“Thế này thì làm sao anh có sức làm như vậy tiếp!” Mỗ mỹ nam tỉnh bơ bổ sung một câu.
Lại trở về cấp-hạn-chế-người xem…
Thay đổi cấp bậc cứ như lên xuống núi khiến mặt Kỷ An Trần nhanh chóng sung huyết “Tôi…tôi đối xử với anh, đối xử với anh…như vậy khi nào…”
Dù là ám chỉ mơ hồ cô cũng ngại nói ra.
Anh chồng tương lai nhà cô lại tiếp tục tỉnh bơ vô liêm sỉ khẽ liếc nhìn cô một cái “Em không nghĩ là nên chịu trách nhiệm với anh sao?”
“Tôi chưa làm gì anh hết .”
“Mới vài phút trước bây giờ đã không chịu thừa nhận rồi…vừa rồi rõ ràng em để anh bế Thái bà bà vào giúp em.”
Thái, Thái bà bà
Kỷ An Trần “…”
Sở Mộ Phong nhịn cười nhìn khuôn mặt Trần Trần nhà mình thoắt đỏ thoát đen, dáng vẻ vừa muốn bưng mặt bỏ chạy vừa vô cùng muốn xông tới đánh anh, còn nghiêm trang hỏi “Em thật sự không muốn mời anh ăn cơm à? Lỡ như Thái bà bà còn ngủ thì làm sao anh có sức bế bà bà về xe.”
Anh cố tình trêu cô!!!
Lúc này Kỷ An Trần vô cùng muốn đánh người nhưng chỉ có thể tốn hơi thừa lời giả vờ mình không hiểu nhầm “Được, tôi mời anh ăn cơm. Tôi đi mua đồ ăn đây, tạm biệt.”
Nói xong nhanh như chớp chạy ra ngoài.
Tiểu khu này rất gần trạm xe điện ngầm A đại nên dù là khu nhà giàu nhưng vẫn dễ dàng mua được đồ ăn bình dân. Để nhanh chóng quay về, Kỷ An Trần mua hai phần cơm đơn giản, mua thêm một ít nguyên liệu nấu ăn định gói vằn thắn cho Thái bà bà ăn.
Răng Thái bà bà còn rất khỏe đến giờ vẫn chưa rụng cái nào, bình thường còn thích ăn trái cây giòn giòn. Nhưng bà bà thích ăn nhất là vằn thắn cô làm, vừa khéo giờ bà bà còn ngủ nên cô có thời gian chuẩn bị.
Cơm phần vốn chỉ tùy tiện mua nhưng không ngờ hương vị vô cùng ngon, Kỷ An Trần liền chụp tấm ảnh, gửi lên QQ bạn bè, giới thiệu cho bạn học một chút.
Mỗ mỹ nam ở bên cạnh nhìn, cảm thấy mới lạ “Vợ, đây là gì vậy?”
Nếu phớt lờ…dự là anh sẽ lại oán phu nên Kỷ An Trần giả vờ không nghe thấy từ kia, giải thích một chút về QQ cho anh. Công việc của Sở Mộ Phong tuy không bận mấy nhưng cũng không thể xem là rảnh rỗi nên trước giờ anh không nghịch di động.
Hơn nữa, người có thể trở thành bạn anh cũng không nhiều, bình thường liên lạc đều trực tiếp gọi điện thoại, đây là lần đầu tiên anh nghe thấy phần mềm nói chuyện này. Vì thế mỗ mỹ nam cảm thấy cánh cửa của một thế giới mới được mở ra…
Anh lập tức cầm di động lên, gọi điện thoại cho Quan Hành duệ - một trong số bạn thân của mình, giả vờ lơ đãng nhưng thật ra trong lòng đã gấp gáp muốn chết “Tiểu Quan Quan, lên QQ đi.”
Sau đó anh sẽ lên QQ ra vẻ hạnh phúc đến tận trời, khoe khoang mỗi ngày!
Hôm nay, vợ anh mua cơm cho anh ăn đó, nhìn xem vợ anh tốt với anh biết bao!
Mấy người anh em của anh có được vợ đối xử tốt thế này không?!
Vị đại gia nào đó ở đầu dây bên kia không cần suy nghĩ cũng biết anh muốn làm gì. Vì thế mỗ đại gia rõ ràng ngồi trong phòng làm việc xem tài liệu lại bình tĩnh từ chối bạn thân “Có gì nói sau đi, mình vừa nói chuyện điện thoại với Tâm Tâm suốt ba tiếng, di động sắp hết pin rồi.”
Tâm Tâm là biệt danh vị đại gia này dùng để gọi cô vợ chưa cưới thanh mai trúc mã của mình.
“…” Đồ khoe hàng!
Sở Mộ Phong căm tức cúp điện thoại.
Chờ đó! Một ngày nào đó, vợ anh cũng sẽ chịu nói chuyện điện thoại suốt ba tiếng với anh!
Lần đầu tiên ra vẻ hạnh phúc thất bại…Mỗ mỹ nam bắt đầu tổng kết kinh nghiệm.
