Solan Dayton không lường trước được là thành chủ Kraut và huân tước Wali sẽ lấy danh nghĩa bái phỏng tới đây để liên thủ làm khó hắn trước mặt Eliza. Cũng giống như ở kiếp trước, khi mà cấp trên phái người tới làm công tác kiểm tra, cấp dưới thật không dễ dàng mới dàn xếp và chuẩn bị tốt mọi hạng mục kiểm tra rồi, tưởng rằng sẽ yên bình thông qua, ai dè ở đâu xông ra mấy tên khốn chặn xe kêu oan. Loại cảm giác này muốn có bao nhiêu khó chịu thì sẽ có bấy nhiêu.
Thực ra thì Solan Dayton cũng đã đạt thành hiệp nghị với Kraut và Wali rồi. Hiện tại gặp mặt, hai người đột nhiên cùng lật mặt khiến Solan Dayton trở tay không kịp. Càng khiến cho mục sư phẫn nộ muốn đánh người là đội trưởng Courtenay của Quang Minh kỵ sĩ đại đội cũng cắn trả hắn một phát vào thời điểm mấu chốt này, khiến cho hắn không cách nào xuống đài.
Courtenay là người mà Solan Dayton vận dụng quan hệ cất nhắc lên. Hơn mười năm qua, hai ngươi phối hợp rất ăn ý, chỉnh đốn thành Garden ngay ngắn rõ ràng, ít nhất cũng không để xảy ra mấy "chiến tích" nổi loạn.
Trước đó mấy ngày, Solan Dayton đã vì vấn đề tuyển chọn này mà đặc biệt đến nhà của Courtenay làm công tác tư tưởng. Lúc đó, Courtenay vừa nghe thấy chuyện này liên quan đến đại cục thì liền đáp ứng luôn, nói rằng sẽ để cho Rodin chủ động vứt bỏ quyền tuyển chọn. Ngược lại, Solan Dayton còn cảm giác thấy rất có lỗi, hứa hẹn không ít chỗ tốt. Cho tới thời khắc quan trọng nhất hôm này thì Solan Dayton đột nhiên hiểu được, hắn đã bị người ta đâm một đao sau lưng, một đao trí mạng!
Nhìn nụ cười âm lãnh trên khuôn mặt ngay ngắn của Courtenay, Solan Dayton đột nhiên tỉnh ngộ, nhân vật trung tâm của chuyện lần này không phải là thành chủ mập cũng không phải huân tước Wali mà chính là tên Courtenay này!
Vì sao thành chủ Kraut và huân tước Wali lại có thể nhanh chóng nắm giữ chuẩn xác thời gian Eliza tới mà đến chơi? Vì sao lại đồng thời trở mặt cùng nói chuyện tuyển chọn? Đây là một âm mưu đã được sắp đặt từ trước!
Cho dù không mượn cớ chuyện tuyển chọn này thì cũng sẽ là một chuyện khác. Mục đích của bọ chúng là ở trước mặt Eliza (cũng chính là trước mặt giáo chủ Rogge đại nhân), bôi đen giáo hội thành Garden, bôi đen người phụ trách là Solan Dayton hắn!
Nếu như vào lúc bình thường thì loại tranh trấp tuyển chọn này chỉ là chuyện bé cỏn con không đáng để ý đến. Nhưng mà nhân sự trong giáo hội sắp sửa sẽ có biến động trọng yếu. Vào thời khắc mẫn cảm thế này, chỉ cần một tình tiết nhỏ cũng có thể dẫn đến kết quả cho tương lai.
Bất kể là Solan Dayton hắn hay là tên phản bội Courtenay thì cũng chỉ là quân cờ nhỏ trong tay các đại nhân vật mà thôi. Kể cả âm mưu lần này cũng nằm gọn trong một bàn cờ lớn rồi. Nhưng đối với một quân cờ thì thất bại đồng nghĩa với việc bị vứt bỏ. Cho nên, hắn quyết không thể rút lui!
Courtenay bắt đầu xát muốn trên vết đao đâm lén: "Quang Minh kỵ sĩ là đại danh từ đại biểu cho công chính nghiêm minh. Năm đó, ta đã tuyên thệ trước Quang Minh thần, vinh viễn sẽ thủ vững tín niệm này. Hiện tại, nhìn thấy công chính bị khinh nhờn, bất chấp uy hiếp của cường quyền có lớn thế nào thì ta vẫn không thể giữ im lặng."
Eliza làm sao cũng không nghĩ được, nàng vừa tới thành Garden thì đã gặp phải trường diện này. "Cuối cùng thì đã xảy ra chuyện gì?"
"Eliza tiểu thư, lấy trí tuệ của tiểu thư thì chắc là đã hiểu rõ rồi." Solan Dayton đã bình tĩnh lại: "Đây không phải là hãm hại thông thường, mà là một tràng âm mưu với giáo hội thành Garden. Ta rất đau lòng. Trong âm mưu này không ngờ lại có thành viên trọng yếu nhất giáo hội tham dự, hơn nữa còn là cánh tay mà ta tín nghiệm nhất. Hoặc là nói, đây vốn là quỷ kế do Courtenay sắp đặt!"
Courtenay có chuẩn bị mà chiến nên lập tức phản bác: "Eliza tiểu thư, tiểu thư có điều không biết. Tên 'Richard' này chẳng qua chỉ là một hạng người vô danh mà thôi. Hắn ta dựa vào quan hệ với đường đệ Romana của Solan Dayton, cũng không biết là bỏ ra bao nhiêu tiền hối lộ nên mới có thể được người ta chọn làm nhân tuyển cho Quang Minh kỵ sĩ dự bị thành Garden. Thực lực chân chính của tên đó cũng bị Solan Dayton áp chế che đậy. Ta có thể dùng sinh mạng để bảo chứng, tất cả lời ta nói đều là sự thực. Xin Eliza tiểu thư hãy chủ trì công đạo cho ta, để cho những kẻ tham lam và ham muốn cá nhân ẩn sau lưng quang minh không còn chỗ ẩn dấu!"
"Vậy phải làm thế nào?" Eliza nhất thời có chút lúng túng. "Mấy người nói hình như đều có đạo lý..."
"Rất đơn giản!" Courtenay dường như đã tính trước: "Sự thực có thể chứng minh tất cả, chỉ cần để cho bốn người trong danh sách tuyển chọn này so đấu trước mắt mọi người là có thể làm rõ chân tướng."
