Nhẫn nại chờ một giờ, Úy Nam Thừa thật sự ngồi không yên, lái xe chạy thẳng đến “Đế Oanh”.
Lúc này, bên trong phòng 5101, không khí vô cùng HIGH, uống rượu, ca hát, khiêu vũ, chơi oẳn tù tì, cả một đám rối loạn!
“Tuệ Tuệ, chúng ta tới uống rượu đỏ, uống cho đẹp, hì hì...” Đổng Yên bưng ly rượu đỏ lên nhét vào trong tay Tuệ Tuệ, cũng kéo cô ấy đi về phía bàn.
“Cảm giác tốt, đầu óc choáng váng, thật nhiều người ~” Thiên Ca Tuệ cười như con ngốc.
“Đứng thật cao nhìn thật xa!” Đổng Yên giơ cao ly gào một tiếng.
“Ha ha ha...”
Mắt thấy chai bia trên bàn đều bị hai cô coi là bóng mà đá, cũng không ai quan tâm, cái gọi là vui hết mình, đó chính là tận tình phát tiết, bất chấp tất cả.
Bùi Phóng yên tĩnh ngồi bên cạnh, ánh mắt chuyên chú mà cưng chiều nhìn bạn gái, để phòng ngừa cô ấy không cẩn thận ngã xuống, Yên nhi uống say gò má ửng hồng, dáng vẻ con gái mềm mại đáng yêu, để cho đáy lòng anh dâng lên khô nóng khó tả.
Hạ Lan Thu nghiêng đầu rất đáng yêu nhìn hai kẻ dở hơi đang vừa nhảy vừa lắc trên bàn, thật sự không biết kiếp trước đã tu luyện may mắn đến đâu, có được hai người chị em tốt như thế.
Lúc Úy Nam Thừa đẩy cửa ra chính là thấy cảnh tượng như vậy, nhất là người nào đó đang đứng trên bàn nhảy tới nhảy lui như châu chấu, đầu rất đau.
Ai vậy? Đi nhầm phòng sao? Mọi người cảm thấy vô cùng kỳ quái với trai đẹp xa lạ tự nhiên xông vào.
“Woa! Soái ca rất có hình có tượng! Nhìn môi mỏng khêu gợi này không thôi tớ đã cảm thấy không cách nào hít thở!” Không ít nữ sinh còn tỉnh táo che miệng kêu lên.
Nam sinh thuần túy mang theo ánh mắt thưởng thức và quan sát, đều suy nghĩ mình cách bước thành thục này còn xa lắm không?
“Ah, đó không phải là chú nhà cậu sao?” Đổng Yên say mắt lờ đờ mông lung chỉ vào người đàn ông đang từng bước đi về phía hai cô.
“Chú cái gì? Chú... Sao có thể ở đây, chú đang ở nhà chờ tớ.” Thiên Ca Tuệ vừa nói vừa còn nấc rượu, gương mặt ửng hồng, môi đỏ mọng chu lên, cặp mắt mông lung nhìn người đàn ông phía trước càng lúc càng gần, cười đến ngây ngốc, mì ngon quen thuộc đó ~
Chẳng lẽ cô thật sự xuất hiện ảo giác? Nhìn ai cũng giống chú?
“Hì hì... Anh là ai? Dáng dấp giống như chú, kỳ, quái!” Thiên Ca Tuệ lớn gan dí sát vào mặt càng lúc càng gần, không tỉnh táo mà nói lầm bầm.
Chú kỳ quái? Cô nhóc này thật sự ba ngày không đánh thì nhảy lên đầu lật ngói!
Úy Nam Thừa xanh mặt, đưa tay kéo Thiên Ca Tuệ đang ở trên bàn, “Theo tôi về nhà.”
“Buông ra, tôi không về! Ngày mai không phải lên lớp, về làm gì?” Thiên Ca Tuệ rút tay bị cầm ra, tức giận cong môi, người ta còn chưa chơi đủ!
“Nếu Tuệ Tuệ không muốn về, vậy để cho cô ấy ở lại đây chơi thêm đi, ở lại tôi sẽ đưa cô ấy về nhà an toàn.” Trâu Thịnh đi tới, chắn trước mặt Thiên Ca Tuệ.
Hạ Lan Thu kêu thầm không tốt trong lòng, Trâu Thịnh không nên đi lên thêm phiền, chuyện giữa vợ chồng son bọn họ, người ngoài không nhúng tay vào mới thỏa đáng.
