Con Gái Nhà Nông

Chương 52 - Chương 52

/176


Editor: ChieuNinh

Kim Tỏa đại ca, xuống ruộng làm việc à. Vương ngốc tử chào hỏi với Vương Kim Tỏa.

Vương Kim Tỏa ừ một tiếng, hắn một chút cũng không quan tâm tới Vương ngốc tử, cảm thấy người này rất là gian.

Vương ngốc tử cũng không tức giận, thở dài: Kim Tỏa đại ca ở riêng, về sau có tính toán gì không? Ta nghe nói các ngươi được chia tổng cộng một mẫu đất, đại ca còn có ba đứa con trai, vậy về sau phải làm sao?

Vương Kim Tỏa giật mình, tuy rằng hắn không thích Vương ngốc tử này, nhưng mà có chút khôn vặt, cuộc sống nhà hắn ta cũng tốt. Nhưng mà, hắn cũng không muốn bị người này dắt đi: Trước kia sống thế nào, thì hiện tại cũng như vậy.

Ha ha, đại ca, kỳ thật, trong tay của ta cũng có vài việc làm, thiếu nhân thủ, không biết đại ca có bằng lòng giúp ta không? Vương ngốc tử hỏi.

Ta chỉ có chút khí lực, có thể giúp ngươi cái gì?

Kim Tỏa đại ca, ngươi là người thành thật, ta thì cần người như ngươi vậy. Ta cũng nói lời thật với đại ca đi, kỳ thật ta cũng muốn đại ca hỗ trợ giúp đỡ chút. Không phải ta buôn bán một ít thổ sản vùng núi sao, muốn kéo lên trên huyện đi bán, có thể kiếm chênh lệch giá. Chỉ là trong tay ta cũng không có gia súc, nếu mướn của người khác, thì khẳng định buôn bán lời ít đi không ít. Ta biết hiện tại Đồng Tỏa huynh đệ mua một con la, Kim Tỏa đại ca là thân đại ca của Đồng Tỏa huynh đệ, ngươi giúp ta nói một chút với hắn, giúp ta chuyển đồ lên thị trấn, phí chuyên chở tiết kiệm ta chia đều với Kim Tỏa đại ca, Đồng Tỏa huynh đệ có được không? Ta ấy, không quá quen thân với Đồng Tỏa huynh đệ, với Kim Tỏa đại ca thì còn quen thuộc hơn một chút, cho nên muốn kính nhờ đại ca đi nói dùm.

Vương Kim Tỏa nhanh chóng nghĩ đến, mượn gia súc của Đồng Tỏa, khẳng định là không có vấn đề. Hơn nữa khẳng định Đồng Tỏa sẽ không đòi tiền, như vậy đến lúc đó phí chuyên chở tiết kiệm phân cho Đồng Tỏa cũng có thể thuộc về mình. Hắn cũng biết Tam đệ mình là người thành thật, vả lại sẽ không so đo vấn đề tiền bạc với người đại ca này. Đây quả thực là chuyện tiền từ trên trời rơi xuống mà, tự dưng có một cơ hội kiếm tiền.

Xem ra mình gặp được vận đỏ, sắp phát tài rồi.

Vương Kim Tỏa khó xử nói: Ta đây phải đi hỏi huynh đệ của ta một chút đã, có được hay không, ta cũng nói không chính xác, ngươi cũng không cần ôm hy vọng.

Vương ngốc tử vội nói: Sao có thể chứ, đại ca phải đi giúp ta làm việc, cũng giúp cho ta giảm chút tiền phí. Đại ca, đây là mười văn tiền, ngươi cầm trước, đến lúc đó chuyện thành công, ta sẽ đưa tiền còn lại cho đại ca và Đồng Tỏa huynh đệ.

Hai mắt Vương Kim Tỏa tỏa ánh sáng nhìn tiền kia, trong lòng thì ngất ngây, ngay cả hoa mầu trong ruộng cũng không xem tới, liền thí điên thí điên (vui vẻ) đi trở về.

Khi Vương ngốc tử không nhìn thấy Vương Kim Tỏa nữa, mới xì một tiếng khinh miệt: Thứ gì đâu! Nếu không phải Lão Tử quả thật là muốn chuyển đồ đi thị trấn, ngươi cho là Lão Tử sẽ cho ngươi ba dưa hai táo hả. Vương ngốc tử thật sự muốn mượn con la của Vương Đồng Tỏa dùng, cho nên mới cho Vương Kim Tỏa một chút ơn huệ nhỏ, để cho kẻ ngốc này đi khó xử huynh đệ hắn.

Trong nhà Vương Phúc Nhi, khó có được Đại bá Vương Kim Tỏa tới đây tìm Vương Đồng Tỏa, Thích thị vội đi phòng bếp chuẩn bị rượu và thức ăn, bởi vì hai huynh đệ muốn uống mấy chén.

Cúc nhi, chăm sóc cho đệ đệ, Hoa nhi, lấy thịt khô ra nữa, Phúc nhi, đi vào vườn rau hái ít rau trở về. Thích thị phân phó cho mọi người, bản thân nàng thì đi rửa nồi, bắt đầu nấu cơm.

Vương Hoa Nhi cằn nhằn trong miệng: Chỉ còn lại miếng thịt khô này, còn tưởng vài ngày nữa cả nhà chúng ta ăn ngon, Đại bá cứ tới đây, thật là.

Vương Phúc Nhi cảm thấy vị Đại bá này là vô sự không đăng tam bảo điện (có chuyện mới tới), nhưng




/176

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status