Nhìn thân mình trắng nõn trơn mềm của cô gái phía dưới, Úy Nam Thừa chỉ cảm thấy khí huyết thay nhau dâng trào.
Đáng chết! Là em chọc giận trước! Khẽ nguyền rủa một tiếng, bắt đầu phản công.
Há mồm cắn cánh môi mềm mại của Tuệ Tuệ, hút cắn, gặm nuốt, giày xéo đi lại, đầu lưỡi linh hoạt chui vào trong miệng cô, đến mức khiến cho cô thở gấp liên tiếp.
Sao gấu lớn lại sẽ cắn người? Đầu Thiên Ca Tuệ không còn tỉnh táo thầm nghĩ, hơn nữa càng ngày càng nóng, nóng đến cô sắp nổ tung.
Từ cánh môi đến cằm, rồi đến vành tai, không có chỗ nào Úy Nam Thừa không tỉ mỉ liếm láp, mút vào, bàn tay không thêm thô lỗ chà đạp, giày vò bánh bao bé nhỏ của người phía dưới.
“Ừ... Nóng...” Thiên Ca Tuệ bị trêu chọc phát ra từng tiếng thở dốc nũng nịu.
Rên rỉ vô ý thức này kích thích hormone giống đực của Úy Nam Thừa, đôi môi dọc theo xương quai xanh đi thẳng xuống, cắn trái nho bé nhỏ dựng thẳng trước ngực cô...
Bia thêm rượu đỏ, tác dụng chậm vốn lớn, đặc biệt tửu lượng của Thiên Ca Tuệ vốn không tốt, càng đốt cháy lòng, chỉ cảm thấy trong thân thể có đốm lửa đang thiêu đốt, lại không tìm được chỗ giải tỏa.
“Ưmh... Nóng... Nóng quá...” Hai móng vuốt của Thiên Ca Tuệ cào loạn trên lưng người nào đó, chân cũng không yên phận đạp loạn.
Úy Nam Thừa nhấc một tay đè chân giãy loạn của cô, trượt dần vào bên trong giữa hai đùi...
Hơi thở của hai người càng thêm lộn xộn, nguồn nhiệt không ngừng tăng lên.
“A! Đau quá...” Thiên Ca Tuệ cảm thấy có thứ gì đó đâm vào chỗ kia của mình, sau đó đau đớn khoan tim truyền đến, nước mắt không kiềm chế được chảy xuống.
“Ngoan, đừng khóc, lần đầu tiên hơi đau một chút, nhẫn nại chút là được.” Úy Nam Thừa đau lòng hôn nước mắt của Thiên Ca Tuệ, cố nén dục vọng sắp sửa bùng nổ của mình, kiên nhẫn dụ dỗ.
“Hu hu! Đi ra ngoài! Mau đi ra! Đau chết...” Thiên Ca Tuệ khóc bù lu bù loa.
Mặt Úy Nam Thừa đen sì, nhưng tên đã lắp vào cung không bắn không được, anh chỉ có thể dịu dàng trấn an thỏ trắng nhỏ trong ngực.
“Một chút nữa sẽ hết đau, ngoan ~” Đôi môi nóng bỏng của Úy Nam Thừa rơi trên lông mi, gương mặt, lỗ mũi, và cuối cùng là đôi môi của Thiên Ca Tuệ.
Động thân, xuyên qua.
“Hu hu...” Tiếng nghẹn ngào của Thiên Ca Tuệ đều chìm trong nụ hôn dịu dàng triền miên của chú.
Bắt đầu rất đau, rất căng, rất khó chịu, dần đần tốt hơn nhiều, ngược lại có một cảm giác dễ chịu thoải mái được lấp đầy, thậm chí, hơi mất hồn.
...
Sau khi xong chuyện, Úy Nam Thừa ôm Tuệ Tuệ đi phòng tắm tắm đơn giản, lau sạch sẽ dơ bẩn giữa hai chân giúp cô, mệt mỏi ôm cô ngủ.
