- Con... Từ đâu mà con có đựơc mấy tấm hình này_ Run run cầm mấy bức ảnh trong tay, tất cả các bức hình chỉ có 1 nội dung duy nhất là bà đang thân mật với một ngừơi đàn ông khác.
- Đều này tôi nên hỏi bà mới đúng chứ nhỉ, Mẹ à_ Giọng nói tràn ngập sự khinh bỉ, trào phúng.
-Bà Quỳnh, cho tôi hỏi ngừơi đàn ông trong tấm hình này là ai?
- Bà Quỳnh, Có phải ngay từ đầu bà đã ngoại tình
- Bà Quỳnh,..
- Bà Quỳnh..
Hàng chục câu hỏi dồn dập đựơc đặt ra, Mặt của ngừơi đựơc gọi là Quỳnh giờ đã tái mét. Cả ngừơi như đông cứng, không biết phải nói gì.
- Không ...không thể nào, đây chắc chắn là ảnh ghép_ Bà cố tìm 1 lí do để giải thích
- Hay là... Để tôi mời chuyên gia giám định đến đây kiểm tra thử nhỉ?_ Hữu Thắng vuốt vuốt cằm lạnh lùng lên tiếng chặn đừơng lui của bà.
- Thắng à... Mẹ ...mẹ không có_ bà Lắp bắp nói, mắt cũng đã đỏ như sắp khóc, nhìn như 1 ngừơi vô tội bị vu oan
- Bà nghĩ tôi cũng giống ba tôi, bị cái trò cũ rích này của bà lừa sao? Quên đi_Hữu Thắng vô tình phất tay rồi quay sang nói với vị luật sư ngồi gần đó
- Tôi Thay mặt ba tôi gạch tên bà ta ra khỏi gia phả nhà họ Hồ, và bà ta sẽ không đựơc hửơng bất cứ thứ gì từ gia đình tôi cả_ Nói xong cũng bứơc vào con xe thể thao của mình, để lại Bà Quỳnh đứng đó với hàng đống phóng viên quay quanh.
……………
- Ơ, đây chẳng phải là nữ diễn viên Trương Quỳnh nổi tiếng 1 thời đó sao_Thiên Minh bất chợt từ nhà vệ sinh bứơc ra lên tiếng.
- Anh biết bà ta sao?_Tuệ Lâm nghi vấn hỏi. Chẳng hiểu sao cô lại có hứng thú tới chuyện của tên Hot dog đó.
- Phải, Bà ta chính là bồ nhí của ba anh mà_ Anh ngồi xuống kế Tuệ Lâm bình tĩnh đáp lời.
- Thế mẹ anh có biết việc này không?
- Sau Ngày hôm nay kiểu gì cũng sẽ biết, mấy tấm hình đó chụp rõ thế cơ mà_ Thì ra ngừơi đàn ông trong những tấm hình lại là ba ruột của Thiên Minh.
- Nói vậy anh đã biết việc này từ trứơc? _Nhăn mày hỏi tiếp, cô rất thích mẹ của Minh, 1 ngừơi vừa vui tính lại đảm đang. Thế mà cái ngừơi đàn ông đó lại chứng nào tật nấy.
Lúc nãy, cô cũng không để ý lắm đến ngừơi đàn ông trong hình, vì chỉ chụp đựơc nửa mặt. Giờ nghĩ lại mới thấy quả thật rất giống ông ta.
-Thế mà bao lâu nay anh dám giấu tôi chuyện này hả?_ Tức giận đánh 1 cái BỐP rõ to vào lưng anh.
- Lần trứơc tôi đã nể mặt anh cùng dì Lan tha cho ông ta. Vậy mà không bao lâu lại xảy ra việc lớn như vậy, anh nói đi, là sao hả??_ Tuệ Lâm điên cuồng rống to, nắm lấy cổ áo anh mà gào thét.
- Em đi mà hỏi ông ta ấy, ông ta có cho tôi nói sao, ông ta còn doạ nếu tôi nói thì sẽ li hôn với mẹ tôi ngay lập tức, Em nghĩ mẹ anh sẽ đau khổ tới mức nào hả??_ Thiên Minh không nhịn đựơc mà đem tất cả nỗi khổ trong lòng mình nói ra.
