Trận đấu có kết quả này làm cho thành chủ Kraut cùng huân tước Wali trở tay không kịp. Tuy bọn họ cũng không nghĩ đến trường hợp hai nhân tuyển bên mình sẽ thắng, nhưng tuyệt không nghĩ tới Rodin sẽ thua, mà lại thua thảm đến mức độ này, cho dù có giữ được tính mạng, nửa đời còn lại cũng xong rồi.
Lúc này Solan Dayton lại nói một câu: “Eliza tiểu thư, kết quả đã rất rõ ràng, hoàn toàn là độc kế hãm hại do một tay Courtenay thao túng bày ra. Huân tước Wali và thành chủ Kraut chẳng qua là bị che đậy và lợi dụng mà thôi.”
Kraut với Wali cũng không phải kẻ ngốc. Solan Dayton đã cho họ bậc thềm để bước xuống, lúc này họ càng phải phủ nhận quan hệ với Courtenay, nhanh chóng lên tiếng phụ họa, bài xích Courtenay lừa gạt hai người.
Solan Dayton nhân cơ hội thỉnh cầu Eliza triệt bỏ chức vị đội trưởng Quang Minh kỵ sĩ, đồng thời cũng giam giữ hắn lại để thẩm vấn.
Bị Quang Minh kỵ sĩ bắt đi, Courtenay vùng vẫy giãy chết, gào to: “Không! Việc này chắc chắn có âm mưu! Với cả Eliza tiểu thư không có chức vị cụ thể gì, càng không có quyền hạn bãi bỏ chức vị. Ta bây giờ dùng thân phận đội trưởng của Quang Minh kỵ sĩ khiếu nại tới phân bộ của đế đô!”
Đôi mắt to của Eliza chớp chớp, đột nhiên nhớ tới cái gì. Nàng lấy ra một món đồ. Thứ này có chút giống với giá thập tự, còn tản mát ra khí tức của thần thánh: “Đúng rồi, cái này là thúc thúc đưa cho ta, nói rằng tại thời điểm trọng yếu có thể lấy ra, thay mặt ông ấy đưa ra quyết định, không biết lúc này có thể dùng được không?”
“Thánh Dực văn chương…” Courtenay rên rỉ một tiếng, hy vọng sau cùng cũng đã bị hủy diệt triệt để. Cả người hắn giống như bị rút hết xương cốt, mềm oặt ra.
Nhìn Thánh Dực văn chương đại biểu cho thân phận của hồng y giáo chủ, ánh mắt đám người Solan Dayton nhìn về phía Eliza lại thêm mấy phần kính sợ. Eliza lại như chưa từng có chuyện gì, cười hì hì thu lại văn chương, cũng không nhìn Solan Dayton hay Courtenay đang bị áp giải đi, ánh mắt rơi tại người Trần Duệ: “Người kia… Richard, thương thế của ngươi không vấn đề gì chứ?”
Nhìn khuôn mặt tươi cười của Eliza như chưa hề có chuyện gì xảy ra, Trần Duệ đột nhiên có một loại cảm giác quen thuộc, vẻ bề ngoài đáng yêu nhưng sau lưng lại ấn chứa thuộc tính lưu manh. Kẻ nào cho rằng vị tiểu thư này là đứa ngốc, chính kẻ đó mới thật sự là ngu ngốc.
Trần Duệ thở hổn hển: “Ta chỉ là có chút thoát lực thôi, đều là nhờ Paul đại nhân, nếu không ta đã…”
Paul gật gật đầu với Trần Duệ. Tròng mắt to của Eliza lóe lên: “Ngự thú thuật của ngươi đích thực là kỳ diệu, không ngờ có thể thuần phục được lôi điểu non, mà tại thời điểm then chốt có thể tung ra một kích trí mạng đánh bại Rodin. Án chiếu theo ước định, ngươi hiện giờ đã chính thức trở thành Quang Minh kỵ sĩ dự bị. Ta sẽ đích thân tiến cử ngươi, chỉ cần qua kỳ khảo sát ba năm. Người liền có thể trở thành Quang Minh kỵ sĩ chân chính.”