Úy Nam Thừa từng thấy người nam sinh này mấy lần, biết cậu ta và Tuệ Tuệ chơi đùa từ nhỏ đến lớn cùng nhau, quan hệ rất tốt, chỉ có điều không ngờ cậu ta còn có một tầng ý định khác với Tuệ Tuệ, xem ra, phải sớm chặt đứt ý niệm của cậu ta!
“Đây là chuyện nhà tôi, cũng không cần cậu quan tâm!” Giọng nói lạnh lùng mà kiên quyết, ý tứ rất rõ ràng, Tuệ Tuệ là bà xã của tôi, cậu đừng mơ tưởng hão huyền!
Trâu Thịnh dĩ nhiên không phục, Tuệ Tuệ bị gả cấp tốc cho anh ta, không có bất cứ tình cảm gì làm trụ cột, mình vẫn còn hy vọng.
“Tránh ra!” Úy Nam Thừa đẩy cậu nhóc còn non ngăn trước mặt mình, một tay khiêng người nào đó thần chí đã không rõ đặt lên vai, sải bước đi ra ngoài.
“Khốn kiếp! Thả tôi xuống! Tôi không phải bao bố!” Thiên Ca Tuệ chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng một trận, đầu hướng xuống, cái mông hướng lên trên, thật khó chịu, rất muốn ói...
Nhóc thúi! Rất tốt! Rất tốt! Còn biết mình không phải bao bố!
Tay Trâu Thịnh nhanh chóng nắm chặt thành quả đấm, một ngày nào đó, tôi sẽ đoạt lấy Tuệ Tuệ đó!
Ánh mắt thăm dò rối rít nhìn về phía Trâu Thịnh, “Rốt cuộc người đàn ông có sức quyến rũ bắn ra bốn phía này có quan hệ như thế nào với Tuệ Tuệ?”
“Anh họ Tuệ Tuệ.” Trâu Thịnh tức giận trả lời, cái gì mà sức quyến rũ bắn ra bốn phía? Úy Nam Thừa chỉ thành thực hơn mình một chút mà thôi, đợi sau vài năm mình chắc chắn mạnh hơn anh ta!
Hạ Lan Thu lắc lắc đầu, haizzz....
Đổng Yên đột nhiên không thấy Tuệ Tuệ bên cạnh, đi lòng vòng tìm, vẫn không thấy, đầu, thật choáng váng, thật choáng váng...
“Rầm” một tiếng, ngã xuống, không đau đớn như dự đoán, lại ngã vào một vòng ôm mềm mại trong ngực, thật thoải mái, mùi vị cũng thơm, mùi bạc hà mát mẻ.
Bùi Phóng thấy Yên nhi sắp ngã xuống rồi, vội vàng đi tới đón lấy cô, ôm cô vào trong ngực, kết quả còn không yên phận, ý vị ngửi cổ áo anh, giống như con cún con cọ cằm anh hơi ngứa.
“A Phóng, a Phóng, em rất yêu anh.” Gò má Đổng Yên ửng hồng rù rì nói.
“Yên nhi, anh yêu em.” Bùi Phóng cắn lỗ tai bạn gái nhẹ giọng nói.
Có lẽ nghe thấy, cũng có thể không nghe thấy, khóe môi Đổng Yên nhếch lên ngọt ngào nở nụ cười ngủ thiếp đi.
--- ---------- -----
Dọc theo đường đi, Thiên Ca Tuệ vẫn la hét: “Thả tôi xuống! Mau buông tôi xuống! Khốn nạn! Hu hu...”
Khiến không ít người quay đầu nhìn, mọi người đều rối rít suy đoán rốt cuộc hai người này có quan hệ gì, chẳng lẽ bà xã ăn vụng bên ngoài, bị ông xã bắt được?
Hay bà xã bỏ nhà đi chơi, bị ông xã tóm trở lại?
Tóm lại, rất nhiều phiên bản...
“Là em để cho tôi leo cây trước!” Úy Nam Thừa đặt Tuệ Tuệ trên đầu xe, hung tợn nói, càng trừng phạt bằng cách đánh mấy phát vào mông cô.
“Hu hu hu... Tôi không có leo cây!” Thiên Ca Tuệ khóc lóc vô cùng thảm thiết, ánh mắt u oán nhìn về phía người khác.
Đúng là ông nói gà bà nói vịt, nói chuyện với người say rượu quả nhiên rất tốn sức!
“Được rồi, về nhà đi.” Úy Nam Thừa thở dài, đưa tay định ôm Tuệ Tuệ lên xe, kết quả nhận được quyền cước đấm đá cự tuyệt.
“Đừng làm rộn, về nhà!” Úy Nam Thừa sưng mặt lên, quát.
Thiên Ca Tuệ uất ức mím môi, thút tha thút thít không dám lên tiếng, chú là người xấu! Động cái lại quát cô!
