Kết quả rước lấy đáp lại mãnh liệt hơn, hôn hít cách thức tiêu chuẩn rất thuần túy và tinh khiết, rất nhanh, hai người liền khó thở rồi, nhất là Quế Noãn Yên, cảm giác sắp hít thở không thông, thân thể mềm mại xụi lơ trong ngực Thiên Tập Vũ, gương mặt ửng đỏ.
Một phút, hai phút… Mười phút…
Giống như một thế kỷ trôi qua, hai người mới thở hổn hển tách nhau ra, Quế Noãn Yên vẫn còn đầu óc choáng váng không phân rõ tình huống, môi đỏ mọng khẽ sưng, bên khóe miệng còn chảy xuống một giọt chất lỏng trong sáng thuần khiết, tròng mắt đen ướt nhẹp như nai con vô tội lại mở mịt nhìn người đàn ông trước mắt.
Thiên Tập Vũ bị cô nhìn đến bụng dưới nóng ran, hầu kết không nhịn được lăn mấy cái, đôi môi một lần nữa che kín lên, cánh môi hương vị ngọt ngào của tiểu Yên khiến cho lòng anh sinh gợn sóng, có một cảm giác khác lạ lặng lẽ lan tràn trong lòng anh.
Sau khi hai người tách ra lần nữa, Quế Noãn Yên mắc cỡ gương mặt ửng đỏ, đầu chôn trong ngực Thiên Tập Vũ không chịu chui ra, mặc dù tính tình cô luôn độc lập riêng biệt, nhưng về phương diện tình cảm vẫn trống rỗng, một lòng chỉ thích anh Vũ, làm như không thấy những người đàn ông khác có lòng và theo đuổi
“Lên xe đi.” Thiên Tập Vũ cắn tai Quế Noãn Yên nhẹ giọng nói ra, thấy cô không có phản ứng, không khỏi cười khẽ, “Thế nào? Không nỡ đi à?”
Quế Noãn Yên rên rỉ một tiếng nhéo cánh tay anh một phát, cúi đầu chui vào trong xe, đều do anh Vũ không tốt, luôn phả hơi vào trong lỗ tai mình, khiến cho cả người cô đều tê tê dại dại, hơn nữa giọng nói của anh đặc biệt khàn khàn, khiến cho tim cô “Thịch thịch thịch” nhảy loạn lên.
Dọc theo đường đi, hai người đều rất trầm mặc, chỉ có điều thỉnh thoảng sẽ có vài lần trao đổi ánh mắt, mỗi một lần đều khiến cho gương mặt Quế Noãn Yên đỏ thêm một vòng, có thể còn kiều diễm hơn hoa hồng đỏ, tình cảm giữa hai người lặng lẽ nảy sinh.
“Đi nhà anh?” Thiên Tập Vũ nghiêng đầu hỏi.
“… Không muốn.” Trong lòng Quế Noãn Yên vui mừng, nhưng cô biết với dáng vẻ này của mình đi nhà anh, dì Thiên khẳng định liếc mắt một cái đã nhìn ra, hơn nữa anh Nghiêu và Hợp Hợp đều ở đó, ngượng chết!
Thiên Tập Vũ liếc mắt nhìn sắc mặt tiểu Yên ửng đỏ, cũng không miễn cưỡng cô, trước đưa cô đến cửa nhà, còn rất ga lăng mở cửa xe giúp cô, thấy đôi môi đỏ mọng hơi sưng của cô thì không nhịn được tâm thần nhộn nhạo, hầu kết khó nhịn lăn hai cái.
Quế Noãn Yên thấy anh ngây ngốc nhìn mình, trong lòng ngọt ngào, khẽ nhón chân lên, nghiêng người khẽ hôn lên bên mặt anh một cái rồi nhanh chóng chạy vào nhà, lưu lại người đàn ông nào đó đang kinh ngạc.
Khoảnh khắc khi thấy cánh cửa đóng lại, mới như có điều suy nghĩ giơ cánh tay lên, sờ chỗ vừa được tiểu Yên hôn, cảm xúc mềm mại kia thật sự quá mức tốt đẹp, khóe môi không tự chủ nhếch lên nở nụ cười có thể được gọi là “Ngọt ngào”.
