Nhưng mà không cam lòng bọn họ có thể làm gì, Sở Thiên Vũ trong tay cầm chính là Hạ Phẩm Đạo Khí Cao Cấp, lực công kích đạt đến hơn ba mươi ức long lực lượng, nhưng mà cái tên Diệp Tử Phàm kia ngay cả Pháp Thể còn không có hiện ra liền nhẹ nhàng trấn áp Sở Thiên Vũ, cái loại thực lực tuyệt đối kia không có Thông Thần cảnh sơ kỳ tiểu thành là làm không được, nếu như hắn hiện ra Pháp Thể, thực lực ít nhất cũng là Thông Thần sơ kỳ đại thành. Cùng một vị Thông Thần cảnh sơ kỳ đại thành tranh dành đồ vật, bọn họ tất cả xông lên cũng không đủ cho hắn giết, làm việc tốn công vô ích, bọn họ là sẽ không đi làm.
Thông Thần cảnh giới không có sai, lần này các ngươi có thể nhặt về một cái mạng cũng là có may mắn thành phần! Mã Vân nghe xong gật đầu nói.
Không ai hơn bọn họ biết Thông Thần cảnh cường giả đáng sợ, chỉ cần hấp thụ xong Hồng Sắc Linh Vân, Thông Thần cảnh cường giả sẽ đi vào Thông Thần sơ kỳ tiểu thành cảnh giới, khi đó sẽ có được ít nhất một trăm mười ức long lực tại thân, Pháp Thần cảnh có lại nhiều thêm cũng chỉ có một con đường chết.
Chỉ là hắn lại dám cùng Thần Chủ Bệ Hạ đoạt đồ vật, cũng chỉ có một con đường chết! Tống Viễn Thu ánh mắt sắc lạnh nói.
Hắn chỉ là Thông Thần cảnh, còn chưa đến mức độ có thể hiểu được Kim Sắc Tinh Thạch kia là vật gì, nhưng mà chỉ cần Thần Chủ Bệ Hạ muốn, không ai có thể cướp đi từ trong tay của hắn đồ vật, Hóa Thần cường giả khủng bố không phải là một đám Thông Thần cảnh có thể tưởng tượng ra được.
Hắn cũng đã được chứng kiến Thần Chủ Bệ Hạ ra tay, cái kia kinh thiên vĩ ngạn lực lượng đến bây giờ khi nhớ lại hắn còn kinh hồn táng đảm, đừng nói là hắn, cho dù một trăm tên Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn như hắn hợp lại cũng không phải là Thần Chủ Bệ Hạ một chiêu chi địch.
Chuyện này cũng không có đơn giản như bề ngoài! Mã Vân nhìn tòa Đại Lục dưới chân, vẻ mặt khá là trầm ngâm.
Tống Viễn Thu chỉ mới đột phá đến Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn chưa lâu, có một số việc hắn có thể không hiểu, nhưng Mã Vân hắn đi theo Thần Chủ Bệ Hạ một quảng thời gian không ngắn, hiểu biết sự việc cũng là nhiều hơn.
Hắn biết một tên Thông Thần cảnh cầm trong tay Tỵ Pháp Ngọc Phù sau lưng ý vị như thế nào.
Cái loại Ngọc Phù này hắn từng nghe nói qua chỉ có Thất Tinh trở lên thế lực mới có thể có, lần trước bọn họ một vị Trưởng Lão cầm viên Ngọc Phù này đi vào Thiên Hoang là một viên duy nhất mà Thần Lục hiện tại có được, nó được truyền từ Thượng Giới mà đến, chỉ tiếc nó chỉ có một canh giờ sử dụng, qua đi sẽ bị Pháp Tắc Phù Văn hủy diệt, lần đó vị Trưởng Lão kia tuy cầm trong tay Ngọc Phù, nhưng mà thời gian lại quá ngắn, còn chưa tìm được Tinh Thạch thì đã bị truyền tống ra.
Hắn biết người cầm trong tay loại Ngọc Phù này thân phận cũng không có đơn giản, chỉ sợ cũng là thuộc về Thượng Giới thế lực, Thần Chủ Bệ Hạ có biết đến chuyện này cũng chỉ có mắt nhắm mắt mở cho qua, Thượng Hải đánh cờ, không phải đám Lục Tinh Thế Lực như bọn họ có thể xen vào.
