Trần Duệ hoàn toàn không biết chút gì về giao tranh quyền lực của Leviathan vương tộc. Lúc này, hắn đang cưỡi tiểu hắc mã, an nhiên rời khỏi Ma Đa trấn. Sau đó, lấy thân phận dược tề sư thêm bề ngoài và khí tức của mộng yểm thú, thuận lợi vượt qua cửa khẩu, chính thức bước vào địa giới Ám Nguyệt.
Trải qua nhiều biến cố và mạo hiểm tại Âm Ảnh đế quốc như vậy, Trần Duệ càng thêm nhớ mong Athena, cũng nhớ Cơ Á, Mejia, Alice, Pagliuca.
Tốc độ của mộng yểm thú rất nhanh, ba ngày sau, thân ảnh của tiểu hắc mã đã hiện ra ở cửa đông Ám Nguyệt thành. Cho dù là lúc trạng vạng, ánh sáng không rõ ràng, Trần Duệ vẫn có thể nhìn ra, tinh thần và khí chất của những thủ vệ quân ở cửa thành kia đã có cải biến lớn, xem ra thông qua một thời gian huấn luyện, tố chất chỉnh thể được đề thăng không nhỏ.
Thương phố ven đường đang khẩn trương chuẩn bị bắt đầu chợ đêm, từ lúc Áo Choàng hội bắt đầu tổ chức ra nơi kinh doanh chợ đêm, được trên dưới Ám Nguyệt thành ủng hộ, chợ đêm đã trở thành địa phương được ma tộc ưa thích qua lại vào buổi chiều, có hiệu quả thúc đẩy kinh tế cao.
Hiện tại, chợ đêm phân chia làm hai khu lớn là tây nam và đông nam. Tây nam lấy kinh doanh nhỏ làm chủ yếu, mà đông nam là kinh doanh lớn, kinh doanh loại vừa thì liên hợp vào một chỗ để tiêu thụ, tất cả đều đặc sắc, làm bên tổ chức chợ đêm, Áo Choàng hội kiếm được lợi ích không nhỏ. Cửa hàng lẩu vẫn được hoan nghênh, hiện giờ đã mở được ba chi nhánh, trở thành "quán ăn nhỏ đặc sắc" của Ám Nguyệt thành.
Các thương nhân cũng rất nghênh đón không khí mới này, chỉ cần nạp tiền bảo hộ cho Áo Choàng hộ, là bọn họ có thể thả cửa kinh doanh, các loại vơ vét, "hiếu kính" trước đây đều không cần quan tâm đến, tính tích cực cũng tăng cao.
Trần Duệ còn thấy một khu thương phố mới tiêu thụ đặc sản của Âm Ảnh đế quốc. Celine đã trở thành người kế thừa Custer gia tộc, dần dần tiếp nhận quyền lực từ tộc trưởng Croze, dưới sự vận động của nàng, bước thứ nhất của việc thông thương giữa Ám Nguyệt và Âm Ảnh đế quốc đã thành công.
Có lá bài tẩy Custer gia tộc, chuyện Ám Nguyệt mua lương thực của Âm Ảnh đế quốc sẽ phi thường thuận lợi, chí ít từ bên ngoài mà nói, Mejia đã có thể tự nhiên ứng phó chế tài lương thực của đế đô.
Chẳng qua, chế tài lương thực chỉ là một thủ đoạn của đế đô mà thôi, nếu như chỉ bị động phòng ngự, như vậy rất có thể vào một ngày nào đó, Ám Nguyệt sẽ bị một đao cắt xén tan tành, triệt để tan vỡ, cho nên nhất định phải tìm cách phản công.
Trải qua chuyện tình Ma Linh trấn, khoảng cách đến khi thực thi kế hoạch trọng yếu nhất đã càng lúc càng gần, nếu như tất cả kế hoạch đều thành công, Mejia rất có khả năng từng bước trở thành nữ hoàng của đế quốc, thống trị Đọa Thiên Sứ tạo thế chân vạc với hai đại đế quốc còn lại.