"Đa tạ tiểu thư!" Trần Duệ hành lễ của Quang Minh kỵ sĩ.
“Ngươi trước hết cứ nghỉ ngơi cho tốt, chiều nay ta muốn đi xem ma thú giao dịch hội, còn cần ngươi hướng dẫn cho đó.”
Trần Duệ rất muốn nói mình cũng là lần đầu tiên tới thành Garden, nhưng lại nhìn vừa vặn lại thấy ánh mắt ra hiệu của Solan Dayton, lúc này mới gật đầu nói: “Tuân mệnh.”
Tiếp đến là yến hội, Trần Duệ không có tư cách tham gia. Sáng sớm hôm sau, hắn theo tu sĩ mà Solan Dayton an bài vội vã đến làm quen với hoàn cảnh thành Garden, chuẩn bị tốt cho vai trò “hướng dẫn viên”.
Xế chiều, Trần Duệ mang theo Eliza, Joanna đi dạo trong thành Garden, ngoài một vài hộ vệ Quang Minh kỵ sĩ, thì Paul cũng đi theo.
Trên đường Joanna chăm chú nói chuyện cùng Eliza, căn bản không thèm để ý đến vẻ ân cần của Paul. Tuy trong lòng tức giận nhưng ngoài mặt Paul lại ra vẻ không có chuyện gì.
Thị trường ma thú trong thành Garden vô cùng náo nhiệt, ma thú ở đây có rất nhiều loại, không ít loài còn chưa được thuần phục, giá cả cũng chênh lệch nhau. Trần Duệ cũng được đại khai nhãn giới, tiếp thu kiến thức về các chủng ma thú, cho hắn ấn tượng sâu nhất là griffin. Nó hung hãn, cường đại, có móng vuốt dài lợi hại, có đầu ưng và còn có cánh để bay lượn trên không trung. Nhân loại đã nắm giữ được bí thuật thuần hóa griffin, biến chúng thành loại tọa kỵ mạnh nhất trên không trung.
(Biên: Griffin là quái vật mình sư tử đầu chim ưng. Ở hán việt hay gọi là sư thứu đấy, bây giờ gọi là griffin cho nó mới.)
Griffin ở thị trường ma thú có số lượng cũng không nhiều, đại đa số thuộc về loài phổ thông, có một con griffin đã đạt tới ma vương cấp. Theo Trần Duệ dự đoán, sức mạnh của griffin tuyệt không dưới song túc phi long, tuy không có mang thể chất độc tính nhưng sự mẫn tiệp và hung hãn có khi còn hơn cả song túc phi long.
So với hai loài trên, lôi điểu lại càng hiếm có khó tìm, nếu như nói griffin đại biểu cho thú thì lôi điểu đại biểu cho loại phi cầm cao cao tại thượng. Có thiên phú lôi điện đi cùng, độ hung ác của lôi điểu còn hơn griffin vài phần, gần như là bá chủ trên không, so sánh được với cả cự long.
Lôi điểu có tính tình kiêu ngạo và bướng bỉnh, rất khó bị thuần phục. Không ít người nhìn thấy Trần Duệ mang trên vai ấu điểu thì đều lộ ra vẻ kinh ngạc, thậm chí có người còn đi tới để dò hỏi giá cả.
Lôi điểu sinh trưởng trong hoàn cảnh tương đối đặc biệt. Solan Dayton từng nói qua, ấu điểu này được tìm thấy trong đảo Bạo Phong ở khu vực nam hải của Dương Thiệu vương quốc.
Đảo Bạo Phong là một trong những nơi nguy hiểm nhất ở thế giới mặt đất, xung quanh đảo luôn có một vùng gió lốc cuồng bạo quấn quanh, làm người ta phải chùn chân mà dừng bước. Đảo Bạo Phong ẩn chưa vô số hiểm nguy, còn có một loài sinh vật cường đại tồn tại. So sánh với nó, lôi điểu chỉ có thể tính là một loại lâu la mà thôi, loại sinh vật này có tên gọi là: thái thản.
