Editor: trang bubble ^^
Trước khi cô tới nơi này, thật ra thì Âu Lượng cũng đã từng nói một số tình huống cặn kẽ về biệt thự với cô, nhưng Âu Lượng cũng nói một câu, có thể khiến chủ nhân hài lòng hay không, còn phải xem chính cô.
Lại nói, vào lúc Âu Lượng nhận được Tiêu Cẩn Chi muốn tìm một vị nhân tài đặc biệt tới phục vụ Tiêu Cửu Cửu, anh đã nghĩ đến Lăng Mẫn trước tiên, mà anh muốn cất nhắc Lăng Mẫn, cũng không tách khỏi quan hệ với gia đình khó khăn của cô.
Chồng của Lăng Mẫn cũng là một quân nhân, nhưng lại hy sinh vào một lần làm nhiệm vụ, để lại hai đứa con gào khóc đòi ăn, còn có cha mẹ tuổi già phải chăm sóc.
Tuy Lăng Mẫn kiên cường, nhưng một mình nuôi bốn năm miệng ăn, cô chống đỡ cũng rất khổ cực, nhưng cô vẫn luôn không oán giận, cũng không sợ khổ, chỉ một lòng cố gắng kiếm tiền, chỉ muốn nuôi lớn hai đứa con và chăm sóc tốt bố chồng mẹ chồng.
Sau khi đồng nghiệp bộ phận an ninh biết việc nhà của Lăng Mẫn, muốn trợ giúp cô, lại bị cô nói lời khéo léo từ chối, nhưng công việc lại càng ngày càng cố gắng. Cô thường giúp đỡ đồng nghiệp, cũng vì vậy lấy được kính trọng của toàn thể nhân viên bộ phận an ninh.
Sau khi danh tiếng tốt của cô truyền ra, Âu Lượng mới chú ý tới có một nhân viên tốt như vậy tồn tại.
Nếu không, với sự khổng lồ của tập đoàn Tàng Ngọc, anh thân là trợ lý của tổng giám đốc Tiêu Cẩn Chi, sao lại có thể phát hiện được công nhân viên tầng dưới chót này tồn tại? Chớ nói chi là cất nhắc trọng dụng.
Âu Lượng thân là chức trách trợ lý, chính là khám phá càng nhiều nhân tài có thể trọng dụng cho ông chủ lớn.
Sau khi anh nghe nói tới Lăng Mẫn, bèn bắt đầu để ý hành động của cô, chuẩn bị khảo sát xong rồi, bất cứ lúc nào có thể dùng cô, mà Lăng Mẫn quả nhiên cũng không để cho anh thất vọng, vẫn biểu hiện vô cùng tốt.
Bởi vì sự cố gắng của cô, cho nên, vào trước lúc cơ hội tới, Lăng Mẫn lấy được cơ hội được đề bạt trọng dụng. Từ đó, Lăng Mẫn coi như là chính thức đi vào tầng quan trọng của trận doanh Tiêu thị, cuối cùng, trở thành Đại Quản Gia mà Tiêu Cẩn Chi và Tiêu Cửu Cửu trọng dùng cả đời.
Đây là nói sau.
Nếu Tiêu Cẩn Chi quyết định dùng Lăng Mẫn, tất nhiên có nguyên tắc Nghi người thì không dùng người, dùng người thì không nên nghi ngờ người , anh cũng nói một chút chuyện giữa anh và Tiêu Cửu Cửu, dĩ nhiên là nói tránh nặng tìm nhẹ.
Một điểm mấu chốt nhất phải báo cho Lăng Mẫn cẩn thận trong lúc này chính là để Lăng Mẫn tiêu diệt cho hết tất cả đồ có thể dụ dỗ Tiêu Cửu Cửu nôn nghén, sau đó, phục vụ cô thật tốt, trang #ddlqd# bubble vả lại không thể để cho Cửu Cửu phát hiện mình không sinh non. Lăng Mẫn phải cố gắng bảo vệ cẩn thận cái thai của cô, chăm sóc tốt cuộc sống ăn uống thường ngày của cô, không để cho bất kỳ kẻ nào tới quấy rầy cô. Đây chính là nhiệm vụ quan trọng nhất của Lăng Mẫn hiện tại.