"Là như vậy sao..." Eliza nhìn về phía Joanna. Joanna cũng là người gặp qua đại thế, liền gật gật đầu với Eliza.
Paul nhìn mặt lựa lời, lập tức mở miệng: "Thắng làm vua thua làm giặc. Thực lực mới là thứ có sức thuyết phục nhất."
Câu này dường như bóng gió nói tới Samuel, lọt vào tai Joanna đặc biệt chói. Nàng hừ lạnh một tiếng, không có nói gì.
Paul là đệ nhất thiên tài của Long Hoàng đế quốc, lần này là một trong những người đua tài trong cuộc thi thần điện kỵ sĩ ở thánh sơn, lời hắn nói tự nhiên có phân lượng rồi. Đám người Courtenay vui mừng ra mặt.
Bên này, Eliza đã ổn định lại cảm xúc, gật đầu nói: "Nếu đã như vậy thì sẽ để bọn họ thử một lần. Nếu như ai có thể giành được chiến thắng cuối cùng thì ta sẽ thay thánh nữ miện hạ ban cho đặc quyền, trực tiếp để hắn trở thành Quang Minh kỵ sĩ dự bị. Còn về kẻ thất bại, nếu như xác thực có thực lực cao thì ta cũng sẽ tiến cử, tăng thêm danh ngạch tuyển chọn cho thành Garden. Vậy nên, xin mấy vị nhân tuyển hãy phô bày hết thực lực của mình ra."
Lời vừa nói ra, mắt của hai danh tuyển chọn Naomi và Mette kia đồng thời sáng rực.
Courtenay hành lễ, nói: "Eliza tiểu thư quả nhiên anh minh. Nhưng mà nơi này không tiện để tỷ thí, ta kiến nghị đi tới cạnh kỹ đài của giáo hội. Solan Dayton, ngươi không có ý kiến gì chứ!"
"Hừ! Ta đương nhiên không có ý kiến." Solan Dayton và Romana nhìn nhau một cái. Sắc mặt hai người đều có chút khó coi. Hiện tại đã là thế cưỡi lên lưng cọp khó xuống, chỉ có thể tiến một bước xem một bước.
Cạnh kỹ đài của giáo hội tương đương với một cái lôi đài, bốn phía có xây vị trí người ngồi xem, từ đó có thể nhìn rõ hết thảy mọi việc diễn ra trên đài.
Bên cạnh Courtenay có thêm một người trẻ tuổi, chính là Rodin. Rodin hơn hai mươi tuổi, vác trên vai một thanh khoát kiếm, nhãn thần trông vô cùng sắc bén.
Lông mày Solan Dayton nhíu chặt một chỗ. Naomi và Mette thì thôi đi nhưng tên Rodin này không hề đơn giản. Hắn chính là thiên tài nhỏ của Dương Thiệu vương quốc, tiềm lực kinh người. Rodin còn nhận được chân truyền của Courtenay, thực lực đã tiến vào sư cấp bốn năm, từng một mình công phá đoàn đạo tặc Huyết Vụ, nổi danh một thời. Năng lực thực chiến và kinh nghiệm của người này đều khá là đáng sợ.
So sánh ra thì thực lực của "Richard" mặc dù cũng là sư cấp nhưng sở trưởng lại là ngự thú thuật, chiến lực khẳng định không thể bằng được Rodin. Hiện tại, Solan Dayton không thể làm gì khác là khẩn cần hắn có thể sáng tạo kỳ tích vượt qua trình độ của mình.
Dưới cái nhìn của mọi người, ba nhân tuyển từng bước đi tới trước mặt "Richard".
Điều khiến cho Eliza kinh ngạc là trên vai của "Richard" là một con ưng non, bên người còn có một con phong báo.
Trần Duệ hành lễ với Eliza ở phía xa: "Eliza tiểu thư, ta là một ngự thú sư cho nên xin cho phép ta mang bạn lên cùng chiến đấu."
"Thì ra Richard là ngự thú sư!" Eliza lập tức hứng thú. "Đương nhiên là có thể rồi!"
Bốn người đều đứng trên lôi đài, đúng hơn thì còn có hai cầm thú... ặc, một cầm, một thú.
Quy tắc của lần tỷ thí này rất đơn giản. Bốn người công kích lẫn nhau, người rơi đài hoặc nhận thua là kẻ thất bại. Ai có thể đứng trên lôi đài sau cùng chính là người chiến thắng.
Bên tai Trần Duệ vang lên tiếng dặn dò của Solan Dayton: "Thực lực của Rodin quá mạnh, cố gắng không nên chính diện đấu với hắn. Ngươi cứ tìm cách đánh cho Naomi và Mette rớt đài rồi hết sức biểu hiện thực lực, cứ kiên trì lâu một chút thì cho dù ngươi có thua cũng dễ bề ăn nói."
Quá mạnh? Từ này mà nói với Trần Duệ chả phải là quá buồn cười sao. Trong tất cả mọi người ở đây thì thực lực miễn cưỡng tính là vừa mắt chỉ có hai người. Một là Paul, tổng hợp thực lực đạt tới A-, ma hoàng sơ đoạn. Tuy cùng là ma hoàng sơ đoạn nhưng Trần Duệ nhìn ra thực lực của Paul cao hơn Samuel một bước, chắc là đã sắp đột phá lên trung đoạn. Một người khác không ngờ lại là Eliza, thực lực bề ngoài là C nhưng thực lực tổng hợp chân chính lại là A, ma hoàng trung đoạn, còn cao hơn cả Paul, nhất là tinh thần lực của nàng ta lại là A+. Xem ra cô nàng này có thể trở thành đệ tử của thánh nữ cũng không phải chỉ có hư danh.
Còn thực lực của Rodin thì chỉ có C- ma vương sơ đoạn, còn có hai đơn vị lực lượng là E và E-, căn bản không đáng nhắc tới.
Chẳng qua Solan Dayton quả là rất coi trọng "ngự thú thuật" của Trần Duệ, còn đặc biệt đưa cho hắn hai quyển trục bảo mạng.
Trọng tài Paul tuyên bố một tiếng, trận đấu bắt đầu.
Gần như không hẹn mà Naomi, Mette và Rodin đồng thời công kích Trần Duệ.
"Điều này không công bình! Bọn họ tại sao lại đều công kích Richard!" Solan Dayton đứng thẳng dậy. "Rõ ràng là đã có thông đồng trước!"
