Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!
Không gian chôn vùi, Nhật Nguyệt vô quang, phạm vi vạn dặm chu vi Sư Thiên Tề cùng Sư Vô Tình đứng như lâm vào tận thế dường như, đâu đâu cũng xuất hiện hư không lỗ đen, hủy diệt vạn vật, hai đại Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn cảnh giới ra tay, uy lực kinh khủng như thế.
Nhất là Mã Vân, hắn đã tại Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn này tẩm dâm mấy vạn năm, hiện tại đã là Thông Thần Chí Cường Giả, Pháp Thể của hắn đã ba ngàn chín trăm mét, một kích đánh ra chính là có ba ngàn ức long lực lượng, loại lực lượng này tuyệt đối có thể hủy thiên diệt địa, đánh nát một tòa Tiểu Đại Lục là không nói chơi.
An Nam, ngươi không sao chứ? Không quan tâm đến sinh tử của hai tên kia, Mã Vân chạy nhanh đến bên cạnh của Lâm An Nam, xem nàng có gặp chuyện gì không may.
Mã Trưởng Lão, An Nam không sao! Lâm An Nam hít một hơi thật sâu, bình tĩnh nói.
Vừa rồi cái tên Thiếu Niên kia xuất thủ, nàng còn nghĩ lần này mình đã chết chắc rồi, cái loại cảm giác vô lực kia, cũng chỉ tại khi đối mặt với Âm Dương Thiên Quân nàng mới gặp phải, nhưng không hiểu sao, nàng có cảm giác cái tên Thiếu Niên kia còn kinh khủng hơn.
Như vậy thì ta yên tâm! Mã Vân cũng là thở dài một hơi.
Cũng may cái tên Thiếu Niên kia chỉ hủy đi Thượng Phẩm Phi Hành Linh Khí Phi Chu, không có tổn thương đến người bên trong, nếu không cho dù hắn tốc độ có nhanh đến mấy cũng là vô dụng.
Cái tên Thiếu Niên kia hắn không nhìn ra được tu vi cảnh giới, như vậy ít nhất cũng là cùng cảnh giới như hắn, là Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn, thậm chí..
Như nghĩ đến đều gì, hắn không cấm giật mình một cái
Hai tên Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn Phàm Thể sâu kiến, lại dám ra tay với ta!!
Quả nhiên lo cái gì gặp cái đó, Mã Vân nhìn tên Thiếu Niên không một chút sứt mẻ đi ra từ không gian loạn lưu, tâm của hắn như chìm vào đáy cốc.
Có thể làm cho ba mươi mấy tên Pháp Thần Đệ Tử cùng một vị Thông Thần cảnh trung kỳ đứng im bất động, chỉ phất tay lên là diệt đi ba mươi mấy chiếc Thượng Phẩm Phi Hành Linh Khí, loại thực lực kia cũng chỉ có Hóa Thần cường giả mới có thể làm được.
Hóa Thần Lĩnh Vực!!! Tống Viễn Thu cũng là run giọng nói.
Hắn đã đi vào Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn, đối với Hóa Thần cường giả một ít thủ đoạn cũng là hiểu biết khá đầy đủ.
Có thể tại hai vị Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn dùng hết toàn bộ thực lực đánh vào mà không một chút thương tổn, cũng chỉ có Hóa Thần cường giả mới làm được.
Hơn nữa tên Thiếu Niên kia từ không gian loạn lưu đi ra chỉ nhìn hắn một cái, hắn linh hồn như muốn sụp đổ, loại kia tuyệt đối khống chế cảm giác, hắn chỉ có thể cảm nhận từ Thần Chủ Bệ Hạ.
Thật là một mỹ nhân xinh đẹp, lần này Bản Tọa đến đây là đúng rồi! Sư Thiên Tề không đi nhìn Mã Vân ba tên Thông Thần cảnh cường giả, mà là tập trung ánh mắt cả vào Lâm An Nam.
Hắn lúc nãy thần thức cũng chỉ quét sơ qua, cũng không thật nhìn kỹ Lâm An Nam, hiện tại nàng không một nơi trốn tránh xuất hiện trước mắt hắn, hắn mới ngỡ ngàng sắc đẹp của nàng.
