Chương 191:
Editor: May
"Ông không tin cũng rất bình thường, sau này Nam Nam sẽ nói cho ông đã xảy ra chuyện gì." Nam Nam tự tin nói.
"Nam Nam về nhà với ông, đây là một yêu nữ, ông lo lắng cháu cũng bị mê hoặc!" Nam Cung Vân lo lắng kéo Nam Nam chuẩn bị rời đi.
"Vậy cũng tốt, cha, mẹ, con sẽ ở với ông vài ngày trước, bồi ông nội, nhớ tới con thì gọi điện thoại cho con, bye bye em gái." Nam Nam trở về phòng đeo cặp sách của mình ở trên người, sau đó ngoan ngoãn đi với ông nội.
Thật ra Nam Cung Vân không phản con trai tìm phụ nữ, chỉ cần đừng đùa lửa là được, bình thường ông không can thiệp sinh hoạt cá nhân của con trai. Đàn ông mà! Có vài thời điểm cần phóng thích áp lực đè nén, mà loại phương pháp này rất tốt, cho nên ông muốn mang Nam Nam đi, những thứ khác ông liền mở một con mắt nhắm một con mắt!
Lãnh Đông đi đón ông nội qua ở với mình, ai ngờ gặp phải Lãnh Huyết, chính là em họ của anh. Lãnh Huyết này lớn hơn Lãnh Tuyết, cho nên Lãnh Tuyết phải gọi anh ta là anh họ.
"Dựa vào, khi còn bé anh lúc nào cũng bắt nạt Đông Tử tôi, những năm này chết ở đâu rồi? Anh không biết chúng tôi liên tục lại tìm anh ư?" Lãnh Huyết cười giống như không cười nói, bởi vì ông Lãnh ở bên cạnh, lúc nói chuyện, anh còn là biết lặng lẽ quan sát ông đang uống trà ở bên cạnh.
"Tôi vẫn luôn không có buông tha tìm kiếm các người, nhưng vẫn luôn không có tin tức, tôi cho rằng sẽ không còn được gặp lại tên nhóc ngu ngốc chú nữa chứ! Để anh nhìn một chút, bây giờ vẫn là bộ dáng lúc trước, trắng như cương thi!" Lãnh Đông đồng tình lắc lắc đầu, khóe miệng còn vụng trộm cười, từ nhỏ tên nhóc này liền trắng, còn trắng hơn cả cô gái nhỏ.
"Mẹ nó, anh, anh có biết không, những cô gái kia, em hôn bọn họ một cái, bọn họ liền lo lắng em uống máu của bọn họ, làm em rất buồn bực, hết sức ảnh hưởng tâm tình!" Lãnh Huyết buồn bực nói.
"Anh hiểu được, ai kêu chú lớn lên trắng như vậy, không bằng anh đề cử cho chú vài mỹ phẩm dưỡng đen da nhá?" Lãnh Đông cười cũng không cười liền nói, vẻ mặt rất nghiêm túc.
"Dựa vào, làm gì có mỹ phẩm dưỡng đen da? Người ta chỉ bán mỹ phẩm dưỡng trắng da, làm gì có đen da!"
"Bên ngoài không có, nhưng anh có, đại diện độc nhất vô nhị, không tiên thụ ở bên ngoài." Lãnh Đông gần như nhịn không được cười lớn hơn.
"Anh, anh vẫn giống như trước đây, sẽ bắt nạt em, nói cho anh biết, hiện tại em đã là người lớn, sẽ không bị anh bắt nạt, chọc giận em, em sẽ giáo huấn anh. Nhiều năm như vậy hai anh em chúng ta không có luyện một chút, tay đều ngứa ngáy, không bằng hôm nay chúng ta liền luận bàn một chút đi?" Hai mắt Lãnh Huyết sáng lên, bởi vì từ nhỏ hai người bọn họ liền cùng nhau luyện võ, người tập võ gặp mặt liền muốn so tài.