Vì vậy, đêm sinh nhật mười tám tuổi của bạn học Thiên Ca Tuệ, đã thành lễ thành nhân, từ cô gái lột xác thành phụ nữ.
--- ---------- -----
Sáng sớm, ánh mặt trời ấm áp rải rác vào phòng ngủ, chiếu lên trên giường cảnh hai nam nữ ngủ say sưa thỏa mãn, hô hấp đều đều.
“Ưm...” Thiên Ca Tuệ lật người, hai tay ôm chặt gối ôm trong ngực, thật ấm áp, sờ sờ, không giống như gối ôm gấu lớn, ngược lại giống như chú.
“Sờ đủ chưa?” Giọng nói hài hước mà lười biếng truyền từ đỉnh đầu đến.
“Hả...” Thiên Ca Tuệ mở mắt, đã nhìn thấy đầu chú nằm nghiêng trên giường, dáng vẻ lười biếng quyến rũ, nhìn đã muốn đụng ngã...
Còn có lồng ngực vững chắc này, rất hấp dẫn, thật sự là một yêu nghiệt cực phẩm!
Úy Nam Thừa cười yếu ớt chạm khẽ vào đôi môi đỏ mọng của Tuệ Tuệ, “Chào buổi sáng, tối hôm qua ngủ ngon không?”
Hai hàng mi dày đậm của Thiên Ca Tuệ chớp chớp, trong phút chốc không kịp phản ứng, ngay sau đó “Cọ cọ” một cái ngồi dậy, lại phát hiện giữa hai đùi đau đớn khó nhịn giống như bị xe nghiền.
Ối! Chẳng lẽ tối qua cô bị xe đè?
Úy Nam Thừa híp mắt nhìn hai bánh bao nhỏ của người nào đó lộ ra trong không khí, cùng với dâu tây từ xương quai xanh đến trước ngực, lóe ra tín hiệu nguy hiểm.
Có thể ánh mắt chú nhìn mình quá mức trần trụi, Thiên Ca Tuệ muộn màng nhận ra trước ngực rất mát, cúi đầu xem xét, sao không thấy đồ lót?
Vội kéo chăn che trước ngực, “Không cho phép nhìn!!! Sói háo sắc! Chú lột quần áo của tôi từ khi nào vậy!”
“Tối hôm qua em uống say tự cởi ra.” Người nào đó trả lời rất lạnh nhạt, nếu không phải tửu lượng của cô nhóc thúi quá kém, mình cũng sẽ không kiềm chế nổi, ăn cô sạch sành sanh.
“Tối hôm qua? Sau khi uống rượu say tự mình cởi ra sao?” Thiên Ca Tuệ giật mình, cằm cũng sắp trật khớp, mình sau khi uống say có điên cuồng như vậy sao? Lại cởi hết quần áo?
“Đúng vậy.” Người nào đó gật gật đầu, dáng vẻ quả thật như thế, còn xoay người, chỉ vào vết cào trên lưng, “Đây đều là em tiến hành bạo lực với anh tối hôm qua.”
Thiên Ca Tuệ giật tóc, mình có bạo lực như vậy sao? Nhưng chú sẽ không vì lừa cô mà tự cào sau lưng mình chứ?
“Vậy vì sao bắp đùi tôi lại đau như vậy? Có phải do chú làm không!” Tối hôm qua chú sẽ không thừa cơ hội sau khi cô ngủ sẽ làm gì cô chứ! Bằng không sao chân lại đau như vậy!
“Không nghĩ ra?” Úy Nam Thừa ác ý nâng khóe môi.
Thỏ trắng nhỏ cắn môi mê man gật đầu, tối hôm qua rất nhiều bạn học tổ chức sinh nhật cho cô, sau đó mọi người cùng nhau đánh trận chiến bánh ngọt, uống rượu, ca hát, sau đó Yên nhi lại kéo cô đứng lên bàn, đá nát rất nhiều chai bia, còn uống vài ly rượu đỏ...