Mã Trưởng Lão, bây giờ Kim Sắc Tinh Thạch kia rất có thể bị cái tên Thông Thần cường giả Diệp Tử Phàm lấy đi, chúng ta phải làm thế nào bây giờ? Lệ Độc Hành thấy Mã Vân lâm vào trầm tư, lên tiếng hỏi.
Hắn trong suy nghĩ lại giống với Tống Viễn Thu, bất kỳ ai lấy đi đồ vật mà Thần Chủ Bệ Hạ muốn, chỉ có một con đường chết.
Hắn hiện tại đang chờ Mã Vân là muốn làm như thế nào? Nói thật chỉ một tên Thông Thần cảnh sơ kỳ mà thôi, hắn Lệ Độc Hành hoàn toàn không để trong lòng, theo ý của hắn nên để đám Thiên Kiêu này đi về Thần Viện trước, ba người bọn họ tỏa ra xung quanh chờ cái tên không biết trời cao đất dày Diệp Tử Phàm kia, đem hắn diệt sát, sau đó thu hồi mấy viên Kim Sắc Tinh Thạch là được rồi, cần gì phải suy nghĩ nhiều.
Cái tên Diệp Tử Phàm kia, theo như lời của đám Thiên Kiêu kể lại có thể nói là còn rất trẻ, dạng kia vừa mới ra đời Thông Thần thì tu vi cao được đến đâu, Mã Vân còn đứng suy tư làm gì không biết.
Haiii, xem ra cũng chỉ đem chuyện này báo cáo lên Thần Chủ Bệ Hạ, chờ người quyết định đi! Mã Vân thở dài một cái, nói tiếp: Lão Lệ, ngươi đem đám Tinh Anh Đệ Tử đi về trước, ta cùng với Tống huynh tại đây chờ vị kia Thông Thần cảnh kia đi ra!
Nhìn lại đám Thiên Kiêu kia, nhất là Sở Thiên Vũ, Mã Vân biết kéo dài thời gian là không được, lở khi tên Sở Thiên Vũ này nữa đường chết đi, hắn khi trở về cũng khó ăn nói với lại Sở Trưởng Lão, còn nữa đến cấp bậc Thông Thần nói chuyện , đám Pháp Thần này ở lại cũng không có giúp ích được gì, để bọn họ đi về là tốt nhất.
Được! Ta nghe theo lời của ngươi! Lệ Độc Hành gật đầu, tại đây có hai vị Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn cao thủ, đối phó với cái tên Diệp Tử Phàm kia là thừa sức, hắn ở lại cũng không có ý nghĩa gì.
An Nam! Nàng còn đứng đó làm gì? Mau cùng chúng ta hồi Thần Lục! Tiêu Bàn Tâm nhìn còn đang đứng ngẩn ngơ nhìn vào Pháp Tắc Phù Văn màn sáng Lâm An Nam nói.
Thật xin lỗi, ta đến ngay! Lâm An Nam nghe Tiêu Bàn Tâm nói thì giật mình tỉnh lại, nhìn xung quanh đám Pháp Thần Đệ Tử cũng chỉ còn lại một mình mình lên tiếng xin lỗi.
Nàng vẫn đang tập trung nhìn vào Thiên Hoang Đại Lục, như muốn chờ đợi cái gì, chỉ tiếc là không được như nàng mong đợi.
An Nam, đây là Lôi Vũ Phi Chu, một chiếc Thượng Phẩm Phi Hành Linh Khí, không biết nó có được vinh hạnh đưa nàng một đoạn đường! Tiêu Bàn Tâm tế ra một chiếc Phi Chu, mỉm cười mời Lâm An Nam.
Cám ơn Tiêu huynh hảo ý, An Nam dùng Phượng Vũ Chu là được rồi! Lâm An Nam không có tiếp thu thành ý của Tiêu Bàn Tâm, từ Nhẫn Trữ Vật xuất ra một chiếc Linh Chu, rời đi cùng đám người phía trước.
