*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: tiểu an nhi (LQD)
Thủy Ngân ở thế giới trước trải qua cuộc sống hiện đại giàu có trong vài chục năm, bây giờ đột nhiên nhìn thấy tình cảnh ở thế giới này, nhất thời không kịp thích ứng.
Cô ở trong một không gian mịt mờ vừa thấp vừa hẹp, nhìn qua giống như một căn hầm ngầm. Có vẻ trông giống nơi thường dùng để cất trữ lương thực của hộ nhà nông, diện tích tổng cộng chưa đến hai mét vuông. Vậy mà bên trong cái không gian chật hẹp ấy lại nhét chật ních tới mười mấy đứa trẻ.
Trong không khí ngột ngạt tràn ngập mùi hôi thối quyện lẫn với mùi khai của nước tiểu, cực kỳ khó chịu. Trong hầm ngầm rất tối, Thủy Ngân chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy những bóng đen chen chen chúc chúc xung quanh, từng cái đầu nhỏ tròn tròn, nhưng không nhìn rõ được dáng vẻ cũng như gương mặt của bọn chúng.
Cô có thể nhìn được những thứ trước mắt nhưng lại không nghe thấy bất cứ âm thanh nào, quá mức yên tĩnh, thật giống như cô đã biến thành một người điếc.
... Thực tế đúng là cô đã biến thành một người điếc, mà không chỉ có vậy, còn là một người câm điếc.
Sau khi xem hết kịch bản mà Hệ thống chuyển tới trong đầu, Thủy Ngân mới hiểu rõ tình cảnh hiện nay của mình. Thế giới này cách thế giới cô vừa rời đi ít nhất hai trăm năm về trước.
Thân thể của cô vốn dĩ là một tiểu thư nhà giàu, năm tám tuổi vụng trộm đi theo anh trai ra ngoài chơi, bị bọn buôn người lừa bắt mất. Về sau trong lúc bị con buôn giam lại thì đột nhiên phát sốt, sốt đến hỏng cả đầu, quên hết ký ức, đã thế còn sốt tới mức bị câm.
Cũng chính là tình trạng hiện tại của cô đây ―― một thân thể tám tuổi ốm yếu, sau khi sốt thì bị câm, đang bị bọn buôn người nhốt trong hầm ngầm chờ bị bán đi.
Bên trong kịch bản, chẳng mấy chốc cô sẽ bị bọn buôn người bán vào nhà họ Lâm, trở thành Tỏa Nhi – một trong những nha hoàn của nhà họ Lâm, hầu hạ Nhị thiếu gia Lâm Lang.
Tuổi của Tỏa Nhi với Nhị thiếu gia không chênh lệch nhiều, như thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên. Đương nhiên Tỏa Nhi sớm đã yêu vị Nhị thiếu gia luôn chăm sóc cho mình này, cũng một mực làm bạn ở bên người anh ta. Chín năm sau, bởi vì sự cố ngoài ý muốn mà Nhị thiếu gia bị ngã gãy một cái chân, tinh thần càng ngày càng sa sút. Tỏa Nhi vô cùng đau lòng, cô đã hiến thân cho Nhị thiếu gia trong một lần anh ta say rượu.
Nhưng sau khi Nhị thiếu gia tỉnh rượu lại không nhớ rõ chuyện xảy ra giữa hai người, đồng thời đúng lúc ấy anh ta gặp được người mình yêu nhất cả đời này - Ngụy tiểu thư. Nhưng đáng tiếc Ngụy tiểu thư lại ái mộ anh họ của cô ta là Đại công tử Triệu Đoan Trạch của nhà họ Triệu.
Triệu Đoan Trạch có tính cách cường thế bá đạo, đối với Tỏa Nhi vừa gặp đã yêu, liên tục theo đuổi, thậm chí còn đoạt người mang về nhà. Kết quả, sau khi Tỏa Nhi tới nhà họ Triệu, trong lúc vô tình bị tiết lộ thân thế. Hoá ra cô chính là con gái nhỏ của nhà họ Triệu bị bọn buôn người bắt đi vào mấy năm trước, là em gái ruột của Triệu Đoan Trạch.
