CHƯƠNG 374
Giọng nói nhỏ nhẹ lấy lòng làm nũng, đứa bé này thật sự rất nhớ cô.
“Sau này dì sẽ không đi lâu như vậy nữa.”
Lúc này sắc mặt Chúc Hứa mới tốt lên: “Dì nhỏ ăn sườn đi.” Cậu bé ân cần gắp sườn cho Tô Nhược Hân, chỉ muốn gắp hết những món ngon nhất trên đời cho cô.
Ăn cơm xong, Tô Nhược Hân lập tức về phòng mình.
Cô tỉnh lại, nhưng còn phải tham gia một cuộc chiến nữa phải chiến đấu.
Ngày mai có hai môn thi, cô phải nghiêm túc làm thật tốt.
Bởi vì thi thiếu một môn là cô đã không còn đường lùi nữa rồi.
“Nhược Hân.” Hạ Thiên Tường gọi cô.
“Hả?” Tô Nhược Hân quay người lại nhìn anh.
“Không cần quan tâm thành tích thế nào, chỉ cần em thích thì cứ học khoa y đại học T đi.” Anh đã hứa với cô thì sẽ không thay đổi.
Tô Nhược Hân hơi giật mình, cô vẫn luôn làm ra vẻ không để tâm, cô tưởng Hạ Thiên Tường không nhìn ra nhưng không ngờ thật ra anh vẫn luôn biết cô rất để ý đến chuyện có thể thi được vào khoa y đại học T hay không.
“Cố gắng thi tốt mỗi môn trước đi đã, những chuyện khác chờ có kết quả rồi tính, không vội.”
Cô bỗng nhiên phát hiện rõ ràng là cô bị thương mới bỏ lỡ một môn, kết quả là Dương Mỹ Lan và Hạ Thiên Tường còn lo lắng hơn cả cô.
“Được rồi, học bài đi.” Hạ Thiên Tường nhìn cô đi vào phòng, không quấy rầy cô nữa mà ngồi xuống sofa bắt đầu làm việc.
Anh đã mấy ngày không làm việc rồi.
Vì vậy Tô Nhược Hân vừa tỉnh lại, anh đã nhận được vô số cuộc điện thoại.
Còn anh cũng chẳng thể trốn tránh được công việc.
Anh bật laptop lên.
Là tin nhắn của Lục Diễm Chi.
“Thiên Tường, con vẫn không để tâm đến lời cảnh cáo của mẹ ạ? Lần này Tô Nhược Hân bị thương, con nên rút ra bài học rồi chứ.”
“Con biết rồi.” Hạ Thiên Tường đáp lại một câu rồi tắt hộp thoại.
Căn hộ yên tĩnh, Chúc Hứa đang chờ đồ chơi, còn Tô Nhược Hân thì đang học trong phòng.
Cảm giác gia đình tuyệt vời này có lẽ sau đêm nay sẽ không bao giờ có nữa.
Ít nhất thì anh sẽ không bao giờ cảm nhận được nữa.
Lục Diễm Chi nói đúng, lần này là anh làm hại Tô Nhược Hân.
Xem ra là Triệu Giai Linh đã đâm Tô Nhược Hân bị thương.
Nhưng sự số mất điện ấy chắc chắn không phải Triệu Giai Linh làm.
Có ai đó hợp tác hành động với cô ta.
Vậy nên cô ta mới có thể dễ dàng làm hại Tô Nhược Hân được như vậy.
Nếu lúc đó anh ở bên cạnh cô thì sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra.
Giọng nói nhỏ nhẹ lấy lòng làm nũng, đứa bé này thật sự rất nhớ cô.
“Sau này dì sẽ không đi lâu như vậy nữa.”
Lúc này sắc mặt Chúc Hứa mới tốt lên: “Dì nhỏ ăn sườn đi.” Cậu bé ân cần gắp sườn cho Tô Nhược Hân, chỉ muốn gắp hết những món ngon nhất trên đời cho cô.
Ăn cơm xong, Tô Nhược Hân lập tức về phòng mình.
Cô tỉnh lại, nhưng còn phải tham gia một cuộc chiến nữa phải chiến đấu.
Ngày mai có hai môn thi, cô phải nghiêm túc làm thật tốt.
Bởi vì thi thiếu một môn là cô đã không còn đường lùi nữa rồi.
“Nhược Hân.” Hạ Thiên Tường gọi cô.
“Hả?” Tô Nhược Hân quay người lại nhìn anh.
“Không cần quan tâm thành tích thế nào, chỉ cần em thích thì cứ học khoa y đại học T đi.” Anh đã hứa với cô thì sẽ không thay đổi.
Tô Nhược Hân hơi giật mình, cô vẫn luôn làm ra vẻ không để tâm, cô tưởng Hạ Thiên Tường không nhìn ra nhưng không ngờ thật ra anh vẫn luôn biết cô rất để ý đến chuyện có thể thi được vào khoa y đại học T hay không.
“Cố gắng thi tốt mỗi môn trước đi đã, những chuyện khác chờ có kết quả rồi tính, không vội.”
Cô bỗng nhiên phát hiện rõ ràng là cô bị thương mới bỏ lỡ một môn, kết quả là Dương Mỹ Lan và Hạ Thiên Tường còn lo lắng hơn cả cô.
“Được rồi, học bài đi.” Hạ Thiên Tường nhìn cô đi vào phòng, không quấy rầy cô nữa mà ngồi xuống sofa bắt đầu làm việc.
Anh đã mấy ngày không làm việc rồi.
Vì vậy Tô Nhược Hân vừa tỉnh lại, anh đã nhận được vô số cuộc điện thoại.
Còn anh cũng chẳng thể trốn tránh được công việc.
Anh bật laptop lên.
Là tin nhắn của Lục Diễm Chi.
“Thiên Tường, con vẫn không để tâm đến lời cảnh cáo của mẹ ạ? Lần này Tô Nhược Hân bị thương, con nên rút ra bài học rồi chứ.”
“Con biết rồi.” Hạ Thiên Tường đáp lại một câu rồi tắt hộp thoại.
Căn hộ yên tĩnh, Chúc Hứa đang chờ đồ chơi, còn Tô Nhược Hân thì đang học trong phòng.
Cảm giác gia đình tuyệt vời này có lẽ sau đêm nay sẽ không bao giờ có nữa.
Ít nhất thì anh sẽ không bao giờ cảm nhận được nữa.
Lục Diễm Chi nói đúng, lần này là anh làm hại Tô Nhược Hân.
Xem ra là Triệu Giai Linh đã đâm Tô Nhược Hân bị thương.
Nhưng sự số mất điện ấy chắc chắn không phải Triệu Giai Linh làm.
Có ai đó hợp tác hành động với cô ta.
Vậy nên cô ta mới có thể dễ dàng làm hại Tô Nhược Hân được như vậy.
Nếu lúc đó anh ở bên cạnh cô thì sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra.
/1174
|