Cục Cưng Yêu Quý Nhất Của Boss

Chương 99 - Chương 73

/151


Nghe được Cửu Cửu quát nhẹ một tiếng, Lương Kinh Đào và Lâm Tật Phong cùng kinh ngạc nhìn về phía cô, giống như lúc này mới nhớ tới Tiêu Cửu Cửu là người trong cuộc.

Tiêu Cửu Cửu lạnh lùng nhìn bọn họ, nhếch môi trào phúng, “Sao các người không hỏi tôi đây người trong cuộc có bằng lòng hay không?”

Lâm Tật Phong bình thường rất kiêu ngạo, nhưng lúc này vì giúp Long Khi Phong, cũng coi như phải cầu cạnh cô, tất nhiên không dám đắc tội bà cô nhỏ này, lập tức mềm giọng xuống giải thích một phen, “Cửu Cửu, là như vậy, cha của Long thiếu bị trúng độc, trước đó Long thiếu nghe người ta giới thiệu đi gặp sư phụ của cô, sở dĩ chúng tôi tới nơi này tìm cô, cũng do sư phụ cô bày mưu đặt kế cho chúng tôi tới, coi như cô không nể mặt tăng chúng tôi, cũng phải nể mặt mũi Phật là sư phụ cô chứ? Cô không đến nỗi ngay cả mặt Long thiếu cũng không chịu gặp chứ?”

Vừa nghe thấy là do sự phụ giới thiệu bọn họ chạy tới, Tiêu Cửu Cửu dĩ nhiên có đối xử khác.

Nhưng cô cũng không dễ dàng tin tưởng lời Lâm Tật Phong nói, cho nên, ngay trước mặt Lâm Tật Phong và Lương Kinh Đào, cô lấy điện thoại di động ra, trực tiếp ấn số điện thoại của Hoa Thiên Sơn, “Sư phụ, là con Cửu Cửu.”

Hoa Thiên Sơn vừa nghe là điện thoại của Cửu Cửu, liền đoán được Long Khi Phong tìm tới cửa rồi.

Ông lập tức cười híp mắt nói, “Nhóc Cửu, có phải họ Long đó tới tìm rồi không?”

“Dạ, con đang muốn hỏi ngài đó, đây là xảy ra chuyện gì?”

“Long Cửu cha của thằng nhóc Long này, trước kia sư phụ thiếu ông ta một nhân tình nhỏ, con coi như giúp sư phụ một nhân tình, lại nói, nhà họ Long còn có thế lực rất lớn ở phía bắc, con đi xem một chút cho ông ta xem có thể điều trị không? Nếu như con có thể cứu ông ta một mạng, về sau ông ta sẽ nợ con một ơn cứu mạng rồi, nhóc Cửu, con cũng đừng lười nữa nha, về sau sư phụ sẽ giúp con mở ra danh tiếng, chỉ cần tới tìm sư phụ, sư phụ đều giới thiệu người bị bệnh cho con điều trị, sư phụ tin tưởng con, chỉ cần con chịu bỏ công sức, không tới một năm, thanh danh của con có thể vang vọng khắp Đại Giang Nam Bắc *, rất nhanh, con có thể kiếm tiền bạc toàn thế giới rồi, đến lúc đó, con muốn làm chút chuyện gì, có tiền lại có quan hệ, cũng chỉ trong ngày một ngày hai sẽ làm xong rồi.”

(*) Đại Giang Nam Bắc: Đại Giang chỉ Trường Giang, Đại Giang Nam Bắc dựa vào hai khu vực hành chính rộng lớn ở hai bờ trung hạ du Trường Giang trước kia, ý nói về toàn Trung Quốc. (theo Baike)

Tiêu Cửu Cửu oán trách: “Sư phụ, cho dù như vậy, nhưng chuyện này ngài cũng nên báo trước toàn bộ cho con biết, sư phụ xem đợi người ta tìm tới cửa, con một chút chuẩn bị cũng không có, trở tay không kịp mà...”

Hoa Thiên Sơn hừ nhẹ một tiếng, “Được, con nhóc này có tính tình gì sư phụ còn không biết sao, nếu nói trước cho con biết, không phải con lại tìm cớ từ chối không đi, hoặc dứt khoát trốn đi không gặp bóng dáng người ta sao? Được rồi được rồi, chuyện này cứ như vậy đi, nghe lời sư phụ, con đi xem xét, đi xem xét, con đi cho sư phụ ta đây thêm chút thể diện, đúng rồi, sự việc xong xuôi, con tiện thể thay sư phụ đi thăm hỏi thằng nhóc bạn cũ Tần Quy Như ở Dực Thành kia, thay sư phụ hỏi thăm ông ấy, biết không?”

“Được rồi! Con nghe lời sư phụ là được.”

Tiêu Cửu Cửu bất đắc dĩ cúp điện thoại, ngước mắt nhìn về phía Lâm Tật Phong đang chờ cô có kết luận, hỏi, “Long thiếu đó bây giờ đang ở đâu?”

Lâm Tật Phong vừa nghe giọng điệu này của Tiêu Cửu Cửu, xem ra là đồng ý, lập tức vui mừng nói, “Đang chờ ở cửa trường học!”

Tiêu Cửu Cửu đột nhiên nói, “Anh đi trước kêu anh ta chờ một chút, tôi phải đi lên thu xếp chút việc, rất nhanh đi xuống.”

Lâm Tật Phong gật đầu, “Được, vậy tôi đi ra ngoài nói trước một tiếng với Long thiếu.”

Tiêu Cửu Cửu khẽ gật đầu, đi thẳng lên phòng ký túc xá.

La Manh vừa thấy cô trở lại, hơi kinh ngạc hỏi, “Sao cậu trở lại nhanh như vậy? Không đi ra ngoài sao?”

Tiêu Cửu Cửu vừa thu dọn đồ bỏ vào trong ba lô, vừa nói với La Manh, “Tiểu Manh, tớ có chuyện gấp cần phải đi Dực Thành, cậu xin nghỉ một tuần giúp tớ.”

La Manh và Trương Dương cả kinh, cùng kêu lên hỏi, “Cậu đi Dực Thành làm gì vậy?”

Ngay cả Lâm Tiêu Ngọc ngồi ở bên cạnh, cũng vểnh tai lên nghe các cô nói chuyện.

Tiêu Cửu Cửu nói: “Tớ có chút chuyện riêng cần xử lý, tiểu Manh, trở về cho tớ xem bài trên lớp cậu chép. Tớ đi trước!”

“Này này, cậu đừng đi vội, cậu còn chưa nói đi làm gì đó...”

Tiêu Cửu Cửu không để ý Trương Dương la lên, lại lưu lại nữa, bọn họ sẽ đánh vỡ nồi để hỏi không ngớt, cho nên cô vẫn ra chiêu cũ – chạy là thượng sách.

Đi xuống dưới lầu, Tiêu Cửu Cửu phát hiện Lương Kinh Đào vẫn đứng đó.

Cô cũng không để ý đến anh, đeo ba lô lên, sải bước đi về phía cửa trường học.

Lương Kinh Đào đau nhói trong lòng, bị thái độ lạnh lùng không nhìn của cô đâm cho bị thương rồi, nhưng thấy cô thật sự không để ý đến anh, vội vàng sải bước đuổi theo, “Cửu Cửu, anh đi cùng với em!”

Tiêu Cửu Cửu cũng không thèm nhìn anh ta,

/151

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status