Chín Đêm

Chương 20: Cha con soái phủ

/33


Một tiếng “Con gả” của Tứ tiểu thư Lạc gia nhất thời oanh động Lăng Châu.

Người trong gia tộc và người làm cho Lạc gia, phần lớn đều vui mừng, có tự hào, có vinh hạnh xen lẫn với hứng thú, chỉ có những người thân thuộc, rõ ràng là tin kết hôn của người nhà Lạc gia, đa phần mới hiểu rõ chuyện này có phần bất đắc dĩ cùng khổ sở, mà khó có thể cười được.

Đại soái Đàm Tự Khánh có bốn nam, ba nữ, con trai trưởng Đàm Thiếu Phụ cũng là do Đại phu nhân đã mất Trương Thị sinh ra, đam mê việc kinh doanh, lấy việc kiếm tiền làm niềm vui thú, đã lập gia đình cùng Nhan Bảo Hàng, tiểu thư nhà Quan lại Thế gia, được xưng tụng là “gia tộc Tô Hàng Trạng Nguyên”, “một nhà có ba tiến sĩ, năm người con thì bốn người đỗ khoa cử”, trước đây từng làm đến Đại học sĩ Vũ Anh Điện, dòng dõi thư hương nhiều thế hệ làm thầy dạy học cho Hoàng Thượng.

Con trai thứ ba Đàm Thiếu Dật là do Tam phu nhân Lí Hoa Thanh sinh ra, là một người khác biệt trong Đàm gia. Sinh ra trong gia đình xuất thân thổ phỉ, dùng nòng súng để khởi nghiệp Đàm gia, thế nhưng rời khỏi một cái đã trở thành nhà thơ theo chủ nghĩa duy mĩ trường phái Âu Mĩ hiện đại, nhà phiên dịch, nhà xuất bản. Đàm Thiếu Dật du học ở Anh Mĩ, học được không phải chủ trương chính trị quân sự của lão gia tử, mà là văn học Anh Quốc, đào tạo ra một thân phong độ quý ông, tích cách hiệp sĩ.

Nhà văn xinh đẹp Dai Meisi xuất thân từ quý tộc Anh Quốc, lúc đó cũng có chút tên tuổi, vừa gặp đã chấn động, người thanh niên Phương Đông này trong nghệ thuật biểu đạt bằng tiếng Anh, so với chính mình lấy tiếng Anh làm tiếng mẹ đẻ mà nói, còn chuẩn xác và ưu mỹ hơn nhiều, vừa gặp đã yêu nhanh chóng bàn đến chuyện cưới xin, Đại soái phủ của Đàm Tự Khánh có người con dâu ngoại quốc đầu tiên.

Lão Tứ Đàm Thiếu Thức là do Nhị di nương Vương Quế Vân sinh ra, từ nhỏ sinh ra đã mi thanh mục tú , cho nên được sủng ái yêu thương gấp bội, lắm ghế nhiều chân , đến nỗi chơi bời lêu lổng chưa có chỗ nào chưa tới. Sau khi lớn lên, thế lực Đàm Tự Khánh cũng trải rộng khắp Giang Nam, cho nên càng thêm ăn chơi trác táng, tiêu tiền như nước. Thậm chí còn kết bề kết đảng với Tiểu Khai, cũng nổi danh tiêu tiền như nước ở Lăng Châu.

Vì tiền đồ của con, Đàm Tự Khánh bất đắc dĩ phải giao cho việc làm ăn “Hắc bạch”, cùng với đó cưới bạn cùng trường đại học Nam Phương, Thiệu Vân Chi con gái của Chỉ huy đơn vị đồn trú Chiết Giang.

Trong ba vị tiểu thư Đàm phủ, Đại tiểu thư Đàm Vĩnh Nghi, là họa sĩ nổi tiếng, từng du học ở Pháp, chỉ là chuyện tình cảm thực khiến Đàm Tự Khánh nhíu mày, đã từng nói qua, không muốn quan tâm tới đứa con gái này nữa.

Lão Nhị Đàm Vĩnh Mật ôn nhu hiền lành, do Tam phu nhân sinh ra, đã theo ý cha gả cho Đại công tử Vương Hứa Chi của Tổng tư lệnh quân đoàn số ba Vương Chiêm Khuê

Lão Tam Đàm Vĩnh Ninh là do Nhị di nương sinh ra, nhỏ tuổi nhất trong nhà, từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, tính cách cởi mở trong sáng, đi học ở trường của Giáo hội nên nói tiếng Anh rất lưu loát, cũng kết giao với rất nhiều bạn bè người nước ngoài ở Lăng Châu, thích những hoạt động xã giao với bên ngoài, đi đến đâu là náo nhiệt đến đấy, là một nhân vật rất nổi tiếng thu hút được nhiều sự chú ý.

Những người con được Đàm Tự Khánh coi trọng, quan tâm, người nào so ra cũng đều kém lão Nhị Đàm Thiếu Hiên do Đại phu nhân sinh ra. Cũng khó trách, Đàm Thiếu Hiên từ nhỏ ham thích quân đội, làm việc nghiêm túc còn chăm chỉ, ra tay không chút lưu tình, rất có phong cách của Đàm Tự Khánh, vì vậy rất được Đàm Đại soái vừa lòng, cố ý bồi dưỡng trở thành người nối nghiệp cho mình.