Thái thản là một loại sinh vật có thể hình to lớn, được gọi là thái thản cự nhân, cường đại vô cùng, có thể trực tiếp đối kháng với cự long. Ngoài lực lượng thân thể cường đại ra, thái thản cự nhân còn có khả năng sử dụng ma pháp công kích từ xa. Bọn chúng trời sinh đã có thể khống chế lôi điện, cũng có một số ít có thiên phú biến dị có thể thao túng băng sương và gió bão. Thái thản cự nhân có ý chí vô cùng kiên địch, sẽ không bị ảnh hưởng bởi tâm linh ma pháp, ví dụ như Thiểm Quang thuật, Ma Tý thuật và Sợ Hãi thuật.
Truyền thuyết nói rằng trên đảo Bạo Phong có vô số bảo vật và tài phú, cũng có truyền thuyết cho rằng trên đảo có một sinh vật cường đại thần bí sinh sống, cách nói đa dạng. Trong mấy năm qua, số người đến thám hiểm đảo nhiều không kể xiết, nhưng để sống sót trở về thì chỉ có một ít thánh cấp cường giả mà thôi.
Truyền thuyết thì vẫn chỉ là truyền thuyết, đảo Bạo Phong thật sự có một vài sự vật đặc thù, lôi điểu non này là do một chi dong binh mạo hiểm tại vùng ngoài bờ biển của đảo Bạo Phong trong lúc đi tìm một loại lôi thảo trân quý trùng hợp bắt được, sau đó được bán giá cao tại thành Garden rồi lại được Solan Dayton mua về.
“Richard, ngươi khẳng định là lôi điểu này không bị ngươi dùng phong ấn trói buộc?” Eliza kinh ngạc hỏi.
Trần Duệ lập tức sửa lời: “Eliza tiểu thư, đây không phải là lôi điểu của ta, đây là lễ vật Solan Dayton đã tặng tiểu thư.”
“Nó hiện tại là của ngươi.” Eliza nở nụ cười đáng yêu. “Ngự thú thuật của ta kỳ thật rất là yếu kém, nhưng là một người yêu thích ma thú, ta có thể cảm giác được rằng cho dù ép lôi điểu ở bên cạnh ta, nó vẫn chỉ coi ngươi là chủ nhân chân chính. Cho nên bây giờ ta đem nó tặng cho ngươi. Kỳ thật, so với lôi điểu, người ta càng có hứng thú với ngươi nhiều hơn…”
“A?”
Câu nói này rất dễ dàng bị người khác hiểu lầm, nhưng mà Eliza lại tiếp tục nói: “Nghe Romana mục sư nói, ngươi thuộc đại gia tộc nào đó, ra ngoài rèn luyện để tranh đoạt quyền thừa kế, nhưng ngươi dường như lại có được tâm linh chi ngữ của tinh linh tộc cùng với ngự thú thuật, người ta vô cùng hiếu kỳ, ngươi… cuối cùng thì là loại người nào?”
Trần Duệ ngấm ngầm cảnh giác, mặt cười khổ: “Mỗi người đều có bí mật của riêng mình, nhưng ta có thể thẳng thắn với tiểu thư, tâm linh chi ngữ là do ta ngẫu nhiên sở ngộ ra mà nhận được. Bên cạnh đó, ta cũng có căn bản rất vững với ngự thú thuật, nhưng không phải là loại lực lượng tâm linh câu thông. Với thực lực của ta, căn bản không có khả năng để thu phục lôi điểu, chỉ có thể miễn cưỡng chế ngự ấu điểu mà thôi.”