"Solan Dayton đại nhân, nói đến loại chiến đấu này thì ngài chỉ là một người ngoài mà thôi. Thông thường thì trong hỗn chiến, người ta sẽ giải quyết kẻ bị xem là yếu nhất. Ai bảo cái tên Richard kia nhìn như không chịu nổi một kích chứ." Courtenay lập tức đốp lại một câu, trên thực tế là giải thích cho Eliza nghe.
Rodin vẫn tiềm phục phía sau Naomi và Mette, trong lòng vô cùng khinh thường hai kẻ này. Hư thực của "Richard" hiện tại không rõ, cho nên để hai tên ngốc này xung phong làm thám thính đi.
Phong báo bên người Trần Duệ rống lên một tiếng, phóng lên trước nghênh chiến. Naomi và Mette đồng thời run lên, liền nhìn thấy một bóng đen lao lên như thiểm điện. Naomi đang xúc lực ở tay vội vàng đánh ra rồi lùi về sau, hy vọng "minh hữu" Rodin có thể trợ giúp ngăn trở phong báo này. Nào biết được, hắn vừa quay đầu thì đã không thấy thân ảnh của Rodin đâu cả.
Phong báo phóng tới gần. Naomi không nghĩ được nhiều liền lấy ra một quyển trục gia tốc, tốc độ cả người lền tăng nhanh thêm một lần. Nhưng Naomi không lựa chọn ngạnh chiến với phong báo mà chạy vội về phía Mette, ý đồ dẫn họa cho người.
Phát hiện ra dụng ý của Naomi, trong lòng Mette chửi ầm lên. Hắn là người tu hành ma pháp, năng lực cận chiến gần như bằng không, căn bản không có khả năng chịu nổi công kích của phong báo. Một khi Naomi thành công thì cho dù hắn không chết cũng bị lột một lớp da.
Dưới tình thế cấp bách, Mette vội vàng yểm một trì hoãn thuật lên người Naomi. Thân hình "phiêu dật" như gió kia lập tức chậm lại. Mette nắm chặt thời cơ, vội vội vàng vàng kéo dãn khoảng cách với Naomi. Đến lúc này, phong báo đã tới rất gần Naomi.
"Mẹ kiếp, ngươi là tên khốn nạn!" Naomi mắng to. Hắn luống cuống tay chân ném ra một đống quyển trục. Tiếng nổ vang lên bốn phía, cuối cùng cũng tạm thời ngăn trở được công kích của phong báo.
Tuy ma lực của Mette có hạn nhưng cũng có không ít quyển trục. Hắn cũng lôi quyển trục ra, vừa mắng chửi vừa ném. Trần Duệ khống chế phong báo kiềm lại, không tận dụng lúc này mãnh công mà chỉ khi chặt khi lỏng, khiến cho tràng kịch này càng thêm náo nhiệt.
Thành chủ mập mạp với huân tước đại nhân ở phía dưới không nghĩ sẽ xuất hiện trường diện này nên sắc mặt hai vị đều có chút khó coi.
Thanh âm của Solan Dayton kịp thời vang lên, tràn đầy chế nhạo: "Nói đến chiến đấu, ta quả là không phải người trong nghề. Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy loại chiến đấu bằng quyển trục hoành tá tràng thế này. Hơn nữa, nó còn được diễn ra giữa hai vị Quang Minh kỵ sĩ 'tương lai' nữa chứ."
Eliza tiểu thư lúc này căn bản không dụng tâm tư đi nghe mấy lời này. Nàng chỉ hứng thú quan sát trận "kịch chiến" của Naomi và Mette, nhìn đến đoạn "cao triều" còn không nhịn được ôm bụng cười lớn.
Ánh mắt người xem hầu hết đều trập trung trên người Trần Duệ và Rodin. So sánh với hai tên hề kia thì hai người này mới thực sự là vai chính.
Chiến đấu của Trần Duệ và Rodin cũng là một trận rượt đuổi. Người chiếm thượng phong là Rodin. Khoát kiếm trong tay hắn giống như gió lốc, đuổi sát đít Trần Duệ. Tuy kết giới của cạnh kỹ đài khá là kiên cố nhưng trên mặt đất cũng bị áp lực lớn mà xuất hiện dấu hiệu rạn nứt.
Rodin xuống tay rất ngoan độc, kiếm kiếm đều nhằm nơi yếu hại. Nếu như Trần Duệ chỉ có thực lực như bề ngoài thì một khi trúng chiêu, không chết cũng thành tật.
Trần Duệ sa vào bị động vẫn một mực lùi về phía sau, mấy lần thoát hiểm trong gang tấc. Lôi điểu non đứng trên vai hắn vẫn không nhúc nhích, giống như là đã bị dọa cho ngây ngốc.
Courtenay nở nụ cười nắm chắc thắng lợi. Tuy Rodin không thể so sánh với dạng thiên tài như Paul nhưng tư chất và tiềm lực của hắn lại là số một số hai ở Dương Thiệu vương quốc. Mấy năm qua, cho dù là lão sư hắn đây cũng sắp bị vượt qua rồi. Chỉ một ngự thú sư cỏn con kia, tất nhiên là không đáng nói tới.
Rodin hét lớn một tiếng, khoát kiếm trong tay phát ra hào quang cường liệt. Nhuệ khí phá không phóng ra, trảm tới cái chân còn chưa ổn định đặt trên mặt đất của Trần Duệ. Mắt thấy không thể tránh khỏi, Trần Duệ làm như linh cơ vừa động, cuộn mình lăn tròn, suýt soát tránh thoát một kích này. Phía trên mặt đất xuất hiện mười vết nứt dài. Lôi điểu non vì Trần Duệ lăn lộn trên mặt đất cũng đã bay lên không.
Rodin đang muốn thừa thắng truy kích liền cảm thấy trước mắt sáng rực lên. Ánh sáng cường liệt khiến cho tròng mắt hắn đau nhói. Rodin tạm thời không cách nào mở mắt ra nổi: Thiểm Quang thuật? (Thiểm quang: chớp sáng, tia chớp.)
Thiểm Quang thuật là quang hệ ma pháp cấp thấp nhất, chủ yếu là phát ra ánh sáng chói mắt che đi tầm nhìn của địch nhân. Khoảnh khắc đó, tầm nhìn của mọi người cũng bị ngăn trở.
Bỗng dưng, Rodin đang nhắm mắt cảm nhận được một cỗ nguy hiểm, vội vàng đưa kiếm ra trước để ngăn lại.
