Ha ha, sảng khoái, Lệ Độc Hành, ngươi cũng có ngày hôm nay! Sư Vô Tình cất lên cười to, thế công không giảm, ngược lại càng tăng, từng điều Lôi Điện Áo Nghĩa chi lực không ngừng tuôn trào.
Thêm vào hai ngàn một trăm ức long chi lực, ép đến Lệ Độc Hành gắt gao.
Giao thủ đã qua đi hơn nữa tháng, hai người ban đầu tuy là ngang tay kết quả, nhưng mà càng về sau, hắn lợi thế ngày một tăng, đơn giản là hắn Yêu Thể cao hơn Lệ Độc Hành một trăm mét, lực lượng cũng cao hơn Lệ Độc Hành một trăm ức long lực, đánh thời gian ngắn thì là không sao, nhưng mà càng về sau, ưu thế của hắn lại càng thể hiện rõ ràng.
Với lại Lệ Độc Hành đang phân tâm, hắn sao có thể bỏ qua thời cơ tốt như vậy.
Ầm ầm ầm!!!!
Lại qua một lần giao phong nữa, như thường lệ, Lệ Độc Hành lại rơi xuống hạ phong, trên người lại có thêm một đạo vết thương mới.
Nếu vậy ngươi cũng đừng có trách ta! Lệ Độc Hành ánh mắt hiện lên vẽ ngoan độc, trên tay xuất hiện một miếng Ngọc Phù, Ngọc Phù tỏa ra từng tia Kiếm Khí nhiếp người nhân tâm.
Lục.. Lục Giai Kiếm Phù! Nhìn xuất hiện trên tay Lệ Độc Hành viên kia Kiếm Phù, Sư Vô Tình lập tức dừng ngay công kích, run giọng nói.
Lục Giai Kiếm Phù, tên như ý nghĩa, là do Hóa Thần cường giả phong ấn một bộ phận Kiếm Đạo ý chí vào bên trong Ngọc Phù, chỉ cần dùng Nguyên Lực kích phát, bên trong Kiếm Phù sẽ tự động công kích.
Không được!!! Lập tức trốn đi! Sư Vô Tình không dám chần chừ một dây, Kiếm Phù này tuy không phải là Hóa Thần Phù Chiếu, nhưng mà uy lực không phải là Thông Thần trung kỳ như hắn có thể chống lại.
Hừ! Xem như ngươi tốt số! Nhìn Sư Vô Tình phá vỡ không gian chạy trốn, Lệ Độc Hành thu lại Lục Giai Kiếm Phù.
Nếu như hắn thật sự kích phát Kiếm Phù, Sư Vô Tình cho dù có bản lãnh ngập trời cũng chỉ có con đường chết, nhưng mà như vậy Kiếm Phù này cũng chỉ có thể thành phế thải.
Phải biết Kiếm Phù này cũng không phải là vật của hắn, mà là của Lệ Gia bảo vật, lần này ra ngoài làm nhiệm vụ hắn phải năn nỉ gãy lưỡi Lệ Thiên Tuyệt mới có thể cho hắn mang theo.
Nhưng Kiếm Phù bên trong phong cấm Kiếm Đạo chỉ có thể sử dụng một lần nữa, vì một tên Thông Thần trung kỳ mà phải hi sinh một mai có thể diệt sát Thông Thần hậu kỳ viên mãn thật sự là không đáng.
...
Nếu như mà ta biết ai lấy đi của ta Thượng Phẩm Linh Mạch, cho dù đuổi khắp vũ trụ, ta cũng sẽ không buông tha cho hắn. Lệ Độc Hành lê lết thân thể trọng thương đi về hang ổ. Ngoài miệng ác độc nói.
Khi thấy Phù Trận bên ngoài cùng Truyền Tống Trận không có bị sao, chỉ mất đi ba đầu Thượng Phẩm Linh Mạch, hắn có chút thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Nói thật hắn chỉ nói cho vui mà thôi, có thể lặng yên không một tiếng động vượt qua Ngũ Giai Phù Trận, người này một là Phù Đạo cao thủ, hoặc là tuyệt thế cường giả, cho dù một trong hai loại khả năng cũng không phải có thể chống lại.
Thậm chí Lệ Gia Lão Tổ Lệ Thiên Tuyệt cũng phải tránh lui ba phần, hắn cũng không ngu đi tìm vị cường giả kia thảo công đạo.
