Nói nhảm, ta không đến đây giết người, chẳng lẽ còn đến đây ôn chuyện hay sao? Sư Vô Tình ánh mắt lãnh mang, hôm nay dù thế nào hắn cũng sẽ không bỏ qua cho Lệ Độc Hành.
Nếu như vậy thì đi theo ta! Lệ Độc Hành dứt lời, tay ấn động một loạt tối nghĩa pháp quyết, tòa kia tinh cầu nhỏ nơi hắn đứng xuất hiện một màn phù văn thủ hộ, sau đó liền biến mất tại chỗ.
Hừ! Cho dù chạy đến chân trời góc biển, ta cũng không bỏ qua cho ngươi! Sư Vô Tình nhìn qua màn Phù Văn kia một cái, sau đó cũng đuổi theo Lệ Độc Hành.
Hắn biết Phù Trận kia rất có thể là bảo hộ cho một tòa Truyền Tống Trận, tòa Truyền Tống Trận này là năm xưa Thần Chủ cho người dựng lên nhằm Truyền Tống đệ tử đến đây Thí Luyện.
Hắn cũng không dám tại nơi đây cùng Lệ Độc Hành quyết đấu, nếu như lan đến tòa Truyền Tống Trận kia, hắn sẽ bị Thần Chủ ghi nhớ.
Lệ Độc Hành cũng là biết được điều này nên mới không kiên nể gì dẫn hắn rời đi, vì biết hắn sẽ không dám tại đây động thủ.
...
Đại Hắc? Tại sao lại không thấy được hình ảnh của bọn họ? Diệp Tử Phàm đang xoa tay hằm hòe, dự định xem một tuồng kịch hay.
Hai đại Thông Thần Trung Kỳ cường giả chiến đấu, cũng không phải lúc nào cũng có thể được chứng kiến, hắn còn hi vọng bọn họ lưỡng bại câu thương để mình nhặt được tiện nghi đâu, bây giờ đã không thấy, hắn đi đâu mà tìm.
Chủ nhân, bọn họ tốc độ quá nhanh, đã vượt ra ngoài thần thức của ngài phạm vi, vì vậy cho nên ta không thể sử dụng Quang Ảnh Thuật được! Đại Hắc có chút xấu hổ nói.
Hai người kia điều là Thông Thần trung kỳ cường giả, mỗi một canh giờ có thể bay được hai trăm vạn km, nhưng mà bọn họ cũng không theo lẽ thường bay đi, mà là phá vỡ không gian để rời đi, chỉ trong vòng một giờ đừng nói là hai trăm vạn km, cho dù là hai ức km vẫn là còn thấp.
Diệp Tử Phàm tính toán nhặt tiện nghi xem ra là không diễn.
Cái màn Phù Văn kia là thế nào? Ta cảm thấy nó có phần giống Pháp Tắc Phù Văn thủ hộ Thiên Hoang a! Tính toán của mình thất bại, Diệp Tử Phàm cũng không có xoắn suýt lâu lắm, hắn biết khoảng cách giữa mình và Thông Thần cảnh cường giả là còn quá xa, cho dù hắn Nguyên Thần cảnh giới cao hơn bọn họ, nhưng mà thì thế nào, Thông Thần cường giả phải đứng yên một vị trí cho hắn công kích mới được a.
Nhưng mà Thông Thần cảnh sẽ đứng yên mặc cho hắn đánh sao? Cái đó là điều không thể, như mới Tứ Giai cảnh giới Kim Cương Ma Hùng cảm ứng được nguy hiểm cũng cực kì cường đại, huống gì là Thông Thần cảnh cường giả.
Chỉ sợ hắn vừa tiến vào thần thức phạm vi quan sát của Thông Thần cảnh, hắn cũng đã là một người chết.
Pháp Tắc Phù Văn? Chủ nhân, cái kia chỉ là Ngũ Giai cấp thấp phòng ngự Phù Trận mà thôi, nó cách Pháp Tắc Phù Văn không biết bao nhiêu vạn dặm! Đại Hắc khinh thường nói.