Hoàn Mỹ dáng người, không một chút tỳ vết tuyệt mỹ gương mặt, làn da so với tuyết còn trắng, Mỹ Nhân như vậy, cho dù là tại Thánh Vực cũng không tìm được mấy người, nếu như đem nàng dâng cho Phụ Vương, người nhất định sẽ rất thích.
Ực!!!
Đám người các ngươi chỉ cần giao ra Thánh Tinh, cộng với cô gái kia, Bản Tọa có thể tha cho các ngươi một con đường sống! Sư Thiên Tề nuốt một ngụm nước miếng, chỉ tay vào Lâm An Nam nói.
Hắn tuy dáng vẻ bên ngoài là một vị Thiếu Niên, nhưng mà hắn đã sống một vạn sáu ngàn năm rồi, duyệt qua mỹ nữ có thể nói là đếm không hết, nhưng mà chưa từng có một cô gái nào làm cho hắn chăm chú đối đãi.
Chỉ khi gặp cô gái trước mắt này, hắn thậm chí không tự chủ được muốn đi lên làm cô ta ngay tại chỗ, nhưng mà rất nhanh, lý trí của hắn tỉnh lại, một vị tuyệt sắc giai nhân thế này chỉ có Phụ Vương của hắn mới có thể hưởng dụng, hắn vẫn là một đứa con hiếu thảo, không phải sao?
Chỉ là trong lòng của hắn lo lắng hắn thu cô gái này vào hậu cung, một khi Phụ Vương của hắn biết, nhất định sẽ đối với hắn vô cùng bất mãn, nói không chừng Thiên Sư Thánh Cung tài nguyên cũng sẽ đối với hắn khép lại, vì hơn ai hết, Phụ Vương của hắn vẫn là một tên vô cùng háo sắc.
Muốn ta đi theo ngươi, ngươi đừng có nằm mộng! Không chờ Mã Vân Trưởng Lão ba người trả lời, Lâm An Nam ánh mắt vô cùng căm ghét nói.
Nàng đối với cái tên Thiếu Niên này nhìn mình như muốn ăn tươi nuốt sống, trong lòng vô cùng khó chịu, nếu như không phải là biết mình không phải là đối thủ của tên Thiếu Niên kia, nàng đã cầm trong tay Phi Phượng Kiếm đến chào hỏi.
Không sai! Ngươi muốn dẫn An Nam đi, trừ khi bước qua thi thể của ta! Tiêu Bàn Tâm đứng ra, che chắn trước mặt Lâm An Nam, dùng ngữ khí quyết tuyệt nói.
Lâm An Nam là người con gái mà hắn yêu thương nhất, vì nàng hắn có thể vứt bỏ tất cả, thậm chí là cái mạng của mình.
Tiêu Đại Ca, An Nam vô cùng cảm kích tấm lòng của ngươi, chỉ là An Nam muốn tự mình đối mặt với tên ma đầu kia! Lâm An Nam lùi lại ba bước, tránh ra Tiêu Bàn Tâm, dùng giọng cảm kích nói.
Nàng vừa rồi ánh mắt quét qua một đám Thiên Kiêu, kể cả cái vị hôn phu của mình Sở Thiên Vũ, tất cả mọi người khi chạm vào ánh mắt của mình đều cúi thấp đầu xuống, ngoài Tiêu Bàn Tâm ra, không một ai đứng ra vì nàng chống đối cái tên Thiếu Niên thần bí kia.
Nàng trong lòng cười khổ một tiếng, những vị Thiên Kiêu này, ngày thường trên miệng luôn nói vì nàng có thể hi sinh tất cả, chỉ là đến hôm nay nàng mới biết được tất cả đều là lời nói suông, khi nàng đối diện với nguy cơ, bọn họ có thể so với thỏ còn chạy nhanh hơn, cũng may nàng đối với đám Thiên Kiêu này không ôm bất cứ cái gì ý nghĩ, nếu không sẽ đau lòng chết.
