Cạch...Cánh cửa phòng đựơc mở ra.
- Mày làm gì ở đây vào giờ này vậy hả_Ngay khi nhìn thấy Thiên Minh cả ngừơi ông liền nhẹ nhõm, ông cứ tửơng là phóng viên nào đó đến chụp hình.
- À, chỉ là...dẫn 1 ngừơi đến gặp ba thôi_ Nói xong cậu liền nép ngừơi sang 1 bên.
Lúc này ngừơi đàn ông mới nhìn thấy đựơc Tuệ Lâm.
-Tại....tại sao...cô...cô lại ở đây_ vừa nhìn thấy cô giọng nói ông liền run run. Cả ngừơi theo bản năng mà nổi cả da gà.
Có vẻ như ông rất sợ Tuệ Lâm
- Chào chú Long, Ba của Anh Minh và Chồng của Dì Lan_ Tuệ Lâm gằn giọng, lời này của cô như đang nhắc nhở ngừơi đàn ông về bổn phận của mình.
- Anh yêu à, anh nói chuyện với ai mà lâu vậy?_ Lúc này ngừơi phụ nữ trong phòng cũng là bà Trương Quỳnh mới thong dong bứơc ra.
Mà trên ngừơi bà ta chỉ mặc bộ váy ngủ màu trắng mỏng manh, bó sát, chỉ vừa chạm đầu gối. Thậm chí còn không thèm mặc đồ lót. Cổ áo lại khoét sâu tới giữa ngực. Muốn bao nhiêu quyến rũ liền có bấy nhiêu.
Thiên Minh khi nhìn thấy cảnh này cũng không có phản ứng gì cả. Gái vừa trẻ vừa đẹp cậu còn không thèm để ý nữa là. Huống chi là 1 ngừơi đã qua sử dụng như bà ta.
Đương nhiên là phải trừ Tuệ Lâm dễ thương của cậu ra rồi.
Cậu đắm chìm trong suy nghĩ của mình cũng không hề để ý đến Tuệ Lâm đang dùng ánh mắt giết ngừơi nhìn ba ruột của mình.
- A. Minh con tới chơi đó sao?_ Bà Quỳnh bày ra vẻ mặt hết sức ngạc nhiên hỏi, còn cơ thể thì như dính sát vào ngừơi đàn ông.
- Ừm....Phải nói là tới bắt gian chứ nhỉ?_ Thiên Minh vuốt vuốt cằm dáng vẻ tự hỏi. Cũng không thèm nhìn bà Quỳnh lấy 1 chút.
Bà Quỳnh sựơng mặt, nhục nhã không biết phải trả lời thế nào. Lúc quay ngừơi liền thấy Tuệ Lâm nên nhanh nhẹn đổi chủ đề.
- À, còn cô bé này là bạn gái con sao?
- Bà vừa bảo ai là cô bé hả??_ Tuệ Lâm Lạnh lùng hỏi, cũng không hề nể mặt bà ta tí nào.
- Này, con vẫn nên về dạy dỗ lại bạn gái mình đi, Đúng là đứa vô giáo dục mà_Bà ta bĩu môi, lên giọng dạy đời ngừơi khác.
Còn ông Minh đứng kế bên hận không thể bịt ngay cái mồm thối của bà ta lại.
Phan Tuệ Lâm là ai hả? Chắc chắn không phải quả hồng mềm tùy tiện cho ngừơi ta nắn bóp rồi
Cô ta chính là con cọp cái chính cống. Lần trứơc ông đã bị cô dần cho 1 trận suýt chút nữa biến thành ngừơi điên rồi. Lần này thì.... Ôi ông không muốn nghĩ tới kết quả đâu.
Phải nói là Tuệ Lâm giống bố cô như đúc. Lúc trẻ ông bị bố cô hành, giờ già rồi lại bị cô hành.
CHÁT... Trong lúc ông đang suy nghĩ bỗng 1 tiếng tát động trời vang lên.
Tuệ Lâm vung tay đánh bà Quỳnh. Cú tát mạnh tới mức mặt bà in hằn 5 ngón tay.