Vấn đề là, ước chừng khoảng 200 năm sau, lúc ma giới và nhân giới sẽ lần nữa phát sinh đại chiến quy mô, Đọa Thiên Sứ đế quốc khẳng định là không tránh khỏi phải tham dự, vô luận là bên nào thắng lợi, đối với một nhân loại như hắn, thậm chí là một "hoàng tử của thần thánh đế quốc trên thế giới mặt đất" mà nói hình như cũng không phải là kết quả tốt. Vả lại, thọ mệnh của hắn chí ít trên vạn năm, nỗi khổ cùng loại như thế là cứ nối gót mà tới...
Trần Duệ suy suy nghĩ nghĩ, chỉ cảm thấy đau đầu, chẳng qua xe đến núi tất có đường, dù sao còn những 200 năm, cứ đến lúc đó hãy tính. Trần Duệ dẫn theo tiểu hắc mã đi tới nơi ở của trị an quan.
Từ khi trị an quan hôn mê bất tỉnh đến nay, người dò hỏi ngày càng ít, cho đến khi người yêu của trị an quan Athena được nhận mệnh làm quyền trị an quan, bỗng dưng lại có không ít người tời thăm hỏi "bệnh tình". Có điều, tất cả đều bị Athena cự tuyệt, nhân tình nóng lạnh, lòng người thay đổi, dù ở vị diện nào thì cũng vậy.
Nơi ở của trị an quan chiếm diện tích không nhỏ, nhưng vị trí lại khá hẻo lánh, mọi người trong Ám Nguyệt thành đều biết, tòa phủ đệ có vẻ âm trầm này không có thủ vệ hay người hầu gì, nhưng những người có dụng tâm khác muốn lẩn vào bên trong, đều như muối bỏ biển, không đi ra được nữa. Nghe nói, trưởng công chúa sai Gauss đại nhân thiết lập ma pháp trận cường đại, trừ khi được Athena đại nhân cho phép, nếu không không có người nào dám tự tiện tiến vào nơi này. Trên thực tế, so sánh với nhân vật bố trí ma pháp trận này, Gauss đại nhân chỉ có thể tính là kiến hôi.
Trần Duệ xe nhẹ đường quen tiến vào nơi ở, rẽ hai lần đi tới trong một sân viện, nến như đổi lại là một người khác chỉ sợ ba bước đã bị long ngữ minh văn và mạn đằng bảo vệ "tiếp xúc thân mật."
Đi vào trong sân, liền nhìn thấy Lomond đang cười làm lành nói gì đó với Delia, ở một bên là Đâu Đâu đang lộ ra thần sắc nình nọt và Pagliuca đang cười trên nỗi đau của người khác, chỉ là không thấy Athena đâu.
Nhìn thấy một "đại ác ma" dắt ngựa đi tới mà không phải là Athena như trong tưởng tượng, mọi người đều cảm thấy bất ngờ.
Pagliuca phản ứng nhanh nhất, nhếch miệng cười, giơ giơ cái chén, trùng biến hình phản xạ có điều kiện rót một ly rượu tràn đầy.
"Nhìn xem ai trở về thế này?" Lomond cũng phản ứng lại, không đợi Trần Duệ khôi phục về khuôn mặt của mình đã cười gian đi tới "Chế khí đại sư tinh thông tam hệ, thiên tài vạn năm chấn kinh ma giới? Đáng chết, người không phải con tư sinh của Ma Thần chứ, còn bị lão nhân gia người ném tới cái thế giới này đúng không?"
Đối với điểm này, Pagliuca tràn đầy đồng cảm, chẳng qua hắn đã sớm có kinh nghiệm "ma luyện" với những chuyện của Trần Duệ nhiều rồi. Thần kinh cũng vững vàng hơn rất nhiều, Lomond có biểu hiện như vậy chẳng phải là giống hắn lúc đầu sao, Pagliuca nhìn Lomond cười cười cao thâm, rất có phong phạm của long tộc.
"Ta nghe sao lại có mùi vị chua chua? Từ bao giờ mà danh từ đố kỵ lại biến thành của lười biếng vương tộc thế?" Trần Duệ đã khôi phục về khuôn mặt vốn có "Ta nói này Delia, ngươi xác định gia hỏa này không phải là gian tế của đố kỵ vương tộc lẩn vào Bei Lier vương tộc làm nội ứng đấy chứ?"