"Xẹt xẹt..." Công kích này không ngờ lại là một đạo thiểm điện. Cơ bắp khắp người Rodin lập tức bị co rút, năng lực hành động nhất thời bị đánh mất.
Ngay sau đó, cảm giác nguy hiểm tăng lên khiến cho Rodin sợ đến vỡ tim vỡ mật. Lần này còn cường liệt hơn lần trước gấp trăm lần!
Trong ánh sáng gai mắt, tiếng kêu thảm thiết của Rodin vang lên. Nụ cười đắc ý trên mặt Courtenay lập tức cứng lại.
Ánh sáng tán đi hiện ra Rodin đang lăn lộn trên mặt đất. Hai tay hắn ôm chặt hai tròng mắt, miệng không ngừng phát ra tiếng kêu thê lương.
Trần Duệ ở phía đối diện đã bò lên, kịch liệt thở hổn hển. Bì giáp ở ngực và bụng bị đánh vỡ một nửa, trông bộ dáng chỉ cần quá tay một chút nữa thôi là ngực bụng của hắn đã bị người ta mở ra một hốc máu. Thứ khiến cho người ta chú ý chính là lôi điểu non kia đã không còn đậu trên bả vai Trần Duệ mà bay sang cánh tay hắn. Trên cái mỏ sắc bén của nó đang nhỏ vài giọt máu tươi.
"Rodin!"
Tình cảnh này khiến cho Courtenay ngây ngốc, quả thực là không tin vào tròng mắt của chính mình. Đệ tử Rodin thiên tài của hắn không ngờ lại thua!
Thua cuộc lần nay không chỉ là thất bại trong tỷ thí tuyển chọn kỵ sĩ dự bị mà còn là thất bại trên một chiến trường khác.
Solan Dayton và mập mạp cũng bị dọa cho ngây người. Ngay chính bọn họ cũng không thể thể ngờ được "Richard" lại đánh bại Rodin một cách kỳ tích như thế!
"Không thể nào, ngươi đã dùng thủ đoạn ám toán ti bỉ gì?" Courtenay gầm lên, không để ý bất cứ điều gì mà nhào tới phía Trần Duệ trên đài.
Trần Duệ dường như là do vừa chiến đấu xong nên thoát lực, nhất thời không có cách nào né tránh. Vừa lúc đó, thân ảnh của trọng tài Paul đã xuất hiện trước mắt Courtenay. Mọi người còn chưa nhìn rõ động tác của Paul thì thân hình to lớn của Courtenay đã bay ngược về phía sau, nặng nề nện lên mặt tường ở cách xa mấy chục thước. Cả người ngã ra đất, nhất thời không thể đứng dậy nổi. Trên mặt tường vẫn còn lưu lại vết nứt hình người to lớn chứng minh lực lượng khủng bố của một đòn kia.
"Lại dám không nhìn quy tắc so đấu!" Paul trôi nổi trên không trung, lạnh lùng nói một câu. Một kích này ẩn chứa thực lực rất huyền diệu.
Naomi và Mette chật vật chống lại truy kích của phong báo giương mắt nhìn thấy một màn thất bại của Rodin. Thảm trạng kia khiến cho cả hai người đều rùng mình một cái, vừa rồi còn hùng hổ mắng chửi thì bây giờ cả hai nhìn nhau một cái, không hẹn mà cùng làm một động tác: nhảy xuống lôi đài.
Trần Duệ quát một tiếng, phong báo không tiếp tục lao xuống lôi đài để truy kích Naomi và Mette nữa mà chầm chậm lại gần Rodin đang gào thét dưới mặt đất.
"Paul đại nhân." Trần Duệ "miễn cưỡng" khôi phục một ít thể lực, cung kính khom người với Paul. "Ta nghĩ, trận chiến này không cần tiếp tục tiến hành. Tuy ta không phải là một kẻ mềm lòng nương tay với địch nhân nhưng ở đây còn có Eliza tiểu thư và tôn phu nhân... Ta nghĩ không nên để hai nữ sĩ nhìn thấy những trường diện quá kinh khủng."
Danh từ "tôn phu nhân" khiến cho tâm tình của Paul thư sướng. Hắn nhìn tên "ngự thú sư" này cũng bất giác thấy thuận mắt hơn nhiều. "So đấu kết thúc! Naomi và Mette nhận thua, Rodin mất năng lực chiến đấu! Ta tuyên bố, người chiến thắng là là Richard!"
Trần Duệ hành lễ với mọi người quan chiến rồi loạng choạng bước xuống lôi đài. Solan Dayton và Romana vội vàng tới đón hắn, đỡ hắn sang một bên nghỉ ngơi. Đặc biệt là Solan Dayton, gần như là lão ta không che dấu nổi cuồng hỉ trong lòng.
Lần nay may nhờ có "Richard", không chỉ lật ngược thế cờ trong thời khắc trọng yếu nhất, không chỉ dành được thắng lợi trong cuộc tuyển chọn kỵ sĩ dự bị mà còn phá bỏ âm mưu của thế lực đứng phía sau Courtenay! Đương nhiên, quyển trục Thiểm Quang thuật mà Solan Dayton đưa tặng hắn kia cũng đã phát huy tác dụng trong lúc then chốt. Chí ít, mục sư đại nhân cũng cho là như thế.
"Vừa rồi, vào thời khắc nguy cấp, Richard đã dùng quyển trục Thiểm Quang thuật, sau đó huy động con lôi điểu kia phát ra thiểm điện, thừa dịp Rodin bị điện làm cho tê dại thì lại ra lệnh cho lôi điểu mổ mù hai mắt hắn." Paul giải thích qua cuộc chiến vừa rồi. Thiểm Quang thuật tuy cũng khiến Paul phải nhắm mắt lại nhưng lấy thực lực thánh cấp của hắn thì cũng có thể nhìn thấu mọi sự phát sinh trên đấu trường. Chí ít, Paul cũng cho là như vậy.
Kỳ thực, Thiểm Quang thuật và thiểm điện hay là cái chiêu mổ mắt của lôi điểu chẳng qua cũng chỉ là che mắt thôi. Khi mà lôi điều còn chưa tới gần Rodin thì một tia lực lượng của Trần Duệ đã phá vỡ phòng ngự của hắn rồi. Thành thật mà nói thì nếu như Rodin không xuống tay quá ngoan độc, Trần Duệ cũng sẽ không hạ thủ tàn ác như thế. Tóm lại, hắn đã dùng một loại phương thức rất "Richard" để lấy được thắng lợi trước mặt mọi người mà không hề lộ một chút sơ hở nào.