Từ khi nào chỉ là một tòa Ngũ Giai rác rưởi Phù Trận có thể đem ra so sánh với lại Thất Giai Pháp Tắc Phù Văn, cũng chỉ có vị chủ nhân này không hiểu việc đời nên mới đem hai loại Phù Trận ra so sánh, nếu như tại Thánh Vực mà nói không bị người khác cười cho rụng răng.
Thì ra là như vậy! Diệp Tử Phàm có chút mất mặt nói, quan hệ về phương diện này, hắn thật chỉ là người mù sờ voi mà thôi, hiểu biết cũng không có nhiều,: Đại Hắc, hai người bọn họ giao thủ trong một khoảng thời gian ngắn sẽ không thể nào phân ra thắng bại có phải không? Như nhớ đến cái gì, Diệp Tử Phàm vô cùng kích động mà quay hướng Đại Hắc hỏi.
Chủ nhân! Người nói không sai, Thông Thần cảnh cường giả giao thủ không có mười ngày nữa tháng là không thể nào phân ra thắng bại! Đại Hắc gật đầu nói.
Hai người kia cảnh giới đều tương đương nhau, nếu như tên Lệ Độc Hành kia trong tay không có một ít át chủ bài là không thể nào thắng được.
Nếu như vậy, tiểu gia ta tạm thời thu một ít lợi tức mới được! Diệp Tử Phàm âm hiểm cười nói.
Vừa rồi khi không phát hiện tung tích của hai người bọn họ, hắn đã dùng thần thức quét qua, hắn phát hiện ra bên dưới Lệ Độc Hành tu luyện ba đầu Thượng Phẩm Linh Mạch vẫn còn không có bị Lệ Độc Hành thu đi, có lẽ là do Sư Vô Tình đến quá gấp, hắn còn chưa làm ra ứng đối, bây giờ chỉ có thể tiện nghi cho hắn.
...
Mười ngày sau...
Ha ha, quả nhiên là Thượng Phẩm Linh Mạch, có ba đầu Linh Mạch này, ta không cần đột phá Tứ Giai Pháp Thần mà phát sầu rồi! Diệp Tử Phàm nhìn ba đầu dài hàng vạn km Thượng Phẩm Linh Mạch đang bị Luyện Thần Đỉnh rút ra từ dưới lòng đất, hắn không thể khống chế cảm xúc cất tiếng cười to, thật là đáng giá, chuyến đi này của mình vô cùng đáng giá.
Để đến được nơi đây, hắn đã bay mất mười ngày mười đêm không nghĩ, sau đó dùng Luyện Thần đỉnh nhẹ nhàng xông qua Ngũ Giai Phù Trận cấm chế, quá trình này đối với hắn cũng tương đối cực khổ, hắn bắt đầu hoài niệm lên nếu có Thiên Dực Yêu Vương làm thú cưỡi, sẽ không phải vất vả như vậy, lần sau có ra ngoài Tinh Không phải mang theo hắn mới được.
Đại Hắc? Đây là cái gì? Diệp Tử Phàm tay chỉ vào một mặt rộng một km hình tròn, khắc đầy chi chít Phù Văn, chỉ có điều Phù Văn này còn chưa bị kích phát, cho nên mới phá lệ bình thường mà thôi.
Chủ nhân, đây chính là một tòa Truyền Tống Trận, không những vậy, mà nó còn là một tòa cấp sáu Truyền Tống Trận, chỉ cần khởi động có thể vượt qua rất nhiều giới diện không gian! Đại Hắc quan sát kia tòa Truyền Tống Trận một lát, đưa ra đánh giá.
Cái gọi là cấp sáu Truyền Tống Trận, có thể giúp cho người trong một khoảng thời gian ngắn di chuyển tại trong một tinh vực mà không lo lắng phương diện an toàn, nhưng mà loại này muốn khởi động phải bỏ ra một lượng lớn Cực Phẩm Linh Thạch, hoặc là một đầu Thượng Phẩm Linh Mạch làm đại giới, nếu như không có chuyện gì trọng đại, rất ít người sẽ sử dụng loại Truyền Tống Trận này.