"Đội trưởng, ta xác định" Tuy chuyện ở u dạ thấp địa đã qua lâu, nhưng Delia vẫn quen xưng hô với Trần Duệ là đội trưởng, nàng dùng một ngữ khí nghiêm trang để hồi đáp, trong mắt lại mang theo ý cười nhàn nhạt "Cái tên ngu ngốc này á,..."
Không đợi Delia nói xong, Lomond đã rất thương tấm nói: "Tốt xấu gì ta cũng là nữ tế tốt của đố kỵ vương tộc..."
"Hừ, tên khốn vô sỉ!" Mặt Delia đỏ ửng, lại quay mặt về phía Pagliuca nói một câu: "Đâu Đâu!"
Trùng biến hình vừa thấy chủ nhân về, vẫn chưa chen vào nói một lời nào, vừa thấy Delia gọi, lập tức biến thành hình dạng của Lomond.
"Quá cầm thú!" Đâu Đâu biến thành hình Lomond thừa cơ chuốc một ngụm rượu lớn, ngửa đầu lên trời thở dài "Ma thần a! Hãy mở ra tả nhãn toàn năng có thể đảo mắt mê hoặc nữ nhân của người, chiếu cố đến một tín đồ đáng thương như ta!... Kể cả mỹ nữ hôm trước cũng bị Delia phát hiện! Không được, ta không thể bị treo cổ trên một thân cây! Ta muốn cả khu rừng cơ!"
"Ngươi cứ đi tìm phiến rừng rậm của mình đi, gốc cây như ta không hoan nghênh ngươi" Delia như cười như không nhìn Lomond đang trợn mắt há mồm, vỗ nhẹ vào gáy hắn: "Không phải nói cái gì mà chuyện đã xảy ra, lấy kinh nghiệm phong phú của ngươi, hẳn nên biết, nữ nhân luôn thù dai."
"Quả nhiên rất cầm thú!" Trần Duệ như ngộ ra một chân lý cao thâm nào đó "Delia, yên tâm, làm đội trưởng, ta sẽ toàn lực giúp ngươi lựa chọn!"
"Ngươi cũng quá độc ác rồi đó!" Lomond giương nanh múa vuốt muốn biểu lộ sự bi phẫn, nào ngờ động tác này khiến cho tiểu hắc mã phía sau lưng Trần Duệ hiểu lầm, lộ vẻ cảnh giác.
Do cảm thấy sự cường đại của địch nhân này, tiểu hắc mã không hề do dự biến thành hình thái mộng yểm thú, độc giác trên đỉnh đầu lóe lên quang mang, thiên phú thiểm điện biến dị bạo phát ra. Mộng yểm thú biến thân khiến cho mọi người chú ý, Lomond hú lên một tiếng quái dị, nhanh chóng phát động thiên phú Thiểm Linh của Bei Lier vương tộc, không ngờ tránh thoát thiểm điện.
Cũng không phải tốc độ của Lomond đã vượt qua tốc độ ánh sánh, cú tránh né vừa rồi cũng như ý niệm phản ứng, phối hợp với thiên phú Thiểm Linh, trong không gian nháy mắt tránh thoát khỏi công kích mang uy lực bất phàm này. Cho dù không dùng phân tích chi nhãn cũng có thể nhìn ra được, thực lực của Lomond đã đến cảnh giới đại ma vương.
Tiều hắc mã không tiếp tục công kích, bởi vì Trần Duệ đã dùng ý thức nói cho nó biết người nơi này đều là bằng hữu, đương nhiên, trọng yếu nhất là trước mắt, tiểu hắc mã không phải là đối thủ của Lomond, nếu nó đạt tới đại ma vương cấp, Trần Duệ không ngại để tên cuồng rừng rậm đến tắm trong thiểm điện.
"Mộng yểm thú!" Delia kinh ngạc thốt lên, tạm không nói đến thực lực của nó, tính tình của mộng yểm thú cực kỳ cương liệt, là một trong những ma thú khó hàng phục nhất, con mộng yểm thú này có thể phát ra thiểm điện, còn có thể biến thân, tuyệt đối là huyết mạch biến dị trân quý.
