Chương 16: Chồng, chồng thích cưỡi ngựa à?
Một cô nàng người mẫu nổi tiếng trên mạng có quan hệ không tồi với Lâm Đạt thấy bầu không khí trong phòng có phần giương cung bạt kiếm thì nhẹ giọng giảng hoà, “Ở đây có nhiều chỗ ngồi lắm, Lâm Đạt muốn đổi vị trí thì thoải mái mà. Chẳng phải bên tay phải của anh Phó vẫn còn trống sao?”
Lâm Đạt thấy có người giải vây cho mình thì cảm kích nhìn đối phương một cái, sau đó chậm rãi ngồi xuống bên cạnh Phó Tây Thâm. Tuy nhiên vì thái độ vừa rồi của anh cho nên cô ta không dám tuỳ tiện ngồi quá gần anh.
Cố Ninh Hoan cầm lấy di động, click vào Wechat thì thấy có mấy chục tin nhắn từ Cố Thi và Kỷ Tử Hành gửi, cô chẳng có chút hứng thú nào muốn biết bọn họ nhắn gì nên xoá luôn.
Nhưng cô cũng không cho hai người này vào danh sách đen, không phải vì cô còn mềm lòng với họ mà hoàn toàn ngược lại, cô muốn cho bọn họ biết cô vẫn cho bọn họ gọi nhưng sẽ không bao giờ nghe hay đáp lại.
Phó Tây Thâm thấy Cố Ninh Hoan đột nhiên trở nên yên tĩnh thì có chút mất tự nhiên quay sang nhìn cô. Lúc này cô đang nhìn chằm chằm vào giao diện Wechat trên điện thoại mà bên môi còn mỉm cười, đến khi anh nhìn kỹ và thấy rõ ba chữ Kỷ Tử Hành cực kỳ bắt mắt trên đó thì…
Hừ, sáng nay người phụ nữ này còn nói thích anh khi đang nằm trên giường, đến tối lại mỉm cười nhắn Wechat với Kỷ Tử Hành! Chẳng lẽ cô thích anh ta tới vậy?
Anh ta chẳng có gì cả, không có năng lực, chẳng đẹp trai, đúng chuẩn một tên mặt trắng chỉ biết dỗ phụ nữ để có tiền tiêu thì đáng giá cô lưu luyến như thế sao?
“Anh Phó, nghe nói từ nhỏ anh đã cưỡi ngựa rất giỏi, chắc anh thích ngựa lắm đúng không?” Lâm Đạt cười dịu dàng với Phó Tây Thâm.
Phó Tây Thâm cong môi, ánh mắt vẫn lạnh nhạt nhưng trông càng thêm mê người, “Bình thường thôi.”
Lâm Đạt thấy Phó Tây Thâm không chỉ trả lời mà còn cười với mình thì… Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ Phó Tây Thâm thích cô ta!
Quả nhiên vừa rồi anh hung dữ với cô ta là vì cô ta quá vội vàng, bây giờ cô ta bình tĩnh hơn thì ngay lập tức được anh đáp lại. Còn người phụ nữ xinh đẹp đang ngồi cạnh anh chắc cũng chỉ là loại dựa vào sắc đẹp hấp dẫn anh thôi. Nhưng xinh đẹp thì có ích lợi gì? Loại người kiêu căng như cô nàng này không sớm thì muộn cũng sẽ bị anh chơi chán rồi vứt bỏ thôi.
Vừa cài đặt chế độ tĩnh âm khi Cố Thi và Kỷ Tử Hành gọi để tránh bị quấy rầy thì Cố Ninh Hoan liền nghe được Phó Tây Thâm trả lời Lâm Đạt.
Cô cau mày nhìn Phó Tây Thâm, chút nhảy nhót vừa mới dâng lên trong lòng lập tức biến mất tăm.
Cố Ninh Hoan thấy Lâm Đạt còn muốn mở miệng nói gì đó thì cô nhào vào lòng Phó Tây Thâm, vùi đầu vào cổ anh, ngửi mùi hương dễ chịu trên người anh, “Chồng, anh thích cưỡi ngựa à? Em cũng biết cưỡi ngựa đấy, hay là cuối tuần này chúng ta tới trại nuôi ngựa để cưỡi ngựa được không?”
“Thấy cô chăm chú vào di động như vậy, người không biết còn tưởng rằng chồng cô gửi tin cho cô đấy.” Phó Tây Thâm rủ mắt nhìn người phụ nữ trong lòng mình, giọng điệu mang theo trào phúng, dù vậy anh cũng không đẩy cô ra khỏi lòng mình mà cứ mặc cho cô ôm.
Chóp mũi của Cố Ninh Hoan cọ vào cổ người đàn ông, giọng nói vừa nhỏ vừa mềm, “Làm gì có. Vừa rồi em chỉ cài đặt lại để tránh bị Kỷ Tử Hành và Cố Thi quấy rầy thôi. Trong lòng em chỉ có mình anh, làm gì có ai khác.”
“Hừ.” Nghe vậy, hơi thở lạnh như băng của người đàn ông dịu đi một ít.
/1410
|