Đến lúc này, từ kịch bản về cô nha hoàn câm điếc đáng thương bị bắt nạt biến thành kịch bản về một tứ giác tình yêu luẩn quẩn: Tỏa Nhi yêu Lâm Nhị thiếu gia, Lâm Nhị thiếu gia si mê Ngụy tiểu thư, Ngụy tiểu thư thầm mến anh họ Triệu Đoan Trạch, Triệu Đoan Trạch lại đau khổ yêu Tỏa Nhi. Nhưng khi biết được thân phận của cô, sau một hồi đau đớn giãy giụa Triệu Đoan Trạch vẫn lựa chọn từ bỏ. Lúc này Tỏa Nhi đã mang thai đứa nhỏ của Lâm Nhị thiếu gia, cho nên Lâm Nhị thiếu gia cũng không thể không thống khổ mà gạt bỏ tình yêu của mình để kết hôn với Tỏa Nhi.
Kịch bản triển khai đến chỗ đó vẫn còn chưa hết, Triệu Đoan Trạch cũng lấy cô em họ Ngụy tiểu thư. Nhưng Lâm Nhị thiếu gia lại nhớ mãi không quên Ngụy tiểu thư, Triệu Đoan Trạch cũng như vậy mà nhớ em gái, dù không có việc gì vẫn cứ tìm đến Lâm Nhị thiếu gia gây phiền phức, cảm thấy Lâm Nhị thiếu gia còn thương nhớ tới người phụ nữ khác là có lỗi với em gái mình. Lâm Nhị thiếu gia thì tức giận Triệu Đoan Trạch không đối xử tốt với người mình yêu. Bọn họ cứ thế mà hành hạ giày vò nhau mãi không dứt.
Tâm tình Thủy Ngân không chút gợn sóng xem hết cái kịch bản cẩu huyết ngược luyến tình thâm đầy rắc rối phức tạp này, xem đến kết cục. Tỏa Nhi dùng sự kiên trì ở bên cạnh Lâm Nhị thiếu gia vài chục năm cuối cùng cũng giành được sự hồi tâm chuyển ý của anh ta, nhận được một chút tình yêu mà anh ta bố thí cho cô trước khi chết. Ngụy tiểu thư chết vì bệnh, còn Triệu Đoan Trạch thì buồn bã mà xuất ngoại.
Trong kịch bản này, cái "đắng" mà Tỏa Nhi phải chịu ngoại trừ đủ các loại bắt nạt khinh thường mà người ngoài gây ra thì còn có tình yêu cô cầu mà không được. Hiện tại người đã đổi thành Thuỷ Ngân, đương nhiên mấy thứ đó chẳng còn ý nghĩa gì.
Thủy Ngân dựa vào vách tường bùn đất trong hầm ngầm, nhắm mắt nghỉ ngơi. Thân thể này vô cùng suy yếu mỏi mệt, mà cũng có thể là do Hệ thống tăng cường giả thiết nhân vật ốm yếu cho cô. Không chỉ khiến cô trở thành một đứa nhỏ, có một thân thể chán ngán thế này, mà còn thêm thiết lập bị câm điếc. Tâm tư muốn trừng phạt cô của Hệ thống bộc lộ ra rõ ràng, chẳng chút nào che giấu.
Hiện tại nó cũng không giao lưu với cô nữa, dường như đã chuyển sang hình thức thờ ơ lạnh nhạt rồi. Nói không chừng ở mấy thế giới trước nó đã xác định rằng cô không có khả năng cải tạo cho nên trực tiếp chuẩn bị mấy liều thuốc nặng cho cô. Muốn đoạt đi một chút ưu thế của cô, nhìn cô phải giãy giụa mà tìm cách sống sót.