Không nghĩ đến ma thú nổi tiếng khó hàng phục giờ ở trước mặt Trần Duệ lại hiền lành như ma khuyển, cũng không phải, Trần Duệ ném trái cây, mộng yểm thú vừa khôi phục thành hắc mã liền nhảy lên cao, giữa không trung tợp ngay lấy, cái này cũng là ngựa sao... hay là chó?
Ngón tay Lomond chỉ Trần Duệ, lại chỉ mộng yểm thú vẫn có địch ý với hắn, nhất thời nói không ra lời, đố kỵ, đố kỵ trần trụi. Quá không công bình, đội trưởng nhất định là sử dụng tà thuật, vận may của Lomond đại nhân đều bị hắn đoạt cả rồi!
Trần Duệ lười cãi cọ cùng gia hỏa này, cũng không để ý đến Đâu Đâu đang cười nịnh bợ, lực chú ý của hắn đều tập trung ở phía sau người, lại có một người đi vào trong sân, bước chân quen thuộc, không cần quay đầu cũng biết nàng là ai.
Thật giống như nàng cũng biết hắn. Dung mạo nàng không phải là xinh đẹp nhất ma giới, nhưng trong lòng hắn, nàng là người xinh đẹp nhất.
Con mắt màu đỏ mang vẻ mệt nhọc, đến khi nhìn thấy tấm lưng của Trần Duệ, nháy mắt đã thành thần thái vui mừng kinh ngạc, vừa lúc đối diện với tầm mắt của hắn khi hắn xoay người lại.
Nàng bước nhanh hơn, không hề để ý đến ánh mắt của mọi người trong sân, cũng không để ý đến ánh mắt tràn đầy cảnh giác của tiểu hắc mã ở phía sau. Nàng đến trước người hắn, ôm chặt hắn, hắn cũng đồng thời ôm chặt lấy nàng.
"Athena, ta đã trở về."
"Ừm."
Lời nói rất bình đạm lại tràn đầy mùi vị hạnh phúc. Ngay cả tiểu hắc mã cũng nhận thấy loại tình cảm này, nó lặng lẽ thu lại địch ý.
Hai người cảm thụ được tiếng tim đập nhanh cũng sự ấm áp an bình, không cần nói những lời ái ân sau thời gian dài ly biêt, cứ như quên đi tất cả, cho đến khi…
"Delia, ta đã trở về."
"Cút!"
Trải qua nhiều biến cố và mạo hiểm tại Âm Ảnh đế quốc như vậy, Trần Duệ càng thêm nhớ mong Athena, cũng nhớ Cơ Á, Mejia, Alice, Pagliuca.
Tốc độ của mộng yểm thú rất nhanh, ba ngày sau, thân ảnh của tiểu hắc mã đã hiện ra ở cửa đông Ám Nguyệt thành. Cho dù là lúc trạng vạng, ánh sáng không rõ ràng, Trần Duệ vẫn có thể nhìn ra, tinh thần và khí chất của những thủ vệ quân ở cửa thành kia đã có cải biến lớn, xem ra thông qua một thời gian huấn luyện, tố chất chỉnh thể được đề thăng không nhỏ.
Thương phố ven đường đang khẩn trương chuẩn bị bắt đầu chợ đêm, từ lúc Áo Choàng hội bắt đầu tổ chức ra nơi kinh doanh chợ đêm, được trên dưới Ám Nguyệt thành ủng hộ, chợ đêm đã trở thành địa phương được ma tộc ưa thích qua lại vào buổi chiều, có hiệu quả thúc đẩy kinh tế cao.
Hiện tại, chợ đêm phân chia làm hai khu lớn là tây nam và đông nam. Tây nam lấy kinh doanh nhỏ làm chủ yếu, mà đông nam là kinh doanh lớn, kinh doanh loại vừa thì liên hợp vào một chỗ để tiêu thụ, tất cả đều đặc sắc, làm bên tổ chức chợ đêm, Áo Choàng hội kiếm được lợi ích không nhỏ. Cửa hàng lẩu vẫn được hoan nghênh, hiện giờ đã mở được ba chi nhánh, trở thành "quán ăn nhỏ đặc sắc" của Ám Nguyệt thành.
