Chương 453: Ghen tị khiến người ta nổi điên
Nói xong, anh liền gọi Bàng Thất vào.
Bàng Thất vội vàng tiến vào, Phong Hành Diễm còn chưa nói gì, Thương Trăn đã kéo anh lại, cười khẽ nói, “Em nói đùa thôi!”
Cô hơi kiêu ngạo nói, “Ở công ty có nhiều người có ý nghĩ với anh như vậy, em đều bảo anh đuổi người ta đi hết sao? Hơn nữa, Hàn Tiểu Mộc kia không xuất chúng chỗ nào, năng lực thì bình thường, tướng mạo cũng chỉ thanh tú mà thôi, người phụ nữ như vậy, em sẽ không để vào mắt!”
Ngón tay của cô chọc ngực anh, “Hơn nữa, nếu anh thích di tình biệt luyến với người phụ nữ như vậy, hừ, vậy em không cần anh nữa!”
Phong Hành Diễm nắm lấy tay cô, anh rất thích cô lộ ra cảm xúc như bây giờ, phụng phịu nghiêm túc nói những lời ghen tuông, sao Trăn Trăn của anh lại đáng yêu đến thế?
“Sẽ không, anh không mù, hơn nữa, cho dù trên thế giới này còn người phụ nữ tốt hơn em, anh cũng không có bất luận cảm giác gì, Trăn Trăn, anh yêu em, đây là chuyện cả đời!”
“Khụ!” Bàng Thất thật sự không nhịn được, khụ một tiếng, hai người này gọi anh ta tiến vào, là vì ném cẩu lương trước mặt anh ta sao?
Lúc này hai người mới ý thức được – – vừa gọi một người sống tiến vào, Thương Trăn vội vàng rụt tay lại, cúi đầu không nói.
“Cậu chủ, anh… Có gì dặn dò?”
Thương Trăn lắc đầu, “Không có, anh ra ngoài đi, em… Em có chút mệt mỏi, em muốn đến phòng nghỉ nghỉ ngơi!”
Nói xong, liền đi vào phòng nghỉ.
Phong Hành Diễm cười nhìn bóng lưng cô kêu lên, Vợ đại nhân, anh mới họp xong có thể xin cùng nghỉ một lát không?”
Trả lời anh là tiếng đóng cửa của Thương Trăn, nhưng Phong Hành Diễm nghe được rõ, Trăn Trăn không khóa trái!
Đó chính là đồng ý?
Nghĩ tới lát nữa có thể ôm vợ ngủ một giấc, gương mặt anh không khỏi giãn ra, lộ ra hàm răng trắng nõn, mà Thương Trăn đóng cửa lại xong, mặt Phong Hành Diễm âm u, nhìn về phía Bàng Thất.
Trong lòng Bàng Thất rùng mình, vội vàng cúi đầu.
“Cậu chủ, mời phân phó.”
“Chuyện lúc trước tôi bảo cậu điều tra thế nào rồi?”
Bàng Thất chần chừ nói, “Còn chưa tra rõ hoàn toàn, trước mắt biết là một người tên Lưu Văn, ban đầu nói linh tinh về mợ chủ ở trong nhóm chat công ty, tôi đã xử lý anh ta rồi.”
“Lưu Văn?” Phong Hành Diễm không nhớ rõ cái tên này, “Vì sao anh ta lại làm vậy?”
Bàng Thất nói, “Anh ta không nói gì, nhưng lúc đi rất tức giận.”
Phong Hành Diễm gõ ngón tay, “Còn gì nữa?”
Bàng Thất nói tiếp, “Tôi tiếp tục điều tra anh ta, tra ra được anh ta giống như có hứng thú với một cô gái.”
“Hàn Tiểu Mộc?” Phong Hành Diễm nhíu mày hỏi.
Bàng Thất gật đầu.
“Được rồi, việc này cậu đi điều tra, bình ổn lại lời đồn, lấy lại trong sạch cho Trăn Trăn là được, bây giờ tôi bảo cậu làm việc khác, cậu đi xem trong khoảng thời gian tôi họp, Trăn Trăn đi đâu thì gửi đoạn camera đó cho tôi, tôi muốn xem.”
“Dạ!”
Cuối cùng Phong Hành Diễm nói, “Còn nữa, Hàn Tiểu Mộc kia, lần này từ Ai Cập trở về, tôi sẽ đuổi việc cô ta.”
Bàng Thất cảm thấy khó hiểu hỏi, “Đuổi việc sao? Có rất nhiều người thích tổng giám đốc, vì sao chỉ cần đuổi cô ta?”
Phong Hành Diễm cười khẽ hỏi, “Phụ nữ nhiều như vậy, vì sao cô ta cứ thích trêu chọc Trăn Trăn mất hứng?”
Bàng Thất nghe vậy sửng sốt, cuối cùng không nhịn được nở nụ cười, “Dạ, tôi sẽ đi làm ngay.”
Nhưng vì camera ở khu đó có vấn đề, phải ngày mai mới có video, Phong Hành Diễm cũng không ngại, đi tới phòng nghỉ, chuẩn bị ôm Thương Trăn ngủ một lát.
