nằm chếch về phía La Mễ Thành năm ngàn vạn dặm, nó được xem như một viên ngọc giữa Sa Mạc mênh mông.
Nơi đây có núi có hồ, Linh Khí lượn lờ Linh Dược mọc thành đàn, không khác gì một bồng lai tiên cảnh.
Cảnh đẹp là thế, nhưng mà xung quanh đây mấy tòa Trung Cấp Thành Trì không một ai dám chiếm nó làm của riêng, dù cho cái tiên cảnh này kéo dài đến vài trăm vạn dặm.
Đơn giản nơi đây là địa bàn của một đám đáng sợ Tộc Đàn Yêu Thú, Độc Hạc Yêu Thú Bộ Tộc, không những thế Yêu Vương của bọn họ còn là đạt đến Tứ Giai Yêu Vương hậu kỳ viên mãn cảnh giới, trừ một số Trung Cấp Thành Trì Thành Chủ trong tay có cầm Hạ Phẩm Đạo Khí ra, còn lại Tứ Tinh Thế Lực khác, không một ai dám đánh Độc Hạc Thành chủ ý.
Ầm ầm!!
Là ai dám đến Độc Hạc Thành giương oai? Độc Hạc Yêu Vương Khắc Kiệt đang thôn vân thổ vụ Linh Khí bên trong hành Cung, một tiếng nổ khổng lồ chấn động làm hắn đinh tai nhức óc, chỉ kém một chút đã bị tẩu hỏa nhập ma.
Ngươi là ai? Tại sao dám đến Độc Hạc Thành tàn sát Tộc Nhân của ta! Độc Hạc Yêu Vương Khắc Nguyên Kiệt toàn thân bao phủ trong một đám Hắc Vụ Độc Khí, tay chỉ vào cách hắn không đến mười dặm Diệp Tử Phàm quát.
Hắn bây giờ đang tức đến nổ phổi, hắn chỉ là bế quan trong chốc lát ổn định tâm thần chờ đến đột phá Yêu Hoàng cảnh giới, nhưng mà chỉ qua chớp mắt, Độc Hạc Thành bên trong mấy ngàn vạn Yêu Thú đã biến mất không còn, hắn không cần điều tra cũng biết là cái tên bạch phát thanh niên trước mắt này ra tay, nếu như không phải nhìn không ra đối phương tu vi, hắn đã dùng Thiên Hạt Độc Chưởng tiễn tên Nhân Tộc này lên đường lâu rồi.
Haiii, vốn tưởng thôn phệ mấy ngàn vạn con cấp thấp Yêu Thú có thể làm cho Bá Thể của ta tăng lên chút ít, chỉ là sự thật lại khiến ta vô cùng thất vọng! Diệp Tử Phàm không trả lời Độc Hạc Yêu Vương Khắc Kiệt, mà chỉ thở dài một tiếng, trong giọng nói lại mang theo vô cùng thất vọng.
Cũng không thể trách hắn than thở, dù sao cũng là mấy chục triệu con Yêu Thú, bên trong Yêu Soái có đến mấy trăm con Yêu Tướng lại là lấy chục triệu mà tính, thế mà chỉ làm cho hắn khôi phục một ít Nguyên Thần lực lượng, còn lại Bá Thể lại lù lù bất động, thương thế trong người chỉ giảm đi một tia, thử hỏi sao hắn không thất vọng cho được.
Một con sắp bước vào Ngũ Giai cảnh giới, có vẫn còn hơn không!! Nhìn tên Yêu Vương cảnh đang đứng trước mặt mình không xa, Diệp Tử Phàm híp mắt lại một cái, lẩm bẩm nói.
Yêu Vương cảnh giới Yêu Thú hiện tại với hắn cũng không có bao nhiêu tác dụng, nếu như số lượng đạt đến ngàn vạn con lại khác, chỉ là hắn suy nghĩ hơi nhiều một chút, giống như Phệ Kim Phong Tộc Đàn là trăm năm mới gặp một lần, cũng không phải lúc nào cũng thường thấy.
Cuồng vọng Nhân Tộc, chết đi cho ta!
Thiên Hạc Độc Chưởng!!!
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!
Độc Hạc Yêu Vương Khắc Kiệt không còn nhịn được nữa, tên Nhân Tộc này quá ư là kiêu ngạo, cho dù là Thông Thần Thiên Quân đến cũng phải cho hắn ba phần bạc diện.
Tên Nhân Tộc này lại dám không nhìn chính mình, còn cái ánh mắt kia xem mình chẳng khác nào một kiện hàng hóa, hắn nào có thể chịu đựng được.