- Chết Tiệt_ Lúc này đây Tuệ Lâm cô Rất cần đập 1 thứ gì đó để hạ cơn giận. Quay ngừơi liền thấy chiếc ti vi 32 inch sừng sững đứng đó. Không ngần ngại cô vung tay nhắm ngay mặt ti vi.
RẮC...RẮC...RẦM
Màn hình ti vi nứt dần và rơi khỏi mặt bàn tạo nên 1 tiếng vang động trời.
(0.0) Mẹ ôi kinh khủng quá)
Tong..tong
Máu từ cánh cô liên tục chảy xuống, có vẻ như cô đã dùng toàn lực. Nhưng sau hành động đó cô cũng không hề nhăn mặt hay kêu ca 1 tiếng. Chỉ có bình tĩnh, bình tĩnh đến mức đáng sợ.
- Này, em điên rồi hả, tay chảy máu rồi này_ Thiên Minh luống cuống tìm đồ băng tay lại cho Tuệ Lâm.
- Nào, đưa tay đây anh băng bó cho_ Vừa định nắm lấy tay cô nhưng cô lại rút tay lại.
- Nói cho em biết, ông ta giờ đang ở đâu?_ Tuệ Lâm nắm chặt tay, không nhìn ra cảm xúc.
- Để anh băng bó lại cho em cái đã rồi thích đi đâu thì đi_ Anh biết cái vẻ mặt này có nghĩa là cô đang rất tức giận. Nhưng anh không muốn cô bị mất máu mà chết nha.
- Anh nói đi rồi tôi sẽ để cho anh băng_ Tuệ Lâm lạnh giọng nói.
- Đựơc rồi, đựơc rồi, lát nữa sẽ dẫn em đi gặp ông ta, hài lòng chưa, Giờ thì đưa tay đây_ Thiên Minh miễn cữơng gật đầu. Chỉ sợ là lát nữa Tuệ Lâm sẽ quậy cho ba anh sống không bằng chết.
Cuối cùng Tuệ Lâm cũng chịu yên tĩnh để Anh băng bó. Vì trứơc giờ đã băng bó qua nhiều lần nên động tác của Thiên Minh rất thuần thục, nhanh nhẹn. Thoát cái liền xong.
Thiên Minh Với lấy áo khoác trên kệ choàng lên ngừơi Tuệ Lâm rồi mới chịu rời đi.
Leo lên con xe BMW của Tuệ Lâm, nhanh nhảu ngồi vào ghế lái. Tuệ Lâm ngồi kế bên.
8 phút sau.
Kéttt... Tiếng thắng xe vang lên 1 hồi dài. Tốc độ xe không chênh lệch với lúc Tuệ Lâm lái xe là bao nhiêu.
Xe dừng lại trứơc 1 ngôi biệt thự kiểu Thái, cả ngôi nhà đựơc bao trùm bằng màu xanh dương.
Lúc Tuệ Lâm định đá cửa bứơc vào lại bị Thiên Minh đưa tay ngăn cản.
- Đừng nên hấp tấp, muốn xem trò vui không?_Thiên Minh mỉm cừơi tỏ vẻ bí ẩn. Sau đó đưa tay lên miệng làm dấu im lặng.
Thế là 2 ngừơi lén lút bứơc vào nhà. Vì Thiên Minh có chìa khoá nhà nên chẳng cần phải lo gì cả. 2 ngừơi dừng trứơc 1 căn phòng. Tiếng nói phát ra từ chỗ này.
- Em không chịu đâu, bắt đền anh đấy, đều tại anh mà ra cả_ 1 giọng nói nũng nịu vang lên.
- Đựơc rồi, cục cưng muốn gì nào, muốn gì anh cũng chiều cả_ 1 giọng nói trầm trầm đầy cưng chiều đáp lại.
- Anh có biết nguyên buổi chiều em trả lời phóng viên muốn gãy cả lữơi luôn không?..
- Đâu, há miệng anh xem nào
RẮC... Ở bên ngoài Tuệ Lâm không cẩn thận tạo ra tiếng động
- Ai ?? _ giọng nói đầy cảnh giác của ngừơi đàn ông trong phòng vang lên.