...
Đại Hắc? Đây là khu vực nào, dường như không phải là Luyện Thần Thành a? Trở lại Thiên Hoang Đại Lục, Diệp Tử Phàm rất lười sử dụng thần thức tra xét, đơn giản là vì hắn sợ Thiên Hoang Đại Lục ý chí cấp theo dõi.
Chủ nhân, đây là một đầu hoang vắng sơn mạch, nằm giữa Tượng Ty Sơn Mạch cùng U Ám Sơn Mạch.! Đại Hắc trả lời, hắn cũng rất vui lòng làm con mắt cho Diệp Tử Phàm, như vậy sau này giá trị của hắn trong lòng của Diệp Tử Phàm sẽ tăng lên, sau này hắn sẽ không có ý định thay đổi một vị Khí Linh khác.
Nơi này ta cảm giác có chút quen thuộc a! Nhìn ba ngọn núi cao hơn một ngàn mét, bên dưới lại có một lớp sương mù màu đen, Diệp Tử Phàm cảm thấy bản thân như đã thấy được nơi này ở đâu rồi.
Ân! Đây không phải là Hắc Hổ Sơn hay sao? Diệp Tử Phàm lấy tay vỗ đầu mình một cái.
Mấy tháng trước hắn thôn phệ Hắc Hổ Đạo năm huynh đệ không phải là từ trong ký ức của bọn nó biết được nơi đây là hang ổ của chúng.
Hắn lúc đó còn nói có thời gian sẽ đến đây thu hồi bảy mươi tám đầu Hạ Phẩm Linh Mạch, khoảng thời gian sau vì không thực lực tăng lên quá nhanh, với lại Hạ Phẩm Linh Mạch cũng không làm cho hắn nổi lên hứng thú cho nên không đến nơi này.
Không nghĩ đến từ Thiên Ngoại quay về không đúng nơi xuất phát lại đi đến nơi này, nếu như đã đến, hắn cũng là tiện tay đem mấy chục đầu Hạ Phẩm Linh Mạch thu vào trong túi, dù sao không gian Luyện Thần đỉnh bên trong sau này cũng sẽ trồng một ít kỳ hoa dị thảo, có Hạ Phẩm Linh Mạch này, không chừng chúng phát triển còn nhanh hơn.
Đại Hắc? Tầng Hắc Sát Yên Vụ này là từ đâu mà đến? Thu xong mấy chục đầu Hạ Phẩm Linh Mạch, Diệp Tử Phàm nhìn đám Yên Vụ này quái dị hỏi.
Vừa rồi hắn cũng phóng thích ra một ít thần thức dò xét, tuy là không mạnh, nhưng tuyệt đối có thể sao với Tứ Giai hậu kỳ cảnh giới, nhưng mà cũng như trong ký ức của Hắc Hổ Đạo tìm đọc được, nơi đây thần thức là không thể thẩm thấu được.
Chủ nhân, phía dưới ba ngọn núi này có điểm kỳ lạ, mời ngài xem.
Đây là? Diệp Tử Phàm có chút ngạc nhiên, chỉ thấy Quang Ảnh xuyên qua màn Yên Vụ, đi xuống tiếp dưới lòng đất một trăm km thì thấy được một con gần bốn trăm mét có cánh đại Hắc Hổ đang nằm đó.
Chính xác mà nói đó chỉ là một bộ thi thể, vì Diệp Tử Phàm không hề cảm nhận được một tia Sinh Mệnh hơi thở phát ra từ trên người của con Hắc Hổ kia.
Đám Yên Vụ bên trên cũng là từ Yêu Thể của nó phát ra, nhìn thấy như vậy hắn có thể phán đoán con Yêu Hổ này trước khi chết cũng có Tứ Giai Yêu Vương hậu kỳ viên mãn cảnh giới, có thể đứng tại Thiên Hoang tối cường giả chi nhất.
Đại Hắc! Đưa nó vào bên trong Luyện Thần Đỉnh! Diệp Tử Phàm muốn xem con Hắc Hổ Chí Tôn này sao lại chết tại nơi này, không chừng có thể thu hoạch được ngoài ý muốn cũng nên.
Vâng! Chủ nhân!