Hiện tại nàng còn chưa nhận ra được tâm ý của ta, nhưng mà chỉ cần ta cố gắng, nhất định sẽ có một ngày làm trái tim của nàng rung động! Tiêu Bàn Tâm nhìn đã khuất đi Phượng Vũ Chu, thấp giọng nói.
Đối thủ cạnh tranh trực tiếp của hắn là Sở Thiên Vũ đã là một tên tàn phế, còn lại đám người cạnh tranh trong hắn cũng chiếm nhất định ưu thế, năm trăm tuổi Pháp Thần hậu kỳ cảnh giới tại Thần Lục cũng là tuyệt đỉnh Thiên Kiêu, hắn không tin còn ai ưu tú hơn hắn.
Đúng lúc này..
Dị biến nổi lên!
Không hiểu, một đạo không gian cái khe trước mắt đám Linh Chu còn cách Truyền Tống Trận mấy trăm vạn dặm.
Ầm ầm!!!
Bệ Hạ, ta nói với ngài tòa Đại Lục nó ở đằng kia! Không gian bên trong xuất hiện hai bóng người, lên tiếng chính là Sư Vô Tình.
Hắn chỉ tay vào tòa Thiên Hoang Đại Lục cách đó hơn một ngàn vạn dặm, cung kính cấp Sư Thiên Tề giới thiệu.
Đám người kia từ đâu đến? Sư Thiên Tề ngẩn người, nhìn hơn ba mươi chiếc Phi Chu đủ mọi màu sắc đang bị hắn phong cấm hỏi.
Hắn vừa xuất hiện, trong nháy mắt một đám cấp thấp nhỏ bé Nhân Loại lượn lờ bên dưới, hắn thật rất là khó chịu, sau đó hắn phát ra khí tức, đem một vùng không gian xung quanh cho phong cấm lại.
Bệ Hạ, theo ta thấy bọn họ đều là Thần Viện Đệ Tử đến đây Thí Luyện, rất có thể bọn họ trong tay đã lấy được Thánh Tinh từ trong tòa Đại Lục kia! Sư Vô Tình mở ra thần thức, thấy một đám Pháp Thần mang trên người trang phục Thần Viện, sao còn không biết đám người này mục đích đến đây.
Lôi Sư Bộ Tộc của hắn chính là tại Thần Lục định cư mấy ngàn vạn năm, không ai so với hắn càng hiểu rõ Thần Viện chi tiết.
Nhất là trong thần thức của hắn phát hiện đi đầu chính là Lệ Độc Hành, cái này càng làm cho hắn mừng như điên, thầm nghĩ cơ hội trả thù đã đến.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!
Một đám sâu kiến, dám nhúng tay vào Thánh Tinh, không biết chữ chết viết như thế nào! Sư Thiên Tề phất tay, ba mươi mấy chiếc Thượng Phẩm Phi Hành Linh Khí Phi Chu đã bị hắn phá hủy, hiện ra ba mươi mấy tên Thần Viện Đệ Tử cùng Lệ Độc Hành.
Ầm ầm!! Ầm ầm!
Dừng tay! Cuồng Phong Kiếm Trãm!!
Lãng Thiên Thần Quyền!!!
Mã Vân cùng Tống Viễn Thu kinh ngạc quát lớn, tay hắn vung lên, một đạo Kiếm Khí xuyên phá thời không xuất hiện, hướng cái kia hai tên vừa từ không gian cái khe xuất hiện.
Một hai ngàn vạn dặm đối với Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn như hắn chỉ là trong cái chớp mắt, khi không gian chấn động, hắn cũng đã dùng thần thức quan sát hai người kia, Sư Vô Tình thì không sao, hắn chỉ có tu vi Thông Thần cảnh hậu kỳ tiểu thành cảnh giới, đối với hắn không có gì uy hiếp, nhưng mà tên Thiếu Niên kia, hắn còn nhìn không thấu tu vi của đối phương, hắn thấy như vậy thật muốn tao.
Không hề nghĩ ngợi, hắn liền dùng nhanh nhất tốc độ phá đi không gian đi đến, chỉ là không ngờ vẫn chậm hơn tên Thiếu Niên kia một chút.