Đây tuyệt đối là lần đầu tiên xưa nay chưa từng có, nếu như bị anh trai anh hoặc đám bạn tốt kia thấy, nhất định sẽ sợ hãi than là kỳ tích, cũng mượn cơ hội này nhạo báng anh một phen.
Già Đại thấy con gái với gương mặt đỏ ửng chạy vào nhà, đang chuẩn bị hỏi con bé ăn cơm không, kết quả thấy con bé “Bịch bịch bịch” chạy lên lầu rồi, ngọt ngào trong mắt nhìn không sót một chút gì, bà không khỏi đưa mắt ra ngoài cửa sổ nhìn một chút, quả nhiên thấy Tập Tập xoay người lên xe, ánh mắt sáng ngời, thì ra là thế! Trong lòng vui sướng, chẳng lẽ nói hai đứa này đã bắt đầu lui tới rồi hả?
Mấy bước chạy vội ra bên cạnh ông xã Quế Bá Lăng đang ngồi trên ghế sa lon xem báo, ôm cánh tay ông ấy nói: “Ông xã, mới vừa rồi em thấy Tập Tập đưa tiểu Yên về, giữa hai đứa nó có gì không đúng!”
“Không đúng cái gì?” Quế Bá Lăng để tờ báo xuống hỏi, ông có một cô con gái bảo bối như vậy, từ nhỏ đến lớn đều yêu thương đến tận tâm can, chỉ hy vọng con bé có thể gặp được một cậu thanh niên tốt.
Có thể nói ông nhìn Thiên Tập Vũ lớn lên, biết gốc biết rễ biết tính tình, cũng rất hài lòng với con rể tiêu chuẩn này, nhưng mấy năm qua nó luôn chọc cho con gái đau lòng, khó tránh khỏi ấn tượng về thằng bé hơi không được tốt rồi, ngược lại dần nghiêng về Cảnh Niệm Châu, cảm thấy thằng bé này có thể cho con gái hạnh phúc.
“Anh không thấy tiểu Yên với vẻ mặt ngọt ngào chạy lên lầu sao! Hơn nữa đôi môi còn hơi sưng, em đoán, hai đứa hôn môi.” Già Đại luôn thiên vị Thiên Tập Vũ, cho nên rất vui mừng khi thằng bé và con gái rốt cuộc có tiến triển thực chất.
Vậy mà, bà lại quên ông xã nghiêng về Cảnh Niệm Châu.
“Cái gì? Thằng nhóc thúi này! Lại dám cường hôn con gái bảo bối của tôi! Xem tôi có dạy dỗ nó một trận tử tế không!” Quế Bá Lăng tức giận nói.
Già Đại không vui cau mày, “Ông xã, anh đây là đang ghen con gái rốt cuộc có bạn trai! Không phải anh không biết chuyện tiểu Yên thích Tập Tập, hiện giờ hai đứa phát triển tới mức này, anh nên vui mừng mới đúng.”
“Bà xã, em không cảm thấy Châu Châu thích hợp với tiểu Yên hơn Tập Tập sao?”
“Không cảm thấy. Tính tình Châu Châu quá mức ôn hòa, là một người hiền lành, tất cả đều khiến cho người ta có cảm giác như tắm gió xuân, không hề xứng với tính tình bộp chộp nôn nóng của tiểu Yên chút nào.”
“Tính tình ôn hòa không tốt sao? Người đàn ông như vậy mới có thể dựa vào.” Quế Bá Lăng không đồng ý với quan điểm của bà xã.
“Vậy chúng ta ly hôn, anh không hề ôn hòa chút nào, cũng không đáng tin cậy!” Già Đại tức giận nói.
→00→∣∣∣
Đầu Quế Bá Lăng đầy vạch đen, sao bà xã anh có thể đưa anh ra so sánh như vậy?
“Bà xã, chúng ta đã kết hôn hơn hai mươi năm, anh có đáng tin cậy hay không em còn không biết sao?”
