An Hiên từ studio đi ra, ngồi ở trên xe bảo mẫu, tâm tình vô cùng buồn bực. Muốn nói có tiếng tăm, Triệu Tiểu Chiêu cũng chỉ có chút danh tiếng trong trường học, dù sao quảng cảo trên TV chỉ là một tiểu minh tinh, người biết cũng không nhiều. Muốn nói kinh nghiệm, An Hiên xuất đạo trong nhóm nhạc nữ Đài Loan, đã từng có mấy cuốn album bán chạy nhất, sau này nhóm nhạc giải tán, 3 người tự phát triển cho riêng mình, An Hiên đóng phim truyền hình, lại đóng bộ phim 《 Tiên Kiếm 》 mới trở nên nổi tiếng trong đại lục. Mà chút kinh nghiệm nhỏ nhoi đó của Triệu Tiểu Chiêu, không đáng nhắc tôi. Cô thật sự không nghĩ ra, Đan Đạo luôn không có ý tốt trách cứ cô, nhưng lại bảo vệ Triệu Tiểu Chiêu như vậy, rốt cuộc có muốn hợp tác để cô ta diễn hay không.
Tiểu Trần, gần đây có kịch bản nào để cho tôi diễn hay không? An Hiên dựa vào lưng ghế dựa, cởi giày trên hai chân toát ra một mùi hôi khó chịu.
Tiểu Trần vội vàng nín thở, cố gắng làm cho vẻ mặt không chút thay đổi.
Chị An, bởi vì chị phải chụp 《 dùng cái gì 》, cho nên gần đây trừ bỏ hoạt động chụp hình và đại diện phát ngôn cho một vài quảng cáo, thì không có gì nữa. . .
Nhưng biến hóa rất nhỏ trên vẻ mặt cô, vẫn chọc giận An Hiên, cô ta giơ tay hung hăng tát Bốp một tiếng vào mặt Tiểu Trần: Cô không súc miệng à? Miệng thúi như vậy!
Kính mắt của Tiểu Trần cũng bị An Hiên tát rớt ở một góc trên xe, cô cúi đầu, nhịn xuống khó chịu trong lòng, nói: Chị An, buổi sáng tôi có đánh răng.
An Hiên là người của công ty giải trí Long Đằng, Tiểu Trần được phân đến làm trợ lý cho An Hiên cũng được một tuần, lúc đầu nghe trợ lý từ chức kia mờ mịt nhắc nhở, có lúc phải cẩn thận An Hiên, cô lại vẫn nghĩ việc không đáng lo, dù sao trước mặt hay sau lưng khuôn mặt của An Hiên vẫn tươi cười vui vẻ, dù ngẫu nhiên nói vài câu không xuôi tai, cũng giống như đang nói đùa, không nghĩ tới hôm nay cô đã thấy được một mặt khác của chị ta.
Sao, không phải miệng của cô thúi, chẳng lẽ do chân của tôi hả! Cô muốn thử hay sao? An Hiên đưa chân của mình đến bên miệng Tiểu Trần.
Điều kiện trong nhà Tiểu Trần không được tốt, còn có người em trai đang học đại học, cuối năm anh hai còn phải kết hôn thành gia, trong nhà cần một số tiền lớn, cũng không phải lúc cô có thể tùy hứng nói không làm thì không làm, cô chịu đựng mùi tanh tưởi bên miệng, cắn răng nói: Không phải chị An, là miệng em. . . Thúi!
Ừ, đợi lát nữa đến công ty, cô đi bưng một chậu nước đến, bỏ thêm tinh dầu hoa hồng nhiều một chúc, đừng lắm miệng, nếu để cho tôi biết cô lắm miệng một câu, thì cô cút ngay! An Hiên uy hiếp.
Dạ. Tiểu Trần chỉ có thể ẩn nhẫn đáp ứng.
Sau khi Quốc Khánh chấm dứt, gần đây trong trường học không biết như thế nào, có một số bàn luận không tốt lén truyền lại.
Cậu có biết không, lớp trưởng ban 3, Triệu Tiểu Chiêu đó kỳ thật đã không còn cái kia rồi ? Bên trong căn tin, một bàn ăn bốn người, đang tụ tập một chỗ đè thấp âm thanh nói chuyện.
Cái nào? Bạn học nữ số 2 hỏi hỏi.
