Lúc này Thanh Linh cũng đã phản ứng lại được, nhanh chóng nói: “Tuyết Dương à, mẹ đã nói bao nhiêu lần rồi nếu có tiền thì không được tiêu sài phung phí như thế này, hơn nữa, số tiền cũng không biết từ đâu mà ra, con phải hỏi cho rõ chứ!”
“Nếu như lại là tiền mượn về, con phải để cho Bùi Nguyên Minh ký để bảo đảm khoản nợ này là trách nhiệm của nó, không liên quan gì đến chúng ta cả!”
Nghe những lời này của Thanh Linh, sắc mặt người nhà Trương Mỹ Lệ đã tốt trở lại.
Mượn tiền để giả vờ đe dọa như vậy, để xem sau này các người trả tiền bằng cách nào!
Sắc mặt Trịnh Tuyết Dương kỳ lạ nhìn Bùi Nguyên Minh một cái.
Mặc dù cô không biết tiền của Bùi Nguyên Minh lấy từ đâu ra, nhưng cô không nghĩ rằng Bùi Nguyên Minh đã mượn nó về.
Cho dù là tiền của ai đi chăng nữa, họ cũng không thể cứ tùy tiện cho mượn mười triệu như vậy được!
Điều quan trọng nhất là cho dù muốn mượn tiền thì cũng phải có thời gian, nhưng vừa rồi Bùi Nguyên Minh ngay cả thời gian gọi điện thoại còn không có!
Tạm thời nén lại sự nghi ngờ trong lòng, Trịnh Tuyết Dương chậm rãi nói: “Mẹ, dì Trương, hôm nay con không có ý bắt nạt bất kỳ ai cả. Vừa nãy là ai không chịu nghe lời, một mực muốn về đây gây chuyện chắc mọi người cũng đã thấy.”
“Chẳng lẽ cô ấy bắt nạt con là chuyện đương nhiên sao? Con không hề làm gì cả, sao bây giờ lại biến thành con bắt nạt cô ấy rồi?”
Rõ ràng hôm nay Trịnh Tuyết Dương rất tức giận, Lý Văn Văn đã làm rất quá đáng!
Trương Mỹ Lệ và Thanh Linh nhìn nhau, lúc này họ chỉ cảm thấy một cảm giác bất lực.
Một loạt những hành động ngày hôm nay không những không khiến cho Trịnh Tuyết Dương cảm thấy ghét bỏ Bùi Nguyên Minh, cũng không làm cho Bùi Nguyên Minh mất mặt, ngược lại còn khiến bọn họ trở nên tự mình mất mặt.
Lúc này, Bùi Nguyên Minh đột nhiên nói: “Lý Văn Văn, chắc cô sẽ không quên những lời mình đã nói đâu nhỉ?”
Khi Bùi Nguyên Minh nói ra những lời này, mọi người đều lập tức trừng mắt nhìn anh.
Tất nhiên mọi người không quên lúc nãy Lý Văn Văn đã đích thân nói rằng nếu như Bùi Nguyên Minh có thể trả tiền, cô ta sẽ quỳ xuống đập đầu với Bùi Nguyên Minh.
Nhưng vấn đề là Lý Văn Văn vốn dĩ rất xem thường Bùi Nguyên Minh, làm sao cô ta có thể thực sự làm được điều này chứ?
Sắc mặt Lý Văn Văn tái đi ngay lập tức.
Để cô ta quỳ lạy một người con rể như vậy sao? Còn phải quay video lại, nếu video này được gửi đến nhóm của gia tộc, sau này cô ta làm sao có thể sống được nữa chứ?
Lý Văn Văn nghiến răng nhìn Bùi Nguyên Minh, cô ta hận đến nỗi muốn giết chết anh. Nhưng cô ta hoàn toàn quên mất rằng, tất cả những chuyện này, là cô ta tự chuốc họa vào thân mà thôi.
Nếu không phải tại cô ta không nghe lời, làm sao có thẻ làm loạn đến nước này cơ chứ?