Cũng chỉ có Tiêu Bàn Tâm, hắn là đối với mình vô cùng thật lòng, nàng hiểu rõ Tiêu Bàn Tâm chắc chắn là đã nhận ra cái tên Thiếu Niên kia tu vi vô cùng khủng bố, thậm chí ba vị Trưởng Lão chắc cũng không phải là hắn đối thủ, giờ khắc này động thân đi ra chỉ có một con đường chết, vậy mà hắn vẫn là nghĩa vô phảng cố đứng ra, đủ thấy hắn đối với nàng là một lòng một dạ, chỉ là nếu lúc trước không gặp cái tên khốn kiếp Diệp Tử Phàm kia, có lẽ trái tim của nàng sẽ rung động, bây giờ nàng chỉ có thể xin lỗi Tiêu Bàn Tâm.
Hồi Bệ Hạ! Thánh Tinh hiện tại không nằm tại trong tay chúng tôi, mà là ở trong tay của một vị tên là Diệp Tử Phàm, xin Bệ Hạ nể mặt Thần Lục Thần Chủ, thả chúng tôi một con ngựa! Mã Vân bay đến, cách tên Thiếu Niên kia mười dặm, cung kính nói.
Hắn không cần lại đi thử lại xem tên trước mắt này có phải là Hóa Thần Chí Tôn hay không, vì đó là điều không cần thiết, có thể làm hắn nhìn không thấu tu vi, nhìn qua lại mang cho hắn vô tận áp lực, cũng chỉ có Hóa Thần cường giả mới làm được.
Cái vị Chí Tôn này nói đến Thánh Tinh, không cần nhiều suy đoán hắn cũng biết ngay chính là cái viên một km Kim Sắc Tinh Thạch mà Thần Chủ Bệ Hạ giao cho đám Thiên Kiêu vào bên trong Thiên Hoang tìm kiếm bấy lâu nay.
Đối với những chuyện như vậy, hắn cũng không cần thiết phải nói dối, chỉ cần vị Chí Tôn này bắt một tên Pháp Thần Đệ Tử Sưu Hồn là có thể biết được tất cả.
Hắn đối với vị Chí Tôn trước mắt này không có biện pháp, chỉ hi vọng hắn nể mặt của Thần Chủ Bệ Hạ cùng hắn một cảnh giới mà bỏ qua cho bọn họ một lần.
Thần Lục Thần Chủ! Chưa từng nghe nói qua! Còn Thánh Tinh có phải trong tay các ngươi không, ta tự xem là được rồi! Sư Thiên Tề liếc mắt nhìn Mã Vân một cái nói.
Đối với đám cấp thấp vị diện nơi này, cao lắm cũng chỉ có Hóa Thần cảnh giới tu vi, hơn nữa cao lắm cũng là Linh Thể hoặc Đạo Thể Hóa Thần, hắn đường đường là Thánh Thể Hóa Thần sao có thể để đám Hóa Thần thổ dân tại nơi đây vào mắt, còn nói nể mặt đây hoàn toàn là một chuyện tiếu lâm.
A!!!Không cần!!!
Chỉ thấy Sư Thiên Tề đưa tay lên, một tên Pháp Thần Đệ Tử đã nằm gọn trong tay của hắn, Mã Vân chỉ cảm thấy trước mắt của mình hoa lên một cái, tên Đệ Tử kia đã nằm gọn trong tay của tên Thiếu Niên Hóa Thần kia, cái tốc độ đó, làm cho hắn lạnh cả mình, hắn biết cho dù mình có ra tay, cũng không thể nào làm được nhanh gọn như tên Thiếu Niên Chí Tôn này.
Hóa Thần Chí Tôn thật sự quá khủng bố, nếu như vừa rồi vị Chí Tôn này không phải là bắt một tên Đệ Tử, mà nhắm ngay vào Mã Vân hắn, hắn thật sự không có cách nào tránh thoát lòng bàn tay của vị Chí Tôn này.
Diệp Tử Phàm? Người này là ai? Tại Thánh Vực ta còn là chưa nghe đến cái tên này! Đem tên Pháp Thần Đệ Tử kia quăng qua một bên, Sư Thiên Tề thầm nói nhỏ.
