Edit: A Tử
Người được An Lạc Phi hỏi tới, có lẽ không nghĩ tới hắn lại đột nhiên hỏi tới mình, hơi chút sững sờ vài giây, hắn rất nhanh liền tĩnh táo lại lấy tiếng truung lưu loát đáp: “Ta là Christopher.”
Nghe được hắn được người kia dùng tiếng trung lưu loát nói làm An Lạc Phi kinh ngạc nhìn hắn liếc mắt một cái, bởi vì tiếng trung có khẩu hình hơi rắc rối, cho nên có rất ít người ngoại quốc có thể nói tiếng trung tốt như vậy, cơ bản rất nhiều người đều là mang theo một chút âm điệu kỳ quái, mà không phải giống hắn thuần khiết như vậy.
”Tiếng trung của ngươi nói không sai!”
Christopher không nghĩ tới hắn sẽ nói tiếng trung của mình nói rất đúng, hắn ngượng ngùng gật đầu nói: “Bởi vì mẹ của ta là người trung quốc, cho nên ta từ nhỏ đã cùng mẹ học văn hóa cùng ngôn ngữ trung quốc.” Sau khi nói xong, hắn liền hối hận, không biết mình giải thích nhiều lời có thể hay không rước lấy khó chịu từ An Lạc Phi, dù sao vừa rồi hắn đối với cha con Niếp Dũng tàn nhẫn thế nào hắn cũng mới được chứng kiến, định đứng lên vì hắn với vị trí của hai người kia cũng có chút ít quan hệ.
An Lạc Phi nghe thấy giải thích của hắn thì thản nhiên vuốt cằm: “Ngồi xuống họp đi, hội nghị xong rồi ngươi lưu lại.”
Sau khi nghe mọi người báo cáo xong, An Lạc Phi lựa chọn người trung gian là Vương Thành vĩ để cho hắn tiếp nhận chức vị phó quản lý chi nhánh Newyork của công ty AJ, mà vị trí tổng giám đốc này chưa tuyên bố chọn người.
“Ta, ta là phó quản lí?” Vương Thành vĩ không dám tin chỉ vào chính mình hỏi.
“Ân ~ ngươi có ý kiến gì không?” An Lạc Phi thản nhiên quét mắt nhìn hắn một cái.
Hắn thấy ánh mắt An Lạc Phi như có giấu dao cuống quít nói : “Không, không ý kiến!” Hắn làm sao có thể có ý kiến a? Đều nhanh cao hứng muốn điên rồi. Vương Thành vĩ nghe được chính mình được chọn làm phó quản lý, khuôn mặt hắn đã kích động đến đỏ bừng, bởi vì hắn từ đầu tới cuối hoàn toàn không nghĩ chính mình sẽ được chọn. Trong lúc hắn được mọi người vừa chúc mừng vừa cùng ra ngoài thì chỉ có Christopher được giữ lại.
An Lạc Phi ngồi ở trên ghế không nhúc nhích, mà Christopher đang ngồi ở chỗ ngồi của mình không nhúc nhích. An Lạc Phi ở trên laptop đã tra xét quá trình từ khi hắn vào công ty rồi nói : “Biết ta vì sao giữ ngươi ở lại không?”
“Không biết!”
An Lạc Phi trên mặt khó xuất hiện một tia thưởng thức, tươi cười nói: “Ngươi vừa rồi biểu hiện làm cho ta rất hài lòng, có thể gặp nguy không loạn, hơn nữa bình tĩnh vững vàng, trong phòng này chỉ có một mình ngươi.” Nghĩ đến vừa rồi trong phòng hội nghị đám người kia bộ dạng khúm núm, hắn lại càng cảm thấy lão nhân ở công ty này toàn bộ nuôi phế nhân.
Christopher ngữ khí bình thản đáp: “Ta không rỏ ràng lắm ý của phó tổng tài ngài!”
An Lạc Phi vừa lòng nhìn của hắn nói : “Ta cũng vậy không cùng ngươi vòng vo nữa, chức vị tổng quản lý chi nhánh ở Newyork để cho ngươi tới tiếp nhận!”
Hắn ngăn chặn kích động trong lòng, ngẩng đầu nhìn An Lạc Phi nói : “Ta mới vào công ty hai năm, thích hợp sao?”
