Cái gì! Lý phu nhân sẩy tay đánh rơi một chén trà, vẻ mặt sửng sốt kêu lên, Các ngươi, các ngươi nói gì?
Phu nhân, Phật đường đều thu dọn xong, mời ngài theo lão nô! Phía dưới một lão ma ma buông mí mắt xuống, giọng nói không thay đổi nói, Lão phu nhân giao phó, ngài không cần phí tâm thu dọn, tất cả các thứ đều đã chuẩn bị ở Phật đường. . . . . .
Từ đường của Lý gia cũng không có ở kinh thành, Lão phu nhân đặc biệt tu sửa một phật đường nhỏ ở trong phủ này để thờ cúng nhi tử của mình, mỗi ngày có người phụ trách quét dọn cùng công việc thờ cúng.
Không thể nào, tại sao có thể như vậy. . . . . . Lý phu nhân lẩm bẩm hỏi.
Mấy ngày nay lão gia báo mộng cho Lão phu nhân, trách Lão phu nhân để cho một mình lão gia cô đơn . . . . . . Một bà tử khác không nhanh không chậm giải thích.
Tại sao có thể có chuyện như vậy? Ta muốn đi gặp Lão phu nhân! Lý phu nhân bỗng nhiên đứng lên, không có chút lễ nghi nào xông ra ngoài.
Hai lão ma ma không đề phòng, cho nên để Lý phu nhân xông ra ngoài, hai người nhìn nhau một cái, bước nhanh đuổi theo.
Nha hoàn bà tử đầy viện còn lại hai mặt nhìn nhau, không lâu sau liền tụm năm tụm ba nhỏ giọng nghị luận với nhau. . . . . .
Nội tổ mẫu, người cẩn thận một chút. . . . . . Trong thượng phòng, Đại thiếu phu nhân đỡ Lão phu nhân mới vừa ngủ trưa dậy lên giường thấp.
Đứa bé ngoan, khổ cho ngươi! Lão phu nhân tươi cười đầy mặt lên tiếng.
Đại thiếu phu nhân vừa kéo tấm chăn lông nhỏ, đang chuẩn bị mở miệng dụ dỗ Lão phu nhân mấy câu lần nữa, bên ngoài liền truyền đến một trận tiếng động lớn.
Chuyện gì xảy ra? Đại thiếu phu nhân quay đầu lại rất là uy phong cao giọng quát hỏi, nhất thời ngay cả chuyện đang làm trong tay cũng quên.
Trong lòng Lão phu nhân một trận chán ghét, trên mặt mơ hồ có vẻ không kiên nhẫn, những năm gần đây, vẫn chưa có người nào dám ở trước mặt mình càn rỡ như thế. . . . . .
Mẫu thân, con dâu đã làm sai điều gì, mà người lại muốn phạt con dâu đi Phật đường? Lý phu nhân liều mạng xông tới húc đầu hỏi.
Thế nào? Ngô ma ma, Lưu ma ma không có nói rõ với ngươi! Ai nói là phạt ngươi. . . . . . Lão phu nhân tự mình động thủ đắp kín tấm chăn, cũng không ngẩng đầu lên hỏi.
Mấy năm nay tại sao Lão gia lại không có báo mộng cho con dâu? Lý phu nhân hỏi ngược lại.
Mời phu nhân các ngươi đi Phật đường đi! Lão phu nhân nhắm mắt lại phân phó nói.
Bà đừng mơ tưởng! Năm đó Lý gia các người mua chuộc người làm mai, lừa ta gả vào, không đến nửa năm ta không có mang thai, liền ngừng thuốc cho mấy tiện nhân kia. . . . . . Mấy năm qua, nếu không phải ta vì quỷ đoản mệnh kia dưỡng nhi dục nữ, một chi của hắn đã sớm tuyệt tự. . . . . . Lý phu nhân giống như kẻ điên gào lên.
Câm miệng! Xem bộ dạng bây giờ của ngươi xem, nơi nào còn nửa phần khí độ phu nhân thế gia! Chẳng lẽ ngươi ở góa cho người không nên vì trượng phu thủ tiết. . . . . . Lão phu nhân
/87
|