Lại trở về cấp-hạn-chế-người xem…
Thay đổi cấp bậc cứ như lên xuống núi khiến mặt Kỷ An Trần nhanh chóng sung huyết “Tôi…tôi đối xử với anh, đối xử với anh…như vậy khi nào…”
Dù là ám chỉ mơ hồ cô cũng ngại nói ra.
Anh chồng tương lai nhà cô lại tiếp tục tỉnh bơ vô liêm sỉ khẽ liếc nhìn cô một cái “Em không nghĩ là nên chịu trách nhiệm với anh sao?”
“Tôi chưa làm gì anh hết .”
“Mới vài phút trước bây giờ đã không chịu thừa nhận rồi…vừa rồi rõ ràng em để anh bế Thái bà bà vào giúp em.”
Thái, Thái bà bà
Kỷ An Trần “…”
Sở Mộ Phong nhịn cười nhìn khuôn mặt Trần Trần nhà mình thoắt đỏ thoát đen, dáng vẻ vừa muốn bưng mặt bỏ chạy vừa vô cùng muốn xông tới đánh anh, còn nghiêm trang hỏi “Em thật sự không muốn mời anh ăn cơm à? Lỡ như Thái bà bà còn ngủ thì làm sao anh có sức bế bà bà về xe.”
Anh cố tình trêu cô!!!
Lúc này Kỷ An Trần vô cùng muốn đánh người nhưng chỉ có thể tốn hơi thừa lời giả vờ mình không hiểu nhầm “Được, tôi mời anh ăn cơm. Tôi đi mua đồ ăn đây, tạm biệt.”
Nói xong nhanh như chớp chạy ra ngoài.
Tiểu khu này rất gần trạm xe điện ngầm A đại nên dù là khu nhà giàu nhưng vẫn dễ dàng mua được đồ ăn bình dân. Để nhanh chóng quay về, Kỷ An Trần mua hai phần cơm đơn giản, mua thêm một ít nguyên liệu nấu ăn định gói vằn thắn cho Thái bà bà ăn.
Răng Thái bà bà còn rất khỏe đến giờ vẫn chưa rụng cái nào, bình thường còn thích ăn trái cây giòn giòn. Nhưng bà bà thích ăn nhất là vằn thắn cô làm, vừa khéo giờ bà bà còn ngủ nên cô có thời gian chuẩn bị.
Cơm phần vốn chỉ tùy tiện mua nhưng không ngờ hương vị vô cùng ngon, Kỷ An Trần liền chụp tấm ảnh, gửi lên QQ bạn bè, giới thiệu cho bạn học một chút.
Mỗ mỹ nam ở bên cạnh nhìn, cảm thấy mới lạ “Vợ, đây là gì vậy?”
Nếu phớt lờ…dự là anh sẽ lại oán phu nên Kỷ An Trần giả vờ không nghe thấy từ kia, giải thích một chút về QQ cho anh. Công việc của Sở Mộ Phong tuy không bận mấy nhưng cũng không thể xem là rảnh rỗi nên trước giờ anh không nghịch di động.
Hơn nữa, người có thể trở thành bạn anh cũng không nhiều, bình thường liên lạc đều trực tiếp gọi điện thoại, đây là lần đầu tiên anh nghe thấy phần mềm nói chuyện này. Vì thế mỗ mỹ nam cảm thấy cánh cửa của một thế giới mới được mở ra…
Anh lập tức cầm di động lên, gọi điện thoại cho Quan Hành duệ - một trong số bạn thân của mình, giả vờ lơ đãng nhưng thật ra trong lòng đã gấp gáp muốn chết “Tiểu Quan Quan, lên QQ đi.”
Sau đó anh sẽ lên QQ ra vẻ hạnh phúc đến tận trời, khoe khoang mỗi ngày!
Hôm nay, vợ anh mua cơm cho anh ăn đó, nhìn xem vợ anh tốt với anh biết bao!
Mấy người anh em của anh có được vợ đối xử tốt thế này không?!
Vị đại gia nào đó ở đầu dây bên kia không cần suy nghĩ cũng biết anh muốn làm gì. Vì thế mỗ đại gia rõ ràng ngồi trong phòng làm việc xem tài liệu lại bình tĩnh từ chối bạn thân “Có gì nói sau đi, mình vừa nói chuyện điện thoại với Tâm Tâm suốt ba tiếng, di động sắp hết pin rồi.”
Tâm Tâm là biệt danh vị đại gia này dùng để gọi cô vợ chưa cưới thanh mai trúc mã của mình.
“…” Đồ khoe hàng!
Sở Mộ Phong căm tức cúp điện thoại.
Chờ đó! Một ngày nào đó, vợ anh cũng sẽ chịu nói chuyện điện thoại suốt ba tiếng với anh!
Lần đầu tiên ra vẻ hạnh phúc thất bại…Mỗ mỹ nam bắt đầu tổng kết kinh nghiệm.
/136
|