“Ta tin tưởng ngươi có thể!” An Lạc Phi khẳng định nói. “Hơn nữa ta xem qua biểu hiện của ngươi từ lúc vào công ty đến nay, ta tin tưởng nếu không phải Niếp Dũng mai một ngươi, ngươi hôm nay thành tựu đã không thể tưởng tượng được. Hơn nữa năng lực làm việc của một người không so đo về thời gian, ta tin tưởng ngươi hoàn toàn có thể đảm nhiệm vị trí này, quyết định sẽ được gởi đến sau vài ngài nữa, ngươi trước trở về chuẩn bị cho tốt.”
Ngay lúc Christopher đi tới cửa, An Lạc Phi đột nhiên mở miệng nói một câu: “Ta nghĩ sẽ gặp lại ngươi trong tương lai hai năm nữa, nếu hai năm sau ngươi có hứng thú đến trung quốc phát triển thì…, có thể tới tìm ta.”
Nghe được lời của hắn Christopher bả vai rung rung hạ xuống, hắn cũng không quay đầu, cách vài giây sau hắn mới thản nhiên mở miệng nói: “Vậy hai năm sau gặp lại đi!”
Sau khi nói xong hắn liền kéo cửa ra đi ra khõi phòng họp. An Lạc Phi nằm lại ghế trên thở dài nhẹ nhõm một hơi, rốt cục chuyện bên này đều giải quyết xong rồi, trở về có thể hảo hảo nghỉ ngơi một chút.
Mà hắn có tính là đào gốc tường của lão nhân kia không? Bất quá thì thế nào đây? Người nhân tài này vốn là do chính mình phát hiện. Vừa rồi hắn nhìn một chút biểu hiện của Christopher từ khi vào công ty đến nay, dù sao cũng phải mà nói người này là vĩ đại phi thường, người như vật mà bị mai một thực sự đáng tiếc, trước kia cha con Niếp Dũng đã chèn ép bao nhiêu nhân tài như Christopher như vậy.
Nghĩ đến đây An Lạc Phi cảm giác mình chính là làm cho bọn họ thôi việc, quả thực là rất tiện nghi bọn họ. Vừa rồi Niếp huy còn nhắc tới An Lâm Nhiên, An Lạc Phi đôi mắt tràn đầy sương lạnh, hắn vĩnh viễn cũng không quên năm đó lão nhân kia mang về mẹ con bọn họ. Cũng là bởi vì mẹ con bọn họ, khi đó hắn mới rời An gia, thời điểm hắn nghèo túng thì chính là cái nha đầu kia trợ giúp chính mình.
Gọi một cú điện thoại đến phòng thư ký, trong loa truyền đến thanh âm ngọt ngào của thư ký nói : “Ngài khỏe chứ, nơi này là phòng thư ký!”
“Giúp ta đặt vé máy bay về trung quốc ngay ngày mai.”
“Vâng, xin hỏi ngài có yêu cầu về thời gian không?”
“Đặt thời gian hơi sớm một chút .”
“Ân, ta đã hiểu, ta lập tức vì ngài đi làm.”
Hắn cúp điện thoại xong, lại tiếp theo gọi điện thoại cho Trương Hàn, cũng không muốn để ý thời gian ở quốc nội là thời gian nào, điện thoại vừa mới chuyển, trong loa liền truyền đến Trương Hàn tiếng gầm gừ nói : “Ngươi TMD tốt nhất có chuyện gấp gáp muốn nói, bằng không ta sẽ làm ngươi chết vô cùng khó coi!”
Trương Hàn vốn đã không ngũ một ngày một đêm, kết quả ban ngày lại không ngủ nữa, hiện tại thật vất vả vừa mới nằm ngủ, điện thoại liều chết vang lên, hắn còn tưởng rằng là trong nhà người nào không có mắt đánh tới, số điện thoại cũng không xem hướng về phía đối phương điên cuồng hét lên một trận, rống xong s chợt nghe nói trong điện thoại truyền đến một trận trầm mặc, tưởng rằng mình tiếng hô hù đến rồi, hắn tức giận liền cấp tên bại hoại kia quát: “Nói chuyện a! Ngươi muốn giả chết có đúng không?”
Lúc này trong loa truyền đến âm thanh lạnh như băng nói : “Nha ~~ ngươi tính để cho ta chết khó coi như thế nào nha?”
