Chương 3.1
Huyện Lợi là tỉnh lị khá giả của Phan Dương.
Sáu năm trước, ở đây bỗng xuất hiện một vụ án bạo lực nghiêm trọng.
Đám cảnh sát tiếp nhận báo án của gia đình này thì phiền đến trụi đầu, bởi lẽ mỗi lần có báo án đều vô cùng rắc rối, hơn nữa còn đánh mất không ít danh tiếng.
Mấy người chậm chạp đến trời tối mới đi, kết quả bước vào nhà thấy mặt đất lênh láng máu, bình rượu vỡ la liệt, đồ gia dụng bị đập nát, còn có một người đàn ông nằm trên vũng máu, môi khẽ mấp máy nhưng ánh mắt đã ảm đạm tuyệt vọng.
Cùng quái lạ.
Ngày thường hắn ta đánh vợ đến chết đi sống lại, đánh đến mức người kia thần trí không bình thường. Một lần cuối cùng hắn đánh chết vợ mình, pháp y giám định nội tạng nhiều nơi dập nát. Gã đàn ông kia quỳ xuống đất gào rống, sau đó không biết dùng thủ đoạn gì, bị giam vài ngày lại được thả ra, sau đó mọi người nghe nói người phụ nữ kia chết do tim ngừng đập.
Còn gã kia được thả vì vũ lực không phải nguyên nhân trực tiếp dẫn đến tử vong.
Người phụ nữ kia quả thực có bệnh tim, nhưng bình thường không phát tác, mọi người cũng không hay biết.
Lần này người bị đánh là gã bạo lực gia đình kia. Gã co ro nằm trên đất, không còn vẻ hung thần ác sát như lúc đánh người nữa, trái lại yếu ớt phải nhờ đến sự giúp đỡ của cảnh sát.
Cánh tay mẹ Lâm run rẩy giống như hiểu ra điều gì đó, ánh mắt rơi xuống bàn ăn “Là cậu giúp Yêu Yêu sửa bếp hả? Cảm ơn, đã ăn no chưa? Nếu không tôi vào trong làm thêm chút đồ.”
Trái ngược với vợ, ba Lâm vô cùng nghiêm túc tay chắp sau lưng, ánh mắt nhìn Yêu Yêu sắp tóe ra lửa. Thiếu nữ ưỡn thẳng thắt lưng nhỏ nhắn giống như không biết bản thân vừa gây ra chuyện.
Trình Du nở nụ cười.
Là một nụ cười rất kỳ quái, đôi mắt nhìn chằm chằm vào mẹ Lâm. Mẹ Lâm bị dọa sợ, mồ hôi chảy ròng ròng.
Đợi hắn ra về, mẹ Lâm mới đóng chặt cửa, trong lòng vẫn chưa hết sợ hãi. Ba Lâm bước đến cạnh Lâm Yêu Yêu đang rửa bát, nghiêm giọng răn đe.
“Tên đó là một kẻ sát nhân. Người bị hại gần như không còn hi vọng sống sót, cuối cùng được một bác sĩ dày dặn kinh nghiệm cứu vớt. Cũng bởi vậy hắn ta thoát khỏi tội danh giết người, còn người kia lại sống cũng không bằng chết. Con thử nói xem một kẻ vừa khôn khéo vừa tàn độc như vậy thì có gì tốt lành.”
/315
|