Ha ha.. Chết đi! Khắc Kiệt nhìn Độc Chưởng của mình sắp cắn nuốt cái tên cuồng vọng Nhân Tộc kia, không khỏi khoái ý cười to.
Hắn hiện tại đã là Yêu Vương tối đỉnh, lại là Linh Thể Yêu Thú nhập Vương cảnh, bình thường Tứ Giai Yêu Vương tối đỉnh toàn lực một kích cũng chỉ có ba ức long lực lượng, nhưng mà hắn lại có được sáu ức long lực lượng, quan trọng nhất chính là trong sáu ức long lực lượng của hắn có chứa Thiên Phú Thần Thông của Độc Hạc Yêu Tộc bọn họ là Thiên Hạc Độc.
Cho dù là Thông Thần cảnh sơ kỳ cường giả trúng phải Thiên Hạc Độc, nếu không chạy chữa kịp thời cũng chỉ có một con đường chết, trừ khi là Thông Thần trung kỳ cường giả.
Nhưng mà tên Nhân Tộc trước mắt này là Thông Thần trung kỳ cảnh giới, có khả năng sao?
Tuy hắn mang một mái đầu Bạch Phát, nhưng nhìn gương mặt của hắn không giống một vị cao nhân tiền bối chút nào, cao lắm cũng chỉ vài ngàn tuổi là hết mức.
Đạo kia hư không xuất hiện Hắc Động hướng đến bọn họ di chuyển, hắn liền thấy mọi chuyện muốn tao, từ bên trong đạo kia Hắc Động hắn cảm giác được nồng đậm tử vong khí tức, trong lúc nguy cấp hắn chỉ muốn chạy ra nơi này càng xa càng tốt, chỉ là khi hắn vừa mới động cái ý nghĩ kia, toàn bộ thêm thể đã không còn nghe hắn sai khiến, hắn vẫn cứ bị định trụ tại hư không, không thể nào xê dịch một tia, không chỉ là hắn nhìn quanh đây tất cả Yêu Soái Yêu Tướng còn lại cũng là một dạng như vậy.
Phong cấm không gian, Pháp Thần cảnh cường giả! Khắc Nguyên kiến thức cao hơn đám này Yêu Soái còn lại nhiều lắm.
Hắn thấy mình cũng như tất cả mọi người không thể cử động được, liền nhớ ngay đến uy năng của Tứ Giai cường giả, chỉ cần đột phá Pháp Thần cảnh hoặc Yêu Vương cảnh liền sẽ có thể dùng Nguyên Thần lực của mình phong cấm một trăm km hư không, đến khi đột phá đến hậu kỳ phạm vi phong cấm sẽ là ba trăm km, hắn Độc Hạc Yêu Vương chính là có thể phong cấm ba trăm km.
Vị tiền bối này, chúng tôi không biết như thế nào đắc tội ngài, nhưng mà xin hãy nể mặt Độc Hạc Yêu Vương Bệ Hạ, tha cho chúng tôi một lần! Khắc Nguyên trong lòng kinh hãi muốn tuyệt, nhưng vẫn cố lấy ra vẻ bình tĩnh nói.
Đối phương là Pháp Thần cảnh, bọn họ không có hi vọng gì chạy thoát, chỉ nhờ cậy vào Độc Hạc Yêu Vương dư uy mới mong bảo trụ lại cái mạng nhỏ.
Độc Hạc Yêu Vương cũng không phải là bình thường Yêu Vương, mà là Yêu Vương cảnh hậu kỳ viên mãn tu vi, một chân đã bước vào Ngũ Giai Yêu Hoàng cảnh, đừng nói là Vân Hoang Sa Mạc ngay cả Bát Hoang Vực cũng có tiếng là một đại cao thủ, chỉ cần là người của Bát Hoang Vực, không ai là không biết Độc Hạc Yêu Vương, chỉ cần báo ra tên hiệu, nhất định đối phương sẽ cho bọn nó một con đường sống.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên mà bọn nó lâm vào hoàn cảnh giống như vậy, mỗi một lần đều đem Yêu Vương Bệ Hạ dời ra, đó là trăm lần trăm linh, không ai lại muốn đắc tội với một vị sắp bước chân vào Yêu Hoàng cảnh giới cường giả.
Ầm ầm!!!
Không thể, tiền bối tha mạng!
Ta không muốn chết!