Nói như vậy đây chính là tòa Truyền Tống Trận đưa đệ tử Thần Viện đến Thiên Hoang Thí Luyện rồi! nghe Đại Hắc giảng sơ qua công dụng của nó, Diệp Tử Phàm có thể đưa ra phán đoán.
Hắn trong lòng kích động muốn dùng một đầu Thượng Phẩm Linh Mạch khởi động tòa Truyền Tống Trận này đi đến nơi gọi là Thần Lục kia.
Nhưng mà suy nghĩ kỹ hắn chỉ có thể từ bỏ, tòa Truyền Tống Trận này không cần nghĩ cũng biết là Truyền Tống nội bộ của Thần Viện, nếu như hắn sử dụng tòa Truyền Tống này rời đi, chắc chắn sẽ được đưa đến nơi Thần Viện bên trong, hắn lại không thể nào giải thích được tại sao mình lại xuất hiện, chờ đợi hắn chỉ là bị vô tình trấn áp.
Hắn còn không có tự tin có thể chống đối lại quái vật khổng lồ như là Thần Viện, ngay cả một tên giữ cửa như Lệ Độc Hành hắn còn đánh không lại, chờ đợi hắn phía trước kết quả có thể nghĩ.
Lệ Độc Hành, tạm biệt nha! Lần sau gặp lại có lẽ là nên tính một chút sổ sách của chúng ta! Diệp Tử Phàm có chút lưu luyến không rời nhìn tòa kia Truyền Tống Trận, nhưng mà hắn cũng không có cách, chỉ khi thực lực tăng lên một cấp độ mới hắn mới có tư cách đến lại nơi đây.
Hắn phải nhanh chóng hồi lại Thiên Hoang, nếu không một khi cái tên Lệ Độc Hành kia quay lại, hắn chỉ có một con đường chết.
...
Khoảng cách Thiên Hoang bảy ức vạn dặm bên ngoài....
Ầm ầm ầm Ầm ầm!!!!
Tinh thần vỡ nát, Nhật Nguyệt u ám, hiện tại nơi đây đang tiến hành sinh tử quyết đấu, Nguyên Lực va chạm Tinh Không càng là nổi lên sóng to gió lớn, Hắc Động đan xen, phạm vi mấy ngàn vạn km xung quanh, nếu Tứ Giai Yêu Vương viên mãn hay là Pháp Thần đỉnh phong cường giả đi vào cũng chỉ có con đường chết.
Sư Vô Tình? Ngươi thật sự muốn cùng ta cá chết lưới rách hay sao? Lệ Độc Hành lau trên miệng khóe máu, vừa kinh vừa giận nói.
Hắn hai ngàn mét cao Pháp Thể vết thương chồng chất, có thể nói là vô cùng thê thảm, nhưng mà làm cho hắn giận dữ cũng không phải là đầu U Minh Lôi Sư kia, mà là mười ngày trước hắn phát hiện cấm chế mà mình gieo lên ba đầu Thượng Phẩm Linh Mạch kia đã biến mất.
Điều này đại biểu cho là gì thì hắn rõ ràng nhất, chính là ba đầu Thượng Phẩm Linh Mạch của hắn đã bị người lấy đi.
Hắn càng là quan tâm tòa Truyền Tống trận tại bên trong kia, vì tên cường giả kia có thể phá vỡ Ngũ Giai hạ phẩm Phù Trận để lấy đi tam đầu Thượng Phẩm Linh Mạch, cũng có nghĩa là tu vi phải ở Thông Thần trung kỳ trở lên, nếu như mà hắn lấy đi, hoặc là phá hủy tòa kia Truyền Tống Trận.... Hắn không dám nghĩ tiếp nữa.
Mất đi ba đầu Thượng Phẩm Linh Mạch, hắn còn sẽ tìm cách kiếm về, nhưng mà Truyền Tống Trận biến mất hắn sẽ gặp phải Thần Viện Trưởng Lão hội chế tài, cho dù Lệ Gia của hắn cũng có một vị Lão Tổ nằm trong Trưởng Lão Hội, nhưng mà cũng sẽ không ra mặt giúp hắn, vì lần này họa hắn gây ra là quá lớn.
