Đây quả thực là một tiếng sấm nổ vang trời đất!
Đắc Kỷ lộ ra thần sắc kinh ngạc một cách rất tự nhiên, tựa như phản ứng không kịp, ngoài ra cũng không có hành động khác, chỉ hơi lui về phía sau môt bước.
Vân Linh nhìn nàng, ánh mắt trong suốt, nhưng khí lực Độ Kiếp quanh thân của hắn vẫn chưa tan hết, cho dù chỉ là tùy ý liếc mắt một cái, cũng giống như ẩn chứa phép tắc thiên đạo, nếu như tu vi của Đắc Kỷ yếu hơn một chút, chắc chắn sẽ không làm chủ được tâm thần.
Mà giờ khắc này, tâm tư của nàng hơi đổi một chút, trong ánh mắt mang theo chút thần sắc mơ hồ, đôi môi đỏ mọng hé mở, tựa như muốn lập tức đồng ý, ấn đường của Vân Linh cau lại, đưa tay phất qua trán nàng, đột nhiên trong đầu trống rỗng, nhưng chút xúc động vừa rồi vẫn còn, khiến gương mặt nàng đỏ ửng lên.
Nhìn đến đây, Chưởng Giáo sao có thể không hiểu rõ được? Cái gọi là Độ Kiếp, chính là Nhập Đạo, d!3nd@nl3quy/d0n thân là Tổ Tông của Kiếm Tu uy chấn Cửu Vực, tất cả mọi người đều cho rằng chắc chắn Vân Linh sẽ lấy kiếm nhập đạo, ai biết được ở bước cuối cùng lại lấy tình Nhập Đạo.
Đạo Tu lấy đạo Nhập Đạo, Đại Đạo vô tình, cho nên người Nhập Đạo thì vô tình, Kiếm Tu lấy kiếm Nhập Đạo, Kiếm Đạo cũng vô tình, người lấy kiếm nhập đạo, lấy tâm làm kiếm, tâm lạnh như kiếm, mà người lấy tình nhập đạo, lạnh nhạt với tất cả thiên địa nhân gian, duy chỉ khoan dung với một người.
Nhưng người này là ai cũng được, tại sao lại là Nghiêm Sương! Đồ đệ nuôi dạy ba trăm năm a! Chuyện này không phải cũng giống như nuôi dưỡng nữ nhi sao? Có ai sẽ động tâm với nữ nhi mình nhìn từ nhỏ đến lớn chứ!
Nhưng Vân Linh Tiên Tôn không chỉ động tâm, mà còn không hề xấu hổ nói thẳng ra trước mặt bao nhiêu người như vậy! Quả nhiên là...tính tình của bậc Độ Kiếp Đại năng.
Nếu như Vân Linh vẫn là Đại Thừa Tu sĩ, vậy thì Chưởng Giáo đảm bảo nhất định sẽ cho hắn một bạt tai để hắn thanh tỉnh một chút, nhưng mà Tu sĩ Độ Kiếp kỳ chính là Tiên nhân nửa bước phi thăng, dựa theo ước định đã thành quy củ của Tu Tiên giới thì giờ hắn đã không thể xem là người của Côn Lôn Tiên Tông nhân .
Chưởng Giáo nhìn đệ tử chuyền thừa này từ nhỏ đến lớn, lòng đang rỉ máu, nhưng vẫn chỉ có thể miễn cưỡng bày ra thần sắc cung kính, thi lễ đối với Vân Linh, đáp ứng.
Tu sĩ đến Độ Kiếp kỳ tính tình sẽ biến đổi, cho dù là Vân Linh lấy tình Nhập Đạo, tình tình cảm của hắn cũng chỉ dành cho một người, trước kia không phải cũng chưa từng xảy ra chuyện một thế gia Tu chân (gia đình có quyền thế, uy tín trong giới tu tiên) cung phụng một Đại Thừa Lão tổ ngàn năm đến khi độ kiếp, vốn dĩ tính tình ôn lương (ôn hòa, ấm áp, lương thiện) đột nhiên thay đổi, chém giết hết toàn bộ hậu nhân của mình ở Tu Tiên giời không chút lưu tình, sau đó tiêu dao phi thăng mà đi.
Vân Linh vốn là một nhân vật cường đại nhất trong những Đại Thừa Tu sĩ, đến Độ Kiếp kỳ lại càng mạnh hơn, hai vị Độ Kiếp đại năng đang được cung phụng ở trong Tông Môn sẽ càng không đánh bạc Tiên đồ đang gần trong gang tấc mà ra tay vì bọn họ, hiện thời Côn Lôn Tiên Tông cũng là không cầu lớn mạnh hơn, chỉ cầu được yên ổn, còn Nghiêm Sương... Thật không biết đây là phúc khí của nàng, hay là xúi quẩy.
