ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH
Chương 119: Sau này để tôi bổ đạo* môn vật lý
/717
|
*Bổ sung, chỉ đạo.
Tiết Dao Dao không hiểu vì sao Tần Thần lại hỏi như vậy, chỉ mờ mịt gật đầu một cái.
Phó Cửu còn đang đứng bên cạnh uống nước, khi ngẩng đầu, cổ trắng nõn đặc biệt thon dài.
Tần Mạc nhìn thoáng qua người thiếu niên, vừa vặn thấy động tác này của Phó Cửu, ánh mắt thâm thúy đảo qua mạt bóng loáng kia, giống như có chút không nhịn được nên duỗi tay kéo người lại gần: “Thời gian rảnh rỗi tại trường đã nhiều đến mức cậu có thể tự do phóng điện, không cần đọc sách phải không?”
“Cái gì mà tự do phòng điện chứ?” Phó Cửu khụ một tiếng: “Anh Mạc đừng vu oan tôi. Dao Dao là đồng đội của tôi, cũng là cô giáo nhỏ dạy bổ túc môn vật lý cho tôi, thành tích của tôi sau ngày đều nằm trong tay bạn ấy.”
Chỉ là học tập?
Tần Mạc cảm thấy nghi vấn này cần thêm thời gian khảo chứng, nghiêng mắt nhìn gương mặt tuấn mỹ trắng nõn kia, thản nhiên nói: “Việc học bổ túc không nên phiền toái nữ sinh, đặc biệt là Tiết tiểu thư, ngày thường chắc hẳn em ấy cũng rất bận.”
“Em, em…” Vốn dĩ Tiết Dao Dao muốn nói mình không bận, chỉ là sau khi tiếp xúc với ánh mắt lạnh như băng của Tần Thần, lời nói cứ thế bị nghẹn lại, sau đó nuốt vào trong bụng.
Đúng thật là Phó Cửu chưa từng suy xét đến vấn đề này, gia cảnh của Tiết Dao Dao không phải rất tốt, đến lúc đó chơi trò chơi khẳng định sẽ chiếm dụng của cô ấy một phần thời gian. Ngày thường cô ấy hẳn là cũng muốn nấu cơm cho mình ăn, hơn nữa phải chỉ đạo cô học vật lý… Dường như phương diện thời gian không ổn lắm.
“Không sao, tớ mời giáo viên phụ đạo vật lý ngoài giờ cũng được.” Phó Cửu mỉm cười nhìn Tiết Dao Dao, rất rõ ràng là ở thế giải vây giúp cô.
Tần Mạc ngồi bên cạnh nhìn, hai mắt trầm trầm: “Để người ngoài biết loại sự tình như không đạt tiêu chuẩn môn vật lý, cậu cảm thấy rất kiêu ngạo sao?”
Phó Cửu: “...”
Anh Mạc, anh không cần phải luôn nói chuyện như mang đao giết người như vậy. Tình bạn bè tan vỡ đều do cách lật thuyền như thế.
Nói đến thành tích của Phó Cửu hơi tệ, đặc biệt là vật lý: “Không có biện pháp, điều kiện tham gia thi đấu Điện Cạnh là môn nào cũng phải đạt tiêu chuẩn mới được.” Nói tới đây, Phó Cửu lại mỉm cười, dựa gần vào người Tần Mạc, bộ dáng phong lưu xấu xa: “Nếu không thì tôi tiêu tiền mua anh Mạc, anh cho tôi đi cửa sau được chứ?”
“Có thể.” Tần Mạc liếc mắt nhìn thiếu niên một cái: “Mười triệu, để cậu vượt qua.”
Khuôn mặt tuấn tú của Phó Cửu suy sụp: “Anh vẫn nên cho tôi một nghìn vạn để tôi mời giáo viên phụ đạo sẽ tốt hơn.”