Chỉ là khi hắn muốn hưu chiến đi về thì cái tên Sư Vô Tình này lại như thuốc cao bôi lên da chó, cắn chặt hắn không chịu buông tha.
Nếu như vậy thì đi theo ta! Lệ Độc Hành dứt lời, tay ấn động một loạt tối nghĩa pháp quyết, tòa kia tinh cầu nhỏ nơi hắn đứng xuất hiện một màn phù văn thủ hộ, sau đó liền biến mất tại chỗ.
Hừ! Cho dù chạy đến chân trời góc biển, ta cũng không bỏ qua cho ngươi! Sư Vô Tình nhìn qua màn Phù Văn kia một cái, sau đó cũng đuổi theo Lệ Độc Hành.
Hắn biết Phù Trận kia rất có thể là bảo hộ cho một tòa Truyền Tống Trận, tòa Truyền Tống Trận này là năm xưa Thần Chủ cho người dựng lên nhằm Truyền Tống đệ tử đến đây Thí Luyện.
Hắn cũng không dám tại nơi đây cùng Lệ Độc Hành quyết đấu, nếu như lan đến tòa Truyền Tống Trận kia, hắn sẽ bị Thần Chủ ghi nhớ.
Lệ Độc Hành cũng là biết được điều này nên mới không kiên nể gì dẫn hắn rời đi, vì biết hắn sẽ không dám tại đây động thủ.
...
Đại Hắc? Tại sao lại không thấy được hình ảnh của bọn họ? Diệp Tử Phàm đang xoa tay hằm hòe, dự định xem một tuồng kịch hay.
Hai đại Thông Thần Trung Kỳ cường giả chiến đấu, cũng không phải lúc nào cũng có thể được chứng kiến, hắn còn hi vọng bọn họ lưỡng bại câu thương để mình nhặt được tiện nghi đâu, bây giờ đã không thấy, hắn đi đâu mà tìm.
Chủ nhân, bọn họ tốc độ quá nhanh, đã vượt ra ngoài thần thức của ngài phạm vi, vì vậy cho nên ta không thể sử dụng Quang Ảnh Thuật được! Đại Hắc có chút xấu hổ nói.
Hai người kia điều là Thông Thần trung kỳ cường giả, mỗi một canh giờ có thể bay được hai trăm vạn km, nhưng mà bọn họ cũng không theo lẽ thường bay đi, mà là phá vỡ không gian để rời đi, chỉ trong vòng một giờ đừng nói là hai trăm vạn km, cho dù là hai ức km vẫn là còn thấp.
Diệp Tử Phàm tính toán nhặt tiện nghi xem ra là không diễn.
Cái màn Phù Văn kia là thế nào? Ta cảm thấy nó có phần giống Pháp Tắc Phù Văn thủ hộ Thiên Hoang a! Tính toán của mình thất bại, Diệp Tử Phàm cũng không có xoắn suýt lâu lắm, hắn biết khoảng cách giữa mình và Thông Thần cảnh cường giả là còn quá xa, cho dù hắn Nguyên Thần cảnh giới cao hơn bọn họ, nhưng mà thì thế nào, Thông Thần cường giả phải đứng yên một vị trí cho hắn công kích mới được a.
Nhưng mà Thông Thần cảnh sẽ đứng yên mặc cho hắn đánh sao? Cái đó là điều không thể, như mới Tứ Giai cảnh giới Kim Cương Ma Hùng cảm ứng được nguy hiểm cũng cực kì cường đại, huống gì là Thông Thần cảnh cường giả.
Chỉ sợ hắn vừa tiến vào thần thức phạm vi quan sát của Thông Thần cảnh, hắn cũng đã là một người chết.
Pháp Tắc Phù Văn? Chủ nhân, cái kia chỉ là Ngũ Giai cấp thấp phòng ngự Phù Trận mà thôi, nó cách Pháp Tắc Phù Văn không biết bao nhiêu vạn dặm! Đại Hắc khinh thường nói.
Từ khi nào chỉ là một tòa Ngũ Giai rác rưởi Phù Trận có thể đem ra so sánh với lại Thất Giai Pháp Tắc Phù Văn, cũng chỉ có vị chủ nhân này không hiểu việc đời nên mới đem hai loại Phù Trận ra so sánh, nếu như tại Thánh Vực mà nói không bị người khác cười cho rụng răng.