“Hừ! Em đương nhiên biết. Nhưng con gái do em sinh, chuyện lớn hôn nhân của con bé phải do em định đoạt! Anh đây là tình yêu con gái quá nặng!” Già Đại đứng lên chống nạnh nói, trợn mắt nhìn người nào đó một cái rồi lên lầu.Quế Bá Lăng ngồi trên ghế sa lon hơi dở khóc dở cười, anh có tình yêu con gái quá nặng? o (╯□╰)o
Sau khi trở lại phòng, Quế Noãn Yên nằm lỳ trên giường suy nghĩ tới tâm tư nhỏ bé của mình, trong đầu đều không tự chủ hiện lên tình cảnh mới vừa rồi anh Vũ hôn mình, suy nghĩ một chút đều rất mắc cỡ ~ hơn nữa còn trên đường cái, nhiều người nhìn như vậy…
Ngón tay như có như không níu chặt làn váy búp bê Barbie, đầu lưỡi liếm liếm đôi môi ướt át, phía trên đó còn lưu lại mùi vị anh Vũ, trong miệng cũng thế, khiến cho cô không nhịn được tinh tế hiểu ra, hiểu ra tốt đẹp kịch liệt vừa rồi.
A! Quá mắc cỡ! Vội kéo chăn che hai gò má nóng bỏng của mình, giống như nam nữ rơi vào trong tình yêu cuồng nhiệt, có một ngọt ngào cũng có vẻ lo lắng lo sợ, ngọt ngào bởi vì mới vừa hôn; lo sợ bởi vì tuy rằng anh Vũ hôn cô, nhưng không nói thích cô, càng không nói muốn cô làm bạn gái anh… die~nd a4nle^q u21ydo^n
Nghĩ đến những chuyện này, trong lòng cô liền dâng lên chút mất mát nho nhỏ, túm búp bê Barbie lầm bầm lầu bầu: Em nói đi, có phải anh Vũ cũng thích chị không?
Cô cố ý nắm mũi búp bê Barbie, bản thân giả bộ một giọng nói khác đến trả lời: Không thích, nếu như anh ấy thích chị đã sớm thổ lộ với chị, cần gì chờ tới bây giờ? Anh ấy tổn thương chị rất nhiều lần rồi, tiểu Yên chị không thể vẫn tiếp tục ngu ngốc như vậy!
Sau đó cô lại đổi thành giọng nói của mình: Không, anh Vũ yêu thích chị, bằng không anh ấy sẽ không hôn chị, còn… Hôn hai lần…
Búp bê Barbie: Đứa ngốc! Người đàn ông đều dễ dàng mê hoặc vì tình nhất thời, hôn chị không có nghĩa là anh ấy thật sự thích chị.
…
Oa oa oa! Thật phiền mà!
Quế Noãn Yên tức giận nhét búp bê Barbie vào giường, bản thân chui vào trong chăn, cầm điện thoại di động lên định gọi điện thoại hỏi anh vì sao lại hôn mình, sau khi hôn xong ngay cả bày tỏ một chút cũng không có, hại trong lòng cô hoàn toàn tâm thần thấp thỏm, thật đáng ghét!
Sau khi tìm ra tên anh trong danh bạ, lại bắt đầu do dự, lỡ như anh ấy thật sự không phải thích mình mà hôn mình thì làm như thế nào? Có phải nên cho anh chút thời gian để suy nghĩ một chút không?
Haizzz… Phiền chết được! Thôi, hiện giờ chắc anh đang ngồi ăn cơm với người nhà, vẫn để ngày mai đi.
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Căn cứ vào con trai vào cửa, Thiên Ca Tuệ xác định hôm nay con trai vô cùng vui mừng, nếu không vì sao khóe miệng vẫn luôn treo nụ cười, còn cười đến… Giống như vô cùng ngọt ngào?
Chẳng lẽ thằng bé và tiểu Yên lui tới rồi hả?
“Anh hai, hôm nay anh rất vui đó!” Hợp cục cưng cười hì hì nhảy tới bên cạnh anh hai, khoác cánh tay anh, cả người cũng treo trên người anh trai, nói cười ríu rít.
“Có không?” Thiên Tập Vũ lập tức che giấu nụ cười, khôi phục vẻ mặt nghiêm túc trước kia. die nda nle equ ydo nn
“Đương nhiên có rồi! Anh cả có phải cũng thấy không?” Hợp cục cưng dẩu môi nhìn về phía anh cả của cô.
“Ừ, nhìn thấy.” Úy Học Nghiêu vội phụ họa.
“Hợp cục cưng, nhanh ngồi xuống dùng cơm, Tập Tập cũng thế, chỉ chờ mình con đấy.” Thiên Ca Tuệ vội kêu con trai và con gái ngồi xuống.