Trương Hàn nghe được âm thanh lạnh như băng kia trong điện thoại thì trong đầu nổ ‘ oanh ’ một tiếng, cơn buồn ngũ liền bị dọa bay mất, hắn liền nhanh chóng ngây ngô cười nói: “Lão đại, ngươi đùa giỡn cái gì đâu? Ta làm sao có thể nói với ngươi như vậy chứ, không phải mới vừa rồi không biết là ngươi sao.”
Trương Hàn xoa xoa cái trán đầy mồ hôi lạnh, hi vọng hắn trở về đừng ép buộc chính mình a, người kia thích nhất chính là ép buộc hắn và Triệu Đình Hiên, ai bảo ông nội của hắn cùng ông nội của Triệu Đình Hiên điều thích An Lạc Phi và đối xử tốt còn hơn cả cháu ruột của mình chứ, chỉ cần An Lạc Phi ở trước mặt ông nội của bọn họ nói bóng nói gió một chút thôi thì Trương Hàn cùng Triệu Đình Hiên tiếp theo tùy thời điểm sẽ bị phân đến chi nhánh công ty ở nơi xa xôi nào đó làm cu li.
(A Tử: aiz… thế mới bit Phi ca phúc hắc độ nào, nắm đc đuôi của ng ta mới sai khiến ng ta cở đó a…)
Nghe được phía bên kia không có thanh âm, Trương Hàn tính hỏi một tiếng liền nói: “Lão đại, ngươi trễ như vậy gọi điện thoại cho ta có chuyện gì sao?”
“Ta ngày mai trở về!”
Trương Hàn buồn bực nghĩ tới việc hắn ngày mai trở về thì nói với mình làm cái gì cơ chứ? Chẳng lẻ muốn hắn đi sân bay đón người hay sao? “Muốn chúng ta đi sân bay đón ngươi sao?”
“Không cần, hai ngày này không có chuyện gì phát sinh chứ?” An Lạc Phi cuối cùng cũng nói ra mục đích gọi điện thoại cho hắn.
Trương Hàn vốn tính trả lời không có chuyện gì phát sinh, nhưng miệng vừa nói xong, hắn đột nhớ tới cái nhiệm vụ mà “ông trời” kia giao cho mình cùng Triệu Đình Hiên là mang ‘ Lam Nguyệt Lệ ’ luyện đến cấp 50, nhưng là hai ngày này đều không có nhìn thấy qua người của nàng, mật nàng cũng không nhận được vì đang ở khu vực phi pháp, nên điều không thể liên hệ được.
Bởi thế hắn đành tìm bạn bè của nàng là Tam Khắc Tinh để tìm hiểu, nguyên lai nàng bị nhốt ở bản đồ bị BUG. Cân nhắc một chút sau Trương Hàn vẫn nên là nói ra, miễn cho hắn sau khi trở về lại cho là mình cố ý lừa hắn, đến lúc đó lại làm ông nội hắn tới thu thập hắn, hắn có thể sẽ thua lỗ lớn a! “Ách… cũng không thể bảo hoàn toàn không có việc gì, chính là đại tẩu giống như bị kẹt ở chổ có lỗi BUG nào đó trong game, trước mắt đang đợi công ty HJ xử lý đi.”
“Sao lại có chuyện này chứ?”
“Nàng hình như bị quái vật kia vứt xuống bản đồ BUG đi .”
“Quái vật?” An Lạc Phi nhíu mi hỏi. An Lạc Phi không hiểu vì sao nha đầu kia đi tới chỗ nào đều có thể ép buộc ra một đống chuyện a? Lần trước thấy chiếc nhẫn trên tay cô ấy, hắn cũng có cảm giác được không hiểu nổi rồi, đối với sự hiểu biết của hắn về công ty HJ thì tuy rằng bọn họ trước mắt có kế hoạch muốn nghiên cứu phát triển kiểu trò chơi mới, nhưng là không nghĩ tới bọn họ lại ở trong trò chơi này thí nghiệm mấy cái nhiệm vụ và bị cô nàng kia tìm được.
Chiếc nhẫn nhiệm vụ kia vẫn còn chưa giải quyết xong, hiện tại cô nàng này lại bị quái đưa đến bản đồ bị BUG.