Thì ra là như vậy! Diệp Tử Phàm có chút mất mặt nói, quan hệ về phương diện này, hắn thật chỉ là người mù sờ voi mà thôi, hiểu biết cũng không có nhiều,: Đại Hắc, hai người bọn họ giao thủ trong một khoảng thời gian ngắn sẽ không thể nào phân ra thắng bại có phải không? Như nhớ đến cái gì, Diệp Tử Phàm vô cùng kích động mà quay hướng Đại Hắc hỏi.
Chủ nhân! Người nói không sai, Thông Thần cảnh cường giả giao thủ không có mười ngày nữa tháng là không thể nào phân ra thắng bại! Đại Hắc gật đầu nói.
Hai người kia cảnh giới đều tương đương nhau, nếu như tên Lệ Độc Hành kia trong tay không có một ít át chủ bài là không thể nào thắng được.
Nếu như vậy, tiểu gia ta tạm thời thu một ít lợi tức mới được! Diệp Tử Phàm âm hiểm cười nói.
Vừa rồi khi không phát hiện tung tích của hai người bọn họ, hắn đã dùng thần thức quét qua, hắn phát hiện ra bên dưới Lệ Độc Hành tu luyện ba đầu Thượng Phẩm Linh Mạch vẫn còn không có bị Lệ Độc Hành thu đi, có lẽ là do Sư Vô Tình đến quá gấp, hắn còn chưa làm ra ứng đối, bây giờ chỉ có thể tiện nghi cho hắn.
...
Mười ngày sau...
Ha ha, quả nhiên là Thượng Phẩm Linh Mạch, có ba đầu Linh Mạch này, ta không cần đột phá Tứ Giai Pháp Thần mà phát sầu rồi! Diệp Tử Phàm nhìn ba đầu dài hàng vạn km Thượng Phẩm Linh Mạch đang bị Luyện Thần Đỉnh rút ra từ dưới lòng đất, hắn không thể khống chế cảm xúc cất tiếng cười to, thật là đáng giá, chuyến đi này của mình vô cùng đáng giá.
Để đến được nơi đây, hắn đã bay mất mười ngày mười đêm không nghĩ, sau đó dùng Luyện Thần đỉnh nhẹ nhàng xông qua Ngũ Giai Phù Trận cấm chế, quá trình này đối với hắn cũng tương đối cực khổ, hắn bắt đầu hoài niệm lên nếu có Thiên Dực Yêu Vương làm thú cưỡi, sẽ không phải vất vả như vậy, lần sau có ra ngoài Tinh Không phải mang theo hắn mới được.
Đại Hắc? Đây là cái gì? Diệp Tử Phàm tay chỉ vào một mặt rộng một km hình tròn, khắc đầy chi chít Phù Văn, chỉ có điều Phù Văn này còn chưa bị kích phát, cho nên mới phá lệ bình thường mà thôi.
Chủ nhân, đây chính là một tòa Truyền Tống Trận, không những vậy, mà nó còn là một tòa cấp sáu Truyền Tống Trận, chỉ cần khởi động có thể vượt qua rất nhiều giới diện không gian! Đại Hắc quan sát kia tòa Truyền Tống Trận một lát, đưa ra đánh giá.
Cái gọi là cấp sáu Truyền Tống Trận, có thể giúp cho người trong một khoảng thời gian ngắn di chuyển tại trong một tinh vực mà không lo lắng phương diện an toàn, nhưng mà loại này muốn khởi động phải bỏ ra một lượng lớn Cực Phẩm Linh Thạch, hoặc là một đầu Thượng Phẩm Linh Mạch làm đại giới, nếu như không có chuyện gì trọng đại, rất ít người sẽ sử dụng loại Truyền Tống Trận này.
Nói như vậy đây chính là tòa Truyền Tống Trận đưa đệ tử Thần Viện đến Thiên Hoang Thí Luyện rồi! nghe Đại Hắc giảng sơ qua công dụng của nó, Diệp Tử Phàm có thể đưa ra phán đoán.