Án chiếu theo lời hứa lúc trước của Eliza thì hiện tại Trần Duệ đã trở thành Quang Minh kỵ sĩ dự bị. Kế hoạch của hắn đã thành công thêm một chút.
Thực ra thì Solan Dayton cũng đã đạt thành hiệp nghị với Kraut và Wali rồi. Hiện tại gặp mặt, hai người đột nhiên cùng lật mặt khiến Solan Dayton trở tay không kịp. Càng khiến cho mục sư phẫn nộ muốn đánh người là đội trưởng Courtenay của Quang Minh kỵ sĩ đại đội cũng cắn trả hắn một phát vào thời điểm mấu chốt này, khiến cho hắn không cách nào xuống đài.
Courtenay là người mà Solan Dayton vận dụng quan hệ cất nhắc lên. Hơn mười năm qua, hai ngươi phối hợp rất ăn ý, chỉnh đốn thành Garden ngay ngắn rõ ràng, ít nhất cũng không để xảy ra mấy "chiến tích" nổi loạn.
Trước đó mấy ngày, Solan Dayton đã vì vấn đề tuyển chọn này mà đặc biệt đến nhà của Courtenay làm công tác tư tưởng. Lúc đó, Courtenay vừa nghe thấy chuyện này liên quan đến đại cục thì liền đáp ứng luôn, nói rằng sẽ để cho Rodin chủ động vứt bỏ quyền tuyển chọn. Ngược lại, Solan Dayton còn cảm giác thấy rất có lỗi, hứa hẹn không ít chỗ tốt. Cho tới thời khắc quan trọng nhất hôm này thì Solan Dayton đột nhiên hiểu được, hắn đã bị người ta đâm một đao sau lưng, một đao trí mạng!
Nhìn nụ cười âm lãnh trên khuôn mặt ngay ngắn của Courtenay, Solan Dayton đột nhiên tỉnh ngộ, nhân vật trung tâm của chuyện lần này không phải là thành chủ mập cũng không phải huân tước Wali mà chính là tên Courtenay này!
Vì sao thành chủ Kraut và huân tước Wali lại có thể nhanh chóng nắm giữ chuẩn xác thời gian Eliza tới mà đến chơi? Vì sao lại đồng thời trở mặt cùng nói chuyện tuyển chọn? Đây là một âm mưu đã được sắp đặt từ trước!
Cho dù không mượn cớ chuyện tuyển chọn này thì cũng sẽ là một chuyện khác. Mục đích của bọ chúng là ở trước mặt Eliza (cũng chính là trước mặt giáo chủ Rogge đại nhân), bôi đen giáo hội thành Garden, bôi đen người phụ trách là Solan Dayton hắn!
Nếu như vào lúc bình thường thì loại tranh trấp tuyển chọn này chỉ là chuyện bé cỏn con không đáng để ý đến. Nhưng mà nhân sự trong giáo hội sắp sửa sẽ có biến động trọng yếu. Vào thời khắc mẫn cảm thế này, chỉ cần một tình tiết nhỏ cũng có thể dẫn đến kết quả cho tương lai.
Bất kể là Solan Dayton hắn hay là tên phản bội Courtenay thì cũng chỉ là quân cờ nhỏ trong tay các đại nhân vật mà thôi. Kể cả âm mưu lần này cũng nằm gọn trong một bàn cờ lớn rồi. Nhưng đối với một quân cờ thì thất bại đồng nghĩa với việc bị vứt bỏ. Cho nên, hắn quyết không thể rút lui!
Courtenay bắt đầu xát muốn trên vết đao đâm lén: "Quang Minh kỵ sĩ là đại danh từ đại biểu cho công chính nghiêm minh. Năm đó, ta đã tuyên thệ trước Quang Minh thần, vinh viễn sẽ thủ vững tín niệm này. Hiện tại, nhìn thấy công chính bị khinh nhờn, bất chấp uy hiếp của cường quyền có lớn thế nào thì ta vẫn không thể giữ im lặng."
Eliza làm sao cũng không nghĩ được, nàng vừa tới thành Garden thì đã gặp phải trường diện này. "Cuối cùng thì đã xảy ra chuyện gì?"
"Eliza tiểu thư, lấy trí tuệ của tiểu thư thì chắc là đã hiểu rõ rồi." Solan Dayton đã bình tĩnh lại: "Đây không phải là hãm hại thông thường, mà là một tràng âm mưu với giáo hội thành Garden. Ta rất đau lòng. Trong âm mưu này không ngờ lại có thành viên trọng yếu nhất giáo hội tham dự, hơn nữa còn là cánh tay mà ta tín nghiệm nhất. Hoặc là nói, đây vốn là quỷ kế do Courtenay sắp đặt!"
Courtenay có chuẩn bị mà chiến nên lập tức phản bác: "Eliza tiểu thư, tiểu thư có điều không biết. Tên 'Richard' này chẳng qua chỉ là một hạng người vô danh mà thôi. Hắn ta dựa vào quan hệ với đường đệ Romana của Solan Dayton, cũng không biết là bỏ ra bao nhiêu tiền hối lộ nên mới có thể được người ta chọn làm nhân tuyển cho Quang Minh kỵ sĩ dự bị thành Garden. Thực lực chân chính của tên đó cũng bị Solan Dayton áp chế che đậy. Ta có thể dùng sinh mạng để bảo chứng, tất cả lời ta nói đều là sự thực. Xin Eliza tiểu thư hãy chủ trì công đạo cho ta, để cho những kẻ tham lam và ham muốn cá nhân ẩn sau lưng quang minh không còn chỗ ẩn dấu!"
"Vậy phải làm thế nào?" Eliza nhất thời có chút lúng túng. "Mấy người nói hình như đều có đạo lý..."
"Rất đơn giản!" Courtenay dường như đã tính trước: "Sự thực có thể chứng minh tất cả, chỉ cần để cho bốn người trong danh sách tuyển chọn này so đấu trước mắt mọi người là có thể làm rõ chân tướng."
"Là như vậy sao..." Eliza nhìn về phía Joanna. Joanna cũng là người gặp qua đại thế, liền gật gật đầu với Eliza.
Paul nhìn mặt lựa lời, lập tức mở miệng: "Thắng làm vua thua làm giặc. Thực lực mới là thứ có sức thuyết phục nhất."