Nghe thấy An Lạc Phi dường như có hứng thú với việc bị rơi vào bản đồ BUG này, Trương Hàn rất hưng phấn nói: “Lão đại ngươi không biết a, đại tẩu vận khí thật đúng là không thể nói được a, công ty HJ thiết kế ra hai quái vật mới có tư duy điều bị nàng gặp được nha, hơn nữa công ty HJ nói tối nay sẽ giải quyết vấn đề BUG này, cũng sẽ nhất định bồi thường cho nàng nha!”
“Công ty HJ không lẽ định tiến hành tin tức hóa trên game online hay sao?” An Lạc Phi nhớ lại lúc mình đi đến công ty HJ, lúc ấy quản lý bộ phận kỹ thuật có cùng hắn nói chuyện, trong lúc đó giống như vô tình nói đến việc hiện thực hóa tin tức giống như giấc mộng trong game online, còn tiết lộ cho hắn việc công ty đang tiến hàng tạo ra NPC hay quái vật có tư duy và cảm xúc, bọn họ thật sự là làm việc này à. Cũng không biết công ty này có đủ điều kiện kinh phí để phát triển tới đó hay không?
“Đúng vậy, ta cũng đoán như vậy, nếu như là thành công thực sự, chúng ta về sau ở trong game lại có trò để chơi!” Trương Hàn chỉ là ngẫm lại cũng đã cảm thấy thực hưng phấn, nhịn không được ở đầu bên kia điện thoại hưng phấn ồn ào.
Đột nhiên Trương Hàn đang nhớ lại một việc, tùy ý cùng An Lạc Phi nói ra một câu nói : “Lần trước ngươi không phải nói chủ công ty HJ mời ngươi gia nhập hay sao? Ngươi đi dò xét một chút tin tức, nếu quả thật là đang nghiên cứu hiện thực tin tức hóa, chúng ta có thể suy nghĩ một chút đề nghị của hắn.”
An Lạc Phi nghe mấy lời của hắn xong, suy nghĩ sâu xa một chút nói : “Chờ ta trở lại rồi nói sau!” Sau đó đi điện thoại liền bị cúp ngan.
Người được An Lạc Phi hỏi tới, có lẽ không nghĩ tới hắn lại đột nhiên hỏi tới mình, hơi chút sững sờ vài giây, hắn rất nhanh liền tĩnh táo lại lấy tiếng truung lưu loát đáp: “Ta là Christopher.”
Nghe được hắn được người kia dùng tiếng trung lưu loát nói làm An Lạc Phi kinh ngạc nhìn hắn liếc mắt một cái, bởi vì tiếng trung có khẩu hình hơi rắc rối, cho nên có rất ít người ngoại quốc có thể nói tiếng trung tốt như vậy, cơ bản rất nhiều người đều là mang theo một chút âm điệu kỳ quái, mà không phải giống hắn thuần khiết như vậy.
”Tiếng trung của ngươi nói không sai!”
Christopher không nghĩ tới hắn sẽ nói tiếng trung của mình nói rất đúng, hắn ngượng ngùng gật đầu nói: “Bởi vì mẹ của ta là người trung quốc, cho nên ta từ nhỏ đã cùng mẹ học văn hóa cùng ngôn ngữ trung quốc.” Sau khi nói xong, hắn liền hối hận, không biết mình giải thích nhiều lời có thể hay không rước lấy khó chịu từ An Lạc Phi, dù sao vừa rồi hắn đối với cha con Niếp Dũng tàn nhẫn thế nào hắn cũng mới được chứng kiến, định đứng lên vì hắn với vị trí của hai người kia cũng có chút ít quan hệ.
An Lạc Phi nghe thấy giải thích của hắn thì thản nhiên vuốt cằm: “Ngồi xuống họp đi, hội nghị xong rồi ngươi lưu lại.”
Sau khi nghe mọi người báo cáo xong, An Lạc Phi lựa chọn người trung gian là Vương Thành vĩ để cho hắn tiếp nhận chức vị phó quản lý chi nhánh Newyork của công ty AJ, mà vị trí tổng giám đốc này chưa tuyên bố chọn người.
“Ta, ta là phó quản lí?” Vương Thành vĩ không dám tin chỉ vào chính mình hỏi.