- Cô...cô dám tát tôi...cô có biết tôi là ai không hả??_ tức tối gằn giọng
- Ừm...Bà Không phải là siêu mẫu hết thời sao? Hay là bồ nhí của ông Long nhỉ??_ 1 câu nói tất cả đều đánh trúng những thứ bà căm ghét.
- Cái con nhỏ điên này_ Không kiềm đựơc cơn giận bà vung tay định đánh cô.
Nhưng cánh tay đi đựơc nửa đừơng lại bị ngừơi khác chặn lại.
- Tại sao anh lại cản em hả?
- Em ngoan ngoãn đứng 1 bên cho anh, đừng có ở đó mà nhiều chuyện_Ông Long lớn giọng quát nạt.
- Em chỉ muốn dạy dỗ con nhỏ này thôi, chứ có làm gì ghê gớm đâu chứ_ bà ngoan cố cãi lại.
Chát .... 1 bên má chưa lành, giờ bên còn lại cũng bị ông Long Tát.
- Tại...tại sao anh lại đánh em hả? Em có làm gì sai sao? Các ngừơi...nhớ đó_ bà Quỳnh bật khóc nức nở, rồi chạy thẳng vào phòng.
- Haizz... Giờ cô đã hài lòng chưa hả?_ ông Long quát Tuệ Lâm
- So với những gì ông làm với dì Lan thì vẫn chưa thể nào mà đủ đựơc, Tôi muốn ngay bây giờ ông đi xin lỗi dì nếu không ...hậu quả ông tự đi mà nhận lấy
Lúc nói khuôn mặt cô hằn lên những tia lạnh. Cô thừa nhận cô không phải là ngừơi tốt. Những ai đụng đến ngừơi cô yêu thương cô đều sẽ không để yên.
- Nếu tôi không làm thì sao? Cô sẽ về nhà mét ba sao?_ Tức giận khinh bỉ lên tiếng, ông nhịn đủ rồi.
- Ông quá xem thừơng tôi rồi, không cần đến ba tôi thì tôi cũng sẽ làm cho ông muốn sống không đựơc mà chết cũng không xong
- Đựơc. Tôi chờ đến lúc đó, để xem không có ông ta mày làm đựơc trò gì. Hừ_ hừ lạnh 1 tiếng ông đáp.
Ngay sau đó Tuệ Lâm liền vung tay, tức giận rời đi. Thiên Minh đứng xem kịch 1 bên nãy giờ cũng chạy theo.
Còn ông Long đang bận bịu dỗ dành bà Quỳnh. Không hay biết vì những lời nói vô tâm đó mà cả cơ nghiệp chính tay ông gầy dựng bấy lâu sụp đổ. Nhưng đó là chuyện của mấy tuần sau.
Lí do ông sợ ba Tuệ Lâm là vì lúc trứơc ông ta chính là Thủ Lĩnh giới Hắc Đạo. Không phải 1 bang phái mà là toàn bộ đều nằm dứơi tay ông ta. Ông Long cũng từng là 1 ngừơi dứơi trứơng.
Chính ông cũng không ngờ 1 ngừơi đang ở sự nghiệp đỉnh cao vậy lại rửa tay gác kiếm. Mà lí do lại vì 1 ngừơi phụ nữ. Chính là mẹ Tuệ Lâm bây giờ.
……
Rầm…
Tuệ Lâm tức tối dập cửa. Đang định lái xe lại bị Minh chặn lại.
- Em muốn cả 2 cùng rơi xuống cống à, bình tĩnh lại rồi thích lái lúc nào thì lái_ Cậu còn nhớ rõ lần trứơc để cô lái xe trong tình trạng này làm con xe mới tinh của cậu ôm cột điện a.
Vì cũng đã khá trễ nên Tuệ Lâm đề nghị cậu qua phòng khách nhà cô ngủ luôn.
2 ngừơi từ nhỏ đã là hàng xóm nên cũng chẳng ngại ngùng gì. Hải Lâm cũng chơi thân với Minh từ nhỏ nên không có ý kiến.
Tối đó Tuệ Lâm lăn lộn tới 2 giờ sáng mới ngủ đựơc.