Các thương nhân cũng rất nghênh đón không khí mới này, chỉ cần nạp tiền bảo hộ cho Áo Choàng hộ, là bọn họ có thể thả cửa kinh doanh, các loại vơ vét, "hiếu kính" trước đây đều không cần quan tâm đến, tính tích cực cũng tăng cao.
Trần Duệ còn thấy một khu thương phố mới tiêu thụ đặc sản của Âm Ảnh đế quốc. Celine đã trở thành người kế thừa Custer gia tộc, dần dần tiếp nhận quyền lực từ tộc trưởng Croze, dưới sự vận động của nàng, bước thứ nhất của việc thông thương giữa Ám Nguyệt và Âm Ảnh đế quốc đã thành công.
Có lá bài tẩy Custer gia tộc, chuyện Ám Nguyệt mua lương thực của Âm Ảnh đế quốc sẽ phi thường thuận lợi, chí ít từ bên ngoài mà nói, Mejia đã có thể tự nhiên ứng phó chế tài lương thực của đế đô.
Chẳng qua, chế tài lương thực chỉ là một thủ đoạn của đế đô mà thôi, nếu như chỉ bị động phòng ngự, như vậy rất có thể vào một ngày nào đó, Ám Nguyệt sẽ bị một đao cắt xén tan tành, triệt để tan vỡ, cho nên nhất định phải tìm cách phản công.
Trải qua chuyện tình Ma Linh trấn, khoảng cách đến khi thực thi kế hoạch trọng yếu nhất đã càng lúc càng gần, nếu như tất cả kế hoạch đều thành công, Mejia rất có khả năng từng bước trở thành nữ hoàng của đế quốc, thống trị Đọa Thiên Sứ tạo thế chân vạc với hai đại đế quốc còn lại.
Vấn đề là, ước chừng khoảng 200 năm sau, lúc ma giới và nhân giới sẽ lần nữa phát sinh đại chiến quy mô, Đọa Thiên Sứ đế quốc khẳng định là không tránh khỏi phải tham dự, vô luận là bên nào thắng lợi, đối với một nhân loại như hắn, thậm chí là một "hoàng tử của thần thánh đế quốc trên thế giới mặt đất" mà nói hình như cũng không phải là kết quả tốt. Vả lại, thọ mệnh của hắn chí ít trên vạn năm, nỗi khổ cùng loại như thế là cứ nối gót mà tới...
Trần Duệ suy suy nghĩ nghĩ, chỉ cảm thấy đau đầu, chẳng qua xe đến núi tất có đường, dù sao còn những 200 năm, cứ đến lúc đó hãy tính. Trần Duệ dẫn theo tiểu hắc mã đi tới nơi ở của trị an quan.
Từ khi trị an quan hôn mê bất tỉnh đến nay, người dò hỏi ngày càng ít, cho đến khi người yêu của trị an quan Athena được nhận mệnh làm quyền trị an quan, bỗng dưng lại có không ít người tời thăm hỏi "bệnh tình". Có điều, tất cả đều bị Athena cự tuyệt, nhân tình nóng lạnh, lòng người thay đổi, dù ở vị diện nào thì cũng vậy.
Nơi ở của trị an quan chiếm diện tích không nhỏ, nhưng vị trí lại khá hẻo lánh, mọi người trong Ám Nguyệt thành đều biết, tòa phủ đệ có vẻ âm trầm này không có thủ vệ hay người hầu gì, nhưng những người có dụng tâm khác muốn lẩn vào bên trong, đều như muối bỏ biển, không đi ra được nữa. Nghe nói, trưởng công chúa sai Gauss đại nhân thiết lập ma pháp trận cường đại, trừ khi được Athena đại nhân cho phép, nếu không không có người nào dám tự tiện tiến vào nơi này. Trên thực tế, so sánh với nhân vật bố trí ma pháp trận này, Gauss đại nhân chỉ có thể tính là kiến hôi.
Trần Duệ xe nhẹ đường quen tiến vào nơi ở, rẽ hai lần đi tới trong một sân viện, nến như đổi lại là một người khác chỉ sợ ba bước đã bị long ngữ minh văn và mạn đằng bảo vệ "tiếp xúc thân mật."