Đối với hôn sự của lão Nhị, Đàm Tự Khánh cũng không lo lắng như những đứa con khác, bởi vì Đàm Thiếu Hiên có một câu rất được lão gia tử thưởng thức:“Nam nhi đại trượng phu, lấy công danh sự nghiệp làm đầu.”

Không nghĩ tới Thiếu soái vốn phong lưu, lãnh tình, lại nhất mực không phải Tứ tiểu thư Lạc gia không cưới, tình nguyện bị đánh, bị quỳ, làm dư luận xôn xao, ồn ào huyên náo, cho nên việc hôn nhân này sớm đã thu hút sự chú ý của mọi người. Làm Đại soái phủ vì thế mà đặc biệt tổ chức một cuộc họp báo, tuyên bố hôn kỳ đang trong giai đoạn chuẩn bị, tin tức truyền ra gần như tất cả các phương tiện truyền thông đều cử người tới phóng vấn.

Vì thế các bài báo thi nhau đưa tin về sự kiện này, đủ loại tin tức, tự xưng là bức màn chân thật phía sau ánh đèn rực rỡ,… ùn ùn kéo đến trên các mặt báo, radio, những chuyện trong lúc trà dư tửu hậu trên phố phường, trở thành đề tài nóng hổi thu hút hơn phân nửa người dân Trung Quốc.

Hai nhân vật mấu chốt trong sự kiện này, lại hoàn toàn không thừa dịp mà liên tiếp xuất hiện như mọi người vốn mong đợi, Lạc Tứ tiểu thư càng thêm ru rú trong nhà, mặc kệ người nào lấy lí do gì, đến Lạc gia, chỉ cần nhắc tới muốn gặp Tứ tiểu thư đều bị từ chối khéo. Mà Đàm Thiếu Hiên, gần đây lại có công chuyện phải đến quân doanh ở Thành Nam, mấy ngày liền vừa tập huấn vừa điều binh khiển tướng chuẩn bị cho cuộc chiến Ninh — Tào.

Ngày ấy trở lại trên lầu, hỏi lão gia tử nguyên nhân vì sao trông Sam nhi lại có vẻ bất thường như vậy, bị lão gia tử mắng chỉnh cho một trận:“Người ta đã về nước mấy ngày nay rồi, mà vẫn còn chưa chinh phục được, ngươi có phải con Lão Tử không? Loại chuyện này, nhất định phải rèn sắt khi còn nóng (tranh thủ cho kịp thời cơ), lửa cháy đổ thêm dầu, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm (3)! Ngươi xem mấy di nương của ngươi, có người nào khiến Lão Tử hao tổn như ngươi không? Nhị di nương là người cố chấp nhất, cùng lắm thì vừa làm cường đạo vừa giả trang hảo hán, mặt trắng mặt đen cũng đều ra hát, không phải ngoan ngoãn làm bà hai của Lão Tử sao?”

Đàm Thiếu Hiên hừ mũi, mắt lé nhìn lão gia tử, trong lòng thầm nói, cha đang khoác lác sao, vâng, đúng là cha cưới được về tay rồi, nhưng cưới rồi thì thế nào? Nhị di nương vẫn đúng kiểu tiểu thư gia đình tri thức thời xưa, không cường hãn như vậy, Tam di nương thì sao? Quanh năm đều ở trong Từ Vân Am, tình cảm vợ chồng lúc nào cũng như nước với lửa. Hôn nhân mà con muốn không phải như vậy.

Nhìn biểu tình của Đàm Thiếu Hiên, Đàm Tự Khánh tự nhiên hiểu được tiểu Nhị này lại đang oán thầm mình trong lòng, lơ đễnh “Ba” một tiếng gõ vào đầu Đàm Thiếu Hiên:“Tiểu tử ngươi đừng có mà không phục, ta thấy nha đầu Lạc gia kia, bề ngoài nhu nhược, nhưng có chủ kiến, là một người có tính toán, ngươi không bức nàng vào ngõ cụt, một khi cho nàng cơ hội, nhất định gà bay trứng vỡ (xôi hỏng bỏng không).”

Đàm Tự Khánh chân thành nhìn con trai, chậm rãi ngồi xuống nói:“Lần này, Lão Tử dùng chiêu rút củi đáy nồi này, nha đầu không thể không cúi đầu, nhưng, sau khi gả vào đây, tất cả phải dựa vào tiểu tử ngươi, Lão Tử không thể lại thay ngươi dạy con dâu. Lão Nhị ngươi nhớ kỹ cho ta, vợ ngươi, làm tốt, tuyệt đối sẽ là nội đương gia sau lưng trợ giúp cho ngươi, làm không tốt, ngươi cứ chờ đi, nhất định là cá chết lưới rách (mất cả chì lẫn chài) đôi bên đều bị tổn hại.”

Đàm Thiếu Hiên nhìn phụ thân hai mắt sáng ngời, gật gật đầu.

Đối với Sam nhi, lão gia tử liếc mắt một cái xác thực không có nhìn lầm, nàng tuyệt đối là một nữ tử ngoài mềm trong cứng, linh hoạt không dễ cúi đầu.

Việc hôn sự này cho đến nay rõ ràng là thế đầu quang gánh một đầu nóng , chính mình đến tột cùng nên duy trì thái độ như thế nào đây, làm thế nào, mới có thể có được kết cục hoàn mỹ?

/33

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status