Câu này dường như bóng gió nói tới Samuel, lọt vào tai Joanna đặc biệt chói. Nàng hừ lạnh một tiếng, không có nói gì.
Paul là đệ nhất thiên tài của Long Hoàng đế quốc, lần này là một trong những người đua tài trong cuộc thi thần điện kỵ sĩ ở thánh sơn, lời hắn nói tự nhiên có phân lượng rồi. Đám người Courtenay vui mừng ra mặt.
Bên này, Eliza đã ổn định lại cảm xúc, gật đầu nói: "Nếu đã như vậy thì sẽ để bọn họ thử một lần. Nếu như ai có thể giành được chiến thắng cuối cùng thì ta sẽ thay thánh nữ miện hạ ban cho đặc quyền, trực tiếp để hắn trở thành Quang Minh kỵ sĩ dự bị. Còn về kẻ thất bại, nếu như xác thực có thực lực cao thì ta cũng sẽ tiến cử, tăng thêm danh ngạch tuyển chọn cho thành Garden. Vậy nên, xin mấy vị nhân tuyển hãy phô bày hết thực lực của mình ra."
Lời vừa nói ra, mắt của hai danh tuyển chọn Naomi và Mette kia đồng thời sáng rực.
Courtenay hành lễ, nói: "Eliza tiểu thư quả nhiên anh minh. Nhưng mà nơi này không tiện để tỷ thí, ta kiến nghị đi tới cạnh kỹ đài của giáo hội. Solan Dayton, ngươi không có ý kiến gì chứ!"
"Hừ! Ta đương nhiên không có ý kiến." Solan Dayton và Romana nhìn nhau một cái. Sắc mặt hai người đều có chút khó coi. Hiện tại đã là thế cưỡi lên lưng cọp khó xuống, chỉ có thể tiến một bước xem một bước.
Cạnh kỹ đài của giáo hội tương đương với một cái lôi đài, bốn phía có xây vị trí người ngồi xem, từ đó có thể nhìn rõ hết thảy mọi việc diễn ra trên đài.
Bên cạnh Courtenay có thêm một người trẻ tuổi, chính là Rodin. Rodin hơn hai mươi tuổi, vác trên vai một thanh khoát kiếm, nhãn thần trông vô cùng sắc bén.
Lông mày Solan Dayton nhíu chặt một chỗ. Naomi và Mette thì thôi đi nhưng tên Rodin này không hề đơn giản. Hắn chính là thiên tài nhỏ của Dương Thiệu vương quốc, tiềm lực kinh người. Rodin còn nhận được chân truyền của Courtenay, thực lực đã tiến vào sư cấp bốn năm, từng một mình công phá đoàn đạo tặc Huyết Vụ, nổi danh một thời. Năng lực thực chiến và kinh nghiệm của người này đều khá là đáng sợ.
So sánh ra thì thực lực của "Richard" mặc dù cũng là sư cấp nhưng sở trưởng lại là ngự thú thuật, chiến lực khẳng định không thể bằng được Rodin. Hiện tại, Solan Dayton không thể làm gì khác là khẩn cần hắn có thể sáng tạo kỳ tích vượt qua trình độ của mình.
Dưới cái nhìn của mọi người, ba nhân tuyển từng bước đi tới trước mặt "Richard".
Điều khiến cho Eliza kinh ngạc là trên vai của "Richard" là một con ưng non, bên người còn có một con phong báo.
Trần Duệ hành lễ với Eliza ở phía xa: "Eliza tiểu thư, ta là một ngự thú sư cho nên xin cho phép ta mang bạn lên cùng chiến đấu."
"Thì ra Richard là ngự thú sư!" Eliza lập tức hứng thú. "Đương nhiên là có thể rồi!"
Bốn người đều đứng trên lôi đài, đúng hơn thì còn có hai cầm thú... ặc, một cầm, một thú.
Quy tắc của lần tỷ thí này rất đơn giản. Bốn người công kích lẫn nhau, người rơi đài hoặc nhận thua là kẻ thất bại. Ai có thể đứng trên lôi đài sau cùng chính là người chiến thắng.
Bên tai Trần Duệ vang lên tiếng dặn dò của Solan Dayton: "Thực lực của Rodin quá mạnh, cố gắng không nên chính diện đấu với hắn. Ngươi cứ tìm cách đánh cho Naomi và Mette rớt đài rồi hết sức biểu hiện thực lực, cứ kiên trì lâu một chút thì cho dù ngươi có thua cũng dễ bề ăn nói."
Quá mạnh? Từ này mà nói với Trần Duệ chả phải là quá buồn cười sao. Trong tất cả mọi người ở đây thì thực lực miễn cưỡng tính là vừa mắt chỉ có hai người. Một là Paul, tổng hợp thực lực đạt tới A-, ma hoàng sơ đoạn. Tuy cùng là ma hoàng sơ đoạn nhưng Trần Duệ nhìn ra thực lực của Paul cao hơn Samuel một bước, chắc là đã sắp đột phá lên trung đoạn. Một người khác không ngờ lại là Eliza, thực lực bề ngoài là C nhưng thực lực tổng hợp chân chính lại là A, ma hoàng trung đoạn, còn cao hơn cả Paul, nhất là tinh thần lực của nàng ta lại là A+. Xem ra cô nàng này có thể trở thành đệ tử của thánh nữ cũng không phải chỉ có hư danh.
Còn thực lực của Rodin thì chỉ có C- ma vương sơ đoạn, còn có hai đơn vị lực lượng là E và E-, căn bản không đáng nhắc tới.
Chẳng qua Solan Dayton quả là rất coi trọng "ngự thú thuật" của Trần Duệ, còn đặc biệt đưa cho hắn hai quyển trục bảo mạng.
Trọng tài Paul tuyên bố một tiếng, trận đấu bắt đầu.
Gần như không hẹn mà Naomi, Mette và Rodin đồng thời công kích Trần Duệ.
"Điều này không công bình! Bọn họ tại sao lại đều công kích Richard!" Solan Dayton đứng thẳng dậy. "Rõ ràng là đã có thông đồng trước!"
"Solan Dayton đại nhân, nói đến loại chiến đấu này thì ngài chỉ là một người ngoài mà thôi. Thông thường thì trong hỗn chiến, người ta sẽ giải quyết kẻ bị xem là yếu nhất. Ai bảo cái tên Richard kia nhìn như không chịu nổi một kích chứ." Courtenay lập tức đốp lại một câu, trên thực tế là giải thích cho Eliza nghe.