Lăng Mẫn ghi nhớ toàn bộ từng chút một vào trong lòng, cũng thi hành triệt để.
Dĩ nhiên, Tiêu Cẩn Chi cũng biết, bản thân Tiêu Cửu Cửu là học y, tuy bảo Giang Tiếu Trần với anh diễn một màn kịch Sinh non không đau , nhưng thai nhi này không bỏ đi, đoán chừng cũng không lừa được cô bao lâu.
Anh cũng chỉ có thể nghĩ như vậy, có thể giấu tạm thời thì tạm thời.
Về phần việc học của Cửu Cửu, anh chỉ có thể chào hỏi với hiệu trưởng trường đại học B trước, để ông xử lý cho cô tạm nghỉ học trước, chờ sau này sinh xong đứa bé lại nói.
Khi Trương Dương và La Manh nghe chủ nhiệm lớp Yến Quy Lai công bố chuyện Tiêu Cửu Cửu tạm nghỉ học thì hôn mê ngay rồi!
Họ đều cho rằng cô là không nghĩ ra rồi, sau giờ học vội vàng gọi điện thoại cho Tiêu Cửu Cửu.
Ở bên này, Tiêu Cửu Cửu cũng nghe đến không hiểu ra sao, cô không có lo liệu tạm nghỉ học mà?
Ngay sau đó vừa nghĩ, chuyện này khẳng định lại là Tiêu Cẩn Chi giở trò quỷ, ngoại trừ anh sẽ không có người khác.
Cô trấn an Trương Dương và La Manh mấy câu, chỉ nói mình bị bệnh, chờ thân thể khỏe mạnh, cô lại tìm họ tụ họp.
Cúp điện thoại của Trương Dương và La Manh, Tiêu Cửu Cửu lập tức bấm điện thoại Tiêu Cẩn Chi, trực tiếp hỏi, Sao anh đã ngưng tất cả môn học của em?
Tiêu Cẩn Chi kiên nhẫn giải thích cho cô, Bây giờ em cần nghỉ ngơi, lại nói, môn học kia có lên hay không cũng không ảnh hưởng bao nhiêu đối với em. Với kiến thức lý luận bây giờ của em, lại dời một chồng sách thuốc ở trước mặt em, em đã lập tức có thể trở thành một kho tri thức y thuật linh hoạt, bây giờ em thiếu cũng chỉ là cơ hội thực tiễn. Có điều, cứ nhìn hiệu quả chữa bệnh của em cho bà nội Đông Phương, phu nhân bá tước, còn có Long Cửu bọn họ, cũng biết y thuật của em là hoàn toàn có thể xuất sư (thành nghề). Như vậy đi, nếu như em thật sự muốn tiếp tục học tập chuyên sâu, vậy anh đồng ý với em, chờ thân thể em khỏe mạnh, sẽ đến chỗ Giang Tiếu Trần làm bác sĩ thực tập, như thế nào?
Tiêu Cửu Cửu nhíu mày, Chỗ của Giang Tiếu Trần? Anh ấy chịu không?
Tiêu Cẩn Chi đắc chí hừ nhẹ, Có anh lên tiếng, anh ta có thể không chịu sao?
Tiêu Cửu Cửu bất đắc dĩ thở dài, Không phải đâu, ý của em là, em nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe rồi, có cần phải tạm nghỉ học sao?
Trong nháy mắt giọng của Tiêu Cẩn Chi trầm xuống, Em cho rằng vào sau khi từng xảy ra chuyện Lương Kinh Đào và em bị người khi dễ, anh còn có thể cho em sống ở trong trường học dở tệ đó sao?
Khóe mắt Tiêu Cửu Cửu nhắm thẳng tới, trường học dở tệ? Chỉ có cái tên cuồng ngạo này dám nói thế với đại học B thôi? Lời này thật đúng là ngông cuồng đến không có đạo lý! Bao che khuyết điểm đến ghê gớm!