“Thì ra là vậy.” Eliza gật gật đầu: “Chẳng qua ngự thú thuật của ngươi rất đặc biệt, nhất là tại một vài phương diện rất đáng được lấy ra để tham khảo. Tóm lại, Solan Dayton mục sư nhìn người quả không tệ, ngươi vô cùng có tiềm lực để trở thành nhân tuyển cho Quang Minh kỵ sĩ dự bị. Nếu như ngươi nguyện ý thì ta có thể tiến cử ngươi đi phân bộ Quang Minh kỵ sĩ của Dương Thiệu vương đô, được ở bên người Ruman đại nhân học tập, có thể thu được lợi ích không ngờ. Chỉ cần không quá ba năm là ngươi có thể chính thức trở thành Quang Minh kỵ sĩ. Với tiềm lực và sở trường của ngươi, nhất định có thể trở thành kỵ sĩ cốt cán trong phân bộ Dương Thiệu, tương lai biết đâu còn có thể tiến vào Bạch nhai nữa.”
Tương lai sao? Đáng tiếc, ta bây giờ chỉ nghĩ đến chuyện tiến vào… Trần Duệ ngầm hiểu Eliza có dụng ý mời chào nhân tài, trong lòng càng không dám xem nhẹ nữ hài này. Trên mặt lộ ra vẻ trầm tư suy nghĩ, cuối cùng lại lắc lắc đầu: “Đa tạ ý tốt của tiểu thư, nhưng chí hướng của ta không phải suốt đời trở thành nhân viên thần chức. Ta hiện tại tranh đoạt vị trí thần điện kỵ sĩ, sau đó muốn tự tay đoạt về thứ vốn thuộc về ta.”
“Ồ, thế à.” Eliza làm ra thần sắc tiếc nuối, lập tức lại khôi phục như thường. “Không sao cả, chẳng qua ngươi đã làm ta thất vọng. Richard kỵ sĩ, ta phạt ngươi… Kể lại chuyện xưa khi ngươi giành được tâm linh chi ngữ cho ta nghe!”
Trần Duệ đang muốn mở miệng, Joanna đã lôi kéo Eliza: “Eliza, nơi này thật chẳng có nhiều thứ hay ho gì, chúng ta đến khu phố dạo chơi đi, ngươi không phải còn muốn mua cái kia sao?”
Eliza sửng sốt nhìn vào mắt Joanna, chợt hiểu ra, nói: “Thì ra là thứ kia… Được rồi, Richard, ngươi bây giờ dẫn chúng ta đến khu phố thương nghiệp náo nhiệt nhất đi! À… Paul đại nhân, còn có Wesley thúc thúc nữa, mọi người cứ về nghỉ ngơi trước đi.”
Lông mày Paul hơi nhíu lại, hắn nhìn về phía Joanna hỏi: “Các người muốn đi mua cái gì? Ta đi cùng các ngươi, trong thành Garden hỗn tạp vô số loại người, nếu không có hộ vệ thì làm sao được?”
“Chúng ta đi mua đồ của nữ nhân, ngươi nhất định muốn đi theo sao?” Joanna lạnh lùng hỏi một câu.
Eliza cũng lộ vẻ cổ quái nhìn chằm chằm vào Paul. Paul lập tức chống đỡ không nổi, đành dặn dò Trần Duệ chú ý giữ an toàn lên trên hết, hậm hực xoay người rời đi cùng đám người hộ vệ kỵ sĩ Wesley.
Sau khi Paul và đám người rời khỏi, Eliza và Joanna đều cùng nở nụ cười. Đây là lần đầu tiên Joanna cười, trông vô cùng mỹ lệ, không trách làm sao mà bạn Samuel nhà ta lại cam chịu vì nàng mà tới ma giới lịch luyện.
Trần Duệ nghĩ đến Samuel từng nói qua vài chuyện, trong lòng vừa động, cố ý nói: “Hai vị tiểu thư, khu thương nghiệp lớn nhất thành Garden ở thành đông, chúng ta chắc là nên đi hướng này.”
“Richard, ta hiện tại cảnh cáo ngươi, tiếp đến ngươi chứng kiến được gì, nghe được gì, cũng không thể nói cho bất cứ người nào!” Eliza đột nhiên biến thành biểu tình hung ác. “Nếu không, bản tiểu thư không chỉ bác bỏ tư cách kỵ sĩ dự bị của ngươi mà còn nhốt ngươi vào trọng tài sở giáo hội!”