Rodin vẫn tiềm phục phía sau Naomi và Mette, trong lòng vô cùng khinh thường hai kẻ này. Hư thực của "Richard" hiện tại không rõ, cho nên để hai tên ngốc này xung phong làm thám thính đi.
Phong báo bên người Trần Duệ rống lên một tiếng, phóng lên trước nghênh chiến. Naomi và Mette đồng thời run lên, liền nhìn thấy một bóng đen lao lên như thiểm điện. Naomi đang xúc lực ở tay vội vàng đánh ra rồi lùi về sau, hy vọng "minh hữu" Rodin có thể trợ giúp ngăn trở phong báo này. Nào biết được, hắn vừa quay đầu thì đã không thấy thân ảnh của Rodin đâu cả.
Phong báo phóng tới gần. Naomi không nghĩ được nhiều liền lấy ra một quyển trục gia tốc, tốc độ cả người lền tăng nhanh thêm một lần. Nhưng Naomi không lựa chọn ngạnh chiến với phong báo mà chạy vội về phía Mette, ý đồ dẫn họa cho người.
Phát hiện ra dụng ý của Naomi, trong lòng Mette chửi ầm lên. Hắn là người tu hành ma pháp, năng lực cận chiến gần như bằng không, căn bản không có khả năng chịu nổi công kích của phong báo. Một khi Naomi thành công thì cho dù hắn không chết cũng bị lột một lớp da.
Dưới tình thế cấp bách, Mette vội vàng yểm một trì hoãn thuật lên người Naomi. Thân hình "phiêu dật" như gió kia lập tức chậm lại. Mette nắm chặt thời cơ, vội vội vàng vàng kéo dãn khoảng cách với Naomi. Đến lúc này, phong báo đã tới rất gần Naomi.
"Mẹ kiếp, ngươi là tên khốn nạn!" Naomi mắng to. Hắn luống cuống tay chân ném ra một đống quyển trục. Tiếng nổ vang lên bốn phía, cuối cùng cũng tạm thời ngăn trở được công kích của phong báo.
Tuy ma lực của Mette có hạn nhưng cũng có không ít quyển trục. Hắn cũng lôi quyển trục ra, vừa mắng chửi vừa ném. Trần Duệ khống chế phong báo kiềm lại, không tận dụng lúc này mãnh công mà chỉ khi chặt khi lỏng, khiến cho tràng kịch này càng thêm náo nhiệt.
Thành chủ mập mạp với huân tước đại nhân ở phía dưới không nghĩ sẽ xuất hiện trường diện này nên sắc mặt hai vị đều có chút khó coi.
Thanh âm của Solan Dayton kịp thời vang lên, tràn đầy chế nhạo: "Nói đến chiến đấu, ta quả là không phải người trong nghề. Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy loại chiến đấu bằng quyển trục hoành tá tràng thế này. Hơn nữa, nó còn được diễn ra giữa hai vị Quang Minh kỵ sĩ 'tương lai' nữa chứ."
Eliza tiểu thư lúc này căn bản không dụng tâm tư đi nghe mấy lời này. Nàng chỉ hứng thú quan sát trận "kịch chiến" của Naomi và Mette, nhìn đến đoạn "cao triều" còn không nhịn được ôm bụng cười lớn.
Ánh mắt người xem hầu hết đều trập trung trên người Trần Duệ và Rodin. So sánh với hai tên hề kia thì hai người này mới thực sự là vai chính.
Chiến đấu của Trần Duệ và Rodin cũng là một trận rượt đuổi. Người chiếm thượng phong là Rodin. Khoát kiếm trong tay hắn giống như gió lốc, đuổi sát đít Trần Duệ. Tuy kết giới của cạnh kỹ đài khá là kiên cố nhưng trên mặt đất cũng bị áp lực lớn mà xuất hiện dấu hiệu rạn nứt.
Rodin xuống tay rất ngoan độc, kiếm kiếm đều nhằm nơi yếu hại. Nếu như Trần Duệ chỉ có thực lực như bề ngoài thì một khi trúng chiêu, không chết cũng thành tật.
Trần Duệ sa vào bị động vẫn một mực lùi về phía sau, mấy lần thoát hiểm trong gang tấc. Lôi điểu non đứng trên vai hắn vẫn không nhúc nhích, giống như là đã bị dọa cho ngây ngốc.
Courtenay nở nụ cười nắm chắc thắng lợi. Tuy Rodin không thể so sánh với dạng thiên tài như Paul nhưng tư chất và tiềm lực của hắn lại là số một số hai ở Dương Thiệu vương quốc. Mấy năm qua, cho dù là lão sư hắn đây cũng sắp bị vượt qua rồi. Chỉ một ngự thú sư cỏn con kia, tất nhiên là không đáng nói tới.
Rodin hét lớn một tiếng, khoát kiếm trong tay phát ra hào quang cường liệt. Nhuệ khí phá không phóng ra, trảm tới cái chân còn chưa ổn định đặt trên mặt đất của Trần Duệ. Mắt thấy không thể tránh khỏi, Trần Duệ làm như linh cơ vừa động, cuộn mình lăn tròn, suýt soát tránh thoát một kích này. Phía trên mặt đất xuất hiện mười vết nứt dài. Lôi điểu non vì Trần Duệ lăn lộn trên mặt đất cũng đã bay lên không.
Rodin đang muốn thừa thắng truy kích liền cảm thấy trước mắt sáng rực lên. Ánh sáng cường liệt khiến cho tròng mắt hắn đau nhói. Rodin tạm thời không cách nào mở mắt ra nổi: Thiểm Quang thuật? (Thiểm quang: chớp sáng, tia chớp.)
Thiểm Quang thuật là quang hệ ma pháp cấp thấp nhất, chủ yếu là phát ra ánh sáng chói mắt che đi tầm nhìn của địch nhân. Khoảnh khắc đó, tầm nhìn của mọi người cũng bị ngăn trở.
Bỗng dưng, Rodin đang nhắm mắt cảm nhận được một cỗ nguy hiểm, vội vàng đưa kiếm ra trước để ngăn lại.
"Xẹt xẹt..." Công kích này không ngờ lại là một đạo thiểm điện. Cơ bắp khắp người Rodin lập tức bị co rút, năng lực hành động nhất thời bị đánh mất.
Ngay sau đó, cảm giác nguy hiểm tăng lên khiến cho Rodin sợ đến vỡ tim vỡ mật. Lần này còn cường liệt hơn lần trước gấp trăm lần!