Ầm ầm! Chỉ trong vòng giây lát, ba trăm chín mươi chín mét cao lớn đại Hắc Hổ đã bị Đại Hắc đưa vào Luyện Thần đỉnh.
Đối với hắn mà nói, chuyển một cái xác chết đi vào bên trong thật sự là không tốn sức gì.
Đại Hắc! Ngươi có thể biết nguyên nhân tại sao con Hắc Hổ này chết hay không? Bên trong Luyện Thần đỉnh, Diệp Tử Phàm dùng thần thức quan sát tỉ mỉ Hắc Hổ này một hồi, nhưng mà vẫn không có phát hiện ra gì khác thường.
Yêu Đan vẫn còn nguyên vẹn, thân thể lại không có vết thương chí mạng, nói thật là hắn nghĩ không ra nguyên nhân tử vong của con Hổ này.
Chủ nhân, muốn biết nguyên nhân tử vong của nó, ta phải sử dụng một loại Thuật Pháp gọi là Thời Gian Hồi Tưởng, nhưng mà...
Haiii, Đại Hắc, ngươi có chuyện gì có thể nói một lần, đừng có nhưng mà nữa, ngươi bộ dạng này sẽ làm cho ta rất là đau tim, ngươi có biết không? Nhìn bộ dạng khó xử của tên Đại Hắc này, Diệp Tử Phàm chỉ có thể thở dài, đến vỗ vai hắn, nói lời thấm thía.
Chủ nhân, loại Thuật Pháp này liên quan đến một tia Thời Gian Pháp Tắc chi lực, muốn sử dụng nó phải hao tổn một đầu Trung Phẩm Linh Mạch.. Đại Hắc cả gan nói, hắn biết tính tình tham lam của vị chủ nhân này, Trung Phẩm Linh Mạch sau khi đột phá Pháp Thần cảnh sau cũng còn rất lớn công dụng, hắn sợ nói ra vị chủ nhân này sẽ không có đồng ý.
Chỉ là một đầu Trung Phẩm Linh Mạch mà thôi, ngươi cứ việc lấy ra sử dụng! Diệp Tử Phàm thở dài một hơi, hắn còn tưởng là tên Đại Hắc này đánh chủ ý vào Thượng Phẩm Linh Mạch của hắn, nếu chỉ là Trung Phẩm Linh Mạch mà thôi, hắn còn bỏ ra được. Đại Hắc, ngươi biết được đến Thời Gian Pháp Tắc sao! Bây giờ Diệp Tử Phàm cũng không phải là không biết gì hết tiểu bạch, từ khi nghe Đại Hắc nói về Thánh Nhân cảnh giới sau, hắn cũng hỏi đến một ít về Pháp Tắc thường thức.
Thời gian Pháp Tắc a, vũ trụ huyền bí nhất Pháp Tắc một trong, chỉ cần nắm giữ được nó, quá khứ tương lai sẽ không thể nào làm khó được hắn, nhưng mà hắn nghe nói loại Thời Gian Pháp Tắc này lĩnh ngộ vô cùng khó khăn, toàn bộ vũ trụ này còn chưa có nghe nói có người lĩnh ngộ được.
Chủ nhân, ta làm gì có bản lĩnh đó, chẳng qua là lợi dụng Luyện Thần đỉnh công năng thi triển thoáng một chút mà thôi?. Đại Hắc mặt mo đỏ bừng.
Hắn nếu nắm giữ được Thời Gian Pháp Tắc, hắn đã quay ngược lại Thời Gian cứu lão chủ nhân của hắn rồi, đâu cần khắp nơi đau khổ tìm tân chủ nhân.
Nói cũng đúng! Diệp Tử Phàm gật đầu, Luyện Thần đỉnh có được năng lực, không có nghĩa là Khí Linh cũng có được năng lực, nếu không không phải là chủ nhân khống chế Khí Linh mà ngược lại Khí Linh khống chế chủ nhân.
...
Thiên Hoang lịch 60900 năm 3 tháng.
Ta, Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên, hôm nay không tin là không vượt qua được Ngũ Giai Yêu Hoàng cảnh giới! Tiêu hao một đầu Trung Phẩm Linh Mạch, Diệp Tử Phàm thấy Đại Hắc hai tay kết ấn, chẳng bao lâu, bên trong Quang Ảnh hiện ra một đầu vô cùng to lớn Đại Hắc Hổ, ngửa mặt lên nhìn thương khung mây đen rậm rạp nói.
