Giờ khắc này, cả hai người đều sững sờ.
Vóc dáng của Lục Kỳ không được coi là cao nhưng có dáng người chuẩn và khuôn mặt cũng xinh đẹp. Khi đó đã làm cho Lý Quân mê đến thần hồn điên đảo.
Vì Lục Kỳ, anh sống kham khổ trong thời gian học đại học, dùng toàn bộ số tiền tiết kiệm được để mua quà cho Lục Kỳ.
Nhưng không ngờ rằng đối phương lại phản bội anh ngay sau khi anh vào tù.
Nếu mà kết hôn với người khác thì không sao, cô ta vậy mà lại kết hôn với kẻ quấy rối mình. Điều này khiến Lý Quân cảm thấy rùng mình ớn lạnh.
Lục Kỳ lúc này mới phản ứng lại, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng xa cách.
“Lý Quân, hóa ra anh đã được ra tù, nhưng anh xin đừng đến quấy rầy tôi. Tôi bây giờ đã là phụ nữ đã có gia đình. Anh và tôi không có cách nào ở bên nhau nữa đâu.”
Lý Quân nhếch miệng, cảm thấy có chút châm chọc.
“Gả cho phú nhị đại đã quấy rối cô? Lục Kỳ, sao trước đây tôi không nhìn ra cô là loại đàn bà như vậy nhỉ?”
Thật ra từ khi ra tù, Lý Quân không hề có ý định gặp lại Lục Kỳ.
Dù cô ta kết hôn với kẻ quấy rối cũng được, kết hôn với mèo với chó gì cũng tốt, đều không liên quan gì đến Lý Quân anh.
Gặp nhau ở ngân hàng này hoàn toàn là vì tình cờ.
Nhưng khi nghe thấy đối phương lạnh nhạt đến như vậy, Lý Quân vẫn không khỏi cảm thấy tức giận.
“Tôi là loại phụ nữ nào? Không lễ tôi phải gả cho loại người đã từng ngồi tù như anh à?”
“Lý Quân, anh đừng nói nhảm nữa, cũng đừng có ảo tưởng về tôi....”
“Ai có ảo tưởng về cô chứ?” Lý Quân trực tiếp ngắt lời cô ta: “Cô bây giờ cho dù có cho tôi thêm tiền thì tôi cũng chê cô bẩn. Cô không xứng với tôi.”
Lục Kỳ lập tức như mèo bị giãm đuôi, suýt chút nữa nhảy dựng lên, hét lớn:“Anh nói cái gì? Tôi không xứng với anh? Anh cũng không tự xem lại bản thân đi. Hơn nữa nếu anh cho rằng tôi không xứng với anh, sao anh còn đuổi theo tôi đến ngân hàng này? Còn không phải muốn tiếp tục làm chó theo đuôi tôi sao.
Mới đầu khi Lục Kỳ gặp lại Lý Quân còn cảm thấy có chút áy náy, nhưng giờ đây đã hoàn toàn bộc lộ bản chất xấu tính của cô ta.
“Ai đuổi theo cô đến ngân hàng? Tôi tới đây để dùng dịch vụ.
“Ha ha”
Lục Kỳ nhịn không được cười lên.
"Lý Quân, anh có biết nơi này là nơi nào không? Ngân hàng Thanh Hồ chỉ phục vụ những ông chủ có tài sản hơn mười tỷ, anh đến đây sử dụng dịch vụ gì? Điều này bộc lộ sự thiếu hiểu biết của anh rồi đấy, anh nên nhanh chóng rời khỏi đây đi, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ đấy.”
Lý Quân không thèm để ý tới cô ta, sải bước đi thẳng vào bên trong phòng tiếp khách hàng VỊP.
“Lý Quân, anh đứng lại ngay cho tôi.”
Lục Kỳ nhìn thấy Lý Quân đi về phía đó thì vôi vàng la lớn.
Nếu lãnh đạo mà biết cô ta là người khiêu khích Lý Quân khiến anh làm loạn, chắc chắn cô ta sẽ tránh không khỏi bị phạt.
Công việc này là do chồng cô ta thông qua các mối quan hệ mới giúp cô ta tìm được.
Không kể đến mức lương cao, ở đây tiếp xúc đều là những người thuộc tầng lớp thượng lưu. Cô ta không thể để cho Lý Quân phá hỏng công việc của mình được.
Thế nhưng Lục Kỳ đang đi giày cao gót, làm sao mà có thể đuổi kịp Lý Quân.
Cô ta ừa chạy được hai bước thì đã ngã nhào xuống đất. Khi ngẩng đầu lên lần nữa, Lý Quân đã mở cửa bước vào trong.
“Xong rồi! Tên khốn kiếp này sau khi ra tù lại đến hại mình. Tại sao lại không chết luôn trong tù đi chứ?”