- Mày làm gì ở đây vào giờ này vậy hả_Ngay khi nhìn thấy Thiên Minh cả ngừơi ông liền nhẹ nhõm, ông cứ tửơng là phóng viên nào đó đến chụp hình.
- À, chỉ là...dẫn 1 ngừơi đến gặp ba thôi_ Nói xong cậu liền nép ngừơi sang 1 bên.
Lúc này ngừơi đàn ông mới nhìn thấy đựơc Tuệ Lâm.
-Tại....tại sao...cô...cô lại ở đây_ vừa nhìn thấy cô giọng nói ông liền run run. Cả ngừơi theo bản năng mà nổi cả da gà.
Có vẻ như ông rất sợ Tuệ Lâm
- Chào chú Long, Ba của Anh Minh và Chồng của Dì Lan_ Tuệ Lâm gằn giọng, lời này của cô như đang nhắc nhở ngừơi đàn ông về bổn phận của mình.
- Anh yêu à, anh nói chuyện với ai mà lâu vậy?_ Lúc này ngừơi phụ nữ trong phòng cũng là bà Trương Quỳnh mới thong dong bứơc ra.
Mà trên ngừơi bà ta chỉ mặc bộ váy ngủ màu trắng mỏng manh, bó sát, chỉ vừa chạm đầu gối. Thậm chí còn không thèm mặc đồ lót. Cổ áo lại khoét sâu tới giữa ngực. Muốn bao nhiêu quyến rũ liền có bấy nhiêu.
Thiên Minh khi nhìn thấy cảnh này cũng không có phản ứng gì cả. Gái vừa trẻ vừa đẹp cậu còn không thèm để ý nữa là. Huống chi là 1 ngừơi đã qua sử dụng như bà ta.
Đương nhiên là phải trừ Tuệ Lâm dễ thương của cậu ra rồi.
Cậu đắm chìm trong suy nghĩ của mình cũng không hề để ý đến Tuệ Lâm đang dùng ánh mắt giết ngừơi nhìn ba ruột của mình.
- A. Minh con tới chơi đó sao?_ Bà Quỳnh bày ra vẻ mặt hết sức ngạc nhiên hỏi, còn cơ thể thì như dính sát vào ngừơi đàn ông.
- Ừm....Phải nói là tới bắt gian chứ nhỉ?_ Thiên Minh vuốt vuốt cằm dáng vẻ tự hỏi. Cũng không thèm nhìn bà Quỳnh lấy 1 chút.
Bà Quỳnh sựơng mặt, nhục nhã không biết phải trả lời thế nào. Lúc quay ngừơi liền thấy Tuệ Lâm nên nhanh nhẹn đổi chủ đề.
- À, còn cô bé này là bạn gái con sao?
- Bà vừa bảo ai là cô bé hả??_ Tuệ Lâm Lạnh lùng hỏi, cũng không hề nể mặt bà ta tí nào.
- Này, con vẫn nên về dạy dỗ lại bạn gái mình đi, Đúng là đứa vô giáo dục mà_Bà ta bĩu môi, lên giọng dạy đời ngừơi khác.
Còn ông Minh đứng kế bên hận không thể bịt ngay cái mồm thối của bà ta lại.
Phan Tuệ Lâm là ai hả? Chắc chắn không phải quả hồng mềm tùy tiện cho ngừơi ta nắn bóp rồi
Cô ta chính là con cọp cái chính cống. Lần trứơc ông đã bị cô dần cho 1 trận suýt chút nữa biến thành ngừơi điên rồi. Lần này thì.... Ôi ông không muốn nghĩ tới kết quả đâu.
Phải nói là Tuệ Lâm giống bố cô như đúc. Lúc trẻ ông bị bố cô hành, giờ già rồi lại bị cô hành.
CHÁT... Trong lúc ông đang suy nghĩ bỗng 1 tiếng tát động trời vang lên.
Tuệ Lâm vung tay đánh bà Quỳnh. Cú tát mạnh tới mức mặt bà in hằn 5 ngón tay.
