Gần một năm sống cuộc sống đại học năm nhất, cô rất độc lập, lạnh lùng, luôn đi lại một mình, lớp học, ký túc xá, thư viện ba điểm trên một đường thẳng trong cuộc sống, phong phú mà cô độc, nhưng cô không thèm để ý chút nào, ngược lại nhàn nhã tự đắc.
Đổng Yên không giống cô, sau khi học xong, một nửa thời gian dùng để hẹn hò với bạn trai, một nửa dùng để nói chuyện phiếm đi dạo phố với bạn học mới, bạn cùng phòng mới, thỉnh thoảng cũng đến thư viện ngồi một chút, phần lớn là đọc tiểu thuyết.
Thiên Ca Tuệ rất thích lôi kéo hai bạn tốt nói về cuộc sống đại học của từng người, mỗi lần nói đến chỗ cảm thấy động lòng, người như lạc vào cảnh giới kỳ lạ kích động lòng người, trong lòng cũng bắt đầu ước mơ tới cuộc sống đại học sắp tới rồi.
Sau khi ở cữ, nhiệm vụ quan trọng chính là giảm cân, nhất là một vòng thịt béo ở bụng và eo, khiến cho cô phát điên, hơn nữa kể từ sau khi sinh xong đứa bé, bánh bao nhỏ của cô lớn lên rất nhiều, mặc dù biết bên trong đều là sữa, nhưng vẫn rất đáng sợ, cô cũng không muốn lấy dáng vẻ này đi bắt đầu cuộc sống đại học.
Buổi tối, sau khi cho hai con trai ăn no, cô vừa ngâm nga bài hát vừa dụ dỗ hai đứa ngủ, nhìn bắp tay béo núc ních của hai bảo bối, nhìn bàn tay nhỏ bé béo mập của hai bảo bối, còn có khuôn mặt nhỏ nhắn càng ngày càng tinh tế, trong lòng cô đã không nói ra được hạnh phúc, thịt từ trên người mình rớt xuống, mềm mại, thật đáng yêu.
Vừa nghĩ tới lúc nhỏ mình cũng như vậy, cô không nhịn được bật cười, cúi người khẽ hôn lên trán hai con, “Học Học, Tập Tập, các con đều là bảo bối ngoan ngoãn của mẹ.”
Úy Nam Thừa ôm lấy cô từ sau lưng, cánh môi nóng bỏng dán chặt lên vành tai cô, tê tê dại dại vào đáy lòng, “Mẹ nói, buổi tối có thể để Học Học và Tập Tập cho bà trông.”
“Nhưng người ta không nỡ xa!” Hai bảo bối rất ngoan, buổi tối ít náo loạn, từ phi đi tiểu một chút sẽ không thoải mái hừ hừ, nhìn ra được từ nhỏ đã thích sạch sẽ, không đái dầm.
“Chờ sau khi em đi học cũng phải thích ứng, nếu em thật sự không thể rời bỏ chúng thì cũng đừng đi học, ở nhà anh nuôi em là được.” Úy Nam Thừa cười đến quyến rũ.
“Ghét! Em nhất định phải đi học, sau khi tốt nghiệp em cũng phải dựa vào chính năng lực của mình tìm một việc làm, sau đó kinh tế độc lập .” Thiên Ca Tuệ quơ múa quả đấm nhỏ nói năng hùng hồn.
“Được, em muốn làm gì anh đều theo em.” Đôi môi nhẹ nhàng ngậm lấy vành tai Tuệ Tuệ từ phía sau, liếm láp, khẽ cắn, tay cũng không quy củ luồn vào trong áo ngủ của cô.
“Học Học và Tập Tập còn ở đây.” Bây giờ thân thể của Thiên Ca Tuệ rất nhạy cảm, và chạm vào đã hơi khó chịu, nhưng con trai vẫn còn ở bên cạnh.
“Đưa chúng đến phòng mẹ thôi, ừ...” Vừa nói vừa hôn lên cổ cô, tay cũng bóp lên khối rất tròn kia.
“Vậy anh đi nhanh đi.” Thiên Ca Tuệ đẩy người đàn ông phía sau một cái.
Úy Nam Thừa lập tức nhảy dựng lên ôm lấy hai con trai đi ra ngoài cửa, thoáng cái đã quay về, ai bảo anh cấm dục đã lâu như vậy, kể từ khi Tuệ Tuệ mang thai tới nay hai người đã không có quan hệ thân mật, dù sao đứa bé quan trọng nhất, bây giờ đứa bé đã sinh ra rồi, Tuệ Tuệ cũng nên bồi thường anh thật tốt.
“Bây giờ, có thể cái đó sao?” Tuệ Tuệ cắn môi, mắt như sương mù hỏi người đàn ông nằm phía trên cô.