“Mẹ, bữa tối nay thật phong phú, nhất định là mẹ tự mình xuống bếp đúng không?” Thiên Tập Vũ thật lòng khen ngợi nói.
“Anh con khó có được một lần trở về, mẹ còn không nhân cơ hội này trổ chút tài nấu nướng sao!” Thiên Ca Tuệ cười híp mắt nói, hai con trai và cô con gái nhỏ này chính là kiêu ngạo của bà.
“Sao không mang tiểu Yên về ăn cơm?” Úy Nam Thừa giống như vô tình hỏi.
“Phụt!” Một miếng cơm trong miệng Thiên Tập Vũ thiếu chút nữa phun ra.
Hai người Úy Học Nghiêu và Hợp cục cưng đồng thời nhìn Thiên Tập Vũ cười “Ha ha”, Thiên Ca Tuệ cũng cặp mắt bừng lên trái tim, bà vẫn cực kỳ chú ý tới chuyện lớn hôn nhân của con trai, nếu như Tập Tập và tiểu Yên kết hôn, vậy chẳng phải bà sẽ làm bà nội trẻ tuổi nhất rồi sao, wow ha ha…
“Cha, hôm nay người một nhà chúng ta ăn cơm, con mang cô ấy về làm gì?” Thiên Tập Vũ trả lời mất tự nhiên, mặc dù mới vừa rồi anh có mời tiểu Yên về nhà ăn cơm, nhưng bị từ chối dĩ nhiên muốn tìm lý do khác, huống chi anh còn chưa nghĩ ra chuyện mới vừa rồi mình nhất thời xúc động hôn tiểu Yên đấy.
“Tiểu Yên vốn chính là người một nhà chúng ta!” Thiên Ca Tuệ tiếp lời.
“Đúng vậy đó! Chị Yên là chị dâu hai tương lai của em!” Hợp cục cưng phối hợp với mẹ mình, cười đến vui sướng.
Thiên Tập Vũ không để lại dấu vết trừng mắt về phía con bé, để cho con bé đừng cùng với mẹ ồn ào lên, Hợp cục cưng là ai? Con bé chính là ngôi sao nhỏ tai họa chỉ sợ thiên hạ không loạn, từ nhỏ đến lớn gây sự không ít, chỉ có điều cũng may, con bé có cha và hai anh trai thương yêu con bé đều rất vui lòng dọn dẹp tàn cuộc cho con bé, cho nên…
Một phút, hai phút… Mười phút…
Giống như một thế kỷ trôi qua, hai người mới thở hổn hển tách nhau ra, Quế Noãn Yên vẫn còn đầu óc choáng váng không phân rõ tình huống, môi đỏ mọng khẽ sưng, bên khóe miệng còn chảy xuống một giọt chất lỏng trong sáng thuần khiết, tròng mắt đen ướt nhẹp như nai con vô tội lại mở mịt nhìn người đàn ông trước mắt.
Thiên Tập Vũ bị cô nhìn đến bụng dưới nóng ran, hầu kết không nhịn được lăn mấy cái, đôi môi một lần nữa che kín lên, cánh môi hương vị ngọt ngào của tiểu Yên khiến cho lòng anh sinh gợn sóng, có một cảm giác khác lạ lặng lẽ lan tràn trong lòng anh.
Sau khi hai người tách ra lần nữa, Quế Noãn Yên mắc cỡ gương mặt ửng đỏ, đầu chôn trong ngực Thiên Tập Vũ không chịu chui ra, mặc dù tính tình cô luôn độc lập riêng biệt, nhưng về phương diện tình cảm vẫn trống rỗng, một lòng chỉ thích anh Vũ, làm như không thấy những người đàn ông khác có lòng và theo đuổi
“Lên xe đi.” Thiên Tập Vũ cắn tai Quế Noãn Yên nhẹ giọng nói ra, thấy cô không có phản ứng, không khỏi cười khẽ, “Thế nào? Không nỡ đi à?”
Quế Noãn Yên rên rỉ một tiếng nhéo cánh tay anh một phát, cúi đầu chui vào trong xe, đều do anh Vũ không tốt, luôn phả hơi vào trong lỗ tai mình, khiến cho cả người cô đều tê tê dại dại, hơn nữa giọng nói của anh đặc biệt khàn khàn, khiến cho tim cô “Thịch thịch thịch” nhảy loạn lên.