Thánh Vực bao la bát ngát, Hóa Thần cường giả lại nhiều như sao trên trời, Thông Thần cảnh là không cần phải nói.
Từ trong ký ức của tên Pháp Thần Đệ Tử này, hắn đã nhìn thấy tường tận cảnh Diệp Tử Phàm ra tay đánh bại tên Sở Thiên Vũ, sau đó thu hồi ba viên Thánh Tinh.
Nói thật, đối với cái tên Diệp Tử Phàm này là Thông Thần cảnh, hắn cũng có chút hoài nghi, từ khống chế lực đạo, cho đến bản thân không hề lộ ra một tia tu vi khí tức, Thông Thần cảnh là rất khó có thể làm được đến.
Nhưng mà nói hắn trên Thông Thần cảnh, lại là nói không thông, hắn nhìn tòa này Thiên Hoang Đại Lục, cũng chỉ là Thánh Vương cấp bậc tiểu Thế Giới, loại Thế Giới này cho dù có Tỵ Pháp Ngọc Phù Hóa Thần cường giả cũng không thể đi vào được, chỉ cần lây nhiễm một tia Hóa Thần khí tức, sẽ bị Pháp Tắc Phù Văn diệt sát ngay, hắn lần này dẫn theo Sư Vô Tình, chính là muốn hắn dùng Tỵ Pháp Ngọc Phù vào bên trong lấy đi Thánh Tinh, còn hắn cũng chỉ là đứng bên ngoài chờ.
Thánh Vương, Thánh Vương! Cho dù là chết đi cũng là Thánh Cấp cường giả, trừ khi là Phụ Vương của hắn xuất thủ, nếu không hắn là không dám đem thân của mình đi cùng Pháp Tắc đối kháng, đó chỉ có thể là một con đường chết.
Ầm ầm!
Tiểu Mỹ Nhân, cho dù ngươi có muốn hay không, vẫn là đi theo Bản Tọa một chuyến đi! Dẹp đi suy nghĩ về cái tên Diệp Tử Phàm kia, hắn lập tức ánh mắt nhất chuyển về phía Lâm An Nam.
Diệp Tử Phàm kia cho dù là Thông Thần cảnh cũng được, mà Hóa Thần cảnh cũng chả sao, hắn hiện tại đã là Hóa Thần sơ kỳ đại thành cảnh giới, lại là Thánh Thể Hóa Thần, có thể nói thực lực của hắn bây giờ còn mạnh hơn cả Hóa Thần trung kỳ viên mãn cảnh giới, đối phó với tên kia Diệp Tử Phàm là không tốn nhiều sức, hắn không tin cái tên Diệp Tử Phàm kia cũng mang Thánh Thể giống như là hắn, người như vậy, tại Thánh Vực cũng là tiếng tăm lừng lẫy, hắn không thể nào không biết đến.
Trước mắt chỉ bắt lại cái cô Tuyệt Thế Mỹ Nhân kia trước cái đã, sau đó sẽ chờ cho cái tên Diệp Tử Phàm kia xuất hiện là được rồi.
Tỵ Pháp Ngọc Phù tuy là có thể tránh được Đại Lục Ý Chí, nhưng mà thời gian lại rất có hạn, hắn không tin trong tay tên Diệp Tử Phàm kia có nhiều Tỵ Pháp Ngọc Phù để mà tiêu hao.
Tại Thánh Vực, Tỵ Pháp Ngọc Phù vẫn là một mặt hàng khan hiếm, vì muốn luyện chế ra nó, Thánh Nhân cường giả chẳng những đem một tia Pháp Tắc của mình hòa vào Ngọc Phù, mà tài liệu luyện chế Tỵ Pháp Ngọc Phù chính là Thánh Tinh.
Thánh Tinh là tài nguyên tu luyện trọng yếu của Thánh Nhân cường giả, sử dụng còn không đủ, nào có nhiều dư thừa đi chế tác Tỵ Pháp Ngọc Phù.