Sau đó, chú tới, vác cô đi...
Không đúng, hình như quên mất chuyện quan trọng nhất...
... Chú nói mười giờ tới đón cô, làm sinh nhật cho cô!
Thảm!
Mắt to tội nghiệp nhìn chú, “Chú, ngại quá, tối hôm qua bạn học tổ chức sinh nhật cho tôi, uống rất nhiều rượu, cho nên quên gọi điện thoại cho chú rồi.”
“Không có việc gì, chỉ có điều lần sau không chiếu theo lệ này nữa! Về sau không cho uống quá nhiều rượu trước mặt người khác biết không?” Sói xám lớn ân cần dạy.
“Rồi, vậy quà sinh nhật của tôi đâu?” Mắt Thiên Ca Tuệ sáng lấp lánh nhìn chú.
“Tối hôm qua anh mua một bó lam sắc yêu cơ to, đáng tiếc đã khô héo.” Úy Nam Thừa thở dài, giọng buồn bã.
“Còn có thứ khác không?”
“Anh đưa bản thân cho em.”
“Hả...” Thỏ trắng nhỏ kinh ngạc lần nữa, ý tứ gì?
“Tối hôm qua, anh đã trở thành người của em.” Úy Nam Thừa cười đến quyến rũ lười biếng.
Thiên Ca Tuệ lạnh đến buồn nôn, há miệng run rẩy chỉ một ngón tay, chỉ chỉ anh, lại chỉ vào mình, “Chú nói là, tôi... Tối hôm qua phát thú tính, cường chú?”
Trên ti vi, phụ nữ bình thường đều nói như vậy: “Gia, tối hôm qua cận thân đã trở thành người của ngài, nguyện cả đời hầu hạ gia, không xa không rời.”
Chẳng lẽ? Quan hệ của cô và chú trái ngược?
Úy Nam Thừa rất bình tĩnh giật giật khóe miệng, quả nhiên không thể dùng suy nghĩ của người bình thường tới đo lường, cấu tạo quả nhiên không giống vậy!
“Mệt mỏi sao? Đi ngủ tiếp thôi.” Dịu dàng nói sang chuyện khác.
“Trên người có chỗ không thoải mái.” Thiên Ca Tuệ khẽ dời mông, phát hiện nơi đó cũng hơi đau, thật kỳ quái!
“Ngoan, ngủ tiếp đi, còn sớm đấy.” Lúc Úy Nam Thừa đứng dậy vẫn không quên chỉnh lại góc chăn cho Tuệ Tuệ.
Nhìn thân thể không mảnh vải che thân của chú, bị sợ đến Thiên Ca Tuệ vội vàng che mắt, lại chừa một khe nhỏ len lén quan sát, vóc người chú thật đẹp đó ~ không có một chút thịt dư nào.
Còn nhớ rõ trước kia đã nhìn thấy giữa hai chân chú có một cây lạp xưởng không rõ ràng gì đó, không biết còn ở đó không?
Hù sợ nha! Vẫn còn đó?
Rốt cuộc là làm gì? Về sau phải tìm cơ hội hỏi chú.
Trong mơ mơ màng màng, cô ngủ thiếp rồi, ngủ thẳng đến tự nhiên tỉnh, nhìn đồng hồ: 11 giờ rưỡi.
Woa! Cảm giác cực kỳ thoải mái! Ba tháng nghỉ hè, phải vạch kế hoạch đi đâu du lịch mới được, ở nhà chắc chắn nhàm chán đến chết.
Ôm chăn nằm trên giường lăn qua lăn lại, trong lòng ngây ngất lâng lâng.
--- ---------- -----
Lúc ăn cơm trưa, Nam Xu Nhiên đặc biệt vì con dâu hầm một nồi canh gà táo đỏ cẩu kỷ, nói để bổ thân thể, còn lặng lẽ ghé vào lỗ tai hỏi, “Tối hôm qua Thừa nhi có làm đau con không?”