- Đều này tôi nên hỏi bà mới đúng chứ nhỉ, Mẹ à_ Giọng nói tràn ngập sự khinh bỉ, trào phúng.
-Bà Quỳnh, cho tôi hỏi ngừơi đàn ông trong tấm hình này là ai?
- Bà Quỳnh, Có phải ngay từ đầu bà đã ngoại tình
- Bà Quỳnh,..
- Bà Quỳnh..
Hàng chục câu hỏi dồn dập đựơc đặt ra, Mặt của ngừơi đựơc gọi là Quỳnh giờ đã tái mét. Cả ngừơi như đông cứng, không biết phải nói gì.
- Không ...không thể nào, đây chắc chắn là ảnh ghép_ Bà cố tìm 1 lí do để giải thích
- Hay là... Để tôi mời chuyên gia giám định đến đây kiểm tra thử nhỉ?_ Hữu Thắng vuốt vuốt cằm lạnh lùng lên tiếng chặn đừơng lui của bà.
- Thắng à... Mẹ ...mẹ không có_ bà Lắp bắp nói, mắt cũng đã đỏ như sắp khóc, nhìn như 1 ngừơi vô tội bị vu oan
- Bà nghĩ tôi cũng giống ba tôi, bị cái trò cũ rích này của bà lừa sao? Quên đi_Hữu Thắng vô tình phất tay rồi quay sang nói với vị luật sư ngồi gần đó
- Tôi Thay mặt ba tôi gạch tên bà ta ra khỏi gia phả nhà họ Hồ, và bà ta sẽ không đựơc hửơng bất cứ thứ gì từ gia đình tôi cả_ Nói xong cũng bứơc vào con xe thể thao của mình, để lại Bà Quỳnh đứng đó với hàng đống phóng viên quay quanh.
……………
- Ơ, đây chẳng phải là nữ diễn viên Trương Quỳnh nổi tiếng 1 thời đó sao_Thiên Minh bất chợt từ nhà vệ sinh bứơc ra lên tiếng.
- Anh biết bà ta sao?_Tuệ Lâm nghi vấn hỏi. Chẳng hiểu sao cô lại có hứng thú tới chuyện của tên Hot dog đó.
- Phải, Bà ta chính là bồ nhí của ba anh mà_ Anh ngồi xuống kế Tuệ Lâm bình tĩnh đáp lời.
- Thế mẹ anh có biết việc này không?
- Sau Ngày hôm nay kiểu gì cũng sẽ biết, mấy tấm hình đó chụp rõ thế cơ mà_ Thì ra ngừơi đàn ông trong những tấm hình lại là ba ruột của Thiên Minh.
- Nói vậy anh đã biết việc này từ trứơc? _Nhăn mày hỏi tiếp, cô rất thích mẹ của Minh, 1 ngừơi vừa vui tính lại đảm đang. Thế mà cái ngừơi đàn ông đó lại chứng nào tật nấy.
Lúc nãy, cô cũng không để ý lắm đến ngừơi đàn ông trong hình, vì chỉ chụp đựơc nửa mặt. Giờ nghĩ lại mới thấy quả thật rất giống ông ta.
-Thế mà bao lâu nay anh dám giấu tôi chuyện này hả?_ Tức giận đánh 1 cái BỐP rõ to vào lưng anh.
- Lần trứơc tôi đã nể mặt anh cùng dì Lan tha cho ông ta. Vậy mà không bao lâu lại xảy ra việc lớn như vậy, anh nói đi, là sao hả??_ Tuệ Lâm điên cuồng rống to, nắm lấy cổ áo anh mà gào thét.
- Em đi mà hỏi ông ta ấy, ông ta có cho tôi nói sao, ông ta còn doạ nếu tôi nói thì sẽ li hôn với mẹ tôi ngay lập tức, Em nghĩ mẹ anh sẽ đau khổ tới mức nào hả??_ Thiên Minh không nhịn đựơc mà đem tất cả nỗi khổ trong lòng mình nói ra.