Được rồi! Em
Trước khi cô tới nơi này, thật ra thì Âu Lượng cũng đã từng nói một số tình huống cặn kẽ về biệt thự với cô, nhưng Âu Lượng cũng nói một câu, có thể khiến chủ nhân hài lòng hay không, còn phải xem chính cô.
Lại nói, vào lúc Âu Lượng nhận được Tiêu Cẩn Chi muốn tìm một vị nhân tài đặc biệt tới phục vụ Tiêu Cửu Cửu, anh đã nghĩ đến Lăng Mẫn trước tiên, mà anh muốn cất nhắc Lăng Mẫn, cũng không tách khỏi quan hệ với gia đình khó khăn của cô.
Chồng của Lăng Mẫn cũng là một quân nhân, nhưng lại hy sinh vào một lần làm nhiệm vụ, để lại hai đứa con gào khóc đòi ăn, còn có cha mẹ tuổi già phải chăm sóc.
Tuy Lăng Mẫn kiên cường, nhưng một mình nuôi bốn năm miệng ăn, cô chống đỡ cũng rất khổ cực, nhưng cô vẫn luôn không oán giận, cũng không sợ khổ, chỉ một lòng cố gắng kiếm tiền, chỉ muốn nuôi lớn hai đứa con và chăm sóc tốt bố chồng mẹ chồng.
Sau khi đồng nghiệp bộ phận an ninh biết việc nhà của Lăng Mẫn, muốn trợ giúp cô, lại bị cô nói lời khéo léo từ chối, nhưng công việc lại càng ngày càng cố gắng. Cô thường giúp đỡ đồng nghiệp, cũng vì vậy lấy được kính trọng của toàn thể nhân viên bộ phận an ninh.
Sau khi danh tiếng tốt của cô truyền ra, Âu Lượng mới chú ý tới có một nhân viên tốt như vậy tồn tại.
Nếu không, với sự khổng lồ của tập đoàn Tàng Ngọc, anh thân là trợ lý của tổng giám đốc Tiêu Cẩn Chi, sao lại có thể phát hiện được công nhân viên tầng dưới chót này tồn tại? Chớ nói chi là cất nhắc trọng dụng.
Âu Lượng thân là chức trách trợ lý, chính là khám phá càng nhiều nhân tài có thể trọng dụng cho ông chủ lớn.
Sau khi anh nghe nói tới Lăng Mẫn, bèn bắt đầu để ý hành động của cô, chuẩn bị khảo sát xong rồi, bất cứ lúc nào có thể dùng cô, mà Lăng Mẫn quả nhiên cũng không để cho anh thất vọng, vẫn biểu hiện vô cùng tốt.
Bởi vì sự cố gắng của cô, cho nên, vào trước lúc cơ hội tới, Lăng Mẫn lấy được cơ hội được đề bạt trọng dụng. Từ đó, Lăng Mẫn coi như là chính thức đi vào tầng quan trọng của trận doanh Tiêu thị, cuối cùng, trở thành Đại Quản Gia mà Tiêu Cẩn Chi và Tiêu Cửu Cửu trọng dùng cả đời.
Đây là nói sau.
Nếu Tiêu Cẩn Chi quyết định dùng Lăng Mẫn, tất nhiên có nguyên tắc Nghi người thì không dùng người, dùng người thì không nên nghi ngờ người , anh cũng nói một chút chuyện giữa anh và Tiêu Cửu Cửu, dĩ nhiên là nói tránh nặng tìm nhẹ.
Một điểm mấu chốt nhất phải báo cho Lăng Mẫn cẩn thận trong lúc này chính là để Lăng Mẫn tiêu diệt cho hết tất cả đồ có thể dụ dỗ Tiêu Cửu Cửu nôn nghén, sau đó, phục vụ cô thật tốt, trang #ddlqd# bubble vả lại không thể để cho Cửu Cửu phát hiện mình không sinh non. Lăng Mẫn phải cố gắng bảo vệ cẩn thận cái thai của cô, chăm sóc tốt cuộc sống ăn uống thường ngày của cô, không để cho bất kỳ kẻ nào tới quấy rầy cô. Đây chính là nhiệm vụ quan trọng nhất của Lăng Mẫn hiện tại.