Tống Viễn Thu theo ngay sát Mã Vân, hắn thấy cái tên Thiếu Niên này vừa đến đã xuất thủ đối phó với Thần Viện Đệ Tử của bọn họ, nào dám nghĩ nhiều, cũng tung ra một quyền, hai ngàn bảy trăm ức lực lượng chấn đến không gian run sợ, sát hướng hai tên kia.
Thông Thần cảnh giới không có sai, lần này các ngươi có thể nhặt về một cái mạng cũng là có may mắn thành phần! Mã Vân nghe xong gật đầu nói.
Không ai hơn bọn họ biết Thông Thần cảnh cường giả đáng sợ, chỉ cần hấp thụ xong Hồng Sắc Linh Vân, Thông Thần cảnh cường giả sẽ đi vào Thông Thần sơ kỳ tiểu thành cảnh giới, khi đó sẽ có được ít nhất một trăm mười ức long lực tại thân, Pháp Thần cảnh có lại nhiều thêm cũng chỉ có một con đường chết.
Chỉ là hắn lại dám cùng Thần Chủ Bệ Hạ đoạt đồ vật, cũng chỉ có một con đường chết! Tống Viễn Thu ánh mắt sắc lạnh nói.
Hắn chỉ là Thông Thần cảnh, còn chưa đến mức độ có thể hiểu được Kim Sắc Tinh Thạch kia là vật gì, nhưng mà chỉ cần Thần Chủ Bệ Hạ muốn, không ai có thể cướp đi từ trong tay của hắn đồ vật, Hóa Thần cường giả khủng bố không phải là một đám Thông Thần cảnh có thể tưởng tượng ra được.
Hắn cũng đã được chứng kiến Thần Chủ Bệ Hạ ra tay, cái kia kinh thiên vĩ ngạn lực lượng đến bây giờ khi nhớ lại hắn còn kinh hồn táng đảm, đừng nói là hắn, cho dù một trăm tên Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn như hắn hợp lại cũng không phải là Thần Chủ Bệ Hạ một chiêu chi địch.
Chuyện này cũng không có đơn giản như bề ngoài! Mã Vân nhìn tòa Đại Lục dưới chân, vẻ mặt khá là trầm ngâm.
Tống Viễn Thu chỉ mới đột phá đến Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn chưa lâu, có một số việc hắn có thể không hiểu, nhưng Mã Vân hắn đi theo Thần Chủ Bệ Hạ một quảng thời gian không ngắn, hiểu biết sự việc cũng là nhiều hơn.
Hắn biết một tên Thông Thần cảnh cầm trong tay Tỵ Pháp Ngọc Phù sau lưng ý vị như thế nào.
Cái loại Ngọc Phù này hắn từng nghe nói qua chỉ có Thất Tinh trở lên thế lực mới có thể có, lần trước bọn họ một vị Trưởng Lão cầm viên Ngọc Phù này đi vào Thiên Hoang là một viên duy nhất mà Thần Lục hiện tại có được, nó được truyền từ Thượng Giới mà đến, chỉ tiếc nó chỉ có một canh giờ sử dụng, qua đi sẽ bị Pháp Tắc Phù Văn hủy diệt, lần đó vị Trưởng Lão kia tuy cầm trong tay Ngọc Phù, nhưng mà thời gian lại quá ngắn, còn chưa tìm được Tinh Thạch thì đã bị truyền tống ra.
Hắn biết người cầm trong tay loại Ngọc Phù này thân phận cũng không có đơn giản, chỉ sợ cũng là thuộc về Thượng Giới thế lực, Thần Chủ Bệ Hạ có biết đến chuyện này cũng chỉ có mắt nhắm mắt mở cho qua, Thượng Hải đánh cờ, không phải đám Lục Tinh Thế Lực như bọn họ có thể xen vào.
Mã Trưởng Lão, bây giờ Kim Sắc Tinh Thạch kia rất có thể bị cái tên Thông Thần cường giả Diệp Tử Phàm lấy đi, chúng ta phải làm thế nào bây giờ? Lệ Độc Hành thấy Mã Vân lâm vào trầm tư, lên tiếng hỏi.