Lại không biết dáng vẻ này câu người nhất, quyến rũ, mê hoặc lại không mất đi đơn thuần, Úy Nam Thừa chỉ cảm thấy bụng dưới căng lên đến khó chịu, nắm tay Tuệ Tuệ sờ đến chỗ đó, uất ức nói: “Em đã lạnh nhạt nó sắp mười tháng, tối nay em nhất định phải thỏa mãn nó thật tốt mới được.”
Thiên Ca Tuệ đỏ mặt sẵng giọng: “Em cũng không phải cố ý.”
Cô đã không còn là cô gái nhỏ ngu ngốc mới biết chuyện, vẫn biết chuyện giữa vợ chồng, nhất là bọn họ mới tân hôn một năm, một cử động lơ đãng cũng sẽ khơi gợi lên dục vọng sâu trong đáy lòng của hai người, nhưng lúc mang thai không thể làm động tác nguy hiểm đó, cho nên mỗi lần cô ngứa ngáy trong lòng đều do Thừa giải quyết giúp cô, mà mỗi lần anh nghẹn đều vào toilet dội nước lạnh, rất rung động rất đau khổ đấy.
“Vậy tối nay em phải thỏa mãn anh.” Đôi môi Úy Nam Thừa giống như làm phép thuật, cháy đến mức như lửa cháy lan ra đồng cỏ, cháy sạch khiến toàn thân Thiên Ca Tuệ nóng lên.
“Ừmh ừ...” Người nào đó rất tự giác nâng hai chân lên quấn quanh hông rất cường tráng của ông xã, lộ rõ thành ý.
Ám hiệu rõ ràng như vậy, là một người đàn ông đều nhìn ra được, gầm nhẹ một tiếng, vọt vào...
Cảm giác được lấp đầy khiến Thiên Ca Tuệ thoải mái hừ hừ, âm thanh mềm mại đáng yêu như chứa nước, đôi môi thỉnh thoảng khẽ liếm cằm và cổ chồng, hai tay càng gãi loạn trên lưng anh.
“Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ, anh yêu em...” Úy Nam Thừa hung hăng rung động, cảm giác khít khao mất hồn đó truyền đến tầng tầng lớp lớp, để cho anh không kiềm chế được.
Tuệ Tuệ sau khi sinh càng nhiều quyến rũ hơn Tuệ Tuệ trước khi sinh, cho dù là thần thái hay thân thể, cũng đều hiện ra vẻ cực hạn, làm cho người ta say mê.
“... Ừ... A...” Cảm giác sung sướng được đẩy đến đỉnh cao và run rẩy khiến cho Thiên Ca Tuệ không nhịn được gọi ra tiếng, Thừa đụng thật có lực, xương cô cũng sắp gẫy.
“Tuệ Tuệ, gọi anh -” Mắt Úy Nam Thừa đỏ ngầu, động tác chậm lại.
Tuệ Tuệ giờ đã hãm sâu vào tình dục, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng, mắt to ướt nhẹp hơi không nhìn rõ chân tướng, thân thể tê dại vặn vẹo, nghe được anh nói, chu môi “A...” Một tiếng.
“Nhanh lên!” Giọng nói trầm thấp khàn khàn có một kiểu dồn nén và kiềm chế khó tả, còn cố ý cọ xát không chịu tiếp tục động tác.
“Thừa...”
“Không đúng -” Anh đẩy cô ra, dục vọng nồng đậm trong mắt pha lẫn ngọn lửa u ám, sáng ngời làm cho người ta không dám nhìn thẳng, Tuệ Tuệ ngây ngốc còn chưa tiêu hóa được lời anh, đã bị một lực mạnh đỉnh lại, run rẩy co rút.
“... Ông xã... Em...” Gọi như vậy, Úy Nam Thừa hưng phấn tới cực điểm, lúc trước khi hai người quan hệ Tuệ Tuệ chưa bao giờ gọi anh, tối đa cũng chỉ rên rỉ “Ư a a”, từ lần này trở đi về sau, anh muốn Tuệ Tuệ mỗi lần đều gọi anh “Ông xã”.
Bởi vì đè nén quan hệ đã lâu, đêm nay, hai người bộc phát đến vô cùng mãnh liệt, quả thật đáng được gọi là sóng lớn mãnh liệt, như sóng to gió lớn kích động lòng dạ con người!
Suốt cả một đêm, Úy Nam Thừa đều không bỏ qua cho người trong ngực, cũng buộc cô kêu “Ông xã” cả đêm, dừng lại thì nảy sinh ác độc mà tra tấn cô.