Thêm vào hai ngàn một trăm ức long chi lực, ép đến Lệ Độc Hành gắt gao.
Giao thủ đã qua đi hơn nữa tháng, hai người ban đầu tuy là ngang tay kết quả, nhưng mà càng về sau, hắn lợi thế ngày một tăng, đơn giản là hắn Yêu Thể cao hơn Lệ Độc Hành một trăm mét, lực lượng cũng cao hơn Lệ Độc Hành một trăm ức long lực, đánh thời gian ngắn thì là không sao, nhưng mà càng về sau, ưu thế của hắn lại càng thể hiện rõ ràng.
Với lại Lệ Độc Hành đang phân tâm, hắn sao có thể bỏ qua thời cơ tốt như vậy.
Ầm ầm ầm!!!!
Lại qua một lần giao phong nữa, như thường lệ, Lệ Độc Hành lại rơi xuống hạ phong, trên người lại có thêm một đạo vết thương mới.
Nếu vậy ngươi cũng đừng có trách ta! Lệ Độc Hành ánh mắt hiện lên vẽ ngoan độc, trên tay xuất hiện một miếng Ngọc Phù, Ngọc Phù tỏa ra từng tia Kiếm Khí nhiếp người nhân tâm.
Lục.. Lục Giai Kiếm Phù! Nhìn xuất hiện trên tay Lệ Độc Hành viên kia Kiếm Phù, Sư Vô Tình lập tức dừng ngay công kích, run giọng nói.
Lục Giai Kiếm Phù, tên như ý nghĩa, là do Hóa Thần cường giả phong ấn một bộ phận Kiếm Đạo ý chí vào bên trong Ngọc Phù, chỉ cần dùng Nguyên Lực kích phát, bên trong Kiếm Phù sẽ tự động công kích.
Không được!!! Lập tức trốn đi! Sư Vô Tình không dám chần chừ một dây, Kiếm Phù này tuy không phải là Hóa Thần Phù Chiếu, nhưng mà uy lực không phải là Thông Thần trung kỳ như hắn có thể chống lại.
Hừ! Xem như ngươi tốt số! Nhìn Sư Vô Tình phá vỡ không gian chạy trốn, Lệ Độc Hành thu lại Lục Giai Kiếm Phù.
Nếu như hắn thật sự kích phát Kiếm Phù, Sư Vô Tình cho dù có bản lãnh ngập trời cũng chỉ có con đường chết, nhưng mà như vậy Kiếm Phù này cũng chỉ có thể thành phế thải.
Phải biết Kiếm Phù này cũng không phải là vật của hắn, mà là của Lệ Gia bảo vật, lần này ra ngoài làm nhiệm vụ hắn phải năn nỉ gãy lưỡi Lệ Thiên Tuyệt mới có thể cho hắn mang theo.
Nhưng Kiếm Phù bên trong phong cấm Kiếm Đạo chỉ có thể sử dụng một lần nữa, vì một tên Thông Thần trung kỳ mà phải hi sinh một mai có thể diệt sát Thông Thần hậu kỳ viên mãn thật sự là không đáng.
...
Nếu như mà ta biết ai lấy đi của ta Thượng Phẩm Linh Mạch, cho dù đuổi khắp vũ trụ, ta cũng sẽ không buông tha cho hắn. Lệ Độc Hành lê lết thân thể trọng thương đi về hang ổ. Ngoài miệng ác độc nói.
Khi thấy Phù Trận bên ngoài cùng Truyền Tống Trận không có bị sao, chỉ mất đi ba đầu Thượng Phẩm Linh Mạch, hắn có chút thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Nói thật hắn chỉ nói cho vui mà thôi, có thể lặng yên không một tiếng động vượt qua Ngũ Giai Phù Trận, người này một là Phù Đạo cao thủ, hoặc là tuyệt thế cường giả, cho dù một trong hai loại khả năng cũng không phải có thể chống lại.
Thậm chí Lệ Gia Lão Tổ Lệ Thiên Tuyệt cũng phải tránh lui ba phần, hắn cũng không ngu đi tìm vị cường giả kia thảo công đạo.
...