Quả nhiên Thương Trăn để nửa giường cho anh, Phong Hành Diễm lên giường xong, ôm lấy nàng dâu từ phía sau, chỉ trong chớp mắt, anh cảm thấy sinh mệnh đều được lấp đầy, vô cùng thỏa mãn.
Nhưng lúc này, Thương Trăn đột nhiên mở miệng.
“Anh cảm thấy, nếu anh không phải tổng giám đốc, bộ dạng cũng không đẹp trai, còn có nhiều người thích anh như vậy không?”
Phong Hành Diễm sửng sốt, Thương Trăn xoay người lại, khi bốn mắt nhìn nhau, thì thấy vẻ mặt nghiêm túc của Thương Trăn.
Phong Hành Diễm bật cười, “Nếu như vậy, chắc chắn có! Nhưng suy nghĩ cẩn thận, nếu thật sự muốn giá trị không có giá trị, muốn tài hoa không có tài hoa, muốn thân phận không có thân phận, anh như vậy, cũng không đáng để phụ nữ thích, a… Hiện thực rất tàn khốc!”
Lúc Thương Trăn dán sát vào, hơi thở giao nhau, đôi mắt cô lóe lên tinh quang.
Cô nhỏ giọng, gằn từng tiếng hỏi, “Nếu em nói, lúc đó, em còn thích anh, anh tin không?”
Phong Hành Diễm đột nhiên hơi cảm động! Anh ôm eo Thương Trăn, ôm chặt, “Anh tin!”
Anh khàn giọng hỏi, “Bảo bối, em bắt đầu thích anh từ lúc nào?”
Thương Trăn nghĩ một lát, “Lúc còn rất nhỏ…”
Phong Hành Diễm ôm cô vào trong ngực, thở dài thỏa mãn, “Vậy sau này, em đừng quá thích anh nữa.”
“Vì sao?”
Phong Hành Diễm dịu dàng nói với cô, “Bởi vì sau này… Đến lượt anh thích em, thích em, đến khi chúng ta già đi, chết mới thôi, như vậy, chúng ta công bằng rồi.”
Thương Trăn sửng sốt, cuối cùng mắt cay cay, ôm chặt lấy anh, trầm giọng nói.
“… Ngủ đi.”
“Ừm.” Phong Hành Diễm dùng lực hôn Thương Trăn một lát, “Đừng nghĩ lung tung, anh sẽ vĩnh viễn yêu em, ngủ ngon.”
Thương Trăn không nói gì, nhưng khóe miệng không tự chủ được nhếch lên, hai người cùng ngủ thiếp đi.
*
Ngày kế, bọn họ đi Ai Cập rồi!
Bởi vì Thương Trăn thích văn hóa quốc gia này, cho nên Phong Hành Diễm định ở đây mấy ngày, anh vẫn luôn bận rộn, bây giờ nhất định phải dành thời gian cho cô.
Mà toàn bộ hành trình Hàn Tiểu Mộc đều rất im lặng, không phải là cô ta không muốn xum xoe, mà Phong Hành Diễm vẫn luôn ở bên Thương Trăn, Thương Trăn ăn cơm, Phong Hành Diễm liền gắp đồ ăn, Thương Trăn nói nơi nào phong cảnh đẹp, Phong Hành Diễm liền chụp lại, Thương Trăn liếc mắt nhìn thứ nào nhiều, Phong Hành Diễm sẽ mua thứ đó, mà mỗi lần Thương Trăn đều vui lòng nhận, cho dù thứ kia đắt thế nào.
Lúc Hàn Tiểu Mộc nhìn Phong Hành Diễm không hai lời mua luôn, còn mua vòng tay có giá trị ngàn vạn, cuối cùng cô ta không ngăn được ghen tị, trốn vào toilet.
Ở trong toilet cô ta liều mạng cào tóc, thét chói tai không phát ra âm thanh! Ở trong gương, mắt cô ta đỏ bừng, giống như người điên!
Cô ta nhớ tới bộ dạng của Thương Trăn, Thương Trăn có gương mặt gây họa, người phụ nữ quen dùng sắc đẹp hấp dẫn đàn ông, hơn nữa Thương Trăn vừa nhìn là biết ở bên tổng giám đốc vì tiền!
Trước khi Thương Trăn ở bên tổng giám đốc, chỉ là cô chủ gia tộc nhỏ, nhưng sau khi ở bên tổng giám đốc, chỉ trong hai năm gia tộc đã đi lên đỉnh phong, những chuyện này đều là Thương Trăn tranh thủ được, thành tựu lớn nhất của Thương Trăn, chỉ là chinh phục được người đàn ông ưu tú nhất kia mà thôi!
Người phụ nữ trong lòng đầy mưu kế như vậy, không xứng đạt được tình yêu của tổng giám đốc, nhưng tổng giám đốc lại cứ bị người phụ nữ này mê hoặc, cô ta nhất định phải nghĩ biện pháp, vạch trần bộ mặt thật của người phụ nữ này, tổng giám đốc đáng có người phụ nữ tốt hơn!