Trương Mỹ Lệ là người đầu tiên đứng lên, giận dữ quát lên: “Bùi Nguyên Minh, cậu đừng có quá đáng!”
“Cậu mượn tiền để giả vờ đe dọa thì thôi đi, vậy mà bây giờ còn muốn Văn Văn phải quỳ xuống cho cậu! Cậu không biết đạo lý khi vào làm khách nhà người khác sao!”
“Thanh Linh, thì ra gia phong của các người là như thế này sao?”
Sắc mặt Thanh Linh cũng đột nhiên thay đổi, nói: “Bùi Nguyên Minh, em họ Văn Văn vừa rồi chỉ nói đùa với con mà thôi, con có cần phải tích cực như vậy không?”
Hiển nhiên, bây giờ bọn họ đã đứng trên cùng một thuyền với nhau, nhất định sẽ không để cho Lý Văn Văn quỳ xuống đập đầu.
Trịnh Tuyết Dương thấy cảnh này, thở dài nói: “Bùi Nguyên Minh, bỏ đi anh.”
Mọi người đều dán mắt vào Bùi Nguyên Minh.
Đặc biệt là Lý Văn Văn.
Cô ta sợ Bùi Nguyên Minh thật sự muốn cô ta quỳ xuống, vậy thì nhất định cô ta sống không bằng chết.
Ánh mắt Bùi Nguyên Minh có chút ý đùa giỡn nhìn đánh giá những người bọn họ, nhất thời không lên tiếng.
Bùi Nguyên Minh càng không nói chuyện, Lý Văn Văn càng sợ hãi, hai chân cũng bắt đầu mềm đi.
Sau một lúc, Bùi Nguyên Minh mỉm cười với Trịnh Tuyết Dương gật đầu. “Nếu bà xã đại nhân đã nói bỏ qua, vậy thì bỏ qua đi, nhưng mà.” … ”
Em họ Lý Văn Văn, sau này đừng như vậy nữa nhé.” “Hôm nay, em gặp được người tốt như anh đây. Nếu như sau này gặp người không thể nói chuyện được, họ sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy đâu.”
“Nếu như lại là tiền mượn về, con phải để cho Bùi Nguyên Minh ký để bảo đảm khoản nợ này là trách nhiệm của nó, không liên quan gì đến chúng ta cả!”
Nghe những lời này của Thanh Linh, sắc mặt người nhà Trương Mỹ Lệ đã tốt trở lại.
Mượn tiền để giả vờ đe dọa như vậy, để xem sau này các người trả tiền bằng cách nào!
Sắc mặt Trịnh Tuyết Dương kỳ lạ nhìn Bùi Nguyên Minh một cái.
Mặc dù cô không biết tiền của Bùi Nguyên Minh lấy từ đâu ra, nhưng cô không nghĩ rằng Bùi Nguyên Minh đã mượn nó về.
Cho dù là tiền của ai đi chăng nữa, họ cũng không thể cứ tùy tiện cho mượn mười triệu như vậy được!
Điều quan trọng nhất là cho dù muốn mượn tiền thì cũng phải có thời gian, nhưng vừa rồi Bùi Nguyên Minh ngay cả thời gian gọi điện thoại còn không có!
Tạm thời nén lại sự nghi ngờ trong lòng, Trịnh Tuyết Dương chậm rãi nói: “Mẹ, dì Trương, hôm nay con không có ý bắt nạt bất kỳ ai cả. Vừa nãy là ai không chịu nghe lời, một mực muốn về đây gây chuyện chắc mọi người cũng đã thấy.”
“Chẳng lẽ cô ấy bắt nạt con là chuyện đương nhiên sao? Con không hề làm gì cả, sao bây giờ lại biến thành con bắt nạt cô ấy rồi?”
Rõ ràng hôm nay Trịnh Tuyết Dương rất tức giận, Lý Văn Văn đã làm rất quá đáng!