Vậy nhưng trong quan điểm của Thuỷ Ngân, hoàn cảnh xấu không
Edit: tiểu an nhi (LQD)
Thủy Ngân ở thế giới trước trải qua cuộc sống hiện đại giàu có trong vài chục năm, bây giờ đột nhiên nhìn thấy tình cảnh ở thế giới này, nhất thời không kịp thích ứng.
Cô ở trong một không gian mịt mờ vừa thấp vừa hẹp, nhìn qua giống như một căn hầm ngầm. Có vẻ trông giống nơi thường dùng để cất trữ lương thực của hộ nhà nông, diện tích tổng cộng chưa đến hai mét vuông. Vậy mà bên trong cái không gian chật hẹp ấy lại nhét chật ních tới mười mấy đứa trẻ.
Trong không khí ngột ngạt tràn ngập mùi hôi thối quyện lẫn với mùi khai của nước tiểu, cực kỳ khó chịu. Trong hầm ngầm rất tối, Thủy Ngân chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy những bóng đen chen chen chúc chúc xung quanh, từng cái đầu nhỏ tròn tròn, nhưng không nhìn rõ được dáng vẻ cũng như gương mặt của bọn chúng.
Cô có thể nhìn được những thứ trước mắt nhưng lại không nghe thấy bất cứ âm thanh nào, quá mức yên tĩnh, thật giống như cô đã biến thành một người điếc.
... Thực tế đúng là cô đã biến thành một người điếc, mà không chỉ có vậy, còn là một người câm điếc.
Sau khi xem hết kịch bản mà Hệ thống chuyển tới trong đầu, Thủy Ngân mới hiểu rõ tình cảnh hiện nay của mình. Thế giới này cách thế giới cô vừa rời đi ít nhất hai trăm năm về trước.
Thân thể của cô vốn dĩ là một tiểu thư nhà giàu, năm tám tuổi vụng trộm đi theo anh trai ra ngoài chơi, bị bọn buôn người lừa bắt mất. Về sau trong lúc bị con buôn giam lại thì đột nhiên phát sốt, sốt đến hỏng cả đầu, quên hết ký ức, đã thế còn sốt tới mức bị câm.
Cũng chính là tình trạng hiện tại của cô đây ―― một thân thể tám tuổi ốm yếu, sau khi sốt thì bị câm, đang bị bọn buôn người nhốt trong hầm ngầm chờ bị bán đi.
Bên trong kịch bản, chẳng mấy chốc cô sẽ bị bọn buôn người bán vào nhà họ Lâm, trở thành Tỏa Nhi – một trong những nha hoàn của nhà họ Lâm, hầu hạ Nhị thiếu gia Lâm Lang.
Tuổi của Tỏa Nhi với Nhị thiếu gia không chênh lệch nhiều, như thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên. Đương nhiên Tỏa Nhi sớm đã yêu vị Nhị thiếu gia luôn chăm sóc cho mình này, cũng một mực làm bạn ở bên người anh ta. Chín năm sau, bởi vì sự cố ngoài ý muốn mà Nhị thiếu gia bị ngã gãy một cái chân, tinh thần càng ngày càng sa sút. Tỏa Nhi vô cùng đau lòng, cô đã hiến thân cho Nhị thiếu gia trong một lần anh ta say rượu.
Nhưng sau khi Nhị thiếu gia tỉnh rượu lại không nhớ rõ chuyện xảy ra giữa hai người, đồng thời đúng lúc ấy anh ta gặp được người mình yêu nhất cả đời này - Ngụy tiểu thư. Nhưng đáng tiếc Ngụy tiểu thư lại ái mộ anh họ của cô ta là Đại công tử Triệu Đoan Trạch của nhà họ Triệu.
Triệu Đoan Trạch có tính cách cường thế bá đạo, đối với Tỏa Nhi vừa gặp đã yêu, liên tục theo đuổi, thậm chí còn đoạt người mang về nhà. Kết quả, sau khi Tỏa Nhi tới nhà họ Triệu, trong lúc vô tình bị tiết lộ thân thế. Hoá ra cô chính là con gái nhỏ của nhà họ Triệu bị bọn buôn người bắt đi vào mấy năm trước, là em gái ruột của Triệu Đoan Trạch.
