Chương 2:
Khả Lan nhẹ nhàng ngồi xích lại gần, biết mình muốn tiền, đối với người khác không phải là điều gì vui.
Nhưng cô không quản nhiều như vậy, mặt mũi với tôn nghiêm, lúc cô quyết định muốn bán mình, đã sớm không còn.
Mà người giúp Cố Thành Viêm đưa tiền tới, hình như trên đường đi xảy ra chút chuyện, nên tới chậm một chút, Khả Lan cùng Cố Thành Viêm ở đây đợi.
Trên đường người đến người đi, thỉnh thoảng có người liếc nhìn chiếc xe Jeep đậu bên đường, không phải là chưa từng thấy quân nhân, mà là nhìn bảng số ở đuôi xe.
Quân trưởng cấp cao, sao chỉ đi có một chiếc ce, không có xe cảnh sát mở đường sao? Không sợ ám sát sao?
Mà không khí trong xe có chút đè nén.
Khả Lan cho rằng vì chuyện cô đòi tiền khiến cho Cố thủ trưởng mất hứng.
Cô nỗ lực nghĩ cách điều chỉnh không khí, nhưng suy nghĩ một lúc lâu, vẫn không biết nên mở miệng thế nào.
Thủ trưởng? Chồng? Cố Thành Viêm? Cô nên gọi người đàn ông trước mặt là gì?
Lúc mặt Khả Lan buồn rười rượi, Cố Thành Viêm đột nhiên quay đầu, ánh mắt nhìn về phí Khả Lan, môi mỏng khẽ mở: “Muốn nói cái gì? Nói đi.”
Qua cửa kính xe Cố Thành Viêm nhìn thấy toàn bộ biểu tình của Khả Lan, để cho cô có gì thì cứ nói thẳng.
Khả Lan hiển nhiên không nghĩ tới, Cố thủ trưởng lại đột nhiên quay đầu nhìn cô, sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Cố thủ trưởng, đầu tiên là giật mình, sau đó gấp rút hiểu rõ vấn đề nên nói: “Muốn uống nước không?”
Khả Lan cảm thấy, bọn họ đã là vợ chồng, không nên khiến cho không khí giữa hai người trở nên khẩn trương như vậy, quan tâm xem như là điều đơn giản nhất.
Cô cho rằng, Cố thủ trưởng sẽ trả lời uống hoặc không uống, nhưng lại không ngờ, Cố thủ trưởng lại đột nhiên dựa vào người cô, hơi thở thơm mùi cỏ xanh nhẹ nhàng phà về phía cô.
Khả Lan chưa bao giờ tiếp xúc gần gũi với một người đàn ông như vậy, sau khi ngửi thấy mùi trên người Cố Thành Viêm, chỉ cảm thấy tim đập nhanh hơn, trong đầu trống rỗng.
Cô vội vàng nhắm hai mắt, cho rằng Cố Thành Viêm sẽ làm cử chỉ thân mật, cô là bà Cố, về lý nên phối hợp.
Nhưng mà kế tiếp, không có cử chỉ thân mật như Khả Lan mong muốn, còn có tiếng cười nhẹ của Cố Thành Viêm.
Nghe thấy tiếng cười, Khả Lan vội vàng mở mắt ra, nhưng thấy Cố Thành Viêm đã trở lại vị trí của mình, sắc mặt bình tĩnh như đang muốn nói với Khả Lan, vừa rồi cái gì cũng đều phát sinh.
Thấy tình huống như thế, Khả Lan thổn thức, cúi đầu sắc mặt hơi ửng đỏ.
Trong lòng mong đợi cái gì, ảo tưởng cái gì, lại không dám nhìn vào ánh mắt Cố Thành Viêm.
Không khí trong xe cực kỳ yên tĩnh, cửa sổ xe đột nhiên bị gõ hai cái, là một quân nhân trẻ tuổi khoảng hai mươi tuổi.
Quân nhân trẻ tuổi đứng bên ngoài cửa xe, nhìn thấy Khả Lan ngồi trong xe thì ánh mắt khẽ chớp, mặt hoài nghi, há mồm nhìn về phía Cố Thành Viêm hô khẩu hiệu, sau đó muốn hỏi về cô gái ngồi trong xe.
Nhưng Cố Thành Viêm hiểu rõ tâm tư của quân nhân trẻ tuổi trước mặt, khẽ mỉm cười nói: “ Đây là chị dâu.” Cố Thành Viêm giới thiệu, khiến cho Khả Lan chưa bao giờ được người khác gọi như vậy liền đỏ mặt, hơi cúi đầu, không lên tiếng.
Quân nhân trẻ tuổi hiển nhiên không nghĩ tới, bên cạnh Cố Thành Viêm đột nhiên xuất hiện một chị dâu, khuôn mặt vốn dĩ đang cười liền thay đổi, nhìn Cố Thành Viêm, nhanh miệng nói: “Anh không tính sai chứ.” Quân nhân trẻ tuổi lo lắng thay cho Cố Thành Viêm.
Vị hôn thê chính xác của đại ca là thiên kim tiểu thư của tập đoàn Lương Thị, sao lại biến thành một cô gái thẹn thùng, ôn hòa, động lòng người như vậy!
Khả Lan nghe thấy lời của
/6
|