Lúc sáng khi con trai đi làm, ấp úng nói thẳng với bà chuyện xảy ra tối hôm qua, lúc này mới khiến bà bừng tỉnh hiểu ra, không trách được bụng Tuệ Tuệ vẫn không có động tĩnh, thì ra trước đó đều không phải thật, tối hôm qua mới đúng là gạo sống nấu thành cơm chín.
Vết máu đỏ tươi trên giường cũng nói đây tuyệt đối là sự thật, bồng cháu, không còn xa rồi.
“Cái gì ạ?” Tay bưng cháo gà của Thiên Ca Tuệ khẽ dừng lại, mẹ Nam nói thật kỳ quái.
“Chân còn đau không?” Nam Xu Nhiên biết ở phương diện này con dâu còn rất đơn thuần, rất nhiều chuyện không rõ ràng, xem ra phải nói một chút với con bé.
“Còn.” Thiên Ca Tuệ khẽ gật đầu, trong lòng kỳ quái sao mẹ Nam lại biết? Chẳng lẽ chú nói?
“Tuệ Tuệ, hôm qua là sinh nhật mười tám tuổi của con, cũng coi như chân chính là lễ thành nhân rồi, cô gái lột xác thành phụ nữ chính là đạo lý như vậy, mặc dù kinh nghiệm về chuyện này của con hơi sớm, nhưng chưa chắc không phải là chuyện tốt, chờ sau khi sinh xong đứa bé, thân thể nhanh chóng khôi phục, tiếp tục đi học cũng không ảnh hưởng.”
Nam Xu Nhiên nói nhiều như vậy, Thiên Ca Tuệ nghe đến mấy chữ sinh con, không khỏi nhớ tới chuyện khoảng thời gian trước mẹ Nam nói sau khi sinh xong đứa bé sẽ không còn đau bụng kinh, vẻ mặt nghi ngờ hỏi: “Mẹ Nam, sao con còn chưa mang thai?”
Đáng chết! Là em chọc giận trước! Khẽ nguyền rủa một tiếng, bắt đầu phản công.
Há mồm cắn cánh môi mềm mại của Tuệ Tuệ, hút cắn, gặm nuốt, giày xéo đi lại, đầu lưỡi linh hoạt chui vào trong miệng cô, đến mức khiến cho cô thở gấp liên tiếp.
Sao gấu lớn lại sẽ cắn người? Đầu Thiên Ca Tuệ không còn tỉnh táo thầm nghĩ, hơn nữa càng ngày càng nóng, nóng đến cô sắp nổ tung.
Từ cánh môi đến cằm, rồi đến vành tai, không có chỗ nào Úy Nam Thừa không tỉ mỉ liếm láp, mút vào, bàn tay không thêm thô lỗ chà đạp, giày vò bánh bao bé nhỏ của người phía dưới.
“Ừ... Nóng...” Thiên Ca Tuệ bị trêu chọc phát ra từng tiếng thở dốc nũng nịu.
Rên rỉ vô ý thức này kích thích hormone giống đực của Úy Nam Thừa, đôi môi dọc theo xương quai xanh đi thẳng xuống, cắn trái nho bé nhỏ dựng thẳng trước ngực cô...
Bia thêm rượu đỏ, tác dụng chậm vốn lớn, đặc biệt tửu lượng của Thiên Ca Tuệ vốn không tốt, càng đốt cháy lòng, chỉ cảm thấy trong thân thể có đốm lửa đang thiêu đốt, lại không tìm được chỗ giải tỏa.
“Ưmh... Nóng... Nóng quá...” Hai móng vuốt của Thiên Ca Tuệ cào loạn trên lưng người nào đó, chân cũng không yên phận đạp loạn.
Úy Nam Thừa nhấc một tay đè chân giãy loạn của cô, trượt dần vào bên trong giữa hai đùi...
