" Mẹ. Mẹ tìm con ạ."
Tiểu Thư mở cửa cho mẹ vào phòng. Vừa vào bà ấy không thấy Huỳnh Thiên Minh đâu liền hỏi.
" Thiên Minh ra ngoài rồi à?"
" Anh ấy đang tắm ạ mẹ."
Bà ấy liền thở dài, tâm trạng bây giờ so với ban nãy rất khác.
" Con nói thật cho mẹ nghe đi. Có phải con sống không được hạnh phúc."
Cô liền ngơ người, ngồi trên giường không nhúc nhích. Cô hoàn toàn không hiểu bà ấy hỏi như vậy là có ý gì?
" Là ai nói với mẹ vậy?"
" Mẹ gặp được thằng bé Thiên Ân. Không ngờ nó bây giờ lại là anh chồng của con."
" Là anh ấy nói?"
" Là mẹ ép nó."
Thiên Ân sao lại đi nói chuyện này với mẹ của cô. Cô không muốn gia đình biết vì không muốn họ lo lắng.
" Cho nên mẹ muốn gọi con về để nói chuyện với con. Nếu con sống không hạnh phúc có thể ly hôn."
" Nhưng con vừa lấy chồng hơn một tháng, ly hôn người khác sẽ dị nghị gia đình của chúng ta."
" Không quan trọng. Con sống không hạnh phúc, nếu cứ như vậy mẹ càng lo lắng hơn."
" Mẹ à. Con đã tính tới chuyện đó. Nhưng sau một năm. Còn bây giờ chưa phải là lúc."
Hai người bọn họ không hề biết Huỳnh Thiên Minh đã tắm xong, anh ta đã nghe hết được câu chuyện giữa hai người.
" Con gái của mẹ. Là mẹ không nên gã con đi. Con chịu khổ nhiều rồi."
" Mẹ yên tâm. Con không sao. Con gái của mẹ sẽ trở về mà."
" Mẹ chỉ muốn nói với con là…nếu con ly hôn ba mẹ sẽ ủng hộ con. Chỉ cần con hạnh phúc là được. Người khác dị nghị chúng ta không quan tâm."
Cô ôm lấy mẹ của mình. Huỳnh Thiên Minh không tốt với cô, bà ấy biết cũng biết rồi. Người mẹ nào cũng muốn con mình hạnh phúc, bà ấy cũng không ngoại lệ.
" Cậu ta có đánh con không?"
" Không có."_cô lắc đầu.
Cô là không muốn nói xấu hắn, cũng không muốn ba mẹ quá lo lắng.
" Mẹ thấy con ốm như vậy, là liền biết con sống không tốt. Nếu Thiên Ân không nói, con định dấu ba mẹ đến bao giờ."
" Con gái không sao mà. Mẹ đừng để tâm chuyện này nữa. Thiên Ân anh ấy không biết gì hết, chỉ toàn nói bậy. Mẹ đừng quá tin lời anh ấy."
" Cạch."_tiếng mở cửa nhà tắm.
Huỳnh Thiên Minh bước ra, hắn bên trong nghe hết nhưng liền giả vờ không biết gì cả.
" Mẹ."_hắn gọi.
" Ừm. Mẹ về phòng nhé. Mẹ qua có chút chuyện muốn nói với Tiểu Thư. Nói xong rồi."
" Vâng."
Bà ấy ra khỏi phòng. Lúc này hắn mới ngồi xuống đầu giường.
" Xem ra chúng ta không cần phải diễn kịch trước mặt bọn họ nữa."_hắn nói.
" Anh nói vậy là có ý gì?"
" Cô có muốn ly hôn như lời mẹ cô nói không?"
" Anh đã nghe hết rồi sao?"
Cô bất ngờ, cô nhìn hắn chờ câu trả lời. Mặt hắn tối sầm lại, đầy sát khí.
" Tôi hỏi cô có muốn ly hôn như lời bà ta nói không?"
" Tôi…tôi."_cô ấp úng.
" Nhưng mà tôi chưa cho phép. Tôi chưa cho phép cô rời xa tôi. Nếu cô dám nghe lời bọn họ. Tôi sẽ cho gia đình của cô tán gia bại sản."
Hắn đưa tay lên rồi bóp năm ngón tay lại rất đáng sợ. Cô biết, nếu cô chống đối hắn kết cục sẽ không tốt. Gia đình cô không thể sánh bằng với gia đình hắn.
Hắn tiến lại phía cô, vuốt lấy mái tóc của cô, hạ thân người xuống khẽ rù rì vào tai cô.
" Còn lén uống thuốc tránh thai nữa không?"
" Tôi không dám."_cô nói.
" Tốt."_hắn sờ vào đỉnh đầu của cô.
Hắn vội đi tắt đèn, hắn liền vật cô xuống giường mà vờn.
" Tôi muốn xem biểu hiện của em. Nếu em làm tôi không vui, tôi đảm bảo gia đình em sống không yên ổn."