Dọc theo đường đi, hai người đều rất trầm mặc, chỉ có điều thỉnh thoảng sẽ có vài lần trao đổi ánh mắt, mỗi một lần đều khiến cho gương mặt Quế Noãn Yên đỏ thêm một vòng, có thể còn kiều diễm hơn hoa hồng đỏ, tình cảm giữa hai người lặng lẽ nảy sinh.
“Đi nhà anh?” Thiên Tập Vũ nghiêng đầu hỏi.
“… Không muốn.” Trong lòng Quế Noãn Yên vui mừng, nhưng cô biết với dáng vẻ này của mình đi nhà anh, dì Thiên khẳng định liếc mắt một cái đã nhìn ra, hơn nữa anh Nghiêu và Hợp Hợp đều ở đó, ngượng chết!
Thiên Tập Vũ liếc mắt nhìn sắc mặt tiểu Yên ửng đỏ, cũng không miễn cưỡng cô, trước đưa cô đến cửa nhà, còn rất ga lăng mở cửa xe giúp cô, thấy đôi môi đỏ mọng hơi sưng của cô thì không nhịn được tâm thần nhộn nhạo, hầu kết khó nhịn lăn hai cái.
Quế Noãn Yên thấy anh ngây ngốc nhìn mình, trong lòng ngọt ngào, khẽ nhón chân lên, nghiêng người khẽ hôn lên bên mặt anh một cái rồi nhanh chóng chạy vào nhà, lưu lại người đàn ông nào đó đang kinh ngạc.
Khoảnh khắc khi thấy cánh cửa đóng lại, mới như có điều suy nghĩ giơ cánh tay lên, sờ chỗ vừa được tiểu Yên hôn, cảm xúc mềm mại kia thật sự quá mức tốt đẹp, khóe môi không tự chủ nhếch lên nở nụ cười có thể được gọi là “Ngọt ngào”.
Đây tuyệt đối là lần đầu tiên xưa nay chưa từng có, nếu như bị anh trai anh hoặc đám bạn tốt kia thấy, nhất định sẽ sợ hãi than là kỳ tích, cũng mượn cơ hội này nhạo báng anh một phen.
Già Đại thấy con gái với gương mặt đỏ ửng chạy vào nhà, đang chuẩn bị hỏi con bé ăn cơm không, kết quả thấy con bé “Bịch bịch bịch” chạy lên lầu rồi, ngọt ngào trong mắt nhìn không sót một chút gì, bà không khỏi đưa mắt ra ngoài cửa sổ nhìn một chút, quả nhiên thấy Tập Tập xoay người lên xe, ánh mắt sáng ngời, thì ra là thế! Trong lòng vui sướng, chẳng lẽ nói hai đứa này đã bắt đầu lui tới rồi hả?
Mấy bước chạy vội ra bên cạnh ông xã Quế Bá Lăng đang ngồi trên ghế sa lon xem báo, ôm cánh tay ông ấy nói: “Ông xã, mới vừa rồi em thấy Tập Tập đưa tiểu Yên về, giữa hai đứa nó có gì không đúng!”
“Không đúng cái gì?” Quế Bá Lăng để tờ báo xuống hỏi, ông có một cô con gái bảo bối như vậy, từ nhỏ đến lớn đều yêu thương đến tận tâm can, chỉ hy vọng con bé có thể gặp được một cậu thanh niên tốt.
Có thể nói ông nhìn Thiên Tập Vũ lớn lên, biết gốc biết rễ biết tính tình, cũng rất hài lòng với con rể tiêu chuẩn này, nhưng mấy năm qua nó luôn chọc cho con gái đau lòng, khó tránh khỏi ấn tượng về thằng bé hơi không được tốt rồi, ngược lại dần nghiêng về Cảnh Niệm Châu, cảm thấy thằng bé này có thể cho con gái hạnh phúc.
“Anh không thấy tiểu Yên với vẻ mặt ngọt ngào chạy lên lầu sao! Hơn nữa đôi môi còn hơi sưng, em đoán, hai đứa hôn môi.” Già Đại luôn thiên vị Thiên Tập Vũ, cho nên rất vui mừng khi thằng bé và con gái rốt cuộc có tiến triển thực chất.
Vậy mà, bà lại quên ông xã nghiêng về Cảnh Niệm Châu.