Hơi thở của hai người càng thêm lộn xộn, nguồn nhiệt không ngừng tăng lên.
“A! Đau quá...” Thiên Ca Tuệ cảm thấy có thứ gì đó đâm vào chỗ kia của mình, sau đó đau đớn khoan tim truyền đến, nước mắt không kiềm chế được chảy xuống.
“Ngoan, đừng khóc, lần đầu tiên hơi đau một chút, nhẫn nại chút là được.” Úy Nam Thừa đau lòng hôn nước mắt của Thiên Ca Tuệ, cố nén dục vọng sắp sửa bùng nổ của mình, kiên nhẫn dụ dỗ.
“Hu hu! Đi ra ngoài! Mau đi ra! Đau chết...” Thiên Ca Tuệ khóc bù lu bù loa.
Mặt Úy Nam Thừa đen sì, nhưng tên đã lắp vào cung không bắn không được, anh chỉ có thể dịu dàng trấn an thỏ trắng nhỏ trong ngực.
“Một chút nữa sẽ hết đau, ngoan ~” Đôi môi nóng bỏng của Úy Nam Thừa rơi trên lông mi, gương mặt, lỗ mũi, và cuối cùng là đôi môi của Thiên Ca Tuệ.
Động thân, xuyên qua.
“Hu hu...” Tiếng nghẹn ngào của Thiên Ca Tuệ đều chìm trong nụ hôn dịu dàng triền miên của chú.
Bắt đầu rất đau, rất căng, rất khó chịu, dần đần tốt hơn nhiều, ngược lại có một cảm giác dễ chịu thoải mái được lấp đầy, thậm chí, hơi mất hồn.
...
Sau khi xong chuyện, Úy Nam Thừa ôm Tuệ Tuệ đi phòng tắm tắm đơn giản, lau sạch sẽ dơ bẩn giữa hai chân giúp cô, mệt mỏi ôm cô ngủ.
Vì vậy, đêm sinh nhật mười tám tuổi của bạn học Thiên Ca Tuệ, đã thành lễ thành nhân, từ cô gái lột xác thành phụ nữ.
--- ---------- -----
Sáng sớm, ánh mặt trời ấm áp rải rác vào phòng ngủ, chiếu lên trên giường cảnh hai nam nữ ngủ say sưa thỏa mãn, hô hấp đều đều.
“Ưm...” Thiên Ca Tuệ lật người, hai tay ôm chặt gối ôm trong ngực, thật ấm áp, sờ sờ, không giống như gối ôm gấu lớn, ngược lại giống như chú.
“Sờ đủ chưa?” Giọng nói hài hước mà lười biếng truyền từ đỉnh đầu đến.
“Hả...” Thiên Ca Tuệ mở mắt, đã nhìn thấy đầu chú nằm nghiêng trên giường, dáng vẻ lười biếng quyến rũ, nhìn đã muốn đụng ngã...
Còn có lồng ngực vững chắc này, rất hấp dẫn, thật sự là một yêu nghiệt cực phẩm!
Úy Nam Thừa cười yếu ớt chạm khẽ vào đôi môi đỏ mọng của Tuệ Tuệ, “Chào buổi sáng, tối hôm qua ngủ ngon không?”
Hai hàng mi dày đậm của Thiên Ca Tuệ chớp chớp, trong phút chốc không kịp phản ứng, ngay sau đó “Cọ cọ” một cái ngồi dậy, lại phát hiện giữa hai đùi đau đớn khó nhịn giống như bị xe nghiền.
Ối! Chẳng lẽ tối qua cô bị xe đè?
Úy Nam Thừa híp mắt nhìn hai bánh bao nhỏ của người nào đó lộ ra trong không khí, cùng với dâu tây từ xương quai xanh đến trước ngực, lóe ra tín hiệu nguy hiểm.