"Được, anh đang muốn kiểm tra một chút công phu của chú thế nào. Ông nội, ông làm trọng tài." Hai mắt Lãnh Đông cũng sáng lên, anh gọi ông ra ngoài.
Lãnh Ưng ở một bên vẫn nhìn hai người bọn họ đấu võ mồm, trong lòng rất cao hứng, Đông nhi của ông vẫn giống như trước, thích nói thích cười. Thật ra cũng không phải như vậy, những năm này, Lãnh Đông ít nói ít lời, lãnh khốc vô tình, mặc dù dáng dấp không tệ, nhưng mỹ nữ đều bị hù dọa không dám đến gần, chủ yếu là anh liên tục cự người ngoài ngàn dặm, chỉ là bây giờ trong lòng anh thật sự có ngưỡng mộ một cô gái, chính là Mộ Đồng, gần đây hai người phát triển vô cùng thuận lợi, hóa ra Mộ Đồng cũng đã thích Lãnh Đông vào năm mười hai tuổi, những năm này liên tục đè nén, không có biểu lộ, cho tới bây giờ trong lòng Lãnh Đông cũng từ từ có cô, hai người mới bắt đầu tạo thành quan hệ yêu đương.
Lãnh Huyết cho rằng những năm này Lãnh Đông không có ai dạy anh công phu, khẳng định đã lui bước, ai ngờ sau mấy chiêu, anh ta đã mồ hôi đầm đìa, không nghĩ tới anh ta liên tục nhận được chân truyền của ông Lãnh, nhưng vẫn không đánh lại Lãnh Đông, hết sức không cam lòng, muốn chuyển dời cục diện, kết quả là làm cho càng chật vật hơn.
"Anh, nói cho em biết, anh học của ai, sao càng ngày càng lợi hại, em chính là vẫn luôn nhận được chân truyền của ông nội. Vì sao vẫn không đánh lại anh?" Lãnh Huyết không cam lòng hỏi.
P/s: bạn nào muốn đọc trước FULL với giá rẻ ủng hộ cân đường hộp sữa tới dịch giả hãy liên hệ : [email protected]
"Anh vẫn chưa quên tuyệt học Lãnh môn, năm đó lúc chạy trối chết, trên người anh vẫn luôn mang theo bí tịch võ công, cho nên anh không có buông tha, liên tục tự mình học, cho nên đến bây giờ anh đã lĩnh ngộ tất cả mọi thứ trong sách quý." Lãnh Đông nghiêm túc nói.
"Em đây bội phục, bội phục." Hai tay Lãnh Huyết ôm quyền nói.
"Huyết, anh muốn đón ông nội tới ở cùng, chú cũng cùng đi đi?" Lãnh Đông hỏi.
"Em thu hồi lời bội phục anh vừa rồi, khi còn bé đã tổn thương em trai của anh, hiện tại anh vẫn như vậy, em đây rất tức giận, Huyết gì chứ? Gọi vô cùng buồn nôn, em là đàn ông, không phải là Tuyết nhi, anh có thể gọi tách hai người chúng ta ra không? Anh có thể gọi Lãnh Tuyết là Tuyết nhi, nhưng là em đây thì không được, mặc dù em tên là Lãnh Huyết, nhưng không cho phép anh gọi em là Huyết, nếu không em sẽ uống sạch máu của anh."
Lãnh Đông giận dữ nói, dù gì hiện tại anh cũng là nhị chưởng quỹ, nói là nhị chưởng quỹ, thật ra cũng giống như người đứng đầu, chuyện gì Lãnh Ưng cũng mặc kệ, vẫn luôn ở lại Trung Quốc, chuyện bên nước Mỹ đều là Lãnh Huyết quản, chớ nhìn anh rất trắng, giống như không khỏe mạnh, thật ra ở bên nước Mỹ có một danh hiệu chính là: Thi Vương, đừng nhìn hiện tại rất thoải mái, một khi ngoan độc cũng không phải là người, cho nên người ở phía ngoài mới có thể gọi anh là Thi Vương.
