Cô Dâu Của Trung Tá

Chương 147-6: Thiếu

/426


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mẹ Bầu

Tố Tố và Lý Nguyệt Hương bận rộn làm một bàn đồ ăn, hi vọng An Quốc Đống đột nhiên xuất hiện ở trước mặt, cười hề hề nói: Tôi đã trở về rồi đây, bà bạn già, con gái yêu à! Đã để cho hai mẹ con phải lo lắng rồi! Đã đói bụng lắm rồi, ăn cơm thôi!

Nhưng mà, hi vọng thì vẫn chỉ là hy vọng. Vẫn cần phải đến tài năng thực hiện để làm bữa cơm chiều thật ngon. Hai mẹ con đi đến phòng khách, nhìn thấy Tiểu Bao Tử đang cưỡi ở trên chiếc xe xoay xoay, hai bàn tay nhỏ nâng khuôn mặt nhỏ nhắn cứ thế nhìn về phương hướng cửa ra vào, vẻ mặt đầy ưu sầu. Cậu nhóc cũng đang chờ mong ông ngoại trở về. Tuy rằng Tiểu Bao Tử vẫn còn nhỏ tuổi, @MeBau*@ thế nhưng cu cậu lại rất có tâm.

Đúng lúc này, truyền đến tiếng mở cửa. Tố Tố và Lý Nguyệt Hương vội vàng đi tới cửa, nhìn thấy Sở Lăng Xuyên tiến vào, cau mày, vẻ mặt trầm xuống, cúi đầu đổi giày.

Nhìn cái biểu cảm như vậy, có phải tình hình có gì đó không ổn hay sao. Trong lòng Tố Tố thấy hoảng sợ, rất không yên tĩnh, vội vàng hỏi: "Sở Lăng Xuyên, ba ba...ba ba vẫn chưa trở về à? Vẫn không thể thả người sao?"

Sở Lăng Xuyên chạy tới trước mặt Tố Tố và Lý Nguyệt Hương, bóng dáng cao lớn chặn ngang tầm mắt của hai mẹ con. Tiểu Bao Tử cũng đứng dậy đi tới, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên nhìn ba người lớn. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Cu cậu vươn đôi tay nhỏ bé túm lấy tay của Sở Lăng Xuyên giật giật. Khuôn mặt nhỏ nhắn liền nhíu lại hỏi: "Ba ba, ông ngoại đâu rồi, ông ngoại đâu rồi?"

"Ông ngoại ở chỗ này này."

Một giọng nói quen thuộc dường như đã mất tích từ lâu liền vang lên ở cửa. Tố Tố cùng Lý Nguyệt Hương trong lòng liền cảm thấy vui vẻ, vội vàng vượt qua Sở Lăng Xuyên nhìn ra ngưỡng cửa.

"Ba ba!" Tố Tố kích động kêu lên.

"Ông ngoại, ông ngoại!" Tiểu Bao Tử hét lên vẻ đầy kích động, người đã lung lay lung lạy chạy tới, diễ●n☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn nhào vào trong lòng An Quốc Đống, "Ông ngoại, ông ngoại!"

"Cái bánh bao nhỏ của ông đã lớn rồi (*) của ông!" An Quốc Đống nói xong liền ôm lấy Tiểu Bao Tử bế bổng lên. Tố Tố cùng Lý Nguyệt Hương thấy vậy cùng đi tới. An Quốc Đống ôm lấy bà bạn già, Tố Tố ôm lấy An Quốc Đống, người một nhà tâm tình đều thật cao hứng, giờ phút này thật không biết nên biểu đạt như thế nào.

(*) Tên gọi âu yếm ở nhà của con trai Tố Tố là Tiểu Bao Tử (cái bánh bao nhỏ), dựa theo hình dáng mũm mĩm của cậu bé. Trong đoạn văn trên, nguyên văn tiếng Trung, An Quốc Đống đã gọi cậu bé là 我的大夕小 (nghĩa là: Xixiao - Tiểu Bao lớn của tôi - Mẹ Bầu dịch thoát ý cho phù hợp với ngữ cảnh và tên gọi âu yếm ở nhà của cậu bé An Địch.

Lý Nguyệt Hương và Tố Tố lúc này thật kích động và vui sướng. Nước mắt không sao khống chế được, không ngừng lăn xuống dưới. Vài ngày không gặp mặt, không liên lạc được với An Quốc Đống, cảm giác thời gian không được gặp An Quốc Đống dài


/426

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status