Có thể ánh mắt chú nhìn mình quá mức trần trụi, Thiên Ca Tuệ muộn màng nhận ra trước ngực rất mát, cúi đầu xem xét, sao không thấy đồ lót?
Vội kéo chăn che trước ngực, “Không cho phép nhìn!!! Sói háo sắc! Chú lột quần áo của tôi từ khi nào vậy!”
“Tối hôm qua em uống say tự cởi ra.” Người nào đó trả lời rất lạnh nhạt, nếu không phải tửu lượng của cô nhóc thúi quá kém, mình cũng sẽ không kiềm chế nổi, ăn cô sạch sành sanh.
“Tối hôm qua? Sau khi uống rượu say tự mình cởi ra sao?” Thiên Ca Tuệ giật mình, cằm cũng sắp trật khớp, mình sau khi uống say có điên cuồng như vậy sao? Lại cởi hết quần áo?
“Đúng vậy.” Người nào đó gật gật đầu, dáng vẻ quả thật như thế, còn xoay người, chỉ vào vết cào trên lưng, “Đây đều là em tiến hành bạo lực với anh tối hôm qua.”
Thiên Ca Tuệ giật tóc, mình có bạo lực như vậy sao? Nhưng chú sẽ không vì lừa cô mà tự cào sau lưng mình chứ?
“Vậy vì sao bắp đùi tôi lại đau như vậy? Có phải do chú làm không!” Tối hôm qua chú sẽ không thừa cơ hội sau khi cô ngủ sẽ làm gì cô chứ! Bằng không sao chân lại đau như vậy!
“Không nghĩ ra?” Úy Nam Thừa ác ý nâng khóe môi.
Thỏ trắng nhỏ cắn môi mê man gật đầu, tối hôm qua rất nhiều bạn học tổ chức sinh nhật cho cô, sau đó mọi người cùng nhau đánh trận chiến bánh ngọt, uống rượu, ca hát, sau đó Yên nhi lại kéo cô đứng lên bàn, đá nát rất nhiều chai bia, còn uống vài ly rượu đỏ...
Sau đó, chú tới, vác cô đi...
Không đúng, hình như quên mất chuyện quan trọng nhất...
... Chú nói mười giờ tới đón cô, làm sinh nhật cho cô!
Thảm!
Mắt to tội nghiệp nhìn chú, “Chú, ngại quá, tối hôm qua bạn học tổ chức sinh nhật cho tôi, uống rất nhiều rượu, cho nên quên gọi điện thoại cho chú rồi.”
“Không có việc gì, chỉ có điều lần sau không chiếu theo lệ này nữa! Về sau không cho uống quá nhiều rượu trước mặt người khác biết không?” Sói xám lớn ân cần dạy.
“Rồi, vậy quà sinh nhật của tôi đâu?” Mắt Thiên Ca Tuệ sáng lấp lánh nhìn chú.
“Tối hôm qua anh mua một bó lam sắc yêu cơ to, đáng tiếc đã khô héo.” Úy Nam Thừa thở dài, giọng buồn bã.
“Còn có thứ khác không?”
“Anh đưa bản thân cho em.”
“Hả...” Thỏ trắng nhỏ kinh ngạc lần nữa, ý tứ gì?
“Tối hôm qua, anh đã trở thành người của em.” Úy Nam Thừa cười đến quyến rũ lười biếng.
Thiên Ca Tuệ lạnh đến buồn nôn, há miệng run rẩy chỉ một ngón tay, chỉ chỉ anh, lại chỉ vào mình, “Chú nói là, tôi... Tối hôm qua phát thú tính, cường chú?”
Trên ti vi, phụ nữ bình thường đều nói như vậy: “Gia, tối hôm qua cận thân đã trở thành người của ngài, nguyện cả đời hầu hạ gia, không xa không rời.”
Chẳng lẽ? Quan hệ của cô và chú trái ngược?
Úy Nam Thừa rất bình tĩnh giật giật khóe miệng, quả nhiên không thể dùng suy nghĩ của người bình thường tới đo lường, cấu tạo quả nhiên không giống vậy!