Đại Hắc? Đây là khu vực nào, dường như không phải là Luyện Thần Thành a? Trở lại Thiên Hoang Đại Lục, Diệp Tử Phàm rất lười sử dụng thần thức tra xét, đơn giản là vì hắn sợ Thiên Hoang Đại Lục ý chí cấp theo dõi.
Chủ nhân, đây là một đầu hoang vắng sơn mạch, nằm giữa Tượng Ty Sơn Mạch cùng U Ám Sơn Mạch.! Đại Hắc trả lời, hắn cũng rất vui lòng làm con mắt cho Diệp Tử Phàm, như vậy sau này giá trị của hắn trong lòng của Diệp Tử Phàm sẽ tăng lên, sau này hắn sẽ không có ý định thay đổi một vị Khí Linh khác.
Nơi này ta cảm giác có chút quen thuộc a! Nhìn ba ngọn núi cao hơn một ngàn mét, bên dưới lại có một lớp sương mù màu đen, Diệp Tử Phàm cảm thấy bản thân như đã thấy được nơi này ở đâu rồi.
Ân! Đây không phải là Hắc Hổ Sơn hay sao? Diệp Tử Phàm lấy tay vỗ đầu mình một cái.
Mấy tháng trước hắn thôn phệ Hắc Hổ Đạo năm huynh đệ không phải là từ trong ký ức của bọn nó biết được nơi đây là hang ổ của chúng.
Hắn lúc đó còn nói có thời gian sẽ đến đây thu hồi bảy mươi tám đầu Hạ Phẩm Linh Mạch, khoảng thời gian sau vì không thực lực tăng lên quá nhanh, với lại Hạ Phẩm Linh Mạch cũng không làm cho hắn nổi lên hứng thú cho nên không đến nơi này.
Không nghĩ đến từ Thiên Ngoại quay về không đúng nơi xuất phát lại đi đến nơi này, nếu như đã đến, hắn cũng là tiện tay đem mấy chục đầu Hạ Phẩm Linh Mạch thu vào trong túi, dù sao không gian Luyện Thần đỉnh bên trong sau này cũng sẽ trồng một ít kỳ hoa dị thảo, có Hạ Phẩm Linh Mạch này, không chừng chúng phát triển còn nhanh hơn.
Đại Hắc? Tầng Hắc Sát Yên Vụ này là từ đâu mà đến? Thu xong mấy chục đầu Hạ Phẩm Linh Mạch, Diệp Tử Phàm nhìn đám Yên Vụ này quái dị hỏi.
Vừa rồi hắn cũng phóng thích ra một ít thần thức dò xét, tuy là không mạnh, nhưng tuyệt đối có thể sao với Tứ Giai hậu kỳ cảnh giới, nhưng mà cũng như trong ký ức của Hắc Hổ Đạo tìm đọc được, nơi đây thần thức là không thể thẩm thấu được.
Chủ nhân, phía dưới ba ngọn núi này có điểm kỳ lạ, mời ngài xem.
Đây là? Diệp Tử Phàm có chút ngạc nhiên, chỉ thấy Quang Ảnh xuyên qua màn Yên Vụ, đi xuống tiếp dưới lòng đất một trăm km thì thấy được một con gần bốn trăm mét có cánh đại Hắc Hổ đang nằm đó.
Chính xác mà nói đó chỉ là một bộ thi thể, vì Diệp Tử Phàm không hề cảm nhận được một tia Sinh Mệnh hơi thở phát ra từ trên người của con Hắc Hổ kia.
Đám Yên Vụ bên trên cũng là từ Yêu Thể của nó phát ra, nhìn thấy như vậy hắn có thể phán đoán con Yêu Hổ này trước khi chết cũng có Tứ Giai Yêu Vương hậu kỳ viên mãn cảnh giới, có thể đứng tại Thiên Hoang tối cường giả chi nhất.
Đại Hắc! Đưa nó vào bên trong Luyện Thần Đỉnh! Diệp Tử Phàm muốn xem con Hắc Hổ Chí Tôn này sao lại chết tại nơi này, không chừng có thể thu hoạch được ngoài ý muốn cũng nên.
Vâng! Chủ nhân!
Ầm ầm! Chỉ trong vòng giây lát, ba trăm chín mươi chín mét cao lớn đại Hắc Hổ đã bị Đại Hắc đưa vào Luyện Thần đỉnh.