" Vậy anh muốn gì?"
" Nói là em yêu tôi. Không muốn rời xa tôi. Muốn sinh con cho tôi."
Cô lại bị hắn nắm thóp, hắn biết điểm yếu của cô là gia đình. Hắn muốn lấy gia đình ra để uy hiếp cô.
Cô cắn chặt răng, miệng thì nói nhưng nước mắt thì rơi.
" Tôi yêu anh…muốn sinh con cho anh."
" Được. Ngoan lắm."
Hắn liền cởi ngay bộ đồ tắm vừa mới thay ra. Ánh trăng từ bên ngoài cửa dội vào, cơ thể săn chắc của hắn hiện ra, rất cuốn hút.
Hắn cúi đầu gặm lấy đôi môi đỏ mộng của cô, cô không có phản kháng, nhưng cũng không vui. Cô như mất cảm xúc mặc cho hắn tự biên tự diễn. Hắn gậm môi cô, hắn hôn, luồng lưỡi vào bên trong mà khuấy động. Hai môi mềm uyển chuyển qua lại, bao nhiêu thứ ngọt ngào đều bị hút hết.
Hắn luồng tay cởi áo cô ra. Tay hắn điêu luyện tìm khuyên áo ngực mà cởi. Chỉ trong vòng chưa đầy một phút, hắn đã cướp đi 2 lớp áo của cô. Hắn hôn dọc từ trên cổ xuống rãnh ngực. Tay hắn nghéo lấy nhụy hoa hồng hào của cô. Hắn cắn nhẹ vào đầu ti, cô như bị giật giật.
" Em có yêu tôi không?"_hắn hỏi.
Cô không nói gì, mà chỉ đành gật đầu.
" Vậy phải xem biểu hiện của em rồi."
" Anh muốn làm gì cũng được."_cô nói.
Hắn hôn lên trán, hôn má rồi vành tai của cô, hôm nay hắn rất yêu chiều cô, không giống như mọi khi chút nào.
Hắn thuận tay cởi luôn chiếc quần lót đang mặc ra. Lần nào cũng vậy, con quái vật của hắn đứng sừng sững, nó thậm chí còn cong cong trương lên. Hắn cũng cởi hết đồ trên người cô ra. Hắn được thế mà leo lên eo cô ngồi. Thứ đó của hắn dài cong đập vào ngực cô từng hồi. Hắn cà cà nó vào đầu ti của cô đến nổi đỏ cả lên.
Tiểu Thư mở cửa cho mẹ vào phòng. Vừa vào bà ấy không thấy Huỳnh Thiên Minh đâu liền hỏi.
" Thiên Minh ra ngoài rồi à?"
" Anh ấy đang tắm ạ mẹ."
Bà ấy liền thở dài, tâm trạng bây giờ so với ban nãy rất khác.
" Con nói thật cho mẹ nghe đi. Có phải con sống không được hạnh phúc."
Cô liền ngơ người, ngồi trên giường không nhúc nhích. Cô hoàn toàn không hiểu bà ấy hỏi như vậy là có ý gì?
" Là ai nói với mẹ vậy?"
" Mẹ gặp được thằng bé Thiên Ân. Không ngờ nó bây giờ lại là anh chồng của con."
" Là anh ấy nói?"
" Là mẹ ép nó."
Thiên Ân sao lại đi nói chuyện này với mẹ của cô. Cô không muốn gia đình biết vì không muốn họ lo lắng.
" Cho nên mẹ muốn gọi con về để nói chuyện với con. Nếu con sống không hạnh phúc có thể ly hôn."
" Nhưng con vừa lấy chồng hơn một tháng, ly hôn người khác sẽ dị nghị gia đình của chúng ta."
" Không quan trọng. Con sống không hạnh phúc, nếu cứ như vậy mẹ càng lo lắng hơn."
" Mẹ à. Con đã tính tới chuyện đó. Nhưng sau một năm. Còn bây giờ chưa phải là lúc."
Hai người bọn họ không hề biết Huỳnh Thiên Minh đã tắm xong, anh ta đã nghe hết được câu chuyện giữa hai người.
" Con gái của mẹ. Là mẹ không nên gã con đi. Con chịu khổ nhiều rồi."
" Mẹ yên tâm. Con không sao. Con gái của mẹ sẽ trở về mà."
" Mẹ chỉ muốn nói với con là…nếu con ly hôn ba mẹ sẽ ủng hộ con. Chỉ cần con hạnh phúc là được. Người khác dị nghị chúng ta không quan tâm."
Cô ôm lấy mẹ của mình. Huỳnh Thiên Minh không tốt với cô, bà ấy biết cũng biết rồi. Người mẹ nào cũng muốn con mình hạnh phúc, bà ấy cũng không ngoại lệ.
" Cậu ta có đánh con không?"
" Không có."_cô lắc đầu.