Không gian chôn vùi, Nhật Nguyệt vô quang, phạm vi vạn dặm chu vi Sư Thiên Tề cùng Sư Vô Tình đứng như lâm vào tận thế dường như, đâu đâu cũng xuất hiện hư không lỗ đen, hủy diệt vạn vật, hai đại Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn cảnh giới ra tay, uy lực kinh khủng như thế.
Nhất là Mã Vân, hắn đã tại Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn này tẩm dâm mấy vạn năm, hiện tại đã là Thông Thần Chí Cường Giả, Pháp Thể của hắn đã ba ngàn chín trăm mét, một kích đánh ra chính là có ba ngàn ức long lực lượng, loại lực lượng này tuyệt đối có thể hủy thiên diệt địa, đánh nát một tòa Tiểu Đại Lục là không nói chơi.
An Nam, ngươi không sao chứ? Không quan tâm đến sinh tử của hai tên kia, Mã Vân chạy nhanh đến bên cạnh của Lâm An Nam, xem nàng có gặp chuyện gì không may.
Mã Trưởng Lão, An Nam không sao! Lâm An Nam hít một hơi thật sâu, bình tĩnh nói.
Vừa rồi cái tên Thiếu Niên kia xuất thủ, nàng còn nghĩ lần này mình đã chết chắc rồi, cái loại cảm giác vô lực kia, cũng chỉ tại khi đối mặt với Âm Dương Thiên Quân nàng mới gặp phải, nhưng không hiểu sao, nàng có cảm giác cái tên Thiếu Niên kia còn kinh khủng hơn.
Như vậy thì ta yên tâm! Mã Vân cũng là thở dài một hơi.
Cũng may cái tên Thiếu Niên kia chỉ hủy đi Thượng Phẩm Phi Hành Linh Khí Phi Chu, không có tổn thương đến người bên trong, nếu không cho dù hắn tốc độ có nhanh đến mấy cũng là vô dụng.
Cái tên Thiếu Niên kia hắn không nhìn ra được tu vi cảnh giới, như vậy ít nhất cũng là cùng cảnh giới như hắn, là Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn, thậm chí..
Như nghĩ đến đều gì, hắn không cấm giật mình một cái
Hai tên Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn Phàm Thể sâu kiến, lại dám ra tay với ta!!
Quả nhiên lo cái gì gặp cái đó, Mã Vân nhìn tên Thiếu Niên không một chút sứt mẻ đi ra từ không gian loạn lưu, tâm của hắn như chìm vào đáy cốc.
Có thể làm cho ba mươi mấy tên Pháp Thần Đệ Tử cùng một vị Thông Thần cảnh trung kỳ đứng im bất động, chỉ phất tay lên là diệt đi ba mươi mấy chiếc Thượng Phẩm Phi Hành Linh Khí, loại thực lực kia cũng chỉ có Hóa Thần cường giả mới có thể làm được.
Hóa Thần Lĩnh Vực!!! Tống Viễn Thu cũng là run giọng nói.
Hắn đã đi vào Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn, đối với Hóa Thần cường giả một ít thủ đoạn cũng là hiểu biết khá đầy đủ.
Có thể tại hai vị Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn dùng hết toàn bộ thực lực đánh vào mà không một chút thương tổn, cũng chỉ có Hóa Thần cường giả mới làm được.
Hơn nữa tên Thiếu Niên kia từ không gian loạn lưu đi ra chỉ nhìn hắn một cái, hắn linh hồn như muốn sụp đổ, loại kia tuyệt đối khống chế cảm giác, hắn chỉ có thể cảm nhận từ Thần Chủ Bệ Hạ.
Thật là một mỹ nhân xinh đẹp, lần này Bản Tọa đến đây là đúng rồi! Sư Thiên Tề không đi nhìn Mã Vân ba tên Thông Thần cảnh cường giả, mà là tập trung ánh mắt cả vào Lâm An Nam.
Hắn lúc nãy thần thức cũng chỉ quét sơ qua, cũng không thật nhìn kỹ Lâm An Nam, hiện tại nàng không một nơi trốn tránh xuất hiện trước mắt hắn, hắn mới ngỡ ngàng sắc đẹp của nàng.
