Tiêu Cửu Cửu tò mò nghiêng đầu nhìn về phía sau, vừa liếc, đập vào mắt là chiếc xe và biền số xe quen thuộc, lập tức tranh thủ thời gian nói với Long Kỳ Phong: Các anh không cần khẩn trương, người kia là Lâm Tật Phong!
Long Kỳ Phong gọi điện thoại dặn dò thủ hạ một tiếng, sau đó nhìn cô nhẹ nhàng cười hỏi: Hắn cũng là người theo đuổi em sao? .
Tiêu Cửu Cửu không muốn nói đến vấn đề riêng tư này, dứt khoát nhắm hai mắt lại, cự tuyệt trả lời.
Long Kỳ Phong nhìn vào gương mặt tuyệt đẹp hết sức bình thản kia lắc lắc đầu, cô nhóc này, rõ ràng tuổi không lớn lắm, nhưng lại chẳng khác nào một bà cụ già đã trải qua hết thảy tang thương, nhìn thấu thế gian, hình như bất cứ chuyện gì cũng không thể khiến cho cô kích động, đúng là khiến người ta càng thêm tò mò.
Rõ ràng là một đại mỹ nhân kinh tâm động phách, nhưng mỗi khi bọn họ đi chung với nhau thì tâm lại cảm thấy vô cùng yên bình trước nay chưa từng có.
Chỉ cần nhìn cô như vậy trong lòng của anh bỗng chốc liền thấy thỏa mãn vô cùng.
Long Kỳ Phong có chút kinh ngạc, từ trước đến nay chưa có cô gái nào từng mang đến cho anh cảm giác kỳ quái như thế, giữa phụ nữ với anh chỉ có giao dịch, một người muốn phát tiết, một người muốn hưởng thụ vật chất, anh tình tôi nguyện, chỉ đơn giản như vậy mà thôi.
Dĩ nhiên, trong đó còn có rất nhiều người phụ nữ hướng về gia thế cùng dung mạo của anh, nhưng mặc kệ đối phương có mục đích gì, trước khi lên giường, liền ước định từ trước, xong việc cầm tiền rời đi, không được nảy sinh ý định khác, vì anh sợ nhất là phiền toái.
Dĩ nhiên, hiện tại Long Kỳ Phong chỉ cảm thấy có chút tò mò với Tiêu Cửu Cửu, từ đó nảy sinh hứng thú tiếp tục tìm tòi, về phần có yêu thích hay không thì anh không biết.
Đêm đã vào khuya, bên tai chỉ còn lại tiếng xe vù vù chạy trên đường cao tốc.
Tiêu Cửu Cửu mệt mỏi cả một ngày, dựa lưng thành ghế rộng rãi, nhắm mắt lại, mơ mơ màng màng, dần dần tiến vào mộng đẹp.
Ở trong mơ, toàn thân lại thấy hơi lạnh theo bản năng tiến tới gần nguồn nhiệt ấm áp, giống như đứa bé tìm thấy gia đình, khuôn mặt nhỏ bé thân mật ra sức cọ cọ.
Mà trong lúc này Long Kỳ Phong đang nhắm mắt nghỉ ngơi, đột nhiên bị ôm chầm lấy, toàn thân chợt chấn động, liền mở mắt ra.
Đến khi phát hiện người ôm mình là Tiêu Cửu Cửu, tim bỗng nhiên mềm hẳn ra.
Nhìn gương mặt say ngủ tản ra ngọt ngào cùng hạnh phúc kia lại không đành lòng đẩy ra, ngược lại còn vươn tay ôm cô vào lòng để người nào đó ngủ được thoải mái hơn.
Lần đầu tiên trong đời, Long Kỳ Phong ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, thế nhưng lại không hề nảy sinh ý định khác thường không nên có nào, lúc này trong đầu anh chỉ nghĩ rằng nếu như có thể ôm cô cả đời thế này cũng không tồi.
Nhưng bầu không khí ấm áp yên tĩnh này không tồn tại quá lâu, xe đang chạy đột nhiên lắc lư một cái, khiến Tiêu Cửu Cửu hoảng sợ ngồi phắt dậy, tỉnh cả ngủ.
Đến khi choàng tỉnh, mở to hai mắt, bỗng phát hiện mình thế nhưng lại ngủ thiếp đi trong ngực Long Kỳ Phong ngủ thiếp đi thì mặt đỏ ửng lên, nhanh chóng ngồi dịch ra, khe khẽ lên tiếng: Thật xin lỗi! Mạo phạm!
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng thì lại đang oán thầm, bản thân đã quá bất cẩn, thậm chí ở bên cạnh một tên ngựa đực cũng có thể ngủ như chết, không sợ gặp chuyện không may sao.