Cô là không muốn nói xấu hắn, cũng không muốn ba mẹ quá lo lắng.
" Mẹ thấy con ốm như vậy, là liền biết con sống không tốt. Nếu Thiên Ân không nói, con định dấu ba mẹ đến bao giờ."
" Con gái không sao mà. Mẹ đừng để tâm chuyện này nữa. Thiên Ân anh ấy không biết gì hết, chỉ toàn nói bậy. Mẹ đừng quá tin lời anh ấy."
" Cạch."_tiếng mở cửa nhà tắm.
Huỳnh Thiên Minh bước ra, hắn bên trong nghe hết nhưng liền giả vờ không biết gì cả.
" Mẹ."_hắn gọi.
" Ừm. Mẹ về phòng nhé. Mẹ qua có chút chuyện muốn nói với Tiểu Thư. Nói xong rồi."
" Vâng."
Bà ấy ra khỏi phòng. Lúc này hắn mới ngồi xuống đầu giường.
" Xem ra chúng ta không cần phải diễn kịch trước mặt bọn họ nữa."_hắn nói.
" Anh nói vậy là có ý gì?"
" Cô có muốn ly hôn như lời mẹ cô nói không?"
" Anh đã nghe hết rồi sao?"
Cô bất ngờ, cô nhìn hắn chờ câu trả lời. Mặt hắn tối sầm lại, đầy sát khí.
" Tôi hỏi cô có muốn ly hôn như lời bà ta nói không?"
" Tôi…tôi."_cô ấp úng.
" Nhưng mà tôi chưa cho phép. Tôi chưa cho phép cô rời xa tôi. Nếu cô dám nghe lời bọn họ. Tôi sẽ cho gia đình của cô tán gia bại sản."
Hắn đưa tay lên rồi bóp năm ngón tay lại rất đáng sợ. Cô biết, nếu cô chống đối hắn kết cục sẽ không tốt. Gia đình cô không thể sánh bằng với gia đình hắn.
Hắn tiến lại phía cô, vuốt lấy mái tóc của cô, hạ thân người xuống khẽ rù rì vào tai cô.
" Còn lén uống thuốc tránh thai nữa không?"
" Tôi không dám."_cô nói.
" Tốt."_hắn sờ vào đỉnh đầu của cô.
Hắn vội đi tắt đèn, hắn liền vật cô xuống giường mà vờn.
" Tôi muốn xem biểu hiện của em. Nếu em làm tôi không vui, tôi đảm bảo gia đình em sống không yên ổn."
" Vậy anh muốn gì?"
" Nói là em yêu tôi. Không muốn rời xa tôi. Muốn sinh con cho tôi."
Cô lại bị hắn nắm thóp, hắn biết điểm yếu của cô là gia đình. Hắn muốn lấy gia đình ra để uy hiếp cô.
Cô cắn chặt răng, miệng thì nói nhưng nước mắt thì rơi.
" Tôi yêu anh…muốn sinh con cho anh."
" Được. Ngoan lắm."
Hắn liền cởi ngay bộ đồ tắm vừa mới thay ra. Ánh trăng từ bên ngoài cửa dội vào, cơ thể săn chắc của hắn hiện ra, rất cuốn hút.
Hắn cúi đầu gặm lấy đôi môi đỏ mộng của cô, cô không có phản kháng, nhưng cũng không vui. Cô như mất cảm xúc mặc cho hắn tự biên tự diễn. Hắn gậm môi cô, hắn hôn, luồng lưỡi vào bên trong mà khuấy động. Hai môi mềm uyển chuyển qua lại, bao nhiêu thứ ngọt ngào đều bị hút hết.
Hắn luồng tay cởi áo cô ra. Tay hắn điêu luyện tìm khuyên áo ngực mà cởi. Chỉ trong vòng chưa đầy một phút, hắn đã cướp đi 2 lớp áo của cô. Hắn hôn dọc từ trên cổ xuống rãnh ngực. Tay hắn nghéo lấy nhụy hoa hồng hào của cô. Hắn cắn nhẹ vào đầu ti, cô như bị giật giật.
" Em có yêu tôi không?"_hắn hỏi.
Cô không nói gì, mà chỉ đành gật đầu.
" Vậy phải xem biểu hiện của em rồi."
" Anh muốn làm gì cũng được."_cô nói.
Hắn hôn lên trán, hôn má rồi vành tai của cô, hôm nay hắn rất yêu chiều cô, không giống như mọi khi chút nào.
Hắn thuận tay cởi luôn chiếc quần lót đang mặc ra. Lần nào cũng vậy, con quái vật của hắn đứng sừng sững, nó thậm chí còn cong cong trương lên. Hắn cũng cởi hết đồ trên người cô ra. Hắn được thế mà leo lên eo cô ngồi. Thứ đó của hắn dài cong đập vào ngực cô từng hồi. Hắn cà cà nó vào đầu ti của cô đến nổi đỏ cả lên.
/112
|