Đi vào trong sân, liền nhìn thấy Lomond đang cười làm lành nói gì đó với Delia, ở một bên là Đâu Đâu đang lộ ra thần sắc nình nọt và Pagliuca đang cười trên nỗi đau của người khác, chỉ là không thấy Athena đâu.
Nhìn thấy một "đại ác ma" dắt ngựa đi tới mà không phải là Athena như trong tưởng tượng, mọi người đều cảm thấy bất ngờ.
Pagliuca phản ứng nhanh nhất, nhếch miệng cười, giơ giơ cái chén, trùng biến hình phản xạ có điều kiện rót một ly rượu tràn đầy.
"Nhìn xem ai trở về thế này?" Lomond cũng phản ứng lại, không đợi Trần Duệ khôi phục về khuôn mặt của mình đã cười gian đi tới "Chế khí đại sư tinh thông tam hệ, thiên tài vạn năm chấn kinh ma giới? Đáng chết, người không phải con tư sinh của Ma Thần chứ, còn bị lão nhân gia người ném tới cái thế giới này đúng không?"
Đối với điểm này, Pagliuca tràn đầy đồng cảm, chẳng qua hắn đã sớm có kinh nghiệm "ma luyện" với những chuyện của Trần Duệ nhiều rồi. Thần kinh cũng vững vàng hơn rất nhiều, Lomond có biểu hiện như vậy chẳng phải là giống hắn lúc đầu sao, Pagliuca nhìn Lomond cười cười cao thâm, rất có phong phạm của long tộc.
"Ta nghe sao lại có mùi vị chua chua? Từ bao giờ mà danh từ đố kỵ lại biến thành của lười biếng vương tộc thế?" Trần Duệ đã khôi phục về khuôn mặt vốn có "Ta nói này Delia, ngươi xác định gia hỏa này không phải là gian tế của đố kỵ vương tộc lẩn vào Bei Lier vương tộc làm nội ứng đấy chứ?"
"Đội trưởng, ta xác định" Tuy chuyện ở u dạ thấp địa đã qua lâu, nhưng Delia vẫn quen xưng hô với Trần Duệ là đội trưởng, nàng dùng một ngữ khí nghiêm trang để hồi đáp, trong mắt lại mang theo ý cười nhàn nhạt "Cái tên ngu ngốc này á,..."
Không đợi Delia nói xong, Lomond đã rất thương tấm nói: "Tốt xấu gì ta cũng là nữ tế tốt của đố kỵ vương tộc..."
"Hừ, tên khốn vô sỉ!" Mặt Delia đỏ ửng, lại quay mặt về phía Pagliuca nói một câu: "Đâu Đâu!"
Trùng biến hình vừa thấy chủ nhân về, vẫn chưa chen vào nói một lời nào, vừa thấy Delia gọi, lập tức biến thành hình dạng của Lomond.
"Quá cầm thú!" Đâu Đâu biến thành hình Lomond thừa cơ chuốc một ngụm rượu lớn, ngửa đầu lên trời thở dài "Ma thần a! Hãy mở ra tả nhãn toàn năng có thể đảo mắt mê hoặc nữ nhân của người, chiếu cố đến một tín đồ đáng thương như ta!... Kể cả mỹ nữ hôm trước cũng bị Delia phát hiện! Không được, ta không thể bị treo cổ trên một thân cây! Ta muốn cả khu rừng cơ!"
"Ngươi cứ đi tìm phiến rừng rậm của mình đi, gốc cây như ta không hoan nghênh ngươi" Delia như cười như không nhìn Lomond đang trợn mắt há mồm, vỗ nhẹ vào gáy hắn: "Không phải nói cái gì mà chuyện đã xảy ra, lấy kinh nghiệm phong phú của ngươi, hẳn nên biết, nữ nhân luôn thù dai."
"Quả nhiên rất cầm thú!" Trần Duệ như ngộ ra một chân lý cao thâm nào đó "Delia, yên tâm, làm đội trưởng, ta sẽ toàn lực giúp ngươi lựa chọn!"
"Ngươi cũng quá độc ác rồi đó!" Lomond giương nanh múa vuốt muốn biểu lộ sự bi phẫn, nào ngờ động tác này khiến cho tiểu hắc mã phía sau lưng Trần Duệ hiểu lầm, lộ vẻ cảnh giác.