Dáng vẻ cô gái nhỏ quyến rũ này, nhìn trong mắt Úy Nam Thừa, dĩ nhiên sinh lòng trìu mến, sau khi say rượu, Tuệ Tuệ có vẻ thú vị khác, cả người lộ ra một kiểu xinh đẹp, giận dữ cũng có thể cực kỳ đáng yêu.
Sau khi lên xe, Thiên Ca Tuệ giận dỗi nghiên người nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ chốc lát đã ngủ rồi, đầu gật gù như gà con mổ thóc.
Úy Nam Thừa thân mật kéo đầu cô qua tựa trên vai mình.
Về đến nhà đã 11 giờ 50 rồi, Úy Nam Thừa đặt Tuệ Tuệ lên giường, nhẹ nhàng ấn xuống một cái hôn lên trán cô, “Sinh nhật vui vẻ.”
Thiên Ca Tuệ dính giường lập tức không thích ứng, kéo quần áo la ầm lên: “Nóng quá! Trên người rất dính...”
“Ngoan, tôi lập tức bật điều hòa.” Lúc Úy Nam Thừa nghiêng người bật điều hòa, Thiên Ca Tuệ đã khó nhịn mà vừa cào vừa gãy khắp người, cũng khó trách, tối nay cô bị người ta bôi bơ nhiều lắm!
“Nóng... Tôi muốn tắm!” Thiên Ca Tuệ nằm trên giường, ý thức mơ hồ nỉ non.
Úy Nam Thừa mặt đen sì, áo ngắn phía ngoài của cô nhóc đã bị cô kéo đến ngực, ngay cả đồ lót màu hồng bên trong cũng nhìn thấy.
Vội vàng đi tới giữ tay đang cào loạn của cô, tiếng chống lại cũng theo đó mà đến, “Hu hu... Tôi muốn tắm...”
Cô nhóc nói thật nhẹ nhõm, tắm? Chẳng lẽ muốn mình tắm cho cô nhóc?
“Ngoan, ngày mai tắm được không?”
“Không được... Trên người rất dính, buổi tối con kiến sẽ khiêng tôi đi, quần áo cũng rất thúi!” Thiên Ca Tuệ mở cặp mắt mông lung, vẻ mặt rất buồn bã.
Kéo sát vào ngửi, đúng là có vị hơi ngọt, cẩn thận nhìn tóc cô, lại dính chút bơ, chẳng lẽ tối nay bạn học tổ chức sinh nhật cho cô?
Bất đắc dĩ, đành phải ôm cô đi phòng tắm, lúc ngồi vào trong bồn tắm, cô bắt đầu kéo quần áo trên người, hoàn toàn không thấy bên cạnh còn có một người đàn ông bình thường.
Nhưng hơi sức lại không khống chế được, cởi không xong một bộ quần áo, áo lót càng thêm xốc xếch treo trước ngực, tức giận đến cô muốn xé nát nó!
Nhìn dáng vẻ quần áo lộn xộn của Tuệ Tuệ, Úy Nam Thừa thiếu chút nữa không cười ra tiếng, chỉ có thể chấp nhận cởi quần áo giúp cô, bàn tay đụng phải mỗi một chỗ, nóng bỏng giống như lửa cháy lan ra đồng cỏ, nhất là ngực, quả thực đang thử thác sự nhẫn nại của anh!
Lần đầu tiên trong đời, tắm cho một người phụ nữ, còn là bà xã của mình, nhưng lại không thể làm gì thì làm, thật sự thất bại!
Khó khăn lắm mới giải quyết xong món đồ khổ cực như vậy, vốn cho rằng thời gian nhịn khổ kết thúc, nhưng chư từng nghĩ tới cô gái nào đó lại thản nhiên ôm anh không chịu buông tay, còn giở trò, trong miệng lẩm bẩm, “Gối ôm gấu lớn càng ngày càng có xúc cảm rồi.”
“Em an phận một chút cho tôi!” Người nào đó nổi cơn thịnh nộ mà gào lên.
Sao gối ôm gấu lớn lại có thể nói chuyện? Thiên Ca Tuệ híp mắt xem xét, còn thò móng vuốt sờ mặt người nào đó, cuối cùng dừng lại trên môi, “Lạnh như băng, nhất định ăn rất ngon.”
Nói xong, há mồm cắn lên...
Bụng dưới của Úy Nam Thừa nóng ran, mới vừa rồi lúc tắm cho Tuệ Tuệ đã bị trêu chọc đến lửa dục đốt người, bây giờ tốt hơn, cắn luôn rồi.
/283
|