“Ân ~ ngươi có ý kiến gì không?” An Lạc Phi thản nhiên quét mắt nhìn hắn một cái.
Hắn thấy ánh mắt An Lạc Phi như có giấu dao cuống quít nói : “Không, không ý kiến!” Hắn làm sao có thể có ý kiến a? Đều nhanh cao hứng muốn điên rồi. Vương Thành vĩ nghe được chính mình được chọn làm phó quản lý, khuôn mặt hắn đã kích động đến đỏ bừng, bởi vì hắn từ đầu tới cuối hoàn toàn không nghĩ chính mình sẽ được chọn. Trong lúc hắn được mọi người vừa chúc mừng vừa cùng ra ngoài thì chỉ có Christopher được giữ lại.
An Lạc Phi ngồi ở trên ghế không nhúc nhích, mà Christopher đang ngồi ở chỗ ngồi của mình không nhúc nhích. An Lạc Phi ở trên laptop đã tra xét quá trình từ khi hắn vào công ty rồi nói : “Biết ta vì sao giữ ngươi ở lại không?”
“Không biết!”
An Lạc Phi trên mặt khó xuất hiện một tia thưởng thức, tươi cười nói: “Ngươi vừa rồi biểu hiện làm cho ta rất hài lòng, có thể gặp nguy không loạn, hơn nữa bình tĩnh vững vàng, trong phòng này chỉ có một mình ngươi.” Nghĩ đến vừa rồi trong phòng hội nghị đám người kia bộ dạng khúm núm, hắn lại càng cảm thấy lão nhân ở công ty này toàn bộ nuôi phế nhân.
Christopher ngữ khí bình thản đáp: “Ta không rỏ ràng lắm ý của phó tổng tài ngài!”
An Lạc Phi vừa lòng nhìn của hắn nói : “Ta cũng vậy không cùng ngươi vòng vo nữa, chức vị tổng quản lý chi nhánh ở Newyork để cho ngươi tới tiếp nhận!”
Hắn ngăn chặn kích động trong lòng, ngẩng đầu nhìn An Lạc Phi nói : “Ta mới vào công ty hai năm, thích hợp sao?”
“Ta tin tưởng ngươi có thể!” An Lạc Phi khẳng định nói. “Hơn nữa ta xem qua biểu hiện của ngươi từ lúc vào công ty đến nay, ta tin tưởng nếu không phải Niếp Dũng mai một ngươi, ngươi hôm nay thành tựu đã không thể tưởng tượng được. Hơn nữa năng lực làm việc của một người không so đo về thời gian, ta tin tưởng ngươi hoàn toàn có thể đảm nhiệm vị trí này, quyết định sẽ được gởi đến sau vài ngài nữa, ngươi trước trở về chuẩn bị cho tốt.”
Ngay lúc Christopher đi tới cửa, An Lạc Phi đột nhiên mở miệng nói một câu: “Ta nghĩ sẽ gặp lại ngươi trong tương lai hai năm nữa, nếu hai năm sau ngươi có hứng thú đến trung quốc phát triển thì…, có thể tới tìm ta.”
Nghe được lời của hắn Christopher bả vai rung rung hạ xuống, hắn cũng không quay đầu, cách vài giây sau hắn mới thản nhiên mở miệng nói: “Vậy hai năm sau gặp lại đi!”
Sau khi nói xong hắn liền kéo cửa ra đi ra khõi phòng họp. An Lạc Phi nằm lại ghế trên thở dài nhẹ nhõm một hơi, rốt cục chuyện bên này đều giải quyết xong rồi, trở về có thể hảo hảo nghỉ ngơi một chút.
Mà hắn có tính là đào gốc tường của lão nhân kia không? Bất quá thì thế nào đây? Người nhân tài này vốn là do chính mình phát hiện. Vừa rồi hắn nhìn một chút biểu hiện của Christopher từ khi vào công ty đến nay, dù sao cũng phải mà nói người này là vĩ đại phi thường, người như vật mà bị mai một thực sự đáng tiếc, trước kia cha con Niếp Dũng đã chèn ép bao nhiêu nhân tài như Christopher như vậy.