Mãi cho đến rạng sáng, hai người mới ôm lấy nhau ngủ thật say, Thiên Ca Tuệ trong mơ mơ màng màng cảm giác mình thật sự bị ăn sạch làm thịt sạch rồi, hơn nữa Thừa tối qua thật bá đạo –
Đổng Yên không giống cô, sau khi học xong, một nửa thời gian dùng để hẹn hò với bạn trai, một nửa dùng để nói chuyện phiếm đi dạo phố với bạn học mới, bạn cùng phòng mới, thỉnh thoảng cũng đến thư viện ngồi một chút, phần lớn là đọc tiểu thuyết.
Thiên Ca Tuệ rất thích lôi kéo hai bạn tốt nói về cuộc sống đại học của từng người, mỗi lần nói đến chỗ cảm thấy động lòng, người như lạc vào cảnh giới kỳ lạ kích động lòng người, trong lòng cũng bắt đầu ước mơ tới cuộc sống đại học sắp tới rồi.
Sau khi ở cữ, nhiệm vụ quan trọng chính là giảm cân, nhất là một vòng thịt béo ở bụng và eo, khiến cho cô phát điên, hơn nữa kể từ sau khi sinh xong đứa bé, bánh bao nhỏ của cô lớn lên rất nhiều, mặc dù biết bên trong đều là sữa, nhưng vẫn rất đáng sợ, cô cũng không muốn lấy dáng vẻ này đi bắt đầu cuộc sống đại học.
Buổi tối, sau khi cho hai con trai ăn no, cô vừa ngâm nga bài hát vừa dụ dỗ hai đứa ngủ, nhìn bắp tay béo núc ních của hai bảo bối, nhìn bàn tay nhỏ bé béo mập của hai bảo bối, còn có khuôn mặt nhỏ nhắn càng ngày càng tinh tế, trong lòng cô đã không nói ra được hạnh phúc, thịt từ trên người mình rớt xuống, mềm mại, thật đáng yêu.
Vừa nghĩ tới lúc nhỏ mình cũng như vậy, cô không nhịn được bật cười, cúi người khẽ hôn lên trán hai con, “Học Học, Tập Tập, các con đều là bảo bối ngoan ngoãn của mẹ.”
Úy Nam Thừa ôm lấy cô từ sau lưng, cánh môi nóng bỏng dán chặt lên vành tai cô, tê tê dại dại vào đáy lòng, “Mẹ nói, buổi tối có thể để Học Học và Tập Tập cho bà trông.”
“Nhưng người ta không nỡ xa!” Hai bảo bối rất ngoan, buổi tối ít náo loạn, từ phi đi tiểu một chút sẽ không thoải mái hừ hừ, nhìn ra được từ nhỏ đã thích sạch sẽ, không đái dầm.
“Chờ sau khi em đi học cũng phải thích ứng, nếu em thật sự không thể rời bỏ chúng thì cũng đừng đi học, ở nhà anh nuôi em là được.” Úy Nam Thừa cười đến quyến rũ.
“Ghét! Em nhất định phải đi học, sau khi tốt nghiệp em cũng phải dựa vào chính năng lực của mình tìm một việc làm, sau đó kinh tế độc lập .” Thiên Ca Tuệ quơ múa quả đấm nhỏ nói năng hùng hồn.
“Được, em muốn làm gì anh đều theo em.” Đôi môi nhẹ nhàng ngậm lấy vành tai Tuệ Tuệ từ phía sau, liếm láp, khẽ cắn, tay cũng không quy củ luồn vào trong áo ngủ của cô.
“Học Học và Tập Tập còn ở đây.” Bây giờ thân thể của Thiên Ca Tuệ rất nhạy cảm, và chạm vào đã hơi khó chịu, nhưng con trai vẫn còn ở bên cạnh.
“Đưa chúng đến phòng mẹ thôi, ừ...” Vừa nói vừa hôn lên cổ cô, tay cũng bóp lên khối rất tròn kia.
“Vậy anh đi nhanh đi.” Thiên Ca Tuệ đẩy người đàn ông phía sau một cái.
Úy Nam Thừa lập tức nhảy dựng lên ôm lấy hai con trai đi ra ngoài cửa, thoáng cái đã quay về, ai bảo anh cấm dục đã lâu như vậy, kể từ khi Tuệ Tuệ mang thai tới nay hai người đã không có quan hệ thân mật, dù sao đứa bé quan trọng nhất, bây giờ đứa bé đã sinh ra rồi, Tuệ Tuệ cũng nên bồi thường anh thật tốt.
“Bây giờ, có thể cái đó sao?” Tuệ Tuệ cắn môi, mắt như sương mù hỏi người đàn ông nằm phía trên cô.