“Đã rõ!” Trần Duệ vội vàng gật đầu, còn bỏ thêm một câu: “Ta lấy Quang Minh thần khởi thệ!”
Lúc này Solan Dayton lại nói một câu: “Eliza tiểu thư, kết quả đã rất rõ ràng, hoàn toàn là độc kế hãm hại do một tay Courtenay thao túng bày ra. Huân tước Wali và thành chủ Kraut chẳng qua là bị che đậy và lợi dụng mà thôi.”
Kraut với Wali cũng không phải kẻ ngốc. Solan Dayton đã cho họ bậc thềm để bước xuống, lúc này họ càng phải phủ nhận quan hệ với Courtenay, nhanh chóng lên tiếng phụ họa, bài xích Courtenay lừa gạt hai người.
Solan Dayton nhân cơ hội thỉnh cầu Eliza triệt bỏ chức vị đội trưởng Quang Minh kỵ sĩ, đồng thời cũng giam giữ hắn lại để thẩm vấn.
Bị Quang Minh kỵ sĩ bắt đi, Courtenay vùng vẫy giãy chết, gào to: “Không! Việc này chắc chắn có âm mưu! Với cả Eliza tiểu thư không có chức vị cụ thể gì, càng không có quyền hạn bãi bỏ chức vị. Ta bây giờ dùng thân phận đội trưởng của Quang Minh kỵ sĩ khiếu nại tới phân bộ của đế đô!”
Đôi mắt to của Eliza chớp chớp, đột nhiên nhớ tới cái gì. Nàng lấy ra một món đồ. Thứ này có chút giống với giá thập tự, còn tản mát ra khí tức của thần thánh: “Đúng rồi, cái này là thúc thúc đưa cho ta, nói rằng tại thời điểm trọng yếu có thể lấy ra, thay mặt ông ấy đưa ra quyết định, không biết lúc này có thể dùng được không?”
“Thánh Dực văn chương…” Courtenay rên rỉ một tiếng, hy vọng sau cùng cũng đã bị hủy diệt triệt để. Cả người hắn giống như bị rút hết xương cốt, mềm oặt ra.
Nhìn Thánh Dực văn chương đại biểu cho thân phận của hồng y giáo chủ, ánh mắt đám người Solan Dayton nhìn về phía Eliza lại thêm mấy phần kính sợ. Eliza lại như chưa từng có chuyện gì, cười hì hì thu lại văn chương, cũng không nhìn Solan Dayton hay Courtenay đang bị áp giải đi, ánh mắt rơi tại người Trần Duệ: “Người kia… Richard, thương thế của ngươi không vấn đề gì chứ?”
Nhìn khuôn mặt tươi cười của Eliza như chưa hề có chuyện gì xảy ra, Trần Duệ đột nhiên có một loại cảm giác quen thuộc, vẻ bề ngoài đáng yêu nhưng sau lưng lại ấn chứa thuộc tính lưu manh. Kẻ nào cho rằng vị tiểu thư này là đứa ngốc, chính kẻ đó mới thật sự là ngu ngốc.
Trần Duệ thở hổn hển: “Ta chỉ là có chút thoát lực thôi, đều là nhờ Paul đại nhân, nếu không ta đã…”
Paul gật gật đầu với Trần Duệ. Tròng mắt to của Eliza lóe lên: “Ngự thú thuật của ngươi đích thực là kỳ diệu, không ngờ có thể thuần phục được lôi điểu non, mà tại thời điểm then chốt có thể tung ra một kích trí mạng đánh bại Rodin. Án chiếu theo ước định, ngươi hiện giờ đã chính thức trở thành Quang Minh kỵ sĩ dự bị. Ta sẽ đích thân tiến cử ngươi, chỉ cần qua kỳ khảo sát ba năm. Người liền có thể trở thành Quang Minh kỵ sĩ chân chính.”
"Đa tạ tiểu thư!" Trần Duệ hành lễ của Quang Minh kỵ sĩ.