Nghĩ đến đây An Lạc Phi cảm giác mình chính là làm cho bọn họ thôi việc, quả thực là rất tiện nghi bọn họ. Vừa rồi Niếp huy còn nhắc tới An Lâm Nhiên, An Lạc Phi đôi mắt tràn đầy sương lạnh, hắn vĩnh viễn cũng không quên năm đó lão nhân kia mang về mẹ con bọn họ. Cũng là bởi vì mẹ con bọn họ, khi đó hắn mới rời An gia, thời điểm hắn nghèo túng thì chính là cái nha đầu kia trợ giúp chính mình.
Gọi một cú điện thoại đến phòng thư ký, trong loa truyền đến thanh âm ngọt ngào của thư ký nói : “Ngài khỏe chứ, nơi này là phòng thư ký!”
“Giúp ta đặt vé máy bay về trung quốc ngay ngày mai.”
“Vâng, xin hỏi ngài có yêu cầu về thời gian không?”
“Đặt thời gian hơi sớm một chút .”
“Ân, ta đã hiểu, ta lập tức vì ngài đi làm.”
Hắn cúp điện thoại xong, lại tiếp theo gọi điện thoại cho Trương Hàn, cũng không muốn để ý thời gian ở quốc nội là thời gian nào, điện thoại vừa mới chuyển, trong loa liền truyền đến Trương Hàn tiếng gầm gừ nói : “Ngươi TMD tốt nhất có chuyện gấp gáp muốn nói, bằng không ta sẽ làm ngươi chết vô cùng khó coi!”
Trương Hàn vốn đã không ngũ một ngày một đêm, kết quả ban ngày lại không ngủ nữa, hiện tại thật vất vả vừa mới nằm ngủ, điện thoại liều chết vang lên, hắn còn tưởng rằng là trong nhà người nào không có mắt đánh tới, số điện thoại cũng không xem hướng về phía đối phương điên cuồng hét lên một trận, rống xong s chợt nghe nói trong điện thoại truyền đến một trận trầm mặc, tưởng rằng mình tiếng hô hù đến rồi, hắn tức giận liền cấp tên bại hoại kia quát: “Nói chuyện a! Ngươi muốn giả chết có đúng không?”
Lúc này trong loa truyền đến âm thanh lạnh như băng nói : “Nha ~~ ngươi tính để cho ta chết khó coi như thế nào nha?”
Trương Hàn nghe được âm thanh lạnh như băng kia trong điện thoại thì trong đầu nổ ‘ oanh ’ một tiếng, cơn buồn ngũ liền bị dọa bay mất, hắn liền nhanh chóng ngây ngô cười nói: “Lão đại, ngươi đùa giỡn cái gì đâu? Ta làm sao có thể nói với ngươi như vậy chứ, không phải mới vừa rồi không biết là ngươi sao.”
Trương Hàn xoa xoa cái trán đầy mồ hôi lạnh, hi vọng hắn trở về đừng ép buộc chính mình a, người kia thích nhất chính là ép buộc hắn và Triệu Đình Hiên, ai bảo ông nội của hắn cùng ông nội của Triệu Đình Hiên điều thích An Lạc Phi và đối xử tốt còn hơn cả cháu ruột của mình chứ, chỉ cần An Lạc Phi ở trước mặt ông nội của bọn họ nói bóng nói gió một chút thôi thì Trương Hàn cùng Triệu Đình Hiên tiếp theo tùy thời điểm sẽ bị phân đến chi nhánh công ty ở nơi xa xôi nào đó làm cu li.
(A Tử: aiz… thế mới bit Phi ca phúc hắc độ nào, nắm đc đuôi của ng ta mới sai khiến ng ta cở đó a…)
Nghe được phía bên kia không có thanh âm, Trương Hàn tính hỏi một tiếng liền nói: “Lão đại, ngươi trễ như vậy gọi điện thoại cho ta có chuyện gì sao?”
“Ta ngày mai trở về!”
Trương Hàn buồn bực nghĩ tới việc hắn ngày mai trở về thì nói với mình làm cái gì cơ chứ? Chẳng lẻ muốn hắn đi sân bay đón người hay sao? “Muốn chúng ta đi sân bay đón ngươi sao?”
“Không cần, hai ngày này không có chuyện gì phát sinh chứ?” An Lạc Phi cuối cùng cũng nói ra mục đích gọi điện thoại cho hắn.