Trương Mỹ Lệ và Thanh Linh nhìn nhau, lúc này họ chỉ cảm thấy một cảm giác bất lực.
Một loạt những hành động ngày hôm nay không những không khiến cho Trịnh Tuyết Dương cảm thấy ghét bỏ Bùi Nguyên Minh, cũng không làm cho Bùi Nguyên Minh mất mặt, ngược lại còn khiến bọn họ trở nên tự mình mất mặt.
Lúc này, Bùi Nguyên Minh đột nhiên nói: “Lý Văn Văn, chắc cô sẽ không quên những lời mình đã nói đâu nhỉ?”
Khi Bùi Nguyên Minh nói ra những lời này, mọi người đều lập tức trừng mắt nhìn anh.
Tất nhiên mọi người không quên lúc nãy Lý Văn Văn đã đích thân nói rằng nếu như Bùi Nguyên Minh có thể trả tiền, cô ta sẽ quỳ xuống đập đầu với Bùi Nguyên Minh.
Nhưng vấn đề là Lý Văn Văn vốn dĩ rất xem thường Bùi Nguyên Minh, làm sao cô ta có thể thực sự làm được điều này chứ?
Sắc mặt Lý Văn Văn tái đi ngay lập tức.
Để cô ta quỳ lạy một người con rể như vậy sao? Còn phải quay video lại, nếu video này được gửi đến nhóm của gia tộc, sau này cô ta làm sao có thể sống được nữa chứ?
Lý Văn Văn nghiến răng nhìn Bùi Nguyên Minh, cô ta hận đến nỗi muốn giết chết anh. Nhưng cô ta hoàn toàn quên mất rằng, tất cả những chuyện này, là cô ta tự chuốc họa vào thân mà thôi.
Nếu không phải tại cô ta không nghe lời, làm sao có thẻ làm loạn đến nước này cơ chứ?
Trương Mỹ Lệ là người đầu tiên đứng lên, giận dữ quát lên: “Bùi Nguyên Minh, cậu đừng có quá đáng!”
“Cậu mượn tiền để giả vờ đe dọa thì thôi đi, vậy mà bây giờ còn muốn Văn Văn phải quỳ xuống cho cậu! Cậu không biết đạo lý khi vào làm khách nhà người khác sao!”
“Thanh Linh, thì ra gia phong của các người là như thế này sao?”
Sắc mặt Thanh Linh cũng đột nhiên thay đổi, nói: “Bùi Nguyên Minh, em họ Văn Văn vừa rồi chỉ nói đùa với con mà thôi, con có cần phải tích cực như vậy không?”
Hiển nhiên, bây giờ bọn họ đã đứng trên cùng một thuyền với nhau, nhất định sẽ không để cho Lý Văn Văn quỳ xuống đập đầu.
Trịnh Tuyết Dương thấy cảnh này, thở dài nói: “Bùi Nguyên Minh, bỏ đi anh.”
Mọi người đều dán mắt vào Bùi Nguyên Minh.
Đặc biệt là Lý Văn Văn.
Cô ta sợ Bùi Nguyên Minh thật sự muốn cô ta quỳ xuống, vậy thì nhất định cô ta sống không bằng chết.
Ánh mắt Bùi Nguyên Minh có chút ý đùa giỡn nhìn đánh giá những người bọn họ, nhất thời không lên tiếng.
Bùi Nguyên Minh càng không nói chuyện, Lý Văn Văn càng sợ hãi, hai chân cũng bắt đầu mềm đi.
Sau một lúc, Bùi Nguyên Minh mỉm cười với Trịnh Tuyết Dương gật đầu. “Nếu bà xã đại nhân đã nói bỏ qua, vậy thì bỏ qua đi, nhưng mà.” … ”
Em họ Lý Văn Văn, sau này đừng như vậy nữa nhé.” “Hôm nay, em gặp được người tốt như anh đây. Nếu như sau này gặp người không thể nói chuyện được, họ sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy đâu.”
/4183
|