Ngay sau đó lại cảm thấy mình có chút
Long Kỳ Phong gọi điện thoại dặn dò thủ hạ một tiếng, sau đó nhìn cô nhẹ nhàng cười hỏi: Hắn cũng là người theo đuổi em sao? .
Tiêu Cửu Cửu không muốn nói đến vấn đề riêng tư này, dứt khoát nhắm hai mắt lại, cự tuyệt trả lời.
Long Kỳ Phong nhìn vào gương mặt tuyệt đẹp hết sức bình thản kia lắc lắc đầu, cô nhóc này, rõ ràng tuổi không lớn lắm, nhưng lại chẳng khác nào một bà cụ già đã trải qua hết thảy tang thương, nhìn thấu thế gian, hình như bất cứ chuyện gì cũng không thể khiến cho cô kích động, đúng là khiến người ta càng thêm tò mò.
Rõ ràng là một đại mỹ nhân kinh tâm động phách, nhưng mỗi khi bọn họ đi chung với nhau thì tâm lại cảm thấy vô cùng yên bình trước nay chưa từng có.
Chỉ cần nhìn cô như vậy trong lòng của anh bỗng chốc liền thấy thỏa mãn vô cùng.
Long Kỳ Phong có chút kinh ngạc, từ trước đến nay chưa có cô gái nào từng mang đến cho anh cảm giác kỳ quái như thế, giữa phụ nữ với anh chỉ có giao dịch, một người muốn phát tiết, một người muốn hưởng thụ vật chất, anh tình tôi nguyện, chỉ đơn giản như vậy mà thôi.
Dĩ nhiên, trong đó còn có rất nhiều người phụ nữ hướng về gia thế cùng dung mạo của anh, nhưng mặc kệ đối phương có mục đích gì, trước khi lên giường, liền ước định từ trước, xong việc cầm tiền rời đi, không được nảy sinh ý định khác, vì anh sợ nhất là phiền toái.
Dĩ nhiên, hiện tại Long Kỳ Phong chỉ cảm thấy có chút tò mò với Tiêu Cửu Cửu, từ đó nảy sinh hứng thú tiếp tục tìm tòi, về phần có yêu thích hay không thì anh không biết.
Đêm đã vào khuya, bên tai chỉ còn lại tiếng xe vù vù chạy trên đường cao tốc.
Tiêu Cửu Cửu mệt mỏi cả một ngày, dựa lưng thành ghế rộng rãi, nhắm mắt lại, mơ mơ màng màng, dần dần tiến vào mộng đẹp.
Ở trong mơ, toàn thân lại thấy hơi lạnh theo bản năng tiến tới gần nguồn nhiệt ấm áp, giống như đứa bé tìm thấy gia đình, khuôn mặt nhỏ bé thân mật ra sức cọ cọ.
Mà trong lúc này Long Kỳ Phong đang nhắm mắt nghỉ ngơi, đột nhiên bị ôm chầm lấy, toàn thân chợt chấn động, liền mở mắt ra.
Đến khi phát hiện người ôm mình là Tiêu Cửu Cửu, tim bỗng nhiên mềm hẳn ra.
Nhìn gương mặt say ngủ tản ra ngọt ngào cùng hạnh phúc kia lại không đành lòng đẩy ra, ngược lại còn vươn tay ôm cô vào lòng để người nào đó ngủ được thoải mái hơn.
Lần đầu tiên trong đời, Long Kỳ Phong ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, thế nhưng lại không hề nảy sinh ý định khác thường không nên có nào, lúc này trong đầu anh chỉ nghĩ rằng nếu như có thể ôm cô cả đời thế này cũng không tồi.
Nhưng bầu không khí ấm áp yên tĩnh này không tồn tại quá lâu, xe đang chạy đột nhiên lắc lư một cái, khiến Tiêu Cửu Cửu hoảng sợ ngồi phắt dậy, tỉnh cả ngủ.
Đến khi choàng tỉnh, mở to hai mắt, bỗng phát hiện mình thế nhưng lại ngủ thiếp đi trong ngực Long Kỳ Phong ngủ thiếp đi thì mặt đỏ ửng lên, nhanh chóng ngồi dịch ra, khe khẽ lên tiếng: Thật xin lỗi! Mạo phạm!
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng thì lại đang oán thầm, bản thân đã quá bất cẩn, thậm chí ở bên cạnh một tên ngựa đực cũng có thể ngủ như chết, không sợ gặp chuyện không may sao.
Ngay sau đó lại cảm thấy mình có chút
/151
|