Trương Hàn vốn tính trả lời không có chuyện gì phát sinh, nhưng miệng vừa nói xong, hắn đột nhớ tới cái nhiệm vụ mà “ông trời” kia giao cho mình cùng Triệu Đình Hiên là mang ‘ Lam Nguyệt Lệ ’ luyện đến cấp 50, nhưng là hai ngày này đều không có nhìn thấy qua người của nàng, mật nàng cũng không nhận được vì đang ở khu vực phi pháp, nên điều không thể liên hệ được.
Bởi thế hắn đành tìm bạn bè của nàng là Tam Khắc Tinh để tìm hiểu, nguyên lai nàng bị nhốt ở bản đồ bị BUG. Cân nhắc một chút sau Trương Hàn vẫn nên là nói ra, miễn cho hắn sau khi trở về lại cho là mình cố ý lừa hắn, đến lúc đó lại làm ông nội hắn tới thu thập hắn, hắn có thể sẽ thua lỗ lớn a! “Ách… cũng không thể bảo hoàn toàn không có việc gì, chính là đại tẩu giống như bị kẹt ở chổ có lỗi BUG nào đó trong game, trước mắt đang đợi công ty HJ xử lý đi.”
“Sao lại có chuyện này chứ?”
“Nàng hình như bị quái vật kia vứt xuống bản đồ BUG đi .”
“Quái vật?” An Lạc Phi nhíu mi hỏi. An Lạc Phi không hiểu vì sao nha đầu kia đi tới chỗ nào đều có thể ép buộc ra một đống chuyện a? Lần trước thấy chiếc nhẫn trên tay cô ấy, hắn cũng có cảm giác được không hiểu nổi rồi, đối với sự hiểu biết của hắn về công ty HJ thì tuy rằng bọn họ trước mắt có kế hoạch muốn nghiên cứu phát triển kiểu trò chơi mới, nhưng là không nghĩ tới bọn họ lại ở trong trò chơi này thí nghiệm mấy cái nhiệm vụ và bị cô nàng kia tìm được.
Chiếc nhẫn nhiệm vụ kia vẫn còn chưa giải quyết xong, hiện tại cô nàng này lại bị quái đưa đến bản đồ bị BUG.
Nghe thấy An Lạc Phi dường như có hứng thú với việc bị rơi vào bản đồ BUG này, Trương Hàn rất hưng phấn nói: “Lão đại ngươi không biết a, đại tẩu vận khí thật đúng là không thể nói được a, công ty HJ thiết kế ra hai quái vật mới có tư duy điều bị nàng gặp được nha, hơn nữa công ty HJ nói tối nay sẽ giải quyết vấn đề BUG này, cũng sẽ nhất định bồi thường cho nàng nha!”
“Công ty HJ không lẽ định tiến hành tin tức hóa trên game online hay sao?” An Lạc Phi nhớ lại lúc mình đi đến công ty HJ, lúc ấy quản lý bộ phận kỹ thuật có cùng hắn nói chuyện, trong lúc đó giống như vô tình nói đến việc hiện thực hóa tin tức giống như giấc mộng trong game online, còn tiết lộ cho hắn việc công ty đang tiến hàng tạo ra NPC hay quái vật có tư duy và cảm xúc, bọn họ thật sự là làm việc này à. Cũng không biết công ty này có đủ điều kiện kinh phí để phát triển tới đó hay không?
“Đúng vậy, ta cũng đoán như vậy, nếu như là thành công thực sự, chúng ta về sau ở trong game lại có trò để chơi!” Trương Hàn chỉ là ngẫm lại cũng đã cảm thấy thực hưng phấn, nhịn không được ở đầu bên kia điện thoại hưng phấn ồn ào.
Đột nhiên Trương Hàn đang nhớ lại một việc, tùy ý cùng An Lạc Phi nói ra một câu nói : “Lần trước ngươi không phải nói chủ công ty HJ mời ngươi gia nhập hay sao? Ngươi đi dò xét một chút tin tức, nếu quả thật là đang nghiên cứu hiện thực tin tức hóa, chúng ta có thể suy nghĩ một chút đề nghị của hắn.”
An Lạc Phi nghe mấy lời của hắn xong, suy nghĩ sâu xa một chút nói : “Chờ ta trở lại rồi nói sau!” Sau đó đi điện thoại liền bị cúp ngan.
/63
|