Chương 10.1: Con mẹ nó anh là thần vạn năng à!
Cô vừa nói xong, sắc mặt trước đó còn xen lẫn dịu dàng của Cung Lăng Hạo lập tức trở nên lạnh lùng.
“Cho dù đó là một trò đùa, cô cũng phải chịu”. Nói xong, anh vò khăn giấy lại thành một cục một cách vô tình rồi ném vào thùng rác bên cạnh.
“Con mẹ nó anh là thần vạn năng à!”. Tô Tiểu Tuyết tức giận lùi về sau một bước, rống to với anh: “Anh có hỏi ý kiến của tôi chưa? Anh có quan tâm đến người nhà của anh không? Còn nữa, người nhà của tôi đến bây giờ vẫn không biết tôi đang ở đây, đến một cuộc điện thoại anh cũng không có tôi gọi. Rốt cuộc anh có ý gì thế?”. Cô chưa từng thấy một người đàn ông nào vô lý như vậy cả.
Mẹ nó! Kẻ có tiền có thể tuỳ hứng như vậy, có thể điều khiển cuộc sống của người khác sao?
“Làm mợ chủ của nhà họ Cung lẽ nào cô còn uất ức hay sao?”. Anh gằn từng chữ, lạnh lùng nhìn cô.
“Nhưng tôi căn bản không thích chỗ này, đồng thời người nhà của anh cũng không thích tôi. Bọn họ muốn chúng ta ly hôn ngay lập tức”. Tô Tiểu Tuyết bĩu môi, khoanh hai tay trước ngực, tuy rất không muốn để những người nhà họ Cung kia dễ dàng thực hiện được mong muốn như vậy, nhưng, bảo cô sống ở đây, một ngày cũng là cực hình!
“Những thứ này cô không cần phải suy nghĩ, ngoan ngoãn đóng tốt vai mợ chủ nhà họ Cung của cô là được rồi!”. Nói xong, Cung Lăng Hạo dứt khoát đi ra ngoài.
Tô Tiểu Tuyết tức giận đến mức phát điên, liên tục giậm chân.
Bên cạnh Cung Lăng Hạo đã từng có vô số người phụ nữ, nhưng vẫn chưa có một người phụ nữ nào có thể khiến Thẩm Lệ Quyên nhức đầu thế này. Xem ra người phụ nữ anh cưới về rất xứng đáng với danh hiệu mợ chủ Cung.
Tô Tiểu Tuyết muốn gả vào nhà họ Cung như vậy là hoàn toàn không thể. Thẩm Lệ Quyên bảo người làm thân cận của mình là Tiểu Nguyệt gọi Tô Tiểu Tuyết vào phòng khách lần nữa.
“Bà chủ, từ trước đến nay tôi chưa từng nghĩ rằng sẽ gả vào nhà mấy người. Chuyện ngày hôm qua, tôi rất xin lỗi. Nhưng nguyên nhân quả thật là vì con trai của bà. Tôi hy vọng bà có thể hiểu được đại cục, cho tôi về nhà đi”. Tô Tiểu Tuyết vẫn còn canh cánh trong lòng với cái tát vừa rồi, người nhà này căn bản khinh thường cô, cô cần gì phải tiếp tục ở lại đây.
“Con nhỏ chết tiệt này, sao lại nói chuyện với bác ấy như vậy hả”. Tiểu Nguyệt muốn xông tới dạy dỗ Tô Tiểu Tuyết, nhưng bị Thẩm Lệ Quyên kéo trở về.
“Vội về như thế làm gì?”. Thẩm Lệ Quyên “miệng nam mô, bụng một bồ dao găm”: “Con dâu của nhà họ Cung thì nên có quy củ của con dâu nhà họ Cung. Tôi không cần biết hai người kết hôn thật hay giả, cũng đều phải vượt qua cửa ải của tôi”.
Tô Tiểu Tuyết cũng không phải người ngu, từ lời nói của bà ta có thể nghe ra được bà ta muốn chỉnh cô đến chết. Nhưng cô vẫn không phục, bọn họ hoặc là đánh chết cô, nếu không cô sẽ giống như con gián, tuyệt đối sẽ không nhẹ dạ mà thoả hiệp với bọn họ.
“Cầm lấy”. Tiểu Nguyệt đưa tạp dề, khăn lau…trong tay cho Tô Tiểu Tuyết.
“Muốn làm con dâu nhà họ Cung, trước hết phải làm từ người hầu của nhà họ Cung làm lên!”. Thẩm Lệ Quyên ra hiệu một ánh mắt với Tiểu Nguyệt, bảo cô ta trừng trị Tô Tiểu Tuyết cho tốt.
Thẩm Lệ Quyên biết tính tình của Cung Lăng Hạo, chuyện gì anh muốn làm thì căn bản không thể nào thay đổi một cách đơn giản. Điều duy nhất có thể thay đổi chỉ có thể ra tay từ Tô Tiểu Tuyết thôi.
/1493
|