Hắn trong suy nghĩ lại giống với Tống Viễn Thu, bất kỳ ai lấy đi đồ vật mà Thần Chủ Bệ Hạ muốn, chỉ có một con đường chết.
Hắn hiện tại đang chờ Mã Vân là muốn làm như thế nào? Nói thật chỉ một tên Thông Thần cảnh sơ kỳ mà thôi, hắn Lệ Độc Hành hoàn toàn không để trong lòng, theo ý của hắn nên để đám Thiên Kiêu này đi về Thần Viện trước, ba người bọn họ tỏa ra xung quanh chờ cái tên không biết trời cao đất dày Diệp Tử Phàm kia, đem hắn diệt sát, sau đó thu hồi mấy viên Kim Sắc Tinh Thạch là được rồi, cần gì phải suy nghĩ nhiều.
Cái tên Diệp Tử Phàm kia, theo như lời của đám Thiên Kiêu kể lại có thể nói là còn rất trẻ, dạng kia vừa mới ra đời Thông Thần thì tu vi cao được đến đâu, Mã Vân còn đứng suy tư làm gì không biết.
Haiii, xem ra cũng chỉ đem chuyện này báo cáo lên Thần Chủ Bệ Hạ, chờ người quyết định đi! Mã Vân thở dài một cái, nói tiếp: Lão Lệ, ngươi đem đám Tinh Anh Đệ Tử đi về trước, ta cùng với Tống huynh tại đây chờ vị kia Thông Thần cảnh kia đi ra!
Nhìn lại đám Thiên Kiêu kia, nhất là Sở Thiên Vũ, Mã Vân biết kéo dài thời gian là không được, lở khi tên Sở Thiên Vũ này nữa đường chết đi, hắn khi trở về cũng khó ăn nói với lại Sở Trưởng Lão, còn nữa đến cấp bậc Thông Thần nói chuyện , đám Pháp Thần này ở lại cũng không có giúp ích được gì, để bọn họ đi về là tốt nhất.
Được! Ta nghe theo lời của ngươi! Lệ Độc Hành gật đầu, tại đây có hai vị Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn cao thủ, đối phó với cái tên Diệp Tử Phàm kia là thừa sức, hắn ở lại cũng không có ý nghĩa gì.
An Nam! Nàng còn đứng đó làm gì? Mau cùng chúng ta hồi Thần Lục! Tiêu Bàn Tâm nhìn còn đang đứng ngẩn ngơ nhìn vào Pháp Tắc Phù Văn màn sáng Lâm An Nam nói.
Thật xin lỗi, ta đến ngay! Lâm An Nam nghe Tiêu Bàn Tâm nói thì giật mình tỉnh lại, nhìn xung quanh đám Pháp Thần Đệ Tử cũng chỉ còn lại một mình mình lên tiếng xin lỗi.
Nàng vẫn đang tập trung nhìn vào Thiên Hoang Đại Lục, như muốn chờ đợi cái gì, chỉ tiếc là không được như nàng mong đợi.
An Nam, đây là Lôi Vũ Phi Chu, một chiếc Thượng Phẩm Phi Hành Linh Khí, không biết nó có được vinh hạnh đưa nàng một đoạn đường! Tiêu Bàn Tâm tế ra một chiếc Phi Chu, mỉm cười mời Lâm An Nam.
Cám ơn Tiêu huynh hảo ý, An Nam dùng Phượng Vũ Chu là được rồi! Lâm An Nam không có tiếp thu thành ý của Tiêu Bàn Tâm, từ Nhẫn Trữ Vật xuất ra một chiếc Linh Chu, rời đi cùng đám người phía trước.
Hiện tại nàng còn chưa nhận ra được tâm ý của ta, nhưng mà chỉ cần ta cố gắng, nhất định sẽ có một ngày làm trái tim của nàng rung động! Tiêu Bàn Tâm nhìn đã khuất đi Phượng Vũ Chu, thấp giọng nói.