Hoàn Mỹ dáng người, không một chút tỳ vết tuyệt mỹ gương mặt, làn da so với tuyết còn trắng, Mỹ Nhân như vậy, cho dù là tại Thánh Vực cũng không tìm được mấy người, nếu như đem nàng dâng cho Phụ Vương, người nhất định sẽ rất thích.
Ực!!!
Đám người các ngươi chỉ cần giao ra Thánh Tinh, cộng với cô gái kia, Bản Tọa có thể tha cho các ngươi một con đường sống! Sư Thiên Tề nuốt một ngụm nước miếng, chỉ tay vào Lâm An Nam nói.
Hắn tuy dáng vẻ bên ngoài là một vị Thiếu Niên, nhưng mà hắn đã sống một vạn sáu ngàn năm rồi, duyệt qua mỹ nữ có thể nói là đếm không hết, nhưng mà chưa từng có một cô gái nào làm cho hắn chăm chú đối đãi.
Chỉ khi gặp cô gái trước mắt này, hắn thậm chí không tự chủ được muốn đi lên làm cô ta ngay tại chỗ, nhưng mà rất nhanh, lý trí của hắn tỉnh lại, một vị tuyệt sắc giai nhân thế này chỉ có Phụ Vương của hắn mới có thể hưởng dụng, hắn vẫn là một đứa con hiếu thảo, không phải sao?
Chỉ là trong lòng của hắn lo lắng hắn thu cô gái này vào hậu cung, một khi Phụ Vương của hắn biết, nhất định sẽ đối với hắn vô cùng bất mãn, nói không chừng Thiên Sư Thánh Cung tài nguyên cũng sẽ đối với hắn khép lại, vì hơn ai hết, Phụ Vương của hắn vẫn là một tên vô cùng háo sắc.
Muốn ta đi theo ngươi, ngươi đừng có nằm mộng! Không chờ Mã Vân Trưởng Lão ba người trả lời, Lâm An Nam ánh mắt vô cùng căm ghét nói.
Nàng đối với cái tên Thiếu Niên này nhìn mình như muốn ăn tươi nuốt sống, trong lòng vô cùng khó chịu, nếu như không phải là biết mình không phải là đối thủ của tên Thiếu Niên kia, nàng đã cầm trong tay Phi Phượng Kiếm đến chào hỏi.
Không sai! Ngươi muốn dẫn An Nam đi, trừ khi bước qua thi thể của ta! Tiêu Bàn Tâm đứng ra, che chắn trước mặt Lâm An Nam, dùng ngữ khí quyết tuyệt nói.
Lâm An Nam là người con gái mà hắn yêu thương nhất, vì nàng hắn có thể vứt bỏ tất cả, thậm chí là cái mạng của mình.
Tiêu Đại Ca, An Nam vô cùng cảm kích tấm lòng của ngươi, chỉ là An Nam muốn tự mình đối mặt với tên ma đầu kia! Lâm An Nam lùi lại ba bước, tránh ra Tiêu Bàn Tâm, dùng giọng cảm kích nói.
Nàng vừa rồi ánh mắt quét qua một đám Thiên Kiêu, kể cả cái vị hôn phu của mình Sở Thiên Vũ, tất cả mọi người khi chạm vào ánh mắt của mình đều cúi thấp đầu xuống, ngoài Tiêu Bàn Tâm ra, không một ai đứng ra vì nàng chống đối cái tên Thiếu Niên thần bí kia.
Nàng trong lòng cười khổ một tiếng, những vị Thiên Kiêu này, ngày thường trên miệng luôn nói vì nàng có thể hi sinh tất cả, chỉ là đến hôm nay nàng mới biết được tất cả đều là lời nói suông, khi nàng đối diện với nguy cơ, bọn họ có thể so với thỏ còn chạy nhanh hơn, cũng may nàng đối với đám Thiên Kiêu này không ôm bất cứ cái gì ý nghĩ, nếu không sẽ đau lòng chết.