Tần Mạc nhìn vẻ mặt kia của thiếu niên, lạnh lẽo trong mắt cuối cùng cũng tan bớt một chút: “Sau này về vật lý, tôi tới phụ đạo cho cậu.”
Tiết Dao Dao: “...”
Tiếp đãi sinh: “...”
Vì cớ gì bọn họ lại cảm thấy Tần thiếu vòng một vòng cũng chỉ vì muốn nói những lời này nhỉ?
Phó Cửu sửng sốt: “Anh Mạc, chắc là ngày thường anh càng bận hơn”
“Thời gian phụ đạo học tra như cậu vẫn có.” Tần Mạc vừa nói vừa đứng lên, bàn tay to xoa cục bông xù xù trên đầu thiếu niên: “Về sau chuyện mất mặt như thế này nên giao cho anh trai làm, đã hiểu chưa?”
Phó Cửu: “...”
Tóm lại đại thần vì ngại đứa “Em trai” này làm mất mặt nên mới muốn dạy cô học vật lý.
Đột nhiên cô có cảm giác chuyện học tập này, áp lực thật lớn...
“Sao? Không muốn ư?” Tần Mạc đánh giá khuôn mặt kia của thiếu niên, cười lạnh một tiếng, mang theo tà khí không bao giờ muốn che dấu, gằn từng chữ nói: “Có phải muốn tôi ném cậu ra ngoài hay không?”
Phó Cửu cười: “Trước cứ làm vậy đi, lúc dạy tôi đừng chê chỉ số thông minh của tôi thấp.”
Tần Mạc cũng cười, dáng vẻ vô cùng đẹp trai, duỗi tay nhéo nhéo cằm thiếu niên, trên đầu ngón tay còn lưu lại mùi hương thuốc lá nhàn nhạt: “Loại đồ vật như chỉ số thông minh này, cậu có sao?”
Phó Cửu: “...”
Khóa phụ đạo ngoài giờ còn chưa bắt đầu, cô đã cảm giác được toàn thế giới đối với cô có ác ý rất sâu...
Tiết Dao Dao không hiểu vì sao Tần Thần lại hỏi như vậy, chỉ mờ mịt gật đầu một cái.
Phó Cửu còn đang đứng bên cạnh uống nước, khi ngẩng đầu, cổ trắng nõn đặc biệt thon dài.
Tần Mạc nhìn thoáng qua người thiếu niên, vừa vặn thấy động tác này của Phó Cửu, ánh mắt thâm thúy đảo qua mạt bóng loáng kia, giống như có chút không nhịn được nên duỗi tay kéo người lại gần: “Thời gian rảnh rỗi tại trường đã nhiều đến mức cậu có thể tự do phóng điện, không cần đọc sách phải không?”
“Cái gì mà tự do phòng điện chứ?” Phó Cửu khụ một tiếng: “Anh Mạc đừng vu oan tôi. Dao Dao là đồng đội của tôi, cũng là cô giáo nhỏ dạy bổ túc môn vật lý cho tôi, thành tích của tôi sau ngày đều nằm trong tay bạn ấy.”
Chỉ là học tập?
Tần Mạc cảm thấy nghi vấn này cần thêm thời gian khảo chứng, nghiêng mắt nhìn gương mặt tuấn mỹ trắng nõn kia, thản nhiên nói: “Việc học bổ túc không nên phiền toái nữ sinh, đặc biệt là Tiết tiểu thư, ngày thường chắc hẳn em ấy cũng rất bận.”
“Em, em…” Vốn dĩ Tiết Dao Dao muốn nói mình không bận, chỉ là sau khi tiếp xúc với ánh mắt lạnh như băng của Tần Thần, lời nói cứ thế bị nghẹn lại, sau đó nuốt vào trong bụng.