Đắc Kỷ không biết là tính tình Vân Linh đã thay đổi, nhưng nàng cũng là người có kinh nghiệm, có thể nhìn ra ánh mắt của Vân Linh vẫn trong suốt giống như trước kia, có thêm lần Độ Kiếp này, là để hắn vứt bỏ phiền não của nơi thế tục này, bắt đầu đối mặt với nội tâm của chính mình, còn những thứ khác.....Nàng cúi đầu, mắt nhìn tay trái trống rỗng của Vân Linh, giờ phút này bàn tay hàng năm cầm kiếm kia lại đang siết chặt ống tay áo lộ ra vẻ căng thẳng.
Mượn rượu giả điên nàng đã gặp nhiều rồi, nhưng mượn Độ Kiếp giả điên vẫn là lần đầu tiên gặp, quả nhiên là có thể làm cho người ta thay đổi tính tình, chỉ là hắn muốn diễn, nàng cũng diễn cùng hắn.
Không dám kích thích Tính tình đại biến - Vân Linh Tiên tôn, Chưởng Giáo đau khổ mà dẫn tất cả các trưởng lão khác rời đi, hơn nữa còn lấy tốc độ làm việc ngàn năm qua chưa bao giờ có xóa bỏ danh phận sư- đồ giữa Vân Linh vad Nghiêm Sương, cùng lúc đó, biết được tin Vân Linh Độ Kiếp, nháy mắt toàn bộ Cửu Vực sôi trào như nước sôi!
Trên Lạc Anh Phong mặc dù không còn tuyết đọng ngàn năm không thay đổi, nhưng vẫn là cảnh sắc yên tĩnh trước sau như một, ngồi ở trước bàn ngọc, ngắm bóng dáng của đệ tử đang bận rộn nấu ăn vì mình, Vân Linh chột dạ một chút, hắn chẳng thể nghĩ tới mình lại có thể là loại người không biết liêm sỉ đến mức này, gần như trong lúc Độ Kiếp hắn đã nghĩ muốn mượn cơ hội lần này sẽ quang minh chính đại biểu lộ rõ ràng tâm ý với đệ tử, không nghĩ tới lời nói vừa ra khỏi miệng liền không dừng lại được, cuối cùng lại dọa chạy sư đệ chỉ lưu lại một mình đệ tử làm bạn với hắn ở trên núi.
Nhưng mà ngắm bóng dáng của đệ
Đắc Kỷ lộ ra thần sắc kinh ngạc một cách rất tự nhiên, tựa như phản ứng không kịp, ngoài ra cũng không có hành động khác, chỉ hơi lui về phía sau môt bước.
Vân Linh nhìn nàng, ánh mắt trong suốt, nhưng khí lực Độ Kiếp quanh thân của hắn vẫn chưa tan hết, cho dù chỉ là tùy ý liếc mắt một cái, cũng giống như ẩn chứa phép tắc thiên đạo, nếu như tu vi của Đắc Kỷ yếu hơn một chút, chắc chắn sẽ không làm chủ được tâm thần.
Mà giờ khắc này, tâm tư của nàng hơi đổi một chút, trong ánh mắt mang theo chút thần sắc mơ hồ, đôi môi đỏ mọng hé mở, tựa như muốn lập tức đồng ý, ấn đường của Vân Linh cau lại, đưa tay phất qua trán nàng, đột nhiên trong đầu trống rỗng, nhưng chút xúc động vừa rồi vẫn còn, khiến gương mặt nàng đỏ ửng lên.
Nhìn đến đây, Chưởng Giáo sao có thể không hiểu rõ được? Cái gọi là Độ Kiếp, chính là Nhập Đạo, d!3nd@nl3quy/d0n thân là Tổ Tông của Kiếm Tu uy chấn Cửu Vực, tất cả mọi người đều cho rằng chắc chắn Vân Linh sẽ lấy kiếm nhập đạo, ai biết được ở bước cuối cùng lại lấy tình Nhập Đạo.
Đạo Tu lấy đạo Nhập Đạo, Đại Đạo vô tình, cho nên người Nhập Đạo thì vô tình, Kiếm Tu lấy kiếm Nhập Đạo, Kiếm Đạo cũng vô tình, người lấy kiếm nhập đạo, lấy tâm làm kiếm, tâm lạnh như kiếm, mà người lấy tình nhập đạo, lạnh nhạt với tất cả thiên địa nhân gian, duy chỉ khoan dung với một người.
Nhưng người này là ai cũng được, tại sao lại là Nghiêm Sương! Đồ đệ nuôi dạy ba trăm năm a! Chuyện này không phải cũng giống như nuôi dưỡng nữ nhi sao? Có ai sẽ động tâm với nữ nhi mình nhìn từ nhỏ đến lớn chứ!