Đến lúc này, từ kịch bản về cô nha hoàn câm điếc đáng thương bị bắt nạt biến thành kịch bản về một tứ giác tình yêu luẩn quẩn: Tỏa Nhi yêu Lâm Nhị thiếu gia, Lâm Nhị thiếu gia si mê Ngụy tiểu thư, Ngụy tiểu thư thầm mến anh họ Triệu Đoan Trạch, Triệu Đoan Trạch lại đau khổ yêu Tỏa Nhi. Nhưng khi biết được thân phận của cô, sau một hồi đau đớn giãy giụa Triệu Đoan Trạch vẫn lựa chọn từ bỏ. Lúc này Tỏa Nhi đã mang thai đứa nhỏ của Lâm Nhị thiếu gia, cho nên Lâm Nhị thiếu gia cũng không thể không thống khổ mà gạt bỏ tình yêu của mình để kết hôn với Tỏa Nhi.
Kịch bản triển khai đến chỗ đó vẫn còn chưa hết, Triệu Đoan Trạch cũng lấy cô em họ Ngụy tiểu thư. Nhưng Lâm Nhị thiếu gia lại nhớ mãi không quên Ngụy tiểu thư, Triệu Đoan Trạch cũng như vậy mà nhớ em gái, dù không có việc gì vẫn cứ tìm đến Lâm Nhị thiếu gia gây phiền phức, cảm thấy Lâm Nhị thiếu gia còn thương nhớ tới người phụ nữ khác là có lỗi với em gái mình. Lâm Nhị thiếu gia thì tức giận Triệu Đoan Trạch không đối xử tốt với người mình yêu. Bọn họ cứ thế mà hành hạ giày vò nhau mãi không dứt.
Tâm tình Thủy Ngân không chút gợn sóng xem hết cái kịch bản cẩu huyết ngược luyến tình thâm đầy rắc rối phức tạp này, xem đến kết cục. Tỏa Nhi dùng sự kiên trì ở bên cạnh Lâm Nhị thiếu gia vài chục năm cuối cùng cũng giành được sự hồi tâm chuyển ý của anh ta, nhận được một chút tình yêu mà anh ta bố thí cho cô trước khi chết. Ngụy tiểu thư chết vì bệnh, còn Triệu Đoan Trạch thì buồn bã mà xuất ngoại.
Trong kịch bản này, cái "đắng" mà Tỏa Nhi phải chịu ngoại trừ đủ các loại bắt nạt khinh thường mà người ngoài gây ra thì còn có tình yêu cô cầu mà không được. Hiện tại người đã đổi thành Thuỷ Ngân, đương nhiên mấy thứ đó chẳng còn ý nghĩa gì.
Thủy Ngân dựa vào vách tường bùn đất trong hầm ngầm, nhắm mắt nghỉ ngơi. Thân thể này vô cùng suy yếu mỏi mệt, mà cũng có thể là do Hệ thống tăng cường giả thiết nhân vật ốm yếu cho cô. Không chỉ khiến cô trở thành một đứa nhỏ, có một thân thể chán ngán thế này, mà còn thêm thiết lập bị câm điếc. Tâm tư muốn trừng phạt cô của Hệ thống bộc lộ ra rõ ràng, chẳng chút nào che giấu.
Hiện tại nó cũng không giao lưu với cô nữa, dường như đã chuyển sang hình thức thờ ơ lạnh nhạt rồi. Nói không chừng ở mấy thế giới trước nó đã xác định rằng cô không có khả năng cải tạo cho nên trực tiếp chuẩn bị mấy liều thuốc nặng cho cô. Muốn đoạt đi một chút ưu thế của cô, nhìn cô phải giãy giụa mà tìm cách sống sót.
Vậy nhưng trong quan điểm của Thuỷ Ngân, hoàn cảnh xấu không
/183
|