Do cảm thấy sự cường đại của địch nhân này, tiểu hắc mã không hề do dự biến thành hình thái mộng yểm thú, độc giác trên đỉnh đầu lóe lên quang mang, thiên phú thiểm điện biến dị bạo phát ra. Mộng yểm thú biến thân khiến cho mọi người chú ý, Lomond hú lên một tiếng quái dị, nhanh chóng phát động thiên phú Thiểm Linh của Bei Lier vương tộc, không ngờ tránh thoát thiểm điện.
Cũng không phải tốc độ của Lomond đã vượt qua tốc độ ánh sánh, cú tránh né vừa rồi cũng như ý niệm phản ứng, phối hợp với thiên phú Thiểm Linh, trong không gian nháy mắt tránh thoát khỏi công kích mang uy lực bất phàm này. Cho dù không dùng phân tích chi nhãn cũng có thể nhìn ra được, thực lực của Lomond đã đến cảnh giới đại ma vương.
Tiều hắc mã không tiếp tục công kích, bởi vì Trần Duệ đã dùng ý thức nói cho nó biết người nơi này đều là bằng hữu, đương nhiên, trọng yếu nhất là trước mắt, tiểu hắc mã không phải là đối thủ của Lomond, nếu nó đạt tới đại ma vương cấp, Trần Duệ không ngại để tên cuồng rừng rậm đến tắm trong thiểm điện.
"Mộng yểm thú!" Delia kinh ngạc thốt lên, tạm không nói đến thực lực của nó, tính tình của mộng yểm thú cực kỳ cương liệt, là một trong những ma thú khó hàng phục nhất, con mộng yểm thú này có thể phát ra thiểm điện, còn có thể biến thân, tuyệt đối là huyết mạch biến dị trân quý.
Không nghĩ đến ma thú nổi tiếng khó hàng phục giờ ở trước mặt Trần Duệ lại hiền lành như ma khuyển, cũng không phải, Trần Duệ ném trái cây, mộng yểm thú vừa khôi phục thành hắc mã liền nhảy lên cao, giữa không trung tợp ngay lấy, cái này cũng là ngựa sao... hay là chó?
Ngón tay Lomond chỉ Trần Duệ, lại chỉ mộng yểm thú vẫn có địch ý với hắn, nhất thời nói không ra lời, đố kỵ, đố kỵ trần trụi. Quá không công bình, đội trưởng nhất định là sử dụng tà thuật, vận may của Lomond đại nhân đều bị hắn đoạt cả rồi!
Trần Duệ lười cãi cọ cùng gia hỏa này, cũng không để ý đến Đâu Đâu đang cười nịnh bợ, lực chú ý của hắn đều tập trung ở phía sau người, lại có một người đi vào trong sân, bước chân quen thuộc, không cần quay đầu cũng biết nàng là ai.
Thật giống như nàng cũng biết hắn. Dung mạo nàng không phải là xinh đẹp nhất ma giới, nhưng trong lòng hắn, nàng là người xinh đẹp nhất.
Con mắt màu đỏ mang vẻ mệt nhọc, đến khi nhìn thấy tấm lưng của Trần Duệ, nháy mắt đã thành thần thái vui mừng kinh ngạc, vừa lúc đối diện với tầm mắt của hắn khi hắn xoay người lại.
Nàng bước nhanh hơn, không hề để ý đến ánh mắt của mọi người trong sân, cũng không để ý đến ánh mắt tràn đầy cảnh giác của tiểu hắc mã ở phía sau. Nàng đến trước người hắn, ôm chặt hắn, hắn cũng đồng thời ôm chặt lấy nàng.
"Athena, ta đã trở về."
"Ừm."
Lời nói rất bình đạm lại tràn đầy mùi vị hạnh phúc. Ngay cả tiểu hắc mã cũng nhận thấy loại tình cảm này, nó lặng lẽ thu lại địch ý.
Hai người cảm thụ được tiếng tim đập nhanh cũng sự ấm áp an bình, không cần nói những lời ái ân sau thời gian dài ly biêt, cứ như quên đi tất cả, cho đến khi…
"Delia, ta đã trở về."
"Cút!"
/1093
|