“Mệt mỏi sao? Đi ngủ tiếp thôi.” Dịu dàng nói sang chuyện khác.
“Trên người có chỗ không thoải mái.” Thiên Ca Tuệ khẽ dời mông, phát hiện nơi đó cũng hơi đau, thật kỳ quái!
“Ngoan, ngủ tiếp đi, còn sớm đấy.” Lúc Úy Nam Thừa đứng dậy vẫn không quên chỉnh lại góc chăn cho Tuệ Tuệ.
Nhìn thân thể không mảnh vải che thân của chú, bị sợ đến Thiên Ca Tuệ vội vàng che mắt, lại chừa một khe nhỏ len lén quan sát, vóc người chú thật đẹp đó ~ không có một chút thịt dư nào.
Còn nhớ rõ trước kia đã nhìn thấy giữa hai chân chú có một cây lạp xưởng không rõ ràng gì đó, không biết còn ở đó không?
Hù sợ nha! Vẫn còn đó?
Rốt cuộc là làm gì? Về sau phải tìm cơ hội hỏi chú.
Trong mơ mơ màng màng, cô ngủ thiếp rồi, ngủ thẳng đến tự nhiên tỉnh, nhìn đồng hồ: 11 giờ rưỡi.
Woa! Cảm giác cực kỳ thoải mái! Ba tháng nghỉ hè, phải vạch kế hoạch đi đâu du lịch mới được, ở nhà chắc chắn nhàm chán đến chết.
Ôm chăn nằm trên giường lăn qua lăn lại, trong lòng ngây ngất lâng lâng.
--- ---------- -----
Lúc ăn cơm trưa, Nam Xu Nhiên đặc biệt vì con dâu hầm một nồi canh gà táo đỏ cẩu kỷ, nói để bổ thân thể, còn lặng lẽ ghé vào lỗ tai hỏi, “Tối hôm qua Thừa nhi có làm đau con không?”
Lúc sáng khi con trai đi làm, ấp úng nói thẳng với bà chuyện xảy ra tối hôm qua, lúc này mới khiến bà bừng tỉnh hiểu ra, không trách được bụng Tuệ Tuệ vẫn không có động tĩnh, thì ra trước đó đều không phải thật, tối hôm qua mới đúng là gạo sống nấu thành cơm chín.
Vết máu đỏ tươi trên giường cũng nói đây tuyệt đối là sự thật, bồng cháu, không còn xa rồi.
“Cái gì ạ?” Tay bưng cháo gà của Thiên Ca Tuệ khẽ dừng lại, mẹ Nam nói thật kỳ quái.
“Chân còn đau không?” Nam Xu Nhiên biết ở phương diện này con dâu còn rất đơn thuần, rất nhiều chuyện không rõ ràng, xem ra phải nói một chút với con bé.
“Còn.” Thiên Ca Tuệ khẽ gật đầu, trong lòng kỳ quái sao mẹ Nam lại biết? Chẳng lẽ chú nói?
“Tuệ Tuệ, hôm qua là sinh nhật mười tám tuổi của con, cũng coi như chân chính là lễ thành nhân rồi, cô gái lột xác thành phụ nữ chính là đạo lý như vậy, mặc dù kinh nghiệm về chuyện này của con hơi sớm, nhưng chưa chắc không phải là chuyện tốt, chờ sau khi sinh xong đứa bé, thân thể nhanh chóng khôi phục, tiếp tục đi học cũng không ảnh hưởng.”
Nam Xu Nhiên nói nhiều như vậy, Thiên Ca Tuệ nghe đến mấy chữ sinh con, không khỏi nhớ tới chuyện khoảng thời gian trước mẹ Nam nói sau khi sinh xong đứa bé sẽ không còn đau bụng kinh, vẻ mặt nghi ngờ hỏi: “Mẹ Nam, sao con còn chưa mang thai?”
/283
|