“Ngươi trước hết cứ nghỉ ngơi cho tốt, chiều nay ta muốn đi xem ma thú giao dịch hội, còn cần ngươi hướng dẫn cho đó.”
Trần Duệ rất muốn nói mình cũng là lần đầu tiên tới thành Garden, nhưng lại nhìn vừa vặn lại thấy ánh mắt ra hiệu của Solan Dayton, lúc này mới gật đầu nói: “Tuân mệnh.”
Tiếp đến là yến hội, Trần Duệ không có tư cách tham gia. Sáng sớm hôm sau, hắn theo tu sĩ mà Solan Dayton an bài vội vã đến làm quen với hoàn cảnh thành Garden, chuẩn bị tốt cho vai trò “hướng dẫn viên”.
Xế chiều, Trần Duệ mang theo Eliza, Joanna đi dạo trong thành Garden, ngoài một vài hộ vệ Quang Minh kỵ sĩ, thì Paul cũng đi theo.
Trên đường Joanna chăm chú nói chuyện cùng Eliza, căn bản không thèm để ý đến vẻ ân cần của Paul. Tuy trong lòng tức giận nhưng ngoài mặt Paul lại ra vẻ không có chuyện gì.
Thị trường ma thú trong thành Garden vô cùng náo nhiệt, ma thú ở đây có rất nhiều loại, không ít loài còn chưa được thuần phục, giá cả cũng chênh lệch nhau. Trần Duệ cũng được đại khai nhãn giới, tiếp thu kiến thức về các chủng ma thú, cho hắn ấn tượng sâu nhất là griffin. Nó hung hãn, cường đại, có móng vuốt dài lợi hại, có đầu ưng và còn có cánh để bay lượn trên không trung. Nhân loại đã nắm giữ được bí thuật thuần hóa griffin, biến chúng thành loại tọa kỵ mạnh nhất trên không trung.
(Biên: Griffin là quái vật mình sư tử đầu chim ưng. Ở hán việt hay gọi là sư thứu đấy, bây giờ gọi là griffin cho nó mới.)
Griffin ở thị trường ma thú có số lượng cũng không nhiều, đại đa số thuộc về loài phổ thông, có một con griffin đã đạt tới ma vương cấp. Theo Trần Duệ dự đoán, sức mạnh của griffin tuyệt không dưới song túc phi long, tuy không có mang thể chất độc tính nhưng sự mẫn tiệp và hung hãn có khi còn hơn cả song túc phi long.
So với hai loài trên, lôi điểu lại càng hiếm có khó tìm, nếu như nói griffin đại biểu cho thú thì lôi điểu đại biểu cho loại phi cầm cao cao tại thượng. Có thiên phú lôi điện đi cùng, độ hung ác của lôi điểu còn hơn griffin vài phần, gần như là bá chủ trên không, so sánh được với cả cự long.
Lôi điểu có tính tình kiêu ngạo và bướng bỉnh, rất khó bị thuần phục. Không ít người nhìn thấy Trần Duệ mang trên vai ấu điểu thì đều lộ ra vẻ kinh ngạc, thậm chí có người còn đi tới để dò hỏi giá cả.
Lôi điểu sinh trưởng trong hoàn cảnh tương đối đặc biệt. Solan Dayton từng nói qua, ấu điểu này được tìm thấy trong đảo Bạo Phong ở khu vực nam hải của Dương Thiệu vương quốc.
Đảo Bạo Phong là một trong những nơi nguy hiểm nhất ở thế giới mặt đất, xung quanh đảo luôn có một vùng gió lốc cuồng bạo quấn quanh, làm người ta phải chùn chân mà dừng bước. Đảo Bạo Phong ẩn chưa vô số hiểm nguy, còn có một loài sinh vật cường đại tồn tại. So sánh với nó, lôi điểu chỉ có thể tính là một loại lâu la mà thôi, loại sinh vật này có tên gọi là: thái thản.