"Máu của anh cũng không dễ uống, anh lo lắng độc chết chú thôi!" Lãnh Đông nở nụ cười ha ha.
"Ông nội, ông thật muốn qua đó ư? Ông và cháu về nước Mỹ đi?"
"Huyết, ta không quay về nước Mỹ, cháu quản lý bên kia, ta hết sức yên tâm, ta ở lại vì còn có chuyện ta chưa hoàn thành. Hôm nay cháu trở về đi, hai người chúng ta đều không ở đó sẽ không được, sẽ xảy ra chuyện." Lãnh Ưng phân tích nói.
"Ông nội, ông quá tổn thương tâm của cháu rồi! Đừng gọi cháu là Huyết, rất khó nghe!" Lãnh Huyết vào trong phòng thu dọn đồ đạc, chuẩn bị trở về nước Mỹ.
"Ông nội, cháu đi về trước, có việc điện thoại liên lạc, nói không chừng ngày nào đó cháu sẽ quay về lại." Lãnh Huyết rời đi, Lãnh Đông và ông nội cũng trở về chỗ của Lãnh Đông.
Vì sao Lãnh Ưng dứt khoát rời khỏi căn nhà của mình như vậy, những năm này, chỉ cần ở Trung Quốc, ông liền luôn ở nơi đó, nhưng lúc này đây ông là vì Mộ Hi, bởi vì ông còn muốn dạy Mộ Hi tập võ, bởi vì biết rõ Mộ Hi có con, cũng là đau lòng cô mỗi ngày ngồi xe tới vô cùng vất vả, cho nên liền theo Lãnh Đông đi tới nơi của cháu trai.
Hôm nay Mộ Hi là học công phu vào buổi chiều, bởi vì Lãnh Đông gọi điện thoại nói cho cô ông ở nhà anh, cho nên Mộ Hi đi qua rất tiện, học vào buổi trưa một chút. Gần đây Mộ Hi tiến bộ rất lớn, không nghĩ tới cô còn là một kỳ tài học võ, bởi vì thân thể của cô hết sức mềm, cho nên gân cốt của cô cực kỳ linh hoạt, cho nên học rất nhẹ nhàng, mà Lãnh Ưng dạy cũng rất nghiêm túc
Mộ Hi bắt đầu hoài nghi Lãnh Tuyết chết là Âu Dương Hàn làm, nhưng vì sao lúc anh ta nhìn thấy cô lại không sợ hãi, bởi vì người đàn ông trong giấc mộng là mang theo mặt nạ, nhưng Lãnh Tuyết cũng không có mang, vì sao Âu Dương Hàn nhìn thấy gương mặt này của Mộ Hi lại không có có phản ứng dị thường, bởi vì đây là mặt Lãnh Tuyết, mặt của một người chết, sao anh ta lại không sợ hãi?
Giọng nói kia, thân cao kia, chính là Âu Dương Hàn, đây là phán đoán của Mộ Hi, bởi vì loại cảm giác này quá quen thuộc, cho nên cô quyết định muốn điều tra một chút, Dù sao hiện tại công phu của cô cũng không tệ, tiến bộ của cô chính là một kỳ tích, Lãnh Ưng liền nói cô sinh ra vì võ thuật, khó trách Lãnh Tuyết lại chọn cô, trong bóng tối đã sớm có sắp xếp, sớm muộn gì cô gái này cũn sẽ hùng bá một phương, cô sẽ đánh vỡ kỳ thị nam nữ của thế tục, tương lai không lâu sẽ có một nữ trung hào kiệt ngang trời xuất thế.
Mộ Hi cố gắng dựa theo quần áo, cách ăn mặc của Lãnh Tuyết trong mộng, cô là vì nhắc nhở ký ức Âu Dương Hàn, chẳng lẽ người đàn ông này vẫn sẽ giả bộ được, vì Mộ Hi cũng muốn bắt được tội của anh ta, đem anh ta ra trước công lý, giết người thì đền mạng, nếu Lãnh Tuyết thật sự là bị hại chết vậy, thật sự quá tàn nhẫn, quá biến thái, Mộ Hi nhất định phải cho Lãnh Tuyết một cái công đạo, để cô ấy nhắm mắt.