Cũng chỉ có Tiêu Bàn Tâm, hắn là đối với mình vô cùng thật lòng, nàng hiểu rõ Tiêu Bàn Tâm chắc chắn là đã nhận ra cái tên Thiếu Niên kia tu vi vô cùng khủng bố, thậm chí ba vị Trưởng Lão chắc cũng không phải là hắn đối thủ, giờ khắc này động thân đi ra chỉ có một con đường chết, vậy mà hắn vẫn là nghĩa vô phảng cố đứng ra, đủ thấy hắn đối với nàng là một lòng một dạ, chỉ là nếu lúc trước không gặp cái tên khốn kiếp Diệp Tử Phàm kia, có lẽ trái tim của nàng sẽ rung động, bây giờ nàng chỉ có thể xin lỗi Tiêu Bàn Tâm.
Hồi Bệ Hạ! Thánh Tinh hiện tại không nằm tại trong tay chúng tôi, mà là ở trong tay của một vị tên là Diệp Tử Phàm, xin Bệ Hạ nể mặt Thần Lục Thần Chủ, thả chúng tôi một con ngựa! Mã Vân bay đến, cách tên Thiếu Niên kia mười dặm, cung kính nói.
Hắn không cần lại đi thử lại xem tên trước mắt này có phải là Hóa Thần Chí Tôn hay không, vì đó là điều không cần thiết, có thể làm hắn nhìn không thấu tu vi, nhìn qua lại mang cho hắn vô tận áp lực, cũng chỉ có Hóa Thần cường giả mới làm được.
Cái vị Chí Tôn này nói đến Thánh Tinh, không cần nhiều suy đoán hắn cũng biết ngay chính là cái viên một km Kim Sắc Tinh Thạch mà Thần Chủ Bệ Hạ giao cho đám Thiên Kiêu vào bên trong Thiên Hoang tìm kiếm bấy lâu nay.
Đối với những chuyện như vậy, hắn cũng không cần thiết phải nói dối, chỉ cần vị Chí Tôn này bắt một tên Pháp Thần Đệ Tử Sưu Hồn là có thể biết được tất cả.
Hắn đối với vị Chí Tôn trước mắt này không có biện pháp, chỉ hi vọng hắn nể mặt của Thần Chủ Bệ Hạ cùng hắn một cảnh giới mà bỏ qua cho bọn họ một lần.
Thần Lục Thần Chủ! Chưa từng nghe nói qua! Còn Thánh Tinh có phải trong tay các ngươi không, ta tự xem là được rồi! Sư Thiên Tề liếc mắt nhìn Mã Vân một cái nói.
Đối với đám cấp thấp vị diện nơi này, cao lắm cũng chỉ có Hóa Thần cảnh giới tu vi, hơn nữa cao lắm cũng là Linh Thể hoặc Đạo Thể Hóa Thần, hắn đường đường là Thánh Thể Hóa Thần sao có thể để đám Hóa Thần thổ dân tại nơi đây vào mắt, còn nói nể mặt đây hoàn toàn là một chuyện tiếu lâm.
A!!!Không cần!!!
Chỉ thấy Sư Thiên Tề đưa tay lên, một tên Pháp Thần Đệ Tử đã nằm gọn trong tay của hắn, Mã Vân chỉ cảm thấy trước mắt của mình hoa lên một cái, tên Đệ Tử kia đã nằm gọn trong tay của tên Thiếu Niên Hóa Thần kia, cái tốc độ đó, làm cho hắn lạnh cả mình, hắn biết cho dù mình có ra tay, cũng không thể nào làm được nhanh gọn như tên Thiếu Niên Chí Tôn này.
Hóa Thần Chí Tôn thật sự quá khủng bố, nếu như vừa rồi vị Chí Tôn này không phải là bắt một tên Đệ Tử, mà nhắm ngay vào Mã Vân hắn, hắn thật sự không có cách nào tránh thoát lòng bàn tay của vị Chí Tôn này.
Diệp Tử Phàm? Người này là ai? Tại Thánh Vực ta còn là chưa nghe đến cái tên này! Đem tên Pháp Thần Đệ Tử kia quăng qua một bên, Sư Thiên Tề thầm nói nhỏ.