Đáp lại đám Yêu Soái cùng trăm vạn Yêu Tướng chỉ là cao không thấy cuối đại Hắc Động cho nuốt mất, từng tiếng kêu tuyệt vọng vang lên trong sự bất lực của đám Yêu Thú.
Yêu Vương Bệ Hạ sẽ không bỏ qua cho ngươi! Khắc Nguyên bị cuốn vào bên trong Hắc Động, biết không thể nào thoát chết, chỉ để lại một câu nguyền rủa ác độc.
Ầm ầm!!
Sau một khắc, Hắc Động tan biến như chưa hề xuất hiện, chỉ là nó cuốn đi hơn một trăm vạn đầu Nhị Giai Yêu Tướng cũng mười tên Yêu Soái vẫn còn mang theo một luồn oán khí đâu đây.
Hô!!Độc Hạc Yêu Vương sao? Ta còn không có ý định đuổi tận giết tuyệt, thế nhưng mà các ngươi đã nhắc nhở, ta cũng vui lòng đưa hắn cùng các ngươi đoàn tụ một chỗ!! Diệp Tử Phàm ngồi tại trong hư không thở ra một hơi, ánh mắt nhìn về phương xa cách hắn mấy ngàn vạn dặm nói.
Sau khi thôn phệ đám Yêu Thú này, từng tia sinh mệnh chi nguyên cộng với Linh Hồn lực lượng tràn vào cơ thể, làm cho thương thế của hắn giảm đi không ít, ngoài trừ một đầu tóc bạc ra, thể nội Nguyên Lực cũng có thể vận hành một chút bình thường, hắn vốn định chỉ là nuốt một đám này Yêu Thú hóa giải Kim gia đoàn xe nguy cơ, nhưng mà cái tên Yêu Soái kia lại nhắc nhở hắn, diệt cỏ không tận gốc, xuân đến sẽ mọc lại, hắn không cho là Tứ Giai Yêu Vương sẽ gây cho hắn phiền phức gì, nhưng mà không sơ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, một khi hắn không để ý, không chừng lại bị lật thuyền trong mương.
Giống như cái tên Yêu Thánh kia vậy, nếu như hắn không sơ ý, một mực muốn một đòn diệt đi chính mình mà là dùng Giới Vực bắt mình lại, sau đó mài một chút có lẽ mình sẽ không có cơ hội thêu đốt thọ nguyên chạy trốn, ngày tháng sau này sẽ đến tìm hắn tính sổ.
Tên Yêu Thánh kia phạm vào cái cấp thấp sai lầm đó là hắn quá tự phụ vào thực lực của mình, cho nên mới để hắn có một tia sinh cơ, hắn đã dặn lòng tuyệt đối là không tự phụ như cái tên Yêu Thánh kia, cho dù đối thủ của hắn là ai, cũng phải cẩn thận đối đãi, tuyệt không cho đối phương cơ hội, dù là nhỏ bé nhất.
...
Vân Hoang Sa Mạc tuy nói là Sa Mạc, nhưng mà cũng không phải đâu đâu cũng toàn là cát vàng, tại bên trong đâu đó, vẫn có rất nhiều chỗ thế ngoại đào viên, non xanh nước biết.
Độc Hạc Thành chính là một ví dụ như vậy, nằm chếch về phía La Mễ Thành năm ngàn vạn dặm, nó được xem như một viên ngọc giữa Sa Mạc mênh mông.
Nơi đây có núi có hồ, Linh Khí lượn lờ Linh Dược mọc thành đàn, không khác gì một bồng lai tiên cảnh.
Cảnh đẹp là thế, nhưng mà xung quanh đây mấy tòa Trung Cấp Thành Trì không một ai dám chiếm nó làm của riêng, dù cho cái tiên cảnh này kéo dài đến vài trăm vạn dặm.
Đơn giản nơi đây là địa bàn của một đám đáng sợ Tộc Đàn Yêu Thú, Độc Hạc Yêu Thú Bộ Tộc, không những thế Yêu Vương của bọn họ còn là đạt đến Tứ Giai Yêu Vương hậu kỳ viên mãn cảnh giới, trừ một số Trung Cấp Thành Trì Thành Chủ trong tay có cầm Hạ Phẩm Đạo Khí ra, còn lại Tứ Tinh Thế Lực khác, không một ai dám đánh Độc Hạc Thành chủ ý.
Ầm ầm!!
Là ai dám đến Độc Hạc Thành giương oai? Độc Hạc Yêu Vương Khắc Kiệt đang thôn vân thổ vụ Linh Khí bên trong hành Cung, một tiếng nổ khổng lồ chấn động làm hắn đinh tai nhức óc, chỉ kém một chút đã bị tẩu hỏa nhập ma.