Trong ánh sáng gai mắt, tiếng kêu thảm thiết của Rodin vang lên. Nụ cười đắc ý trên mặt Courtenay lập tức cứng lại.
Ánh sáng tán đi hiện ra Rodin đang lăn lộn trên mặt đất. Hai tay hắn ôm chặt hai tròng mắt, miệng không ngừng phát ra tiếng kêu thê lương.
Trần Duệ ở phía đối diện đã bò lên, kịch liệt thở hổn hển. Bì giáp ở ngực và bụng bị đánh vỡ một nửa, trông bộ dáng chỉ cần quá tay một chút nữa thôi là ngực bụng của hắn đã bị người ta mở ra một hốc máu. Thứ khiến cho người ta chú ý chính là lôi điểu non kia đã không còn đậu trên bả vai Trần Duệ mà bay sang cánh tay hắn. Trên cái mỏ sắc bén của nó đang nhỏ vài giọt máu tươi.
"Rodin!"
Tình cảnh này khiến cho Courtenay ngây ngốc, quả thực là không tin vào tròng mắt của chính mình. Đệ tử Rodin thiên tài của hắn không ngờ lại thua!
Thua cuộc lần nay không chỉ là thất bại trong tỷ thí tuyển chọn kỵ sĩ dự bị mà còn là thất bại trên một chiến trường khác.
Solan Dayton và mập mạp cũng bị dọa cho ngây người. Ngay chính bọn họ cũng không thể thể ngờ được "Richard" lại đánh bại Rodin một cách kỳ tích như thế!
"Không thể nào, ngươi đã dùng thủ đoạn ám toán ti bỉ gì?" Courtenay gầm lên, không để ý bất cứ điều gì mà nhào tới phía Trần Duệ trên đài.
Trần Duệ dường như là do vừa chiến đấu xong nên thoát lực, nhất thời không có cách nào né tránh. Vừa lúc đó, thân ảnh của trọng tài Paul đã xuất hiện trước mắt Courtenay. Mọi người còn chưa nhìn rõ động tác của Paul thì thân hình to lớn của Courtenay đã bay ngược về phía sau, nặng nề nện lên mặt tường ở cách xa mấy chục thước. Cả người ngã ra đất, nhất thời không thể đứng dậy nổi. Trên mặt tường vẫn còn lưu lại vết nứt hình người to lớn chứng minh lực lượng khủng bố của một đòn kia.
"Lại dám không nhìn quy tắc so đấu!" Paul trôi nổi trên không trung, lạnh lùng nói một câu. Một kích này ẩn chứa thực lực rất huyền diệu.
Naomi và Mette chật vật chống lại truy kích của phong báo giương mắt nhìn thấy một màn thất bại của Rodin. Thảm trạng kia khiến cho cả hai người đều rùng mình một cái, vừa rồi còn hùng hổ mắng chửi thì bây giờ cả hai nhìn nhau một cái, không hẹn mà cùng làm một động tác: nhảy xuống lôi đài.
Trần Duệ quát một tiếng, phong báo không tiếp tục lao xuống lôi đài để truy kích Naomi và Mette nữa mà chầm chậm lại gần Rodin đang gào thét dưới mặt đất.
"Paul đại nhân." Trần Duệ "miễn cưỡng" khôi phục một ít thể lực, cung kính khom người với Paul. "Ta nghĩ, trận chiến này không cần tiếp tục tiến hành. Tuy ta không phải là một kẻ mềm lòng nương tay với địch nhân nhưng ở đây còn có Eliza tiểu thư và tôn phu nhân... Ta nghĩ không nên để hai nữ sĩ nhìn thấy những trường diện quá kinh khủng."
Danh từ "tôn phu nhân" khiến cho tâm tình của Paul thư sướng. Hắn nhìn tên "ngự thú sư" này cũng bất giác thấy thuận mắt hơn nhiều. "So đấu kết thúc! Naomi và Mette nhận thua, Rodin mất năng lực chiến đấu! Ta tuyên bố, người chiến thắng là là Richard!"
Trần Duệ hành lễ với mọi người quan chiến rồi loạng choạng bước xuống lôi đài. Solan Dayton và Romana vội vàng tới đón hắn, đỡ hắn sang một bên nghỉ ngơi. Đặc biệt là Solan Dayton, gần như là lão ta không che dấu nổi cuồng hỉ trong lòng.
Lần nay may nhờ có "Richard", không chỉ lật ngược thế cờ trong thời khắc trọng yếu nhất, không chỉ dành được thắng lợi trong cuộc tuyển chọn kỵ sĩ dự bị mà còn phá bỏ âm mưu của thế lực đứng phía sau Courtenay! Đương nhiên, quyển trục Thiểm Quang thuật mà Solan Dayton đưa tặng hắn kia cũng đã phát huy tác dụng trong lúc then chốt. Chí ít, mục sư đại nhân cũng cho là như thế.
"Vừa rồi, vào thời khắc nguy cấp, Richard đã dùng quyển trục Thiểm Quang thuật, sau đó huy động con lôi điểu kia phát ra thiểm điện, thừa dịp Rodin bị điện làm cho tê dại thì lại ra lệnh cho lôi điểu mổ mù hai mắt hắn." Paul giải thích qua cuộc chiến vừa rồi. Thiểm Quang thuật tuy cũng khiến Paul phải nhắm mắt lại nhưng lấy thực lực thánh cấp của hắn thì cũng có thể nhìn thấu mọi sự phát sinh trên đấu trường. Chí ít, Paul cũng cho là như vậy.
Kỳ thực, Thiểm Quang thuật và thiểm điện hay là cái chiêu mổ mắt của lôi điểu chẳng qua cũng chỉ là che mắt thôi. Khi mà lôi điều còn chưa tới gần Rodin thì một tia lực lượng của Trần Duệ đã phá vỡ phòng ngự của hắn rồi. Thành thật mà nói thì nếu như Rodin không xuống tay quá ngoan độc, Trần Duệ cũng sẽ không hạ thủ tàn ác như thế. Tóm lại, hắn đã dùng một loại phương thức rất "Richard" để lấy được thắng lợi trước mặt mọi người mà không hề lộ một chút sơ hở nào.
Án chiếu theo lời hứa lúc trước của Eliza thì hiện tại Trần Duệ đã trở thành Quang Minh kỵ sĩ dự bị. Kế hoạch của hắn đã thành công thêm một chút.
/1093
|