Đối thủ cạnh tranh trực tiếp của hắn là Sở Thiên Vũ đã là một tên tàn phế, còn lại đám người cạnh tranh trong hắn cũng chiếm nhất định ưu thế, năm trăm tuổi Pháp Thần hậu kỳ cảnh giới tại Thần Lục cũng là tuyệt đỉnh Thiên Kiêu, hắn không tin còn ai ưu tú hơn hắn.
Đúng lúc này..
Dị biến nổi lên!
Không hiểu, một đạo không gian cái khe trước mắt đám Linh Chu còn cách Truyền Tống Trận mấy trăm vạn dặm.
Ầm ầm!!!
Bệ Hạ, ta nói với ngài tòa Đại Lục nó ở đằng kia! Không gian bên trong xuất hiện hai bóng người, lên tiếng chính là Sư Vô Tình.
Hắn chỉ tay vào tòa Thiên Hoang Đại Lục cách đó hơn một ngàn vạn dặm, cung kính cấp Sư Thiên Tề giới thiệu.
Đám người kia từ đâu đến? Sư Thiên Tề ngẩn người, nhìn hơn ba mươi chiếc Phi Chu đủ mọi màu sắc đang bị hắn phong cấm hỏi.
Hắn vừa xuất hiện, trong nháy mắt một đám cấp thấp nhỏ bé Nhân Loại lượn lờ bên dưới, hắn thật rất là khó chịu, sau đó hắn phát ra khí tức, đem một vùng không gian xung quanh cho phong cấm lại.
Bệ Hạ, theo ta thấy bọn họ đều là Thần Viện Đệ Tử đến đây Thí Luyện, rất có thể bọn họ trong tay đã lấy được Thánh Tinh từ trong tòa Đại Lục kia! Sư Vô Tình mở ra thần thức, thấy một đám Pháp Thần mang trên người trang phục Thần Viện, sao còn không biết đám người này mục đích đến đây.
Lôi Sư Bộ Tộc của hắn chính là tại Thần Lục định cư mấy ngàn vạn năm, không ai so với hắn càng hiểu rõ Thần Viện chi tiết.
Nhất là trong thần thức của hắn phát hiện đi đầu chính là Lệ Độc Hành, cái này càng làm cho hắn mừng như điên, thầm nghĩ cơ hội trả thù đã đến.
Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!
Một đám sâu kiến, dám nhúng tay vào Thánh Tinh, không biết chữ chết viết như thế nào! Sư Thiên Tề phất tay, ba mươi mấy chiếc Thượng Phẩm Phi Hành Linh Khí Phi Chu đã bị hắn phá hủy, hiện ra ba mươi mấy tên Thần Viện Đệ Tử cùng Lệ Độc Hành.
Ầm ầm!! Ầm ầm!
Dừng tay! Cuồng Phong Kiếm Trãm!!
Lãng Thiên Thần Quyền!!!
Mã Vân cùng Tống Viễn Thu kinh ngạc quát lớn, tay hắn vung lên, một đạo Kiếm Khí xuyên phá thời không xuất hiện, hướng cái kia hai tên vừa từ không gian cái khe xuất hiện.
Một hai ngàn vạn dặm đối với Thông Thần cảnh hậu kỳ viên mãn như hắn chỉ là trong cái chớp mắt, khi không gian chấn động, hắn cũng đã dùng thần thức quan sát hai người kia, Sư Vô Tình thì không sao, hắn chỉ có tu vi Thông Thần cảnh hậu kỳ tiểu thành cảnh giới, đối với hắn không có gì uy hiếp, nhưng mà tên Thiếu Niên kia, hắn còn nhìn không thấu tu vi của đối phương, hắn thấy như vậy thật muốn tao.
Không hề nghĩ ngợi, hắn liền dùng nhanh nhất tốc độ phá đi không gian đi đến, chỉ là không ngờ vẫn chậm hơn tên Thiếu Niên kia một chút.
Tống Viễn Thu theo ngay sát Mã Vân, hắn thấy cái tên Thiếu Niên này vừa đến đã xuất thủ đối phó với Thần Viện Đệ Tử của bọn họ, nào dám nghĩ nhiều, cũng tung ra một quyền, hai ngàn bảy trăm ức lực lượng chấn đến không gian run sợ, sát hướng hai tên kia.
/603
|