Chương 789
Bấy giờ anh mới nhận ra, mình cũng hơi đói thật.
Hạ Thiên Tường lại nhớ tới hai món mặn và một món canh tối hôm đó của Tô Nhược Hân.
Cho dù chỉ là những món ăn đơn giản nhất như rau xào, canh rong biển trứng, giờ nhớ lại anh vẫn thấy là cao lương mỹ vị.
Tô Nhược Hân nấu món gì cũng ngon hết.
Ngon hơn cả thức ăn đầu bếp trong nhà và chị Chiêm nấu nữa.
Tô Nhược Hân mở tủ lạnh ra rồi bắt đầu bắt tay vào làm.
Nhớ tới hai món mặn và một món canh mình nấu lần trước, hình như Hạ Thiên Tường ăn vẫn chưa đã, nên cô quyết định tối nay sẽ nấu thêm hai món nữa.
Thịt kho tàu.
Cá hấp.
Cải cúc xào tỏi.
Trứng hấp.
Cuối cùng là canh củ cải sò khô.
Chị Chiêm tốt thật, tuy chỉ là làm thêm ngoài giờ thôi nhưng chỉ cần rảnh rõi là sẽ lấp đầy chỗ trống trong tủ lạnh nhà cô.
Bận tới bận lui, cuối cùng Tô Nhược Hân cũng ổn định lại được cảm xúc của mình.
Ngày mai Tô Nhược Hân sẽ đi tìm Dương Thiên Thành để nói rõ chuyện cô được trúng tuyển ở đại học Nam Kinh.
Chuyện lớn thế này, nếu như do Dương Thiên Thành làm thật, chắc hắn ông ta có lý do riêng của mình.
Cô muốn hỏi cho rõ ràng, cũng không uổng cô đi học ở đại học Nam Kinh cùng với Dương Mỹ Lan.
Thật ra, cô vẫn không cam tâm.
Nhưng dù có không cam tâm hơn nữa thì chuyện cô trúng tuyển vào đại học Nam Kinh cũng là sự thật.
Không lẽ cô còn có thể kiện cáo Dương Thiên Thành được sao?
Nhớ lại quãng thời gian ba năm cấp ba này, mỗi lần Dương Mỹ Lan đưa đồ ăn ngon cho mình, cô cũng đâu đi nói với ông ta.
Bởi vì Dương Thiên Thành không chỉ đưa cô đến đại học Nam Kinh, mà Dương Mỹ Lan cũng giống như cô được trúng tuyển vào đó.
Vì vậy, càng nghĩ cô càng thấy chắc hắn trong chuyện này có lý do nào đó.
Cứ nghĩ như thế, xong Tô Nhược Hân đang thái đồ ăn cũng đã thả hồn đi xa.
“Á..” Một tiếng kêu vang lên, Tô Nhược Hân cắt phải tay mình.
Đúng vậy, dao rạch một đường lên ngón tay cô.
“Sao thế?” Hạ Thiên Tường từ bên ngoài lao vào như tên bắn, sau đó anh nhìn thấy ngón tay của Tô Nhược Hân đang chảy máu.
Anh cũng chẳng cần nghĩ ngợi gì mà nắm lấy tay của cô rồi ngậm ngón tay đang bị chảy máu ấy vào trong miệng mình.
Bấy giờ anh mới nhận ra, mình cũng hơi đói thật.
Hạ Thiên Tường lại nhớ tới hai món mặn và một món canh tối hôm đó của Tô Nhược Hân.
Cho dù chỉ là những món ăn đơn giản nhất như rau xào, canh rong biển trứng, giờ nhớ lại anh vẫn thấy là cao lương mỹ vị.
Tô Nhược Hân nấu món gì cũng ngon hết.
Ngon hơn cả thức ăn đầu bếp trong nhà và chị Chiêm nấu nữa.
Tô Nhược Hân mở tủ lạnh ra rồi bắt đầu bắt tay vào làm.
Nhớ tới hai món mặn và một món canh mình nấu lần trước, hình như Hạ Thiên Tường ăn vẫn chưa đã, nên cô quyết định tối nay sẽ nấu thêm hai món nữa.
Thịt kho tàu.
Cá hấp.
Cải cúc xào tỏi.
Trứng hấp.
Cuối cùng là canh củ cải sò khô.
Chị Chiêm tốt thật, tuy chỉ là làm thêm ngoài giờ thôi nhưng chỉ cần rảnh rõi là sẽ lấp đầy chỗ trống trong tủ lạnh nhà cô.
Bận tới bận lui, cuối cùng Tô Nhược Hân cũng ổn định lại được cảm xúc của mình.
Ngày mai Tô Nhược Hân sẽ đi tìm Dương Thiên Thành để nói rõ chuyện cô được trúng tuyển ở đại học Nam Kinh.
Chuyện lớn thế này, nếu như do Dương Thiên Thành làm thật, chắc hắn ông ta có lý do riêng của mình.
Cô muốn hỏi cho rõ ràng, cũng không uổng cô đi học ở đại học Nam Kinh cùng với Dương Mỹ Lan.
Thật ra, cô vẫn không cam tâm.
Nhưng dù có không cam tâm hơn nữa thì chuyện cô trúng tuyển vào đại học Nam Kinh cũng là sự thật.
Không lẽ cô còn có thể kiện cáo Dương Thiên Thành được sao?
Nhớ lại quãng thời gian ba năm cấp ba này, mỗi lần Dương Mỹ Lan đưa đồ ăn ngon cho mình, cô cũng đâu đi nói với ông ta.
Bởi vì Dương Thiên Thành không chỉ đưa cô đến đại học Nam Kinh, mà Dương Mỹ Lan cũng giống như cô được trúng tuyển vào đó.
Vì vậy, càng nghĩ cô càng thấy chắc hắn trong chuyện này có lý do nào đó.
Cứ nghĩ như thế, xong Tô Nhược Hân đang thái đồ ăn cũng đã thả hồn đi xa.
“Á..” Một tiếng kêu vang lên, Tô Nhược Hân cắt phải tay mình.
Đúng vậy, dao rạch một đường lên ngón tay cô.
“Sao thế?” Hạ Thiên Tường từ bên ngoài lao vào như tên bắn, sau đó anh nhìn thấy ngón tay của Tô Nhược Hân đang chảy máu.
Anh cũng chẳng cần nghĩ ngợi gì mà nắm lấy tay của cô rồi ngậm ngón tay đang bị chảy máu ấy vào trong miệng mình.
/1174
|