Thái thản là một loại sinh vật có thể hình to lớn, được gọi là thái thản cự nhân, cường đại vô cùng, có thể trực tiếp đối kháng với cự long. Ngoài lực lượng thân thể cường đại ra, thái thản cự nhân còn có khả năng sử dụng ma pháp công kích từ xa. Bọn chúng trời sinh đã có thể khống chế lôi điện, cũng có một số ít có thiên phú biến dị có thể thao túng băng sương và gió bão. Thái thản cự nhân có ý chí vô cùng kiên địch, sẽ không bị ảnh hưởng bởi tâm linh ma pháp, ví dụ như Thiểm Quang thuật, Ma Tý thuật và Sợ Hãi thuật.
Truyền thuyết nói rằng trên đảo Bạo Phong có vô số bảo vật và tài phú, cũng có truyền thuyết cho rằng trên đảo có một sinh vật cường đại thần bí sinh sống, cách nói đa dạng. Trong mấy năm qua, số người đến thám hiểm đảo nhiều không kể xiết, nhưng để sống sót trở về thì chỉ có một ít thánh cấp cường giả mà thôi.
Truyền thuyết thì vẫn chỉ là truyền thuyết, đảo Bạo Phong thật sự có một vài sự vật đặc thù, lôi điểu non này là do một chi dong binh mạo hiểm tại vùng ngoài bờ biển của đảo Bạo Phong trong lúc đi tìm một loại lôi thảo trân quý trùng hợp bắt được, sau đó được bán giá cao tại thành Garden rồi lại được Solan Dayton mua về.
“Richard, ngươi khẳng định là lôi điểu này không bị ngươi dùng phong ấn trói buộc?” Eliza kinh ngạc hỏi.
Trần Duệ lập tức sửa lời: “Eliza tiểu thư, đây không phải là lôi điểu của ta, đây là lễ vật Solan Dayton đã tặng tiểu thư.”
“Nó hiện tại là của ngươi.” Eliza nở nụ cười đáng yêu. “Ngự thú thuật của ta kỳ thật rất là yếu kém, nhưng là một người yêu thích ma thú, ta có thể cảm giác được rằng cho dù ép lôi điểu ở bên cạnh ta, nó vẫn chỉ coi ngươi là chủ nhân chân chính. Cho nên bây giờ ta đem nó tặng cho ngươi. Kỳ thật, so với lôi điểu, người ta càng có hứng thú với ngươi nhiều hơn…”
“A?”
Câu nói này rất dễ dàng bị người khác hiểu lầm, nhưng mà Eliza lại tiếp tục nói: “Nghe Romana mục sư nói, ngươi thuộc đại gia tộc nào đó, ra ngoài rèn luyện để tranh đoạt quyền thừa kế, nhưng ngươi dường như lại có được tâm linh chi ngữ của tinh linh tộc cùng với ngự thú thuật, người ta vô cùng hiếu kỳ, ngươi… cuối cùng thì là loại người nào?”
Trần Duệ ngấm ngầm cảnh giác, mặt cười khổ: “Mỗi người đều có bí mật của riêng mình, nhưng ta có thể thẳng thắn với tiểu thư, tâm linh chi ngữ là do ta ngẫu nhiên sở ngộ ra mà nhận được. Bên cạnh đó, ta cũng có căn bản rất vững với ngự thú thuật, nhưng không phải là loại lực lượng tâm linh câu thông. Với thực lực của ta, căn bản không có khả năng để thu phục lôi điểu, chỉ có thể miễn cưỡng chế ngự ấu điểu mà thôi.”
“Thì ra là vậy.” Eliza gật gật đầu: “Chẳng qua ngự thú thuật của ngươi rất đặc biệt, nhất là tại một vài phương diện rất đáng được lấy ra để tham khảo. Tóm lại, Solan Dayton mục sư nhìn người quả không tệ, ngươi vô cùng có tiềm lực để trở thành nhân tuyển cho Quang Minh kỵ sĩ dự bị. Nếu như ngươi nguyện ý thì ta có thể tiến cử ngươi đi phân bộ Quang Minh kỵ sĩ của Dương Thiệu vương đô, được ở bên người Ruman đại nhân học tập, có thể thu được lợi ích không ngờ. Chỉ cần không quá ba năm là ngươi có thể chính thức trở thành Quang Minh kỵ sĩ. Với tiềm lực và sở trường của ngươi, nhất định có thể trở thành kỵ sĩ cốt cán trong phân bộ Dương Thiệu, tương lai biết đâu còn có thể tiến vào Bạch nhai nữa.”