Thì cái đó. . . Chỗ của nữ đó. Bạn học nữ số 1 đè thấp giọng nói, vô cùng xấu hổ nói từ đó ra.
Không có khả năng. Triệu Tiểu Chiêu không phải vẫn không có bạn trai sao? Bạn học nữ số 2 không dám tin hỏi.
Tôi cũng nghe nói vậy? Cậu ta vẫn không có bạn trai, kỳ thật là được một thương nhân giàu có bao dưỡng, hình như là ông chủ để cho cậu ta chụp quảng cáo. Bạn học nữ số 3 cũng ghé đầu sang thần bí nói.
Nhưng cậu ấy vẫn nhỏ như vậy, tôi thấy thân hình của cậu ấy còn chưa trỗ mã hết, ông chủ kia hẳn sẽ không có khẩu vị nặng như vậy đâu. Bạn học nữ số 2 có chút thích Triệu Tiểu Chiêu, không tin đây là sự thật.
Thì cũng có người như vậy đó, , cậu không thấy tin tức sao? Còn có đàn ông thích mấy bé gái nhỏ, có lẽ người bao dưỡng Triệu Tiểu Chiêu có sở thích như vậy? Hơn nữa tôi còn có một chứng cớ, bọn họ nói xử nữ hai đùi khi đi sẽ khép lại, nhưng lần trước tôi nhìn Triệu Tiểu Chiêu từ phía xa, giữa hai chân cậu ta rõ ràng có một đường khe nhỏ, hiển nhiên cậu ta đã không còn cái kia. Nạn học nữ số 1 còn nói.
Đây là lý luận gì, vậy theo cậu nói như vậy, tôi cũng không còn cái kia sao, hai đùi của tôi cũng không khép, đó không phải liên quan tới cái kia còn hay không, mà vì mỗi người có khung xương khác nhau. Yên lặng nghe 3 người lên tiếng bạn học nữ số 4 phản bác.
Cậu thì biết cái gì, dù sao tôi thấy Triệu Tiểu Chiêu như vậy, cũng không phải người đứng đắn gì, luôn quyến rũ nam sinh, trang như Thánh nữ, nhưng bên trong thì ai biết được? Bạn học số 1 tiếp tục nói.
Được rồi, đừng nói nữa, chúng ta nhanh ăn cơm đi. Bạn học số 4 lý trí nhất ngăn lại mọi người còn muốn tiếp tục lên tiếng.
Nhưng bàn luận như vậy không chỉ ở một chỗ, trong toilet nữ, lớp thể dục, rừng cây nhỏ, đám người tụ tập một chỗ thảo luận về tin đồn liên quan đến Triệu Tiểu Chiêu.
Đại sảnh
Tiểu Trần, gần đây có kịch bản nào để cho tôi diễn hay không? An Hiên dựa vào lưng ghế dựa, cởi giày trên hai chân toát ra một mùi hôi khó chịu.
Tiểu Trần vội vàng nín thở, cố gắng làm cho vẻ mặt không chút thay đổi.
Chị An, bởi vì chị phải chụp 《 dùng cái gì 》, cho nên gần đây trừ bỏ hoạt động chụp hình và đại diện phát ngôn cho một vài quảng cáo, thì không có gì nữa. . .
Nhưng biến hóa rất nhỏ trên vẻ mặt cô, vẫn chọc giận An Hiên, cô ta giơ tay hung hăng tát Bốp một tiếng vào mặt Tiểu Trần: Cô không súc miệng à? Miệng thúi như vậy!
Kính mắt của Tiểu Trần cũng bị An Hiên tát rớt ở một góc trên xe, cô cúi đầu, nhịn xuống khó chịu trong lòng, nói: Chị An, buổi sáng tôi có đánh răng.
An Hiên là người của công ty giải trí Long Đằng, Tiểu Trần được phân đến làm trợ lý cho An Hiên cũng được một tuần, lúc đầu nghe trợ lý từ chức kia mờ mịt nhắc nhở, có lúc phải cẩn thận An Hiên, cô lại vẫn nghĩ việc không đáng lo, dù sao trước mặt hay sau lưng khuôn mặt của An Hiên vẫn tươi cười vui vẻ, dù ngẫu nhiên nói vài câu không xuôi tai, cũng giống như đang nói đùa, không nghĩ tới hôm nay cô đã thấy được một mặt khác của chị ta.