Vóc dáng của Lục Kỳ không được coi là cao nhưng có dáng người chuẩn và khuôn mặt cũng xinh đẹp. Khi đó đã làm cho Lý Quân mê đến thần hồn điên đảo.
Vì Lục Kỳ, anh sống kham khổ trong thời gian học đại học, dùng toàn bộ số tiền tiết kiệm được để mua quà cho Lục Kỳ.
Nhưng không ngờ rằng đối phương lại phản bội anh ngay sau khi anh vào tù.
Nếu mà kết hôn với người khác thì không sao, cô ta vậy mà lại kết hôn với kẻ quấy rối mình. Điều này khiến Lý Quân cảm thấy rùng mình ớn lạnh.
Lục Kỳ lúc này mới phản ứng lại, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng xa cách.
“Lý Quân, hóa ra anh đã được ra tù, nhưng anh xin đừng đến quấy rầy tôi. Tôi bây giờ đã là phụ nữ đã có gia đình. Anh và tôi không có cách nào ở bên nhau nữa đâu.”
Lý Quân nhếch miệng, cảm thấy có chút châm chọc.
“Gả cho phú nhị đại đã quấy rối cô? Lục Kỳ, sao trước đây tôi không nhìn ra cô là loại đàn bà như vậy nhỉ?”
Thật ra từ khi ra tù, Lý Quân không hề có ý định gặp lại Lục Kỳ.
Dù cô ta kết hôn với kẻ quấy rối cũng được, kết hôn với mèo với chó gì cũng tốt, đều không liên quan gì đến Lý Quân anh.
Gặp nhau ở ngân hàng này hoàn toàn là vì tình cờ.
Nhưng khi nghe thấy đối phương lạnh nhạt đến như vậy, Lý Quân vẫn không khỏi cảm thấy tức giận.
“Tôi là loại phụ nữ nào? Không lễ tôi phải gả cho loại người đã từng ngồi tù như anh à?”
“Lý Quân, anh đừng nói nhảm nữa, cũng đừng có ảo tưởng về tôi....”
“Ai có ảo tưởng về cô chứ?” Lý Quân trực tiếp ngắt lời cô ta: “Cô bây giờ cho dù có cho tôi thêm tiền thì tôi cũng chê cô bẩn. Cô không xứng với tôi.”
Lục Kỳ lập tức như mèo bị giãm đuôi, suýt chút nữa nhảy dựng lên, hét lớn:“Anh nói cái gì? Tôi không xứng với anh? Anh cũng không tự xem lại bản thân đi. Hơn nữa nếu anh cho rằng tôi không xứng với anh, sao anh còn đuổi theo tôi đến ngân hàng này? Còn không phải muốn tiếp tục làm chó theo đuôi tôi sao.
Mới đầu khi Lục Kỳ gặp lại Lý Quân còn cảm thấy có chút áy náy, nhưng giờ đây đã hoàn toàn bộc lộ bản chất xấu tính của cô ta.
“Ai đuổi theo cô đến ngân hàng? Tôi tới đây để dùng dịch vụ.
“Ha ha”
Lục Kỳ nhịn không được cười lên.
"Lý Quân, anh có biết nơi này là nơi nào không? Ngân hàng Thanh Hồ chỉ phục vụ những ông chủ có tài sản hơn mười tỷ, anh đến đây sử dụng dịch vụ gì? Điều này bộc lộ sự thiếu hiểu biết của anh rồi đấy, anh nên nhanh chóng rời khỏi đây đi, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ đấy.”
Lý Quân không thèm để ý tới cô ta, sải bước đi thẳng vào bên trong phòng tiếp khách hàng VỊP.
“Lý Quân, anh đứng lại ngay cho tôi.”
Lục Kỳ nhìn thấy Lý Quân đi về phía đó thì vôi vàng la lớn.
Nếu lãnh đạo mà biết cô ta là người khiêu khích Lý Quân khiến anh làm loạn, chắc chắn cô ta sẽ tránh không khỏi bị phạt.
Công việc này là do chồng cô ta thông qua các mối quan hệ mới giúp cô ta tìm được.
Không kể đến mức lương cao, ở đây tiếp xúc đều là những người thuộc tầng lớp thượng lưu. Cô ta không thể để cho Lý Quân phá hỏng công việc của mình được.
Thế nhưng Lục Kỳ đang đi giày cao gót, làm sao mà có thể đuổi kịp Lý Quân.
Cô ta ừa chạy được hai bước thì đã ngã nhào xuống đất. Khi ngẩng đầu lên lần nữa, Lý Quân đã mở cửa bước vào trong.
“Xong rồi! Tên khốn kiếp này sau khi ra tù lại đến hại mình. Tại sao lại không chết luôn trong tù đi chứ?”
/180
|