Kiểu dáng tóc của cô ấy, quần áo của cô ấy, dung mạo của cô ấy, quả thực chính là Lãnh Tuyết sống lại.
Vì sao gần đây Âu Dương Hàn vẫn luôn chưa tới quấy rầy Mộ Hi? Bởi vì anh ta đang thu thập cục diện rối rắm của em trai anh ta, anh ta còn có một người em trai, còn biến thái, tàn nhẫn hơn anh ta, lại thường xuyên gây họa, mình gây ra họa nhưng lại không tự mình xử lý được, tất cả đều là anh trai của hắn đi theo phía sau chùi đít cho mình, bởi vậy, Âu Dương Hàng - em trai của Âu Dương Hàn thường xuyên bị anh trai nhốt lại, hoặc là cho hắn một chút tiền, để hắn đi du lịch, tóm lại chính là dùng tiền, thật một ký sinh trùng. (chỗ này mình giải thích một chút: vì hai người cùng tên phát âm giống như khác nghĩa nên mình sẽ ghi Hàn và Hàng để phân biệt nhé)
Hai anh em ruột, một người tên Âu Dương Hàng, một người tên Âu Dương Hàn, không biết còn cho rằng nói là một người, nhưng thật ra là cùng âm không cùng chữ, cũng bởi vì hai người là sinh đôi, cho nên cha mẹ của bọn họ mới có thể lấy tên như vậy cho bọn họ, hy vọng bọn họ như hình với bóng.
Vóc người hai anh em giống nhau, chiều cao cũng giống như vậy, hơn nữa đều là cao thủ chơi phụ nữ, chỉ là đối với bọn họ mà nói, phụ nữ bên cạnh chính là quần áo, nói đổi liền đổi. Âu Dương Hàn ngoại trừ âm ngoan thủ lạt, tính cách khó nắm bắt, anh ta còn là người rất có tâm kế, Âu Dương Hàng lại không giống, hắn cũng là lòng dạ độc ác, nhưng hắn không có năng lực xử lý, chuyện gì đều dựa vào anh trai của mình để xử lý, ngoại trừ lúc chơi phụ nữ hết sức cuồng ngạo, ở trong thế giới đen ăn đen này, nếu như không có sự bảo bọc của anh trai hắn, hắn đã sớm bị người chém, cho chó ăn , bởi vì hắn là một người chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng. Thật ra chính mình không có thủ đoạn gì, nhiều lắm chính là một tám lạng nửa cân!
Mộ Hi cầm điện thoại gọi số di động của Âu Dương Hàn, hẹn anh ta gặp mặt ở khách sạn nào đấy, Mộ Hi sớm đã tới rồi, cô ngồi chỗ cạnh cửa sổ, nhìn xem cảnh đêm phía ngoài, rất đẹp.
Cô nhìn thấy một chiếc xe thể thao màu xanh lái tới, biết rõ đó là xe của Âu Dương Hàn, lập tức điều chỉnh tâm tình một chút, ưu nhã bưng một ly nước lên, uống một ngụm.
Quả nhiên là Âu Dương Hàn, nhìn ra anh ta rất vui vẻ, hơn nữa giống như cố ý ăn mặc một phen. Hôm nay mặc vô cùng sáng sủa, hoàn toàn không giống Âu thiếu âm ngoan bình thường, hắc bang giống như hoàn toàn không kéo anh ta đến bên cạnh được.
Lần này Mộ Hi có thể chủ động tìm anh, đây là anh nằm mơ cũng mơ không được, thật ra chính anh có khi hết sức ảo não, bên cạnh không thiếu phụ nữ, vì sao anh lại muốn cô, khát vọng đó gần như là có thể vì cô buông tha tất cả.
/318
|