Ngươi là ai? Tại sao dám đến Độc Hạc Thành tàn sát Tộc Nhân của ta! Độc Hạc Yêu Vương Khắc Nguyên Kiệt toàn thân bao phủ trong một đám Hắc Vụ Độc Khí, tay chỉ vào cách hắn không đến mười dặm Diệp Tử Phàm quát.
Hắn bây giờ đang tức đến nổ phổi, hắn chỉ là bế quan trong chốc lát ổn định tâm thần chờ đến đột phá Yêu Hoàng cảnh giới, nhưng mà chỉ qua chớp mắt, Độc Hạc Thành bên trong mấy ngàn vạn Yêu Thú đã biến mất không còn, hắn không cần điều tra cũng biết là cái tên bạch phát thanh niên trước mắt này ra tay, nếu như không phải nhìn không ra đối phương tu vi, hắn đã dùng Thiên Hạt Độc Chưởng tiễn tên Nhân Tộc này lên đường lâu rồi.
Haiii, vốn tưởng thôn phệ mấy ngàn vạn con cấp thấp Yêu Thú có thể làm cho Bá Thể của ta tăng lên chút ít, chỉ là sự thật lại khiến ta vô cùng thất vọng! Diệp Tử Phàm không trả lời Độc Hạc Yêu Vương Khắc Kiệt, mà chỉ thở dài một tiếng, trong giọng nói lại mang theo vô cùng thất vọng.
Cũng không thể trách hắn than thở, dù sao cũng là mấy chục triệu con Yêu Thú, bên trong Yêu Soái có đến mấy trăm con Yêu Tướng lại là lấy chục triệu mà tính, thế mà chỉ làm cho hắn khôi phục một ít Nguyên Thần lực lượng, còn lại Bá Thể lại lù lù bất động, thương thế trong người chỉ giảm đi một tia, thử hỏi sao hắn không thất vọng cho được.
Một con sắp bước vào Ngũ Giai cảnh giới, có vẫn còn hơn không!! Nhìn tên Yêu Vương cảnh đang đứng trước mặt mình không xa, Diệp Tử Phàm híp mắt lại một cái, lẩm bẩm nói.
Yêu Vương cảnh giới Yêu Thú hiện tại với hắn cũng không có bao nhiêu tác dụng, nếu như số lượng đạt đến ngàn vạn con lại khác, chỉ là hắn suy nghĩ hơi nhiều một chút, giống như Phệ Kim Phong Tộc Đàn là trăm năm mới gặp một lần, cũng không phải lúc nào cũng thường thấy.
Cuồng vọng Nhân Tộc, chết đi cho ta!
Thiên Hạc Độc Chưởng!!!
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!
Độc Hạc Yêu Vương Khắc Kiệt không còn nhịn được nữa, tên Nhân Tộc này quá ư là kiêu ngạo, cho dù là Thông Thần Thiên Quân đến cũng phải cho hắn ba phần bạc diện.
Tên Nhân Tộc này lại dám không nhìn chính mình, còn cái ánh mắt kia xem mình chẳng khác nào một kiện hàng hóa, hắn nào có thể chịu đựng được.
Ha ha.. Chết đi! Khắc Kiệt nhìn Độc Chưởng của mình sắp cắn nuốt cái tên cuồng vọng Nhân Tộc kia, không khỏi khoái ý cười to.
Hắn hiện tại đã là Yêu Vương tối đỉnh, lại là Linh Thể Yêu Thú nhập Vương cảnh, bình thường Tứ Giai Yêu Vương tối đỉnh toàn lực một kích cũng chỉ có ba ức long lực lượng, nhưng mà hắn lại có được sáu ức long lực lượng, quan trọng nhất chính là trong sáu ức long lực lượng của hắn có chứa Thiên Phú Thần Thông của Độc Hạc Yêu Tộc bọn họ là Thiên Hạc Độc.
Cho dù là Thông Thần cảnh sơ kỳ cường giả trúng phải Thiên Hạc Độc, nếu không chạy chữa kịp thời cũng chỉ có một con đường chết, trừ khi là Thông Thần trung kỳ cường giả.
Nhưng mà tên Nhân Tộc trước mắt này là Thông Thần trung kỳ cảnh giới, có khả năng sao?
Tuy hắn mang một mái đầu Bạch Phát, nhưng nhìn gương mặt của hắn không giống một vị cao nhân tiền bối chút nào, cao lắm cũng chỉ vài ngàn tuổi là hết mức.
/603
|