“Cái gì? Thằng nhóc thúi này! Lại dám cường hôn con gái bảo bối của tôi! Xem tôi có dạy dỗ nó một trận tử tế không!” Quế Bá Lăng tức giận nói.
Già Đại không vui cau mày, “Ông xã, anh đây là đang ghen con gái rốt cuộc có bạn trai! Không phải anh không biết chuyện tiểu Yên thích Tập Tập, hiện giờ hai đứa phát triển tới mức này, anh nên vui mừng mới đúng.”
“Bà xã, em không cảm thấy Châu Châu thích hợp với tiểu Yên hơn Tập Tập sao?”
“Không cảm thấy. Tính tình Châu Châu quá mức ôn hòa, là một người hiền lành, tất cả đều khiến cho người ta có cảm giác như tắm gió xuân, không hề xứng với tính tình bộp chộp nôn nóng của tiểu Yên chút nào.”
“Tính tình ôn hòa không tốt sao? Người đàn ông như vậy mới có thể dựa vào.” Quế Bá Lăng không đồng ý với quan điểm của bà xã.
“Vậy chúng ta ly hôn, anh không hề ôn hòa chút nào, cũng không đáng tin cậy!” Già Đại tức giận nói.
→00→∣∣∣
Đầu Quế Bá Lăng đầy vạch đen, sao bà xã anh có thể đưa anh ra so sánh như vậy?
“Bà xã, chúng ta đã kết hôn hơn hai mươi năm, anh có đáng tin cậy hay không em còn không biết sao?”
“Hừ! Em đương nhiên biết. Nhưng con gái do em sinh, chuyện lớn hôn nhân của con bé phải do em định đoạt! Anh đây là tình yêu con gái quá nặng!” Già Đại đứng lên chống nạnh nói, trợn mắt nhìn người nào đó một cái rồi lên lầu.Quế Bá Lăng ngồi trên ghế sa lon hơi dở khóc dở cười, anh có tình yêu con gái quá nặng? o (╯□╰)o
Sau khi trở lại phòng, Quế Noãn Yên nằm lỳ trên giường suy nghĩ tới tâm tư nhỏ bé của mình, trong đầu đều không tự chủ hiện lên tình cảnh mới vừa rồi anh Vũ hôn mình, suy nghĩ một chút đều rất mắc cỡ ~ hơn nữa còn trên đường cái, nhiều người nhìn như vậy…
Ngón tay như có như không níu chặt làn váy búp bê Barbie, đầu lưỡi liếm liếm đôi môi ướt át, phía trên đó còn lưu lại mùi vị anh Vũ, trong miệng cũng thế, khiến cho cô không nhịn được tinh tế hiểu ra, hiểu ra tốt đẹp kịch liệt vừa rồi.
A! Quá mắc cỡ! Vội kéo chăn che hai gò má nóng bỏng của mình, giống như nam nữ rơi vào trong tình yêu cuồng nhiệt, có một ngọt ngào cũng có vẻ lo lắng lo sợ, ngọt ngào bởi vì mới vừa hôn; lo sợ bởi vì tuy rằng anh Vũ hôn cô, nhưng không nói thích cô, càng không nói muốn cô làm bạn gái anh… die~nd a4nle^q u21ydo^n
Nghĩ đến những chuyện này, trong lòng cô liền dâng lên chút mất mát nho nhỏ, túm búp bê Barbie lầm bầm lầu bầu: Em nói đi, có phải anh Vũ cũng thích chị không?
Cô cố ý nắm mũi búp bê Barbie, bản thân giả bộ một giọng nói khác đến trả lời: Không thích, nếu như anh ấy thích chị đã sớm thổ lộ với chị, cần gì chờ tới bây giờ? Anh ấy tổn thương chị rất nhiều lần rồi, tiểu Yên chị không thể vẫn tiếp tục ngu ngốc như vậy!
Sau đó cô lại đổi thành giọng nói của mình: Không, anh Vũ yêu thích chị, bằng không anh ấy sẽ không hôn chị, còn… Hôn hai lần…
Búp bê Barbie: Đứa ngốc! Người đàn ông đều dễ dàng mê hoặc vì tình nhất thời, hôn chị không có nghĩa là anh ấy thật sự thích chị.
…
Oa oa oa! Thật phiền mà!