Đối với hắn mà nói, chuyển một cái xác chết đi vào bên trong thật sự là không tốn sức gì.
Đại Hắc! Ngươi có thể biết nguyên nhân tại sao con Hắc Hổ này chết hay không? Bên trong Luyện Thần đỉnh, Diệp Tử Phàm dùng thần thức quan sát tỉ mỉ Hắc Hổ này một hồi, nhưng mà vẫn không có phát hiện ra gì khác thường.
Yêu Đan vẫn còn nguyên vẹn, thân thể lại không có vết thương chí mạng, nói thật là hắn nghĩ không ra nguyên nhân tử vong của con Hổ này.
Chủ nhân, muốn biết nguyên nhân tử vong của nó, ta phải sử dụng một loại Thuật Pháp gọi là Thời Gian Hồi Tưởng, nhưng mà...
Haiii, Đại Hắc, ngươi có chuyện gì có thể nói một lần, đừng có nhưng mà nữa, ngươi bộ dạng này sẽ làm cho ta rất là đau tim, ngươi có biết không? Nhìn bộ dạng khó xử của tên Đại Hắc này, Diệp Tử Phàm chỉ có thể thở dài, đến vỗ vai hắn, nói lời thấm thía.
Chủ nhân, loại Thuật Pháp này liên quan đến một tia Thời Gian Pháp Tắc chi lực, muốn sử dụng nó phải hao tổn một đầu Trung Phẩm Linh Mạch.. Đại Hắc cả gan nói, hắn biết tính tình tham lam của vị chủ nhân này, Trung Phẩm Linh Mạch sau khi đột phá Pháp Thần cảnh sau cũng còn rất lớn công dụng, hắn sợ nói ra vị chủ nhân này sẽ không có đồng ý.
Chỉ là một đầu Trung Phẩm Linh Mạch mà thôi, ngươi cứ việc lấy ra sử dụng! Diệp Tử Phàm thở dài một hơi, hắn còn tưởng là tên Đại Hắc này đánh chủ ý vào Thượng Phẩm Linh Mạch của hắn, nếu chỉ là Trung Phẩm Linh Mạch mà thôi, hắn còn bỏ ra được. Đại Hắc, ngươi biết được đến Thời Gian Pháp Tắc sao! Bây giờ Diệp Tử Phàm cũng không phải là không biết gì hết tiểu bạch, từ khi nghe Đại Hắc nói về Thánh Nhân cảnh giới sau, hắn cũng hỏi đến một ít về Pháp Tắc thường thức.
Thời gian Pháp Tắc a, vũ trụ huyền bí nhất Pháp Tắc một trong, chỉ cần nắm giữ được nó, quá khứ tương lai sẽ không thể nào làm khó được hắn, nhưng mà hắn nghe nói loại Thời Gian Pháp Tắc này lĩnh ngộ vô cùng khó khăn, toàn bộ vũ trụ này còn chưa có nghe nói có người lĩnh ngộ được.
Chủ nhân, ta làm gì có bản lĩnh đó, chẳng qua là lợi dụng Luyện Thần đỉnh công năng thi triển thoáng một chút mà thôi?. Đại Hắc mặt mo đỏ bừng.
Hắn nếu nắm giữ được Thời Gian Pháp Tắc, hắn đã quay ngược lại Thời Gian cứu lão chủ nhân của hắn rồi, đâu cần khắp nơi đau khổ tìm tân chủ nhân.
Nói cũng đúng! Diệp Tử Phàm gật đầu, Luyện Thần đỉnh có được năng lực, không có nghĩa là Khí Linh cũng có được năng lực, nếu không không phải là chủ nhân khống chế Khí Linh mà ngược lại Khí Linh khống chế chủ nhân.
...
Thiên Hoang lịch 60900 năm 3 tháng.
Ta, Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên, hôm nay không tin là không vượt qua được Ngũ Giai Yêu Hoàng cảnh giới! Tiêu hao một đầu Trung Phẩm Linh Mạch, Diệp Tử Phàm thấy Đại Hắc hai tay kết ấn, chẳng bao lâu, bên trong Quang Ảnh hiện ra một đầu vô cùng to lớn Đại Hắc Hổ, ngửa mặt lên nhìn thương khung mây đen rậm rạp nói.
/603
|