Lại không biết dáng vẻ này câu người nhất, quyến rũ, mê hoặc lại không mất đi đơn thuần, Úy Nam Thừa chỉ cảm thấy bụng dưới căng lên đến khó chịu, nắm tay Tuệ Tuệ sờ đến chỗ đó, uất ức nói: “Em đã lạnh nhạt nó sắp mười tháng, tối nay em nhất định phải thỏa mãn nó thật tốt mới được.”
Thiên Ca Tuệ đỏ mặt sẵng giọng: “Em cũng không phải cố ý.”
Cô đã không còn là cô gái nhỏ ngu ngốc mới biết chuyện, vẫn biết chuyện giữa vợ chồng, nhất là bọn họ mới tân hôn một năm, một cử động lơ đãng cũng sẽ khơi gợi lên dục vọng sâu trong đáy lòng của hai người, nhưng lúc mang thai không thể làm động tác nguy hiểm đó, cho nên mỗi lần cô ngứa ngáy trong lòng đều do Thừa giải quyết giúp cô, mà mỗi lần anh nghẹn đều vào toilet dội nước lạnh, rất rung động rất đau khổ đấy.
“Vậy tối nay em phải thỏa mãn anh.” Đôi môi Úy Nam Thừa giống như làm phép thuật, cháy đến mức như lửa cháy lan ra đồng cỏ, cháy sạch khiến toàn thân Thiên Ca Tuệ nóng lên.
“Ừmh ừ...” Người nào đó rất tự giác nâng hai chân lên quấn quanh hông rất cường tráng của ông xã, lộ rõ thành ý.
Ám hiệu rõ ràng như vậy, là một người đàn ông đều nhìn ra được, gầm nhẹ một tiếng, vọt vào...
Cảm giác được lấp đầy khiến Thiên Ca Tuệ thoải mái hừ hừ, âm thanh mềm mại đáng yêu như chứa nước, đôi môi thỉnh thoảng khẽ liếm cằm và cổ chồng, hai tay càng gãi loạn trên lưng anh.
“Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ, anh yêu em...” Úy Nam Thừa hung hăng rung động, cảm giác khít khao mất hồn đó truyền đến tầng tầng lớp lớp, để cho anh không kiềm chế được.
Tuệ Tuệ sau khi sinh càng nhiều quyến rũ hơn Tuệ Tuệ trước khi sinh, cho dù là thần thái hay thân thể, cũng đều hiện ra vẻ cực hạn, làm cho người ta say mê.
“... Ừ... A...” Cảm giác sung sướng được đẩy đến đỉnh cao và run rẩy khiến cho Thiên Ca Tuệ không nhịn được gọi ra tiếng, Thừa đụng thật có lực, xương cô cũng sắp gẫy.
“Tuệ Tuệ, gọi anh -” Mắt Úy Nam Thừa đỏ ngầu, động tác chậm lại.
Tuệ Tuệ giờ đã hãm sâu vào tình dục, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng, mắt to ướt nhẹp hơi không nhìn rõ chân tướng, thân thể tê dại vặn vẹo, nghe được anh nói, chu môi “A...” Một tiếng.
“Nhanh lên!” Giọng nói trầm thấp khàn khàn có một kiểu dồn nén và kiềm chế khó tả, còn cố ý cọ xát không chịu tiếp tục động tác.
“Thừa...”
“Không đúng -” Anh đẩy cô ra, dục vọng nồng đậm trong mắt pha lẫn ngọn lửa u ám, sáng ngời làm cho người ta không dám nhìn thẳng, Tuệ Tuệ ngây ngốc còn chưa tiêu hóa được lời anh, đã bị một lực mạnh đỉnh lại, run rẩy co rút.
“... Ông xã... Em...” Gọi như vậy, Úy Nam Thừa hưng phấn tới cực điểm, lúc trước khi hai người quan hệ Tuệ Tuệ chưa bao giờ gọi anh, tối đa cũng chỉ rên rỉ “Ư a a”, từ lần này trở đi về sau, anh muốn Tuệ Tuệ mỗi lần đều gọi anh “Ông xã”.
Bởi vì đè nén quan hệ đã lâu, đêm nay, hai người bộc phát đến vô cùng mãnh liệt, quả thật đáng được gọi là sóng lớn mãnh liệt, như sóng to gió lớn kích động lòng dạ con người!
Suốt cả một đêm, Úy Nam Thừa đều không bỏ qua cho người trong ngực, cũng buộc cô kêu “Ông xã” cả đêm, dừng lại thì nảy sinh ác độc mà tra tấn cô.
Mãi cho đến rạng sáng, hai người mới ôm lấy nhau ngủ thật say, Thiên Ca Tuệ trong mơ mơ màng màng cảm giác mình thật sự bị ăn sạch làm thịt sạch rồi, hơn nữa Thừa tối qua thật bá đạo –
/283
|