- Cô...cô dám tát tôi...cô có biết tôi là ai không hả??_ tức tối gằn giọng
- Ừm...Bà Không phải là siêu mẫu hết thời sao? Hay là bồ nhí của ông Long nhỉ??_ 1 câu nói tất cả đều đánh trúng những thứ bà căm ghét.
- Cái con nhỏ điên này_ Không kiềm đựơc cơn giận bà vung tay định đánh cô.
Nhưng cánh tay đi đựơc nửa đừơng lại bị ngừơi khác chặn lại.
- Tại sao anh lại cản em hả?
- Em ngoan ngoãn đứng 1 bên cho anh, đừng có ở đó mà nhiều chuyện_Ông Long lớn giọng quát nạt.
- Em chỉ muốn dạy dỗ con nhỏ này thôi, chứ có làm gì ghê gớm đâu chứ_ bà ngoan cố cãi lại.
Chát .... 1 bên má chưa lành, giờ bên còn lại cũng bị ông Long Tát.
- Tại...tại sao anh lại đánh em hả? Em có làm gì sai sao? Các ngừơi...nhớ đó_ bà Quỳnh bật khóc nức nở, rồi chạy thẳng vào phòng.
- Haizz... Giờ cô đã hài lòng chưa hả?_ ông Long quát Tuệ Lâm
- So với những gì ông làm với dì Lan thì vẫn chưa thể nào mà đủ đựơc, Tôi muốn ngay bây giờ ông đi xin lỗi dì nếu không ...hậu quả ông tự đi mà nhận lấy
Lúc nói khuôn mặt cô hằn lên những tia lạnh. Cô thừa nhận cô không phải là ngừơi tốt. Những ai đụng đến ngừơi cô yêu thương cô đều sẽ không để yên.
- Nếu tôi không làm thì sao? Cô sẽ về nhà mét ba sao?_ Tức giận khinh bỉ lên tiếng, ông nhịn đủ rồi.
- Ông quá xem thừơng tôi rồi, không cần đến ba tôi thì tôi cũng sẽ làm cho ông muốn sống không đựơc mà chết cũng không xong
- Đựơc. Tôi chờ đến lúc đó, để xem không có ông ta mày làm đựơc trò gì. Hừ_ hừ lạnh 1 tiếng ông đáp.
Ngay sau đó Tuệ Lâm liền vung tay, tức giận rời đi. Thiên Minh đứng xem kịch 1 bên nãy giờ cũng chạy theo.
Còn ông Long đang bận bịu dỗ dành bà Quỳnh. Không hay biết vì những lời nói vô tâm đó mà cả cơ nghiệp chính tay ông gầy dựng bấy lâu sụp đổ. Nhưng đó là chuyện của mấy tuần sau.
Lí do ông sợ ba Tuệ Lâm là vì lúc trứơc ông ta chính là Thủ Lĩnh giới Hắc Đạo. Không phải 1 bang phái mà là toàn bộ đều nằm dứơi tay ông ta. Ông Long cũng từng là 1 ngừơi dứơi trứơng.
Chính ông cũng không ngờ 1 ngừơi đang ở sự nghiệp đỉnh cao vậy lại rửa tay gác kiếm. Mà lí do lại vì 1 ngừơi phụ nữ. Chính là mẹ Tuệ Lâm bây giờ.
……
Rầm…
Tuệ Lâm tức tối dập cửa. Đang định lái xe lại bị Minh chặn lại.
- Em muốn cả 2 cùng rơi xuống cống à, bình tĩnh lại rồi thích lái lúc nào thì lái_ Cậu còn nhớ rõ lần trứơc để cô lái xe trong tình trạng này làm con xe mới tinh của cậu ôm cột điện a.
Vì cũng đã khá trễ nên Tuệ Lâm đề nghị cậu qua phòng khách nhà cô ngủ luôn.
2 ngừơi từ nhỏ đã là hàng xóm nên cũng chẳng ngại ngùng gì. Hải Lâm cũng chơi thân với Minh từ nhỏ nên không có ý kiến.
Tối đó Tuệ Lâm lăn lộn tới 2 giờ sáng mới ngủ đựơc.
/44
|