Quế Noãn Yên tức giận nhét búp bê Barbie vào giường, bản thân chui vào trong chăn, cầm điện thoại di động lên định gọi điện thoại hỏi anh vì sao lại hôn mình, sau khi hôn xong ngay cả bày tỏ một chút cũng không có, hại trong lòng cô hoàn toàn tâm thần thấp thỏm, thật đáng ghét!
Sau khi tìm ra tên anh trong danh bạ, lại bắt đầu do dự, lỡ như anh ấy thật sự không phải thích mình mà hôn mình thì làm như thế nào? Có phải nên cho anh chút thời gian để suy nghĩ một chút không?
Haizzz… Phiền chết được! Thôi, hiện giờ chắc anh đang ngồi ăn cơm với người nhà, vẫn để ngày mai đi.
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Căn cứ vào con trai vào cửa, Thiên Ca Tuệ xác định hôm nay con trai vô cùng vui mừng, nếu không vì sao khóe miệng vẫn luôn treo nụ cười, còn cười đến… Giống như vô cùng ngọt ngào?
Chẳng lẽ thằng bé và tiểu Yên lui tới rồi hả?
“Anh hai, hôm nay anh rất vui đó!” Hợp cục cưng cười hì hì nhảy tới bên cạnh anh hai, khoác cánh tay anh, cả người cũng treo trên người anh trai, nói cười ríu rít.
“Có không?” Thiên Tập Vũ lập tức che giấu nụ cười, khôi phục vẻ mặt nghiêm túc trước kia. die nda nle equ ydo nn
“Đương nhiên có rồi! Anh cả có phải cũng thấy không?” Hợp cục cưng dẩu môi nhìn về phía anh cả của cô.
“Ừ, nhìn thấy.” Úy Học Nghiêu vội phụ họa.
“Hợp cục cưng, nhanh ngồi xuống dùng cơm, Tập Tập cũng thế, chỉ chờ mình con đấy.” Thiên Ca Tuệ vội kêu con trai và con gái ngồi xuống.
“Mẹ, bữa tối nay thật phong phú, nhất định là mẹ tự mình xuống bếp đúng không?” Thiên Tập Vũ thật lòng khen ngợi nói.
“Anh con khó có được một lần trở về, mẹ còn không nhân cơ hội này trổ chút tài nấu nướng sao!” Thiên Ca Tuệ cười híp mắt nói, hai con trai và cô con gái nhỏ này chính là kiêu ngạo của bà.
“Sao không mang tiểu Yên về ăn cơm?” Úy Nam Thừa giống như vô tình hỏi.
“Phụt!” Một miếng cơm trong miệng Thiên Tập Vũ thiếu chút nữa phun ra.
Hai người Úy Học Nghiêu và Hợp cục cưng đồng thời nhìn Thiên Tập Vũ cười “Ha ha”, Thiên Ca Tuệ cũng cặp mắt bừng lên trái tim, bà vẫn cực kỳ chú ý tới chuyện lớn hôn nhân của con trai, nếu như Tập Tập và tiểu Yên kết hôn, vậy chẳng phải bà sẽ làm bà nội trẻ tuổi nhất rồi sao, wow ha ha…
“Cha, hôm nay người một nhà chúng ta ăn cơm, con mang cô ấy về làm gì?” Thiên Tập Vũ trả lời mất tự nhiên, mặc dù mới vừa rồi anh có mời tiểu Yên về nhà ăn cơm, nhưng bị từ chối dĩ nhiên muốn tìm lý do khác, huống chi anh còn chưa nghĩ ra chuyện mới vừa rồi mình nhất thời xúc động hôn tiểu Yên đấy.
“Tiểu Yên vốn chính là người một nhà chúng ta!” Thiên Ca Tuệ tiếp lời.
“Đúng vậy đó! Chị Yên là chị dâu hai tương lai của em!” Hợp cục cưng phối hợp với mẹ mình, cười đến vui sướng.
Thiên Tập Vũ không để lại dấu vết trừng mắt về phía con bé, để cho con bé đừng cùng với mẹ ồn ào lên, Hợp cục cưng là ai? Con bé chính là ngôi sao nhỏ tai họa chỉ sợ thiên hạ không loạn, từ nhỏ đến lớn gây sự không ít, chỉ có điều cũng may, con bé có cha và hai anh trai thương yêu con bé đều rất vui lòng dọn dẹp tàn cuộc cho con bé, cho nên…
/283
|