“Đồng thời, anh làm vậy không chỉ lãng phí thời gian của nhà họ Thạch chúng tôi, mà còn lãng phí thời gian của mọi người ở đây! Để đảm bảo sự công bằng, công chính và công khai, anh phải chuyển tiền ngay tại chỗ, như vậy mọi người mới không có lời nào để nói!”
Những lời này khiến những người theo phe nhà họ Thạch càng thêm hưng phấn: “Cô Thạch nói đúng! Tên họ Diệp kia, anh nhanh chuyển khoản chứng minh đi!”
“Băng không mà nói, anh cố ý gây chuyện, ban tổ chức sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh! Khi đó, chẳng những anh sẽ bị phạt mà còn bị tống vào tù!”
Thạch Thắng Nam thấy mấy tên mày đang giúp mình nói chuyện thì trong lòng càng thêm đắc ý:
“Diệp Huyền, anh có nghe thấy không? Mọi người ở đây đều nghĩ như vậy kìa!”
“Hừ” Diệp Huyền không tức giận, ngược lại cười lạnh một tiếng: “Cô cho rằng tôi không có tiền, yêu cầu tôi chuyển khoản ngay lập tức, chuyện này cũng có thể,
nhưng tôi có một yêu cầu!”
“Nếu tôi có thể chuyển được hai tỷ tiền đấu giá thì nhà họ Thạch các người sẽ phải quyên góp năm trăm triệu ngay tại chỗ! Như thế nào? Có dám không?”
“Không dám cũng không sao, nhưng vậy mà các người muốn tôi chuyển khoản ngay lập tức thì không công bằng với tôi rồi!”
“Tất nhiên, liệu những người này có chế giễu nhà họ Thạch thiếu quyết đoán, không có can đảm hay không, hay là tiêu chuẩn kép thì tôi chẳng biết được!”
Lời nói của Diệp Huyền lập tức khiến đám chân chó của nhà họ Thạch im lặng, nhưng bầu không khí tại hiện trường lại trở nên nóng hơn!
Năm trăm triệu không phải là một số tiền nhỏ! Áp lực đột nhiên đè lên người nhà họ Thạch!
Nếu nhà họ Thạch không có can đảm chấp nhận, vậy thì uy tín của nhà họ Thạch ở Dương Thành sẽ giảm mạnh!
“Được!"
Lúc này, Thạch Trấn cuối cùng cũng không kìm được nữa, đồng ý với vấn đề này:
“Tên họ Diệp kia, nếu cậu chuyển hai tỷ ngay tại chỗ, thì nhà họ Thạch của tôi sẽ quyên góp năm trăm triệu!”
Ông ta vừa nói xong, hội trường lập tức chấn động! Không thể phủ nhận Thạch Trấn vẫn vô cùng quyết đoán! Ông ta đã nhẫn Diệp Huyền nhẫn đến cực hạn!
Ánh mắt Thạch Thắng Nam trở nên sắc bén: “Tên họ Diệp kia, chuyển tiền ngay đit”
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền! Lúc này, bầu không khí đã bước vào giai đoạn gay cấn! “Ha ha, được thôi."
Diệp Huyền không chút do dự, lập tức gật đầu đồng ý, thản nhiên lấy một tấm thẻ đen ra.
Người chủ trì và kế toán vội vàng đi tới nhận lấy thẻ, sau đó sắc mặt đột nhiên thay đổi:
“Thẻ vàng tối cao của Giải trí Hoàng Triều?” Mọi người tại hội trường đều sửng sốt, sau đó vang lên tiếng cười giòn giã!
Đặc biệt là những tên chân chó của nhà họ Thạch, họ kích động như vừa được tiêm máu gà:
“Nhìn đi, tôi đã nói tên khốn này đang giả vờ mài” “Thế mà cầm thẻ của trung tâm tắm rửa đưa tiền, não hắn bị úng nước rồi!”
Họ cười đến nghiêng ngả cả người, thấy nhà họ Thạch sắp thắng còn vui vẻ hơn chính mình thắng.
Thạch Thắng Nam và Thạch Trấn nhìn nhau, càng thêm tự tin! Họ gần như chắc chắn rằng Diệp Huyền đang giở trò! “Diệp Huyền!”
Lúc này, Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu đứng dậy nói: “Chỉ là hai tỷ mà thôi, chúng tôi sẽ đưa cho cậu!”
Họ không chút do dự khiêu khích nhà họ Thạch mà không quan tâm đến cái giá phải trả, để đứng lên giúp đỡ Diệp Huyền, khá chính nghĩa!
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
/427
|