Sao, không phải miệng của cô thúi, chẳng lẽ do chân của tôi hả! Cô muốn thử hay sao? An Hiên đưa chân của mình đến bên miệng Tiểu Trần.
Điều kiện trong nhà Tiểu Trần không được tốt, còn có người em trai đang học đại học, cuối năm anh hai còn phải kết hôn thành gia, trong nhà cần một số tiền lớn, cũng không phải lúc cô có thể tùy hứng nói không làm thì không làm, cô chịu đựng mùi tanh tưởi bên miệng, cắn răng nói: Không phải chị An, là miệng em. . . Thúi!
Ừ, đợi lát nữa đến công ty, cô đi bưng một chậu nước đến, bỏ thêm tinh dầu hoa hồng nhiều một chúc, đừng lắm miệng, nếu để cho tôi biết cô lắm miệng một câu, thì cô cút ngay! An Hiên uy hiếp.
Dạ. Tiểu Trần chỉ có thể ẩn nhẫn đáp ứng.
Sau khi Quốc Khánh chấm dứt, gần đây trong trường học không biết như thế nào, có một số bàn luận không tốt lén truyền lại.
Cậu có biết không, lớp trưởng ban 3, Triệu Tiểu Chiêu đó kỳ thật đã không còn cái kia rồi ? Bên trong căn tin, một bàn ăn bốn người, đang tụ tập một chỗ đè thấp âm thanh nói chuyện.
Cái nào? Bạn học nữ số 2 hỏi hỏi.
Thì cái đó. . . Chỗ của nữ đó. Bạn học nữ số 1 đè thấp giọng nói, vô cùng xấu hổ nói từ đó ra.
Không có khả năng. Triệu Tiểu Chiêu không phải vẫn không có bạn trai sao? Bạn học nữ số 2 không dám tin hỏi.
Tôi cũng nghe nói vậy? Cậu ta vẫn không có bạn trai, kỳ thật là được một thương nhân giàu có bao dưỡng, hình như là ông chủ để cho cậu ta chụp quảng cáo. Bạn học nữ số 3 cũng ghé đầu sang thần bí nói.
Nhưng cậu ấy vẫn nhỏ như vậy, tôi thấy thân hình của cậu ấy còn chưa trỗ mã hết, ông chủ kia hẳn sẽ không có khẩu vị nặng như vậy đâu. Bạn học nữ số 2 có chút thích Triệu Tiểu Chiêu, không tin đây là sự thật.
Thì cũng có người như vậy đó, , cậu không thấy tin tức sao? Còn có đàn ông thích mấy bé gái nhỏ, có lẽ người bao dưỡng Triệu Tiểu Chiêu có sở thích như vậy? Hơn nữa tôi còn có một chứng cớ, bọn họ nói xử nữ hai đùi khi đi sẽ khép lại, nhưng lần trước tôi nhìn Triệu Tiểu Chiêu từ phía xa, giữa hai chân cậu ta rõ ràng có một đường khe nhỏ, hiển nhiên cậu ta đã không còn cái kia. Nạn học nữ số 1 còn nói.
Đây là lý luận gì, vậy theo cậu nói như vậy, tôi cũng không còn cái kia sao, hai đùi của tôi cũng không khép, đó không phải liên quan tới cái kia còn hay không, mà vì mỗi người có khung xương khác nhau. Yên lặng nghe 3 người lên tiếng bạn học nữ số 4 phản bác.
Cậu thì biết cái gì, dù sao tôi thấy Triệu Tiểu Chiêu như vậy, cũng không phải người đứng đắn gì, luôn quyến rũ nam sinh, trang như Thánh nữ, nhưng bên trong thì ai biết được? Bạn học số 1 tiếp tục nói.
Được rồi, đừng nói nữa, chúng ta nhanh ăn cơm đi. Bạn học số 4 lý trí nhất ngăn lại mọi người còn muốn tiếp tục lên tiếng.
Nhưng bàn luận như vậy không chỉ ở một chỗ, trong toilet nữ, lớp thể dục, rừng cây nhỏ, đám người tụ tập một chỗ thảo luận về tin đồn liên quan đến Triệu Tiểu Chiêu.
Đại sảnh
/42
|