- Chết Tiệt_ Lúc này đây Tuệ Lâm cô Rất cần đập 1 thứ gì đó để hạ cơn giận. Quay ngừơi liền thấy chiếc ti vi 32 inch sừng sững đứng đó. Không ngần ngại cô vung tay nhắm ngay mặt ti vi.
RẮC...RẮC...RẦM
Màn hình ti vi nứt dần và rơi khỏi mặt bàn tạo nên 1 tiếng vang động trời.
(0.0) Mẹ ôi kinh khủng quá)
Tong..tong
Máu từ cánh cô liên tục chảy xuống, có vẻ như cô đã dùng toàn lực. Nhưng sau hành động đó cô cũng không hề nhăn mặt hay kêu ca 1 tiếng. Chỉ có bình tĩnh, bình tĩnh đến mức đáng sợ.
- Này, em điên rồi hả, tay chảy máu rồi này_ Thiên Minh luống cuống tìm đồ băng tay lại cho Tuệ Lâm.
- Nào, đưa tay đây anh băng bó cho_ Vừa định nắm lấy tay cô nhưng cô lại rút tay lại.
- Nói cho em biết, ông ta giờ đang ở đâu?_ Tuệ Lâm nắm chặt tay, không nhìn ra cảm xúc.
- Để anh băng bó lại cho em cái đã rồi thích đi đâu thì đi_ Anh biết cái vẻ mặt này có nghĩa là cô đang rất tức giận. Nhưng anh không muốn cô bị mất máu mà chết nha.
- Anh nói đi rồi tôi sẽ để cho anh băng_ Tuệ Lâm lạnh giọng nói.
- Đựơc rồi, đựơc rồi, lát nữa sẽ dẫn em đi gặp ông ta, hài lòng chưa, Giờ thì đưa tay đây_ Thiên Minh miễn cữơng gật đầu. Chỉ sợ là lát nữa Tuệ Lâm sẽ quậy cho ba anh sống không bằng chết.
Cuối cùng Tuệ Lâm cũng chịu yên tĩnh để Anh băng bó. Vì trứơc giờ đã băng bó qua nhiều lần nên động tác của Thiên Minh rất thuần thục, nhanh nhẹn. Thoát cái liền xong.
Thiên Minh Với lấy áo khoác trên kệ choàng lên ngừơi Tuệ Lâm rồi mới chịu rời đi.
Leo lên con xe BMW của Tuệ Lâm, nhanh nhảu ngồi vào ghế lái. Tuệ Lâm ngồi kế bên.
8 phút sau.
Kéttt... Tiếng thắng xe vang lên 1 hồi dài. Tốc độ xe không chênh lệch với lúc Tuệ Lâm lái xe là bao nhiêu.
Xe dừng lại trứơc 1 ngôi biệt thự kiểu Thái, cả ngôi nhà đựơc bao trùm bằng màu xanh dương.
Lúc Tuệ Lâm định đá cửa bứơc vào lại bị Thiên Minh đưa tay ngăn cản.
- Đừng nên hấp tấp, muốn xem trò vui không?_Thiên Minh mỉm cừơi tỏ vẻ bí ẩn. Sau đó đưa tay lên miệng làm dấu im lặng.
Thế là 2 ngừơi lén lút bứơc vào nhà. Vì Thiên Minh có chìa khoá nhà nên chẳng cần phải lo gì cả. 2 ngừơi dừng trứơc 1 căn phòng. Tiếng nói phát ra từ chỗ này.
- Em không chịu đâu, bắt đền anh đấy, đều tại anh mà ra cả_ 1 giọng nói nũng nịu vang lên.
- Đựơc rồi, cục cưng muốn gì nào, muốn gì anh cũng chiều cả_ 1 giọng nói trầm trầm đầy cưng chiều đáp lại.
- Anh có biết nguyên buổi chiều em trả lời phóng viên muốn gãy cả lữơi luôn không?..
- Đâu, há miệng anh xem nào
RẮC... Ở bên ngoài Tuệ Lâm không cẩn thận tạo ra tiếng động
- Ai ?? _ giọng nói đầy cảnh giác của ngừơi đàn ông trong phòng vang lên.
/44
|