Thánh Vực bao la bát ngát, Hóa Thần cường giả lại nhiều như sao trên trời, Thông Thần cảnh là không cần phải nói.
Từ trong ký ức của tên Pháp Thần Đệ Tử này, hắn đã nhìn thấy tường tận cảnh Diệp Tử Phàm ra tay đánh bại tên Sở Thiên Vũ, sau đó thu hồi ba viên Thánh Tinh.
Nói thật, đối với cái tên Diệp Tử Phàm này là Thông Thần cảnh, hắn cũng có chút hoài nghi, từ khống chế lực đạo, cho đến bản thân không hề lộ ra một tia tu vi khí tức, Thông Thần cảnh là rất khó có thể làm được đến.
Nhưng mà nói hắn trên Thông Thần cảnh, lại là nói không thông, hắn nhìn tòa này Thiên Hoang Đại Lục, cũng chỉ là Thánh Vương cấp bậc tiểu Thế Giới, loại Thế Giới này cho dù có Tỵ Pháp Ngọc Phù Hóa Thần cường giả cũng không thể đi vào được, chỉ cần lây nhiễm một tia Hóa Thần khí tức, sẽ bị Pháp Tắc Phù Văn diệt sát ngay, hắn lần này dẫn theo Sư Vô Tình, chính là muốn hắn dùng Tỵ Pháp Ngọc Phù vào bên trong lấy đi Thánh Tinh, còn hắn cũng chỉ là đứng bên ngoài chờ.
Thánh Vương, Thánh Vương! Cho dù là chết đi cũng là Thánh Cấp cường giả, trừ khi là Phụ Vương của hắn xuất thủ, nếu không hắn là không dám đem thân của mình đi cùng Pháp Tắc đối kháng, đó chỉ có thể là một con đường chết.
Ầm ầm!
Tiểu Mỹ Nhân, cho dù ngươi có muốn hay không, vẫn là đi theo Bản Tọa một chuyến đi! Dẹp đi suy nghĩ về cái tên Diệp Tử Phàm kia, hắn lập tức ánh mắt nhất chuyển về phía Lâm An Nam.
Diệp Tử Phàm kia cho dù là Thông Thần cảnh cũng được, mà Hóa Thần cảnh cũng chả sao, hắn hiện tại đã là Hóa Thần sơ kỳ đại thành cảnh giới, lại là Thánh Thể Hóa Thần, có thể nói thực lực của hắn bây giờ còn mạnh hơn cả Hóa Thần trung kỳ viên mãn cảnh giới, đối phó với tên kia Diệp Tử Phàm là không tốn nhiều sức, hắn không tin cái tên Diệp Tử Phàm kia cũng mang Thánh Thể giống như là hắn, người như vậy, tại Thánh Vực cũng là tiếng tăm lừng lẫy, hắn không thể nào không biết đến.
Trước mắt chỉ bắt lại cái cô Tuyệt Thế Mỹ Nhân kia trước cái đã, sau đó sẽ chờ cho cái tên Diệp Tử Phàm kia xuất hiện là được rồi.
Tỵ Pháp Ngọc Phù tuy là có thể tránh được Đại Lục Ý Chí, nhưng mà thời gian lại rất có hạn, hắn không tin trong tay tên Diệp Tử Phàm kia có nhiều Tỵ Pháp Ngọc Phù để mà tiêu hao.
Tại Thánh Vực, Tỵ Pháp Ngọc Phù vẫn là một mặt hàng khan hiếm, vì muốn luyện chế ra nó, Thánh Nhân cường giả chẳng những đem một tia Pháp Tắc của mình hòa vào Ngọc Phù, mà tài liệu luyện chế Tỵ Pháp Ngọc Phù chính là Thánh Tinh.
Thánh Tinh là tài nguyên tu luyện trọng yếu của Thánh Nhân cường giả, sử dụng còn không đủ, nào có nhiều dư thừa đi chế tác Tỵ Pháp Ngọc Phù.
/603
|