Đúng thật là Phó Cửu chưa từng suy xét đến vấn đề này, gia cảnh của Tiết Dao Dao không phải rất tốt, đến lúc đó chơi trò chơi khẳng định sẽ chiếm dụng của cô ấy một phần thời gian. Ngày thường cô ấy hẳn là cũng muốn nấu cơm cho mình ăn, hơn nữa phải chỉ đạo cô học vật lý… Dường như phương diện thời gian không ổn lắm.
“Không sao, tớ mời giáo viên phụ đạo vật lý ngoài giờ cũng được.” Phó Cửu mỉm cười nhìn Tiết Dao Dao, rất rõ ràng là ở thế giải vây giúp cô.
Tần Mạc ngồi bên cạnh nhìn, hai mắt trầm trầm: “Để người ngoài biết loại sự tình như không đạt tiêu chuẩn môn vật lý, cậu cảm thấy rất kiêu ngạo sao?”
Phó Cửu: “...”
Anh Mạc, anh không cần phải luôn nói chuyện như mang đao giết người như vậy. Tình bạn bè tan vỡ đều do cách lật thuyền như thế.
Nói đến thành tích của Phó Cửu hơi tệ, đặc biệt là vật lý: “Không có biện pháp, điều kiện tham gia thi đấu Điện Cạnh là môn nào cũng phải đạt tiêu chuẩn mới được.” Nói tới đây, Phó Cửu lại mỉm cười, dựa gần vào người Tần Mạc, bộ dáng phong lưu xấu xa: “Nếu không thì tôi tiêu tiền mua anh Mạc, anh cho tôi đi cửa sau được chứ?”
“Có thể.” Tần Mạc liếc mắt nhìn thiếu niên một cái: “Mười triệu, để cậu vượt qua.”
Khuôn mặt tuấn tú của Phó Cửu suy sụp: “Anh vẫn nên cho tôi một nghìn vạn để tôi mời giáo viên phụ đạo sẽ tốt hơn.”
Tần Mạc nhìn vẻ mặt kia của thiếu niên, lạnh lẽo trong mắt cuối cùng cũng tan bớt một chút: “Sau này về vật lý, tôi tới phụ đạo cho cậu.”
Tiết Dao Dao: “...”
Tiếp đãi sinh: “...”
Vì cớ gì bọn họ lại cảm thấy Tần thiếu vòng một vòng cũng chỉ vì muốn nói những lời này nhỉ?
Phó Cửu sửng sốt: “Anh Mạc, chắc là ngày thường anh càng bận hơn”
“Thời gian phụ đạo học tra như cậu vẫn có.” Tần Mạc vừa nói vừa đứng lên, bàn tay to xoa cục bông xù xù trên đầu thiếu niên: “Về sau chuyện mất mặt như thế này nên giao cho anh trai làm, đã hiểu chưa?”
Phó Cửu: “...”
Tóm lại đại thần vì ngại đứa “Em trai” này làm mất mặt nên mới muốn dạy cô học vật lý.
Đột nhiên cô có cảm giác chuyện học tập này, áp lực thật lớn...
“Sao? Không muốn ư?” Tần Mạc đánh giá khuôn mặt kia của thiếu niên, cười lạnh một tiếng, mang theo tà khí không bao giờ muốn che dấu, gằn từng chữ nói: “Có phải muốn tôi ném cậu ra ngoài hay không?”
Phó Cửu cười: “Trước cứ làm vậy đi, lúc dạy tôi đừng chê chỉ số thông minh của tôi thấp.”
Tần Mạc cũng cười, dáng vẻ vô cùng đẹp trai, duỗi tay nhéo nhéo cằm thiếu niên, trên đầu ngón tay còn lưu lại mùi hương thuốc lá nhàn nhạt: “Loại đồ vật như chỉ số thông minh này, cậu có sao?”
Phó Cửu: “...”
Khóa phụ đạo ngoài giờ còn chưa bắt đầu, cô đã cảm giác được toàn thế giới đối với cô có ác ý rất sâu...
/717
|