Lăng Mẫn ghi nhớ toàn bộ từng chút một vào trong lòng, cũng thi hành triệt để.
Dĩ nhiên, Tiêu Cẩn Chi cũng biết, bản thân Tiêu Cửu Cửu là học y, tuy bảo Giang Tiếu Trần với anh diễn một màn kịch Sinh non không đau , nhưng thai nhi này không bỏ đi, đoán chừng cũng không lừa được cô bao lâu.
Anh cũng chỉ có thể nghĩ như vậy, có thể giấu tạm thời thì tạm thời.
Về phần việc học của Cửu Cửu, anh chỉ có thể chào hỏi với hiệu trưởng trường đại học B trước, để ông xử lý cho cô tạm nghỉ học trước, chờ sau này sinh xong đứa bé lại nói.
Khi Trương Dương và La Manh nghe chủ nhiệm lớp Yến Quy Lai công bố chuyện Tiêu Cửu Cửu tạm nghỉ học thì hôn mê ngay rồi!
Họ đều cho rằng cô là không nghĩ ra rồi, sau giờ học vội vàng gọi điện thoại cho Tiêu Cửu Cửu.
Ở bên này, Tiêu Cửu Cửu cũng nghe đến không hiểu ra sao, cô không có lo liệu tạm nghỉ học mà?
Ngay sau đó vừa nghĩ, chuyện này khẳng định lại là Tiêu Cẩn Chi giở trò quỷ, ngoại trừ anh sẽ không có người khác.
Cô trấn an Trương Dương và La Manh mấy câu, chỉ nói mình bị bệnh, chờ thân thể khỏe mạnh, cô lại tìm họ tụ họp.
Cúp điện thoại của Trương Dương và La Manh, Tiêu Cửu Cửu lập tức bấm điện thoại Tiêu Cẩn Chi, trực tiếp hỏi, Sao anh đã ngưng tất cả môn học của em?
Tiêu Cẩn Chi kiên nhẫn giải thích cho cô, Bây giờ em cần nghỉ ngơi, lại nói, môn học kia có lên hay không cũng không ảnh hưởng bao nhiêu đối với em. Với kiến thức lý luận bây giờ của em, lại dời một chồng sách thuốc ở trước mặt em, em đã lập tức có thể trở thành một kho tri thức y thuật linh hoạt, bây giờ em thiếu cũng chỉ là cơ hội thực tiễn. Có điều, cứ nhìn hiệu quả chữa bệnh của em cho bà nội Đông Phương, phu nhân bá tước, còn có Long Cửu bọn họ, cũng biết y thuật của em là hoàn toàn có thể xuất sư (thành nghề). Như vậy đi, nếu như em thật sự muốn tiếp tục học tập chuyên sâu, vậy anh đồng ý với em, chờ thân thể em khỏe mạnh, sẽ đến chỗ Giang Tiếu Trần làm bác sĩ thực tập, như thế nào?
Tiêu Cửu Cửu nhíu mày, Chỗ của Giang Tiếu Trần? Anh ấy chịu không?
Tiêu Cẩn Chi đắc chí hừ nhẹ, Có anh lên tiếng, anh ta có thể không chịu sao?
Tiêu Cửu Cửu bất đắc dĩ thở dài, Không phải đâu, ý của em là, em nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe rồi, có cần phải tạm nghỉ học sao?
Trong nháy mắt giọng của Tiêu Cẩn Chi trầm xuống, Em cho rằng vào sau khi từng xảy ra chuyện Lương Kinh Đào và em bị người khi dễ, anh còn có thể cho em sống ở trong trường học dở tệ đó sao?
Khóe mắt Tiêu Cửu Cửu nhắm thẳng tới, trường học dở tệ? Chỉ có cái tên cuồng ngạo này dám nói thế với đại học B thôi? Lời này thật đúng là ngông cuồng đến không có đạo lý! Bao che khuyết điểm đến ghê gớm!
Được rồi! Em
/151
|