Hắn trong lòng kích động muốn dùng một đầu Thượng Phẩm Linh Mạch khởi động tòa Truyền Tống Trận này đi đến nơi gọi là Thần Lục kia.
Nhưng mà suy nghĩ kỹ hắn chỉ có thể từ bỏ, tòa Truyền Tống Trận này không cần nghĩ cũng biết là Truyền Tống nội bộ của Thần Viện, nếu như hắn sử dụng tòa Truyền Tống này rời đi, chắc chắn sẽ được đưa đến nơi Thần Viện bên trong, hắn lại không thể nào giải thích được tại sao mình lại xuất hiện, chờ đợi hắn chỉ là bị vô tình trấn áp.
Hắn còn không có tự tin có thể chống đối lại quái vật khổng lồ như là Thần Viện, ngay cả một tên giữ cửa như Lệ Độc Hành hắn còn đánh không lại, chờ đợi hắn phía trước kết quả có thể nghĩ.
Lệ Độc Hành, tạm biệt nha! Lần sau gặp lại có lẽ là nên tính một chút sổ sách của chúng ta! Diệp Tử Phàm có chút lưu luyến không rời nhìn tòa kia Truyền Tống Trận, nhưng mà hắn cũng không có cách, chỉ khi thực lực tăng lên một cấp độ mới hắn mới có tư cách đến lại nơi đây.
Hắn phải nhanh chóng hồi lại Thiên Hoang, nếu không một khi cái tên Lệ Độc Hành kia quay lại, hắn chỉ có một con đường chết.
...
Khoảng cách Thiên Hoang bảy ức vạn dặm bên ngoài....
Ầm ầm ầm Ầm ầm!!!!
Tinh thần vỡ nát, Nhật Nguyệt u ám, hiện tại nơi đây đang tiến hành sinh tử quyết đấu, Nguyên Lực va chạm Tinh Không càng là nổi lên sóng to gió lớn, Hắc Động đan xen, phạm vi mấy ngàn vạn km xung quanh, nếu Tứ Giai Yêu Vương viên mãn hay là Pháp Thần đỉnh phong cường giả đi vào cũng chỉ có con đường chết.
Sư Vô Tình? Ngươi thật sự muốn cùng ta cá chết lưới rách hay sao? Lệ Độc Hành lau trên miệng khóe máu, vừa kinh vừa giận nói.
Hắn hai ngàn mét cao Pháp Thể vết thương chồng chất, có thể nói là vô cùng thê thảm, nhưng mà làm cho hắn giận dữ cũng không phải là đầu U Minh Lôi Sư kia, mà là mười ngày trước hắn phát hiện cấm chế mà mình gieo lên ba đầu Thượng Phẩm Linh Mạch kia đã biến mất.
Điều này đại biểu cho là gì thì hắn rõ ràng nhất, chính là ba đầu Thượng Phẩm Linh Mạch của hắn đã bị người lấy đi.
Hắn càng là quan tâm tòa Truyền Tống trận tại bên trong kia, vì tên cường giả kia có thể phá vỡ Ngũ Giai hạ phẩm Phù Trận để lấy đi tam đầu Thượng Phẩm Linh Mạch, cũng có nghĩa là tu vi phải ở Thông Thần trung kỳ trở lên, nếu như mà hắn lấy đi, hoặc là phá hủy tòa kia Truyền Tống Trận.... Hắn không dám nghĩ tiếp nữa.
Mất đi ba đầu Thượng Phẩm Linh Mạch, hắn còn sẽ tìm cách kiếm về, nhưng mà Truyền Tống Trận biến mất hắn sẽ gặp phải Thần Viện Trưởng Lão hội chế tài, cho dù Lệ Gia của hắn cũng có một vị Lão Tổ nằm trong Trưởng Lão Hội, nhưng mà cũng sẽ không ra mặt giúp hắn, vì lần này họa hắn gây ra là quá lớn.
Chỉ là khi hắn muốn hưu chiến đi về thì cái tên Sư Vô Tình này lại như thuốc cao bôi lên da chó, cắn chặt hắn không chịu buông tha.
/603
|