Nhưng Vân Linh Tiên Tôn không chỉ động tâm, mà còn không hề xấu hổ nói thẳng ra trước mặt bao nhiêu người như vậy! Quả nhiên là...tính tình của bậc Độ Kiếp Đại năng.
Nếu như Vân Linh vẫn là Đại Thừa Tu sĩ, vậy thì Chưởng Giáo đảm bảo nhất định sẽ cho hắn một bạt tai để hắn thanh tỉnh một chút, nhưng mà Tu sĩ Độ Kiếp kỳ chính là Tiên nhân nửa bước phi thăng, dựa theo ước định đã thành quy củ của Tu Tiên giới thì giờ hắn đã không thể xem là người của Côn Lôn Tiên Tông nhân .
Chưởng Giáo nhìn đệ tử chuyền thừa này từ nhỏ đến lớn, lòng đang rỉ máu, nhưng vẫn chỉ có thể miễn cưỡng bày ra thần sắc cung kính, thi lễ đối với Vân Linh, đáp ứng.
Tu sĩ đến Độ Kiếp kỳ tính tình sẽ biến đổi, cho dù là Vân Linh lấy tình Nhập Đạo, tình tình cảm của hắn cũng chỉ dành cho một người, trước kia không phải cũng chưa từng xảy ra chuyện một thế gia Tu chân (gia đình có quyền thế, uy tín trong giới tu tiên) cung phụng một Đại Thừa Lão tổ ngàn năm đến khi độ kiếp, vốn dĩ tính tình ôn lương (ôn hòa, ấm áp, lương thiện) đột nhiên thay đổi, chém giết hết toàn bộ hậu nhân của mình ở Tu Tiên giời không chút lưu tình, sau đó tiêu dao phi thăng mà đi.
Vân Linh vốn là một nhân vật cường đại nhất trong những Đại Thừa Tu sĩ, đến Độ Kiếp kỳ lại càng mạnh hơn, hai vị Độ Kiếp đại năng đang được cung phụng ở trong Tông Môn sẽ càng không đánh bạc Tiên đồ đang gần trong gang tấc mà ra tay vì bọn họ, hiện thời Côn Lôn Tiên Tông cũng là không cầu lớn mạnh hơn, chỉ cầu được yên ổn, còn Nghiêm Sương... Thật không biết đây là phúc khí của nàng, hay là xúi quẩy.
Đắc Kỷ không biết là tính tình Vân Linh đã thay đổi, nhưng nàng cũng là người có kinh nghiệm, có thể nhìn ra ánh mắt của Vân Linh vẫn trong suốt giống như trước kia, có thêm lần Độ Kiếp này, là để hắn vứt bỏ phiền não của nơi thế tục này, bắt đầu đối mặt với nội tâm của chính mình, còn những thứ khác.....Nàng cúi đầu, mắt nhìn tay trái trống rỗng của Vân Linh, giờ phút này bàn tay hàng năm cầm kiếm kia lại đang siết chặt ống tay áo lộ ra vẻ căng thẳng.
Mượn rượu giả điên nàng đã gặp nhiều rồi, nhưng mượn Độ Kiếp giả điên vẫn là lần đầu tiên gặp, quả nhiên là có thể làm cho người ta thay đổi tính tình, chỉ là hắn muốn diễn, nàng cũng diễn cùng hắn.
Không dám kích thích Tính tình đại biến - Vân Linh Tiên tôn, Chưởng Giáo đau khổ mà dẫn tất cả các trưởng lão khác rời đi, hơn nữa còn lấy tốc độ làm việc ngàn năm qua chưa bao giờ có xóa bỏ danh phận sư- đồ giữa Vân Linh vad Nghiêm Sương, cùng lúc đó, biết được tin Vân Linh Độ Kiếp, nháy mắt toàn bộ Cửu Vực sôi trào như nước sôi!
Trên Lạc Anh Phong mặc dù không còn tuyết đọng ngàn năm không thay đổi, nhưng vẫn là cảnh sắc yên tĩnh trước sau như một, ngồi ở trước bàn ngọc, ngắm bóng dáng của đệ tử đang bận rộn nấu ăn vì mình, Vân Linh chột dạ một chút, hắn chẳng thể nghĩ tới mình lại có thể là loại người không biết liêm sỉ đến mức này, gần như trong lúc Độ Kiếp hắn đã nghĩ muốn mượn cơ hội lần này sẽ quang minh chính đại biểu lộ rõ ràng tâm ý với đệ tử, không nghĩ tới lời nói vừa ra khỏi miệng liền không dừng lại được, cuối cùng lại dọa chạy sư đệ chỉ lưu lại một mình đệ tử làm bạn với hắn ở trên núi.
Nhưng mà ngắm bóng dáng của đệ
/66
|