ĐẾ THIẾU SỦNG TRONG LÒNG: NAM THẦN QUỐC DÂN LÀ NỮ SINH
Chương 118: Tần Thần ăn ghen đến cảnh giới nhất định
/717
|
Trái tim Tiết Dao Dao đập nhanh không có quy tắc.
Trước nay cô cũng không dám tưởng tượng có một ngày cô sẽ cách thiếu niên gần như vậy.
Cửu điện hạ đặc biệt dịu dàng… Thật sự có thể hòa tan người thành nước.
“Nhớ chưa?”
Giọng nói dễ nghe lại vang bên tai, nghiêng đầu sang một bên lập tức thấy thiếu niên câu môi cười.
Ngay cả các mỹ nữ ở những sân tennis khác đều nhịn không được nhìn về hướng này, ánh mắt tràn ngập hâm mộ.
“Tôi cũng muốn một anh chàng đẹp trai như vậy dạy mình đánh tennis.”
“Cười thật xinh đẹp, anh ấy là ai vậy?”
“Không biết, lần đầu tiên thấy…”
Các mỹ nữ không khỏi dừng động tác lại, toàn bộ ánh mắt nóng rát đều đặt trên người Phó Cửu cách lưới bóng.
Chỉ có nhiệt độ trong phòng nghỉ thấp.
Tiếp đãi sinh đứng bên cạnh Tần Mạc cũng không dám nhúc nhích.
Không phải do cậu ảo giác, hàn khí phát ra từ trên người Tần thiếu cơ hồ có thể đông máu người.
Rốt cuộc chuyện này là như thế nào...
Hai tròng mắt Tần Mạc nhìn sân bóng, một tay chống hàm dưới, ngón tay thon dài mang theo bao tay màu đen đặt ở trên thành ghế, cặp mắt hẹp dài thâm thúy lạnh tới cực điểm, ngay cả tiếng nói cũng tựa như hoa nở tại bắc cực, lạnh từ trong xương cốt: “Đi kêu bọn họ trở về.”
Dù sao anh cũng từ đại viện quân khu ra tới, tàn nhẫn trên người trước nay đều không bị vùi lấp: “Đánh xong ba mươi phút phải nghỉ ngơi, đạo lý này cậu ấy không hiểu, các cậu cũng không hiểu sao?”
Vừa nói xong, anh không để tâm ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn nhân viên tiếp tân một cái.
Cặp mắt thâm thúy kia khiến da đầu người ta tê rần lên.
Tiếp đãi sinh không dám phản bác. Tuy rằng mỗi lần Tần thiếu tới chơi bóng đều đánh hơn hai tiếng mới ngừng lại, nhưng hiện tại Tần thiếu nói đánh đủ ba mươi phút phải nghỉ ngơi thì cần thiết nên nghỉ ngơi!
“Cửu thiếu.” Kỳ thật tiếp đãi sinh cảm thấy lúc này mà đi ngăn cản thiếu niên dạy người đánh bóng cũng có chút không đàng hoàng. Nhưng bây giờ có thể làm sao đây, Tần thiếu phát lệnh, cậu không dám không tuân theo.
Phó Cửu nghiêng mắt: “Chuyện gì?”
“Tôi thấy dáng vẻ vị tiểu thư này có vẻ rất nóng, hẳn là do vừa rồi không nghỉ ngơi đủ.” Tiếp đãi sinh trả lời, mặt không nháy mắt tìm lý do: “Lúc đầu không khởi động mà thời gian vận động quá dài ngược lại không tốt đối với thân thể. Trước tiên để chúng tôi rửa sạch sân bóng một chút, lát nữa hai vị lại đánh tiếp được chứ?”
Đánh tiếp thì ngài nên bồi Tần thiếu đánh đi, đừng bỏ Tần thiếu một mình mà ở chỗ này dạy nữ sinh. Nếu không tôi phải viện cớ một lần nữa!
Phó Cửu cảm thấy kỳ quái, sân bóng này mới đánh ba mươi phút sao lại phải rửa sạch? Nhưng mà nếu tiếp đãi sinh đã nói như vậy, cô cũng không nên nhiều lời, dẫn Tiết Dao Dao đi về phòng nghỉ.
Mới vừa chạm mắt còn tưởng sắc mặt người đàn ông kia sẽ lạnh nhạt hơn chút, không ngờ vẫn một mực tôn quý, ngón tay di chuyển trên notebook cô tự chế, bàn tay khác bưng ly cà phê, toàn thân toát lên khí chất vương giả: “Máy không tồi.”
Lời nói khích lệ, Phó Cửu đương nhiên sẽ tiếp thu toàn bộ: “Ổ cứng tốt, tốc độ vận hành rất nhanh, về sau dùng nó đánh phó bản cùng anh Mạc.”
Tần Mạc “Ừ” một tiếng, cũng không tiếp tục đề tài này, ngược lại nghiêng đầu nhìn Tiết Dao Dao, không chút để ý xoay chiếc bao tay màu đen trên tay: “Tiết tiểu thư và em Cửu của tôi quen biết như thế nào? Tôi thấy quan hệ giữa hai người không tồi.”
Em Cửu?
Tiết Dao Dao có chút ngây dại đối với cách xưng hô này, nhưng mà vẫn muốn trả lời vấn đề của Tần Thần, mặc kệ da đầu căng lên: “Hiện tại em là bạn cùng bàn của Cửu điện hạ. Cậu ấy rất tốt, hay giúp đỡ em.”
“Hả?” Tần Mạc nhướng mày, sau đó mỉm cười, có chút lạnh lùng: “Xem ra cậu ấy ở trong trường học cũng không quá tệ…”
Trước nay cô cũng không dám tưởng tượng có một ngày cô sẽ cách thiếu niên gần như vậy.
Cửu điện hạ đặc biệt dịu dàng… Thật sự có thể hòa tan người thành nước.
“Nhớ chưa?”
Giọng nói dễ nghe lại vang bên tai, nghiêng đầu sang một bên lập tức thấy thiếu niên câu môi cười.
Ngay cả các mỹ nữ ở những sân tennis khác đều nhịn không được nhìn về hướng này, ánh mắt tràn ngập hâm mộ.
“Tôi cũng muốn một anh chàng đẹp trai như vậy dạy mình đánh tennis.”
“Cười thật xinh đẹp, anh ấy là ai vậy?”
“Không biết, lần đầu tiên thấy…”
Các mỹ nữ không khỏi dừng động tác lại, toàn bộ ánh mắt nóng rát đều đặt trên người Phó Cửu cách lưới bóng.
Chỉ có nhiệt độ trong phòng nghỉ thấp.
Tiếp đãi sinh đứng bên cạnh Tần Mạc cũng không dám nhúc nhích.
Không phải do cậu ảo giác, hàn khí phát ra từ trên người Tần thiếu cơ hồ có thể đông máu người.
Rốt cuộc chuyện này là như thế nào...
Hai tròng mắt Tần Mạc nhìn sân bóng, một tay chống hàm dưới, ngón tay thon dài mang theo bao tay màu đen đặt ở trên thành ghế, cặp mắt hẹp dài thâm thúy lạnh tới cực điểm, ngay cả tiếng nói cũng tựa như hoa nở tại bắc cực, lạnh từ trong xương cốt: “Đi kêu bọn họ trở về.”
Dù sao anh cũng từ đại viện quân khu ra tới, tàn nhẫn trên người trước nay đều không bị vùi lấp: “Đánh xong ba mươi phút phải nghỉ ngơi, đạo lý này cậu ấy không hiểu, các cậu cũng không hiểu sao?”
Vừa nói xong, anh không để tâm ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn nhân viên tiếp tân một cái.
Cặp mắt thâm thúy kia khiến da đầu người ta tê rần lên.
Tiếp đãi sinh không dám phản bác. Tuy rằng mỗi lần Tần thiếu tới chơi bóng đều đánh hơn hai tiếng mới ngừng lại, nhưng hiện tại Tần thiếu nói đánh đủ ba mươi phút phải nghỉ ngơi thì cần thiết nên nghỉ ngơi!
“Cửu thiếu.” Kỳ thật tiếp đãi sinh cảm thấy lúc này mà đi ngăn cản thiếu niên dạy người đánh bóng cũng có chút không đàng hoàng. Nhưng bây giờ có thể làm sao đây, Tần thiếu phát lệnh, cậu không dám không tuân theo.
Phó Cửu nghiêng mắt: “Chuyện gì?”
“Tôi thấy dáng vẻ vị tiểu thư này có vẻ rất nóng, hẳn là do vừa rồi không nghỉ ngơi đủ.” Tiếp đãi sinh trả lời, mặt không nháy mắt tìm lý do: “Lúc đầu không khởi động mà thời gian vận động quá dài ngược lại không tốt đối với thân thể. Trước tiên để chúng tôi rửa sạch sân bóng một chút, lát nữa hai vị lại đánh tiếp được chứ?”
Đánh tiếp thì ngài nên bồi Tần thiếu đánh đi, đừng bỏ Tần thiếu một mình mà ở chỗ này dạy nữ sinh. Nếu không tôi phải viện cớ một lần nữa!
Phó Cửu cảm thấy kỳ quái, sân bóng này mới đánh ba mươi phút sao lại phải rửa sạch? Nhưng mà nếu tiếp đãi sinh đã nói như vậy, cô cũng không nên nhiều lời, dẫn Tiết Dao Dao đi về phòng nghỉ.
Mới vừa chạm mắt còn tưởng sắc mặt người đàn ông kia sẽ lạnh nhạt hơn chút, không ngờ vẫn một mực tôn quý, ngón tay di chuyển trên notebook cô tự chế, bàn tay khác bưng ly cà phê, toàn thân toát lên khí chất vương giả: “Máy không tồi.”
Lời nói khích lệ, Phó Cửu đương nhiên sẽ tiếp thu toàn bộ: “Ổ cứng tốt, tốc độ vận hành rất nhanh, về sau dùng nó đánh phó bản cùng anh Mạc.”
Tần Mạc “Ừ” một tiếng, cũng không tiếp tục đề tài này, ngược lại nghiêng đầu nhìn Tiết Dao Dao, không chút để ý xoay chiếc bao tay màu đen trên tay: “Tiết tiểu thư và em Cửu của tôi quen biết như thế nào? Tôi thấy quan hệ giữa hai người không tồi.”
Em Cửu?
Tiết Dao Dao có chút ngây dại đối với cách xưng hô này, nhưng mà vẫn muốn trả lời vấn đề của Tần Thần, mặc kệ da đầu căng lên: “Hiện tại em là bạn cùng bàn của Cửu điện hạ. Cậu ấy rất tốt, hay giúp đỡ em.”
“Hả?” Tần Mạc nhướng mày, sau đó mỉm cười, có chút lạnh lùng: “Xem ra cậu ấy ở trong trường học cũng không quá tệ…”
/717
|