Tương lai sao? Đáng tiếc, ta bây giờ chỉ nghĩ đến chuyện tiến vào… Trần Duệ ngầm hiểu Eliza có dụng ý mời chào nhân tài, trong lòng càng không dám xem nhẹ nữ hài này. Trên mặt lộ ra vẻ trầm tư suy nghĩ, cuối cùng lại lắc lắc đầu: “Đa tạ ý tốt của tiểu thư, nhưng chí hướng của ta không phải suốt đời trở thành nhân viên thần chức. Ta hiện tại tranh đoạt vị trí thần điện kỵ sĩ, sau đó muốn tự tay đoạt về thứ vốn thuộc về ta.”
“Ồ, thế à.” Eliza làm ra thần sắc tiếc nuối, lập tức lại khôi phục như thường. “Không sao cả, chẳng qua ngươi đã làm ta thất vọng. Richard kỵ sĩ, ta phạt ngươi… Kể lại chuyện xưa khi ngươi giành được tâm linh chi ngữ cho ta nghe!”
Trần Duệ đang muốn mở miệng, Joanna đã lôi kéo Eliza: “Eliza, nơi này thật chẳng có nhiều thứ hay ho gì, chúng ta đến khu phố dạo chơi đi, ngươi không phải còn muốn mua cái kia sao?”
Eliza sửng sốt nhìn vào mắt Joanna, chợt hiểu ra, nói: “Thì ra là thứ kia… Được rồi, Richard, ngươi bây giờ dẫn chúng ta đến khu phố thương nghiệp náo nhiệt nhất đi! À… Paul đại nhân, còn có Wesley thúc thúc nữa, mọi người cứ về nghỉ ngơi trước đi.”
Lông mày Paul hơi nhíu lại, hắn nhìn về phía Joanna hỏi: “Các người muốn đi mua cái gì? Ta đi cùng các ngươi, trong thành Garden hỗn tạp vô số loại người, nếu không có hộ vệ thì làm sao được?”
“Chúng ta đi mua đồ của nữ nhân, ngươi nhất định muốn đi theo sao?” Joanna lạnh lùng hỏi một câu.
Eliza cũng lộ vẻ cổ quái nhìn chằm chằm vào Paul. Paul lập tức chống đỡ không nổi, đành dặn dò Trần Duệ chú ý giữ an toàn lên trên hết, hậm hực xoay người rời đi cùng đám người hộ vệ kỵ sĩ Wesley.
Sau khi Paul và đám người rời khỏi, Eliza và Joanna đều cùng nở nụ cười. Đây là lần đầu tiên Joanna cười, trông vô cùng mỹ lệ, không trách làm sao mà bạn Samuel nhà ta lại cam chịu vì nàng mà tới ma giới lịch luyện.
Trần Duệ nghĩ đến Samuel từng nói qua vài chuyện, trong lòng vừa động, cố ý nói: “Hai vị tiểu thư, khu thương nghiệp lớn nhất thành Garden ở thành đông, chúng ta chắc là nên đi hướng này.”
“Richard, ta hiện tại cảnh cáo ngươi, tiếp đến ngươi chứng kiến được gì, nghe được gì, cũng không thể nói cho bất cứ người nào!” Eliza đột nhiên biến thành biểu tình hung ác. “Nếu không, bản tiểu thư không chỉ bác bỏ tư cách kỵ sĩ dự bị của ngươi mà còn nhốt ngươi vào trọng tài sở giáo hội!”
“Đã rõ!” Trần Duệ vội vàng gật đầu, còn bỏ thêm một